Em khỏe hẳn tỉnh dậy lờ mờ trước mắt rồi quay sang nhìn đầu tóc đen mượt của ai kia. Là nhóc. Em không hiểu tại sao nhóc lại ở đây. Còn mình,trên trán mình có miếng dán hạ nhiệt độ,tay còn cầm chiếc khăn ướt và tay nhóc. Không lẽ Lam Minh Hoàng ở đây chăm sóc mình nãy giờ. Ôi trời.
-"Lam Minh Hoàng.-"Em lay lay nhóc.
Nhóc giật bắn người nhìn xung quanh. Thấy em tỉnh hẳn còn mình thì buồn ngủ thôi hết chỗ chê. Nhóc ngáp một hơi dài trước mặt em làm cái bản mặt em lạnh hẳn (-_-) (Con trai vô duyên).
-"Tỉnh rồi đó hả?"
Em gãi đầu gật gật. Nhóc thấy vậy,một tay vừa dụi mắt,một tay vừa xoè ra trước mặt em. Em không hiểu chuyện gì cau mày nhìn nhóc.
-"Tiền công,tiền mua thuốc,chạy đôn chạy đáo. Tổng cộng 200k."
(•_•)
Mặt em tỉnh như ruồi nhìn nhóc nhỏ nhoi. Đánh mạnh vào tay nhóc ngay lập tức.
-"AAA....bà làm cái gì vậy hả?"-Nhóc vẫy vẫy tay suýt xoa.
-"Tui bảo ông chăm sóc tui hả?"-Em vòng tay trước ngực nhìn sang nơi khác.
Nhóc khẽ cười rồi trừng mắt nhìn em đang tỏ cư xử điên đấy.
-"Thì không...nhưng không có tui bà chết rồi."
Em bỉu môi nhìn nhóc. Đúng là..
-"Lát tui đưa."
Nhóc chóng nạnh cười phì nhìn em đáng yêu. Em định bước xuống giường thì nhóc ngăn lại.
-"Ấy...bà đợi lát đi. Ngồi yên đó,tui đi nấu cháo."
(@@) Ăn được không vậy?
-"Ông nấu?"
Nhóc tỏ thái độ chảnh gật đầu nhanh chóng. Bà này chắc tưởng mình không biết gì rồi.
-"Xin lỗi nhá. Chứ tui đây..."-Nhóc tự hào vỗ tay.-"Đệ nhất nấu ăn."
-"Oẹ."-Em nghe xong ói nguyên lên đồ nhóc.
Không biết là cố tình hay bất ngờ. Mùi hôi bốc lên làm nhóc không dám nhìn xuống xem thứ gì nữa.
-"Định mệnh đen đủi."-Nhóc cáu lên.-"Không không nhắm trúng áo tui nôn vậy bà."
Em xin lỗi nhanh chóng gãi đầu bù xù. Chạy qua tủ lấy áo khoác gió kiểu cách con trai mình mới mua về đưa cho nhóc "mở hàng" luôn.
-"Cởi áo ra rồi mặc cái này vào. Để áo đó tui giặt cho."
Nhóc lườm lườm em dựt lấy chiếc áo hậm hực đi xuống dưới lầu nôn trong nhà vệ sinh để không cho em thấy. Mùi này mà nhịn được 10 phút như nhóc là đỉnh rồi. Nếu là người khác thì nôn theo luôn.
Em làm vệ sinh cá nhân trong phòng. Mới 15 phút mà nhóc đã đem thức ăn do chính tay mình làm lên phòng cho em.
(•_•)
Ăn được hả ta?
-"Ông nấu hay mua vậy?"
Nhóc bỉu môi. Biết suy nghĩ gì của em trong đầu. Chắc là nghĩ mình bỏ nhiều thứ tầm bậy vào chứ gì.
-"Ăn là nhớ cả đời."
Em xị mặt nghe nhóc nói chảnh. Nhớ hả ta. Để coi tài nghệ đến đâu? Em vừa đưa một muỗng cháo lên mồm là mắt sáng lên.
-"Thấy sao?"-Nhóc đắc ý.
-"Dở ẹc."-Em bỉu môi.
Nhóc nhếch nữa miệng nhìn em. Ngon thì nói đại là ngon đi. Còn bày đặc.
-"Vậy đưa đây tui đổ cho lợn ăn."-Nhóc dựt lấy bát cháo hít mùi thơm ấy.
Em chảy cả nước bọt nhìn nhóc.
-"Ngon."
Nhóc cười phì lần hai nhìn em đang đói bụng ăn nhanh.
-"Kẻo nóng."
Em gật đầu nhanh chóng nhìn nhóc cười tươi. Cũng dễ thương đấy,cũng đáng yêu đấy. Nhưng mỗi tội lanh chanh thôi.
-"Ăn xong đi chơi đì."
Nhóc vẫy vẫy tay nhìn em.
-"Mới hết đau là xung như bò trong khi mình yếu như sên."
-"Một ngày ông không cãi nhau với tui là không được hả?"-Em ăn xong là khỏe như lợn.
-"Rồi rồi."-Nhóc lắc đầu nhanh chóng. Cãi nhau với người bệnh không phải Lam Minh Hoàng.
Ăn xong em rửa chén bát thay đồ tươm tất,nhóc ngồi ở sôfa đợi em với mấy bức chân dung vẽ em trên tường. Nhìn cứ nhóc rủ bạn gái mình đi chơi vậy. >.
-"Đi thôi."
-"Ờ."-Nhóc bỉu môi.-"À mà nè...sao nhà bà toàn ảnh bà không vậy? Ảnh ba mẹ đâu. Bộ bà không có người thân hả?"
Em ấp a ấp úng nhìn nhóc.
-"À...tui sống một mình. Ba mẹ tui mất hết rồi."-Nói rồi em chạy ra xe chỉ chỏ.
Nhóc cau mày nhìn em. Cũng đang thương quá ha.
Nhóc vừa chở em đến quầy kem là ai cũng nhìn hai người nam thanh nữ tú kia. Mỗi tội là đi xe đạp chứ không phải SH. Nếu mà SH thì hết xẩy rồi. >.
Đi kem xong ra quãng trường. Hai người rượn khắp nơi với xe đạp đôi.
Vô cả công viên vui chơi và sau đó là đi uống trà sữa. Em hạnh phúc cười tít mắt nhìn nhóc. Đây là lần đầu tiên em với nhóc tiếp xúc với nhau mà không cãi cả hay tranh chấp gì. Ngược lại còn hạnh phúc hơn cả chàng và nhỏ,hắn nó hay anh và nàng.
-"Về nhỉ?"-Nhóc xem đồng hồ. Đã 9 giờ rồi.
Em gật đầu nhanh chóng đi theo nhóc,trên tay còn cầm cây kem mát lạnh.
-"Bà đứng ở đây. Tui đi lấy xe."-Nói rồi nhóc chạy nhanh đến nhà xe dắt chiếc xe đạp ra.
Em nhìn theo bóng nhóc bật cười. Coi bộ anh ta cũng tốt quá nhỉ? Mà lại còn đẹp trai nữa chứ.
Đang suy nghĩ. Một đám thanh niên đi xe máy ở đâu chạy đến bao vây em. Em thả ngay cây kem xuống nhìn mấy tên bợm đấy. Đây chẳng phải là thành phần "dễ xuống hòm" cả trường hay sao. Toàn cậu ấm nhà giàu ăn chơi không?
-"Nhi..."-Đầu đàn nhảy xuống xe chạy đến cười gian với em.
Em ngước mặt ra nơi khác không dám đối diện với đầu đàn. Người toàn mùi bia.
-"Sao thế?"-Hắn càng đến gần.-"Một đêm bao nhiêu?"
Em tức giận trừng mắt nhìn hắn.
-"Một triệu."-Hắn dơ một ngón lên nhìn em.-"Có ít quá không nhỉ? À hay là năm triệu."
Em nhếch nữa miệng tát nhanh vào mặt tên đầu đàn đó. Dám nói với Từ Minh Nhi ta đây kiểu như một con điếm vậy sao? Năm triệu ư?
-"Tến biến thái."
Đầu đàn phun bọt liếc nhìn đứa con gái trước mặt. Dám tát cả mình.
-"Biết bao nhiêu người muốn ngủ với tao không mà mày tỏ thái độ hỗn láo đấy."-Đầu đàn hét lên.
-"Kệ mày."-Em bướng lên hét lại. Xong, móc trong ví ra năm triệu ném thẳng à mặt đầu đàn.-"Năm triệu đấy. Tên trai bao."
Có vẻ quá châm biếm. Hắn nắm lấy tay em lôi đi trong khi mấy bọn kia bao quanh cười đểu nhìn em. Chuẩn bị thành "thỏ" cho Đặng Vương rồi (đầu đàn biến thái).
-"Tụi mày làm cái gì đến Nhi của tao đấy?"-Nhóc từ xa nhìn cư xử nãy giờ không tồi.
Nhi của tao. Em nghe xong quay lại nhìn nhóc. Hắn ta đang nói gì vậy?
-"Nhi của mày?"-Đầu đàn cười khinh nhìn nhóc.-"Nhưng tối nay nó là của tao."
-"Bỏ tay mày ra khỏi Nhi đi."-Nhóc đưa ánh mắt cảnh cáo.
Hắn nhếch nữa miệng đến gần nhóc định đấm thì đã bị nhóc đánh trả.
-"Nó là vợ tao."-Nhóc nói thầm hai từ "kiếp trước". :v
Em bất ngờ nghe nhóc nói. Và nhìn hành động của nhóc đang bảo vệ mình với mấy tên kia. Hoàng đang bảo vệ mình ư? Đây là lần đầu tiên có người bảo vệ mình. Em sợ nhóc có mệnh hệ gì liền chạy nhanh đến đứng cạnh kéo nhóc ra.
-"Cảnh sát kìa."-Diễn quá đạt làm cả bọn dọt lê xe chạy bay khói.
Nhóc bị đấm,miệng có chút trầy xước. Em quay lại thấy vậy,lấy khăn tay lau vết thương cho nhóc.
-"Cảm ơn."
Nhóc đỏ mặt nhìn em đang nhẹ nhàng chăm sóc. Lanh chanh mà cũng được việc quá ha.
-"Tiền ném cho bọn nó nhiều thế kia mà tiền công của tui nhầy hơn gì."-Nhóc làm em cụt hứng.
Em bật cười nhìn nhóc. Đúng là dạng chuyên bắt bẻ người khác.
-"Tiền âm phủ thôi."
(@@)
Tiền âm phủ.
Nhóc xị mặt lắc đầu nhìn em. Hèn gì nãy giờ bóp đầy đặn thế kia mà chẳng trả đồng nào. Nó ăn nhiều mà tiền mình thì cứ ra.
-"Chứ chẳng lẽ tui đi dạo vậy mà mang trên hai triệu à. Đại gia vừa thôi."-Em bật cười nhìn nhóc.
-"Vâng...Vâng."-Nói rồi nhóc đến dắt xe đi.
Thực chất đó là tiền thật do chính tay em làm ra. Công nhận ném đi cũng phí nhưng đã bỏ là không bao giờ nhìn lại. Đó mới là Từ Minh Nhi.
-"Còn không mau lên xe."-Nhóc nói lớn.
-"Ờ."-Em chạy đến đặt đít và đi.
Cảm ơn nhà Lam Minh Hoàng. Người con trai tôi thích? Người con trai lần đầu tiên bảo vệ tôi.
………………………………
[Ê vợ]
Nhỏ đang đua xe trên điện thoại,tin nhắn của chàng đến làm nhỏ lơ đãng thua luôn.
-"Chết bầm. Bữa nào cũng tại chả."
[Chuyện gì?]
[Chồng mới thấy một quán ăn mới mở ngon tuyệt cú mèo. Toàn mấy món mình thích. Đi đi.]
Nghe xong chàng nằm trên giường nhìn xuống nhỏ. Thấy nhỏ nuốt nước bọt liên hồi. Dơ ám hiệu Ok cho mình. Chàng bật cười nhìn nhỏ đáng yêu.
[Nhưng phải mặc cái gì nữ tính chút nha]
Lập tức nhỏ rep ngay biểu tượng con dao đầy máu với chàng. Chàng nuốt nước bọt không dám quay xuống nhìn nhỏ.
Nói là làm liền. Nhỏ thay đồ tươm tất đứng đợi ở cửa chính. Chàng cũng nhanh ngày nhảy xuống với chiếc áo sơ mi và quần jean.
Bốn người còn lại thấy chàng với nhỏ chuẩn bị đi chơi. Nhảy ồ ra đứng trong phòng xếp hàng nhìn chằm chằm. Hắn,nó,anh,nàng.
Chàng với nhỏ quay sang với bản mặt.
(-_-) làm cả bọn quay đit ra đưa mặt vào trong giả nai huých sáo.
-"Hôm nay trường mình có gì hot không mày?"-Nó huých huých tay hắn.
-"À...có. Thằng Bảo đồng nhất xếp loại với thằng Minh và con Vân."
Ba người còn lại tự đập vào mặt mình. Nó kiềm nén dậm chân hắn làm hắn tím mặt. Nói trúng quá rồi đấy.
Chàng kiềm nén gượng cười nhìn nhỏ. Nhỏ mặt áo trắng trơn,khoác lên chiếc áo rin và quần bó sát chân. (-_-) nữ tính đây hả mọi người.
-"Chồng bảo vợ mặc đồ nữ tính mà."-Chàng cong môi.
Nhỏ đưa bản mặt (-_-) này lên với chiếc dép cạnh đó trước mặt chàng.
-"Bây giờ muốn gì?"
Chàng cười nhưng trong lòng không cười dựt lấy chiếc dép ném lên kệ lại,nắm tay nhỏ kéo đi.
Bóng hai người vừa khuất là bốn đứa quay lại nhìn sát rát nổi lòng ganh tị.
-"Nhìn hai đứa đó sướng quá bây ha."-Anh bỉu môi huých huých tay nàng. Sao mình lại không như thế nhỉ?
Nàng lườm anh với cú đấm khủng bố làm anh chảy nước mắt không ngừng (T_T). Vợ tôi đấy.
-"Nhật...tao có chuyện muốn nói với mày."-Ganh tị đã làm hắn ý muốn thổ lộ với nó.
-....
Hắn thấy lạ quay sang nhìn thì thấy nó đã chui trong phòng vệ sinh từ khi nào.
-"Quân. Lấy dùm tao cuộn giấy. Hết mất rồi."
(-_-)
Con gái kiểu đấy đấy.
-"Biết rồi."-Hắn hết sức sống trả lời.
…………………………
Nhỏ với chàng vừa đi vừa tán ngẫu đến quán ăn gần đấy. Mới mở nên đông người quá mức làm nhỏ vời chàng có nguy cơ đứng ăn. :3
-"Mời quý khách."-Nhân viên phục vụ chạy đến mời nhỏ và chàng ngồi.
Kêu ra đồ ăn và mấy lon bia. Có lẽ đi cắm trại mệt nên đô uống rượu của nhỏ xuống bậc. Mới năm lon mà tê cà rem luôn. Mọi hôm chín lon vẫn tỉnh.
Chàng thấy nó nhầy nhầy,khùng khùng. Thanh toán tiền rồi đỡ nhỏ ra trước.
-"Mày bỏ tao ra. Tao tự lết được."-Nhỏ xô chàng té nhào. Đi loạn xạ vài bước là nhấp té nhưng nhờ có chàng.
-"Thôi. Vợ lên chồng cõng."-Nói rồi chàng để nhỏ lên lưng cõng đi nhanh loạn lên.-"Cũng nhẹ ha."
Nhỏ mèn tai chàng vừa mèn vừa nói nhảm. Chàng nhột lên quay sang nhìn nhỏ đang gật trên vai mình. Hai má nhỏ ửng hồng,môi đỏ mộng,lông mi cong tạo nên khuôn mặt hoàn mỹ kết hợp với sống mũi cao cao kia.
Chàng bật cười nhìn nhỏ. Đáng yêu,dễ thương, cá tính. Mình thích. Hay là yêu luôn ta. Nhưng chàng nhớ lại chuyện nhỏ giải trai đi học đánh nhau với mình thì không chịu nỗi. Định chọc nhỏ một vố. Phải cho nó biết cảm giác bị người ta lừa mới vui. Dám giấu việc giả trai xem như không có gì. Còn choàng vai, kẹp cổ và cả đút đồ ăn cho nhau chứ. Hạnh phúc thế cơ đấy.