Vũ Hàm Anh thật sự bất đắc dĩ, nhân vật của Giang Đàm không qua được, cậu đành một mình kiên cường chống chọi. Tiểu Vũ Đương vất vả chạy theo Tát Tang rẽ qua một khúc quanh, một đám Soa Y Dã Nhân lại vây lên, bốp bốp bịch bịch dồn dập một trận, đánh đủ rồi thì quay đầu chạy đi.
Vũ Hàm Anh thấy máu hạ còn 1/3, đang nghĩ muốn bổ máu, vừa nhấp vào Kim Sang Dược cuối cùng thì thấy màn hình nhấp nháy đỏ, trong nháy mắt máu vừa mới bổ lập tức chỉ còn thấy đáy. Tùng thử bảo bảo mang theo bên cạnh đã sớm đem quả thông trên tay quăng đi, chết chổng vó lên trời, nhìn đến có vài phần thương cảm.
Ở địa phương không xa, một nhân vật nam mặc trang phục môn phái Vũ Đương cao cấp một chưởng lưu loát đem nhân vật nam khác mặc trang phục Tiên Lữ bên cạnh đánh ngã, bổ nhào xuống đất.
“Mày bị đánh?” Bạn cùng phòng nghiêng đầu nhìn màn hình Vũ Hàm Anh, “Thằng nào không biết xấu hổ đi đánh một acc cấp thấp vậy?”
Vũ Hàm Anh không kịp trả lời, vội vàng xem ô đạo cụ, Kim Sang Dược đã hết, chỉ còn lại mấy cái bánh bao. Lại vừa nhìn vạch máu, 17….
“Tao xem đúng là Vũ Đương kia mở hình thức hỗn chiến.” Giang Đàm quăng Minh Giáo lag không động đậy được, chạy tới nhìn màn hình Vũ Hàm Anh, “Tăng máu nhanh lên a! Nhìn vạch máu mày này, ngưỡng mộ nha, còn đúng 17 giọt.”
“Tao hết Kim Sang Dược rồi.”
“Kim Hồ Lô a, Ngân Hồ…” Giang Đàm á khẩu một giây, “Sao mày cái gì cũng không có?”
Kim Hồ Lô, Ngân Hồ Lô: bình tăng máu nhanh
“Tao không mang, để ở Thương Khố.” Vũ Hàm Anh nói xong, tiểu Vũ Đương lập tức quỳ xuống, nhai nhai nuốt nuốt bánh bao.
Giang Đàm nhìn, “Còn không mau đi, không thấy Vũ Đương kia treo một chuỗi đao hả!”
Vũ Hàm Anh không để ý, lúc này nhìn lên, quả nhiên, Vũ Đương ‘Yêu em 59 giây’ kia trên đầu treo ba thanh đao.
Không đợi tiểu Vũ Đương đứng lên, Yêu em 59 giây đột nhiên di chuyển.
“Nó xem trang bị của mày kìa, chạy nhanh đi a.”
“Nhiệm vụ của tao còn chưa làm xong.” Vũ Hàm Anh trái lại không gấp gáp, chạy hai bước đuổi theo Tát Tang.
Giang Đàm trợn trắng mắt, “Uống canh bây giờ, ở đó mà nhiệm vụ.”
“Cũng không phải lần đầu ăn canh. Tao cấp bậc không cao, đồ đạc không có cũng không mang theo vàng.” Vũ Hàm Anh thong thả nói, vừa đuổi theo Tát Tang được vài bước, một đám Dã Nhân liền đu theo.
Vũ Hàm Anh khi nãy ăn bánh bao, máu vốn còn vài giọt tăng thêm được chút xíu, hiển nhiên là không đủ để quái đánh một cái nữa là. Có điều không chờ Dã Nhân kia chạy đến trước mặt tiểu Vũ Đương, bỗng nhiên bị một ánh lam u u bắn trúng, lật ra giữa đất. Sau đó chợt nghe vài tiếng ‘phốc phốc phốc’, đám Dã Nhân bên cạnh cũng bị đánh chết.
Một đòn một quái, Vũ Hàm Anh nhìn nhìn Yêu em 59 giây phía sau tiểu Vũ Đương, người này giúp cậu diệt quái?
“Yêu em 59 giây chắc không phải nhìn trúng cái acc nữ của mày rồi chứ?” Giang Đàm cười quái dị vài tiếng.
Yêu em 59 giây vẫn theo sau tiểu Vũ Đương, đem quái xung quanh đều giết sạch. Tiểu Vũ Đương da giòn máu mỏng cứ thế hộ tống Tát Tang thành công.
Vũ Hàm Anh cũng không rõ, không nói gì, tới nơi, tìm NPC giao nhiệm vụ. Yêu em 59 giây phía sau cũng đứng lại, đại Vũ Đương khom khom lưng, hai tay nhu a nhu. Nhào nhào vài giây thì đứng thẳng lại, gọi ra tọa kỵ môn phái cấp 80, bay đi.
“Uầy, tên đó tăng máu cho mày?” Giang Đàm giương mắt choáng váng.
“Không phải chỉ có Nga My mới có thể tăng máu cho người khác sao?” Vũ Hàm Anh nhìn thoáng qua vạch máu của mình, đầy ứ. Khó hiểu.
Giang Đàm lười giải thích với cậu, “Mày nha, sao vận khí tốt thế? Gặp phải một tên treo đao lại còn giúp mày giết quái tăng máu. Hay là tao làm một cái acc nữ, vẫn là acc nữ được ưa thích mà.”
Vũ Hàm Anh trở mình xem thường, cậu cũng có muốn dùng acc nữ đâu. Không để ý đến cậu ta, điều khiển tiểu Vũ Đương một đường chạy về Đại Lý, mua Kim Sang Dược. Mới vừa vào Đại Lý, tại truyền tống lại bị lag không di chuyển được, đợi nửa ngày quả nhiên đứt kết nối, lần nữa đăng nhập, đợi tiếp nửa ngày mới nhìn thấy tiểu Vũ Đương đứng ở cửa thành Đại Lý. Một đường chạy bộ đến chỗ chữ Dược, muốn mua 20 Kim Sang Dược, đáng tiếc trên người thiếu tiền, lại chạy đến Thương khố, nhớ lại, nghĩ lấy Ngân Hồ Lô ra luôn. Tới Thương Khố mới phát hiện chưa hết thời gian an toàn, lại đứng chờ.
Vũ Hàm Anh không có việc gì làm, tiểu Vũ Đương lúc thì nhấc nhấc tay, lúc thì nhìn trái phải, im lặng đứng, còn khoảng 1 phút nữa. Cảm thấy nhàm chán, nhìn lướt qua kênh thế giới, thấy loa phía trên nhảy ra liên tục. Không ngoài việc ai đó bị ân cần hỏi thăm mười mấy đời tổ tông thì cũng không có gì nghiêm trọng, lại chợt phát hiện một cái tên quen thuộc —— Yêu em 59 giây.
.
[Loa] [Đại Toán]: ĐCM! Yêu em 59 giây! Người của bang mình cũng giết! Có còn là bang chủ nữa hay không!
.
Loa hiện rất nhanh, đều là một người chửi, sau đó một đám người đón gió hùa theo cũng gào mấy cái. Song Yêu em 59 giây cũng không xuất hiện, vẫn đều là đơn phương mắng chửi.
Giang Đàm cũng nhìn thấy loa, nhân cơ hội, đem chuyện tiểu Vũ Đương ban nãy ở Thương Sơn thêm mắm thêm muối nói như thật, “Tên Vũ Đương kia khẳng định là coi trọng Tiểu Vũ nhà chúng ta rồi, bằng không sao lại giúp giết quái tăng máu. Nhưng mà xem ra cũng là đồ bỏ đi, trên loa chửi cũng đến 10 phút rồi.”
“Yêu em 59 giây ấy à? Tao hình như đang cùng anh ta đánh cờ, nhưng không cảm thấy là đồ bỏ đi a.” Bạn cùng phòng vừa nghe, nhìn nhìn Vũ Đương trên bản đồ, nhấp một cái, kiểm tra trang bị của đối phương, lập tức mở to hai mắt nhìn, “Sặc, người này thật sự biến thái, Vũ Đương cấp 90, trên người toàn bộ trang bị thủ công hoàn mỹ, đập ngọc cấp 7. Người ta nói Vũ Đương máu ít, anh ta so với Thiếu Lâm còn trâu bò hơn, công cao máu nhiều, bảo bảo cũng biến thái muốn chết, vừa nhìn đã biết kẻ có tiền.”
“Không thể nào, toàn bộ đều là ngọc 7?” Giang Đàm mắt choáng váng, cực kì hâm mộ, nhớ đến mình cấp 89, táng gia bại sản mới miễn cưỡng đập được full ngọc cấp 3, cùng so với người ta … quả nhiên một điểm cũng không thể sánh bằng.
Vũ Hàm Anh thật sự bất đắc dĩ, nhân vật của Giang Đàm không qua được, cậu đành một mình kiên cường chống chọi. Tiểu Vũ Đương vất vả chạy theo Tát Tang rẽ qua một khúc quanh, một đám Soa Y Dã Nhân lại vây lên, bốp bốp bịch bịch dồn dập một trận, đánh đủ rồi thì quay đầu chạy đi.
Vũ Hàm Anh thấy máu hạ còn /, đang nghĩ muốn bổ máu, vừa nhấp vào Kim Sang Dược cuối cùng thì thấy màn hình nhấp nháy đỏ, trong nháy mắt máu vừa mới bổ lập tức chỉ còn thấy đáy. Tùng thử bảo bảo mang theo bên cạnh đã sớm đem quả thông trên tay quăng đi, chết chổng vó lên trời, nhìn đến có vài phần thương cảm.
Ở địa phương không xa, một nhân vật nam mặc trang phục môn phái Vũ Đương cao cấp một chưởng lưu loát đem nhân vật nam khác mặc trang phục Tiên Lữ bên cạnh đánh ngã, bổ nhào xuống đất.
“Mày bị đánh?” Bạn cùng phòng nghiêng đầu nhìn màn hình Vũ Hàm Anh, “Thằng nào không biết xấu hổ đi đánh một acc cấp thấp vậy?”
Vũ Hàm Anh không kịp trả lời, vội vàng xem ô đạo cụ, Kim Sang Dược đã hết, chỉ còn lại mấy cái bánh bao. Lại vừa nhìn vạch máu, ….
“Tao xem đúng là Vũ Đương kia mở hình thức hỗn chiến.” Giang Đàm quăng Minh Giáo lag không động đậy được, chạy tới nhìn màn hình Vũ Hàm Anh, “Tăng máu nhanh lên a! Nhìn vạch máu mày này, ngưỡng mộ nha, còn đúng giọt.”
“Tao hết Kim Sang Dược rồi.”
“Kim Hồ Lô a, Ngân Hồ…” Giang Đàm á khẩu một giây, “Sao mày cái gì cũng không có?”
Kim Hồ Lô, Ngân Hồ Lô: bình tăng máu nhanh
“Tao không mang, để ở Thương Khố.” Vũ Hàm Anh nói xong, tiểu Vũ Đương lập tức quỳ xuống, nhai nhai nuốt nuốt bánh bao.
Giang Đàm nhìn, “Còn không mau đi, không thấy Vũ Đương kia treo một chuỗi đao hả!”
Vũ Hàm Anh không để ý, lúc này nhìn lên, quả nhiên, Vũ Đương ‘Yêu em giây’ kia trên đầu treo ba thanh đao.
Không đợi tiểu Vũ Đương đứng lên, Yêu em giây đột nhiên di chuyển.
“Nó xem trang bị của mày kìa, chạy nhanh đi a.”
“Nhiệm vụ của tao còn chưa làm xong.” Vũ Hàm Anh trái lại không gấp gáp, chạy hai bước đuổi theo Tát Tang.
Giang Đàm trợn trắng mắt, “Uống canh bây giờ, ở đó mà nhiệm vụ.”
“Cũng không phải lần đầu ăn canh. Tao cấp bậc không cao, đồ đạc không có cũng không mang theo vàng.” Vũ Hàm Anh thong thả nói, vừa đuổi theo Tát Tang được vài bước, một đám Dã Nhân liền đu theo.
Vũ Hàm Anh khi nãy ăn bánh bao, máu vốn còn vài giọt tăng thêm được chút xíu, hiển nhiên là không đủ để quái đánh một cái nữa là. Có điều không chờ Dã Nhân kia chạy đến trước mặt tiểu Vũ Đương, bỗng nhiên bị một ánh lam u u bắn trúng, lật ra giữa đất. Sau đó chợt nghe vài tiếng ‘phốc phốc phốc’, đám Dã Nhân bên cạnh cũng bị đánh chết.
Một đòn một quái, Vũ Hàm Anh nhìn nhìn Yêu em giây phía sau tiểu Vũ Đương, người này giúp cậu diệt quái?
“Yêu em giây chắc không phải nhìn trúng cái acc nữ của mày rồi chứ?” Giang Đàm cười quái dị vài tiếng.
Yêu em giây vẫn theo sau tiểu Vũ Đương, đem quái xung quanh đều giết sạch. Tiểu Vũ Đương da giòn máu mỏng cứ thế hộ tống Tát Tang thành công.
Vũ Hàm Anh cũng không rõ, không nói gì, tới nơi, tìm NPC giao nhiệm vụ. Yêu em giây phía sau cũng đứng lại, đại Vũ Đương khom khom lưng, hai tay nhu a nhu. Nhào nhào vài giây thì đứng thẳng lại, gọi ra tọa kỵ môn phái cấp , bay đi.
“Uầy, tên đó tăng máu cho mày?” Giang Đàm giương mắt choáng váng.
“Không phải chỉ có Nga My mới có thể tăng máu cho người khác sao?” Vũ Hàm Anh nhìn thoáng qua vạch máu của mình, đầy ứ. Khó hiểu.
Giang Đàm lười giải thích với cậu, “Mày nha, sao vận khí tốt thế? Gặp phải một tên treo đao lại còn giúp mày giết quái tăng máu. Hay là tao làm một cái acc nữ, vẫn là acc nữ được ưa thích mà.”
Vũ Hàm Anh trở mình xem thường, cậu cũng có muốn dùng acc nữ đâu. Không để ý đến cậu ta, điều khiển tiểu Vũ Đương một đường chạy về Đại Lý, mua Kim Sang Dược. Mới vừa vào Đại Lý, tại truyền tống lại bị lag không di chuyển được, đợi nửa ngày quả nhiên đứt kết nối, lần nữa đăng nhập, đợi tiếp nửa ngày mới nhìn thấy tiểu Vũ Đương đứng ở cửa thành Đại Lý. Một đường chạy bộ đến chỗ chữ Dược, muốn mua Kim Sang Dược, đáng tiếc trên người thiếu tiền, lại chạy đến Thương khố, nhớ lại, nghĩ lấy Ngân Hồ Lô ra luôn. Tới Thương Khố mới phát hiện chưa hết thời gian an toàn, lại đứng chờ.
Vũ Hàm Anh không có việc gì làm, tiểu Vũ Đương lúc thì nhấc nhấc tay, lúc thì nhìn trái phải, im lặng đứng, còn khoảng phút nữa. Cảm thấy nhàm chán, nhìn lướt qua kênh thế giới, thấy loa phía trên nhảy ra liên tục. Không ngoài việc ai đó bị ân cần hỏi thăm mười mấy đời tổ tông thì cũng không có gì nghiêm trọng, lại chợt phát hiện một cái tên quen thuộc —— Yêu em giây.
.
[Loa] [Đại Toán]: ĐCM! Yêu em giây! Người của bang mình cũng giết! Có còn là bang chủ nữa hay không!
.
Loa hiện rất nhanh, đều là một người chửi, sau đó một đám người đón gió hùa theo cũng gào mấy cái. Song Yêu em giây cũng không xuất hiện, vẫn đều là đơn phương mắng chửi.
Giang Đàm cũng nhìn thấy loa, nhân cơ hội, đem chuyện tiểu Vũ Đương ban nãy ở Thương Sơn thêm mắm thêm muối nói như thật, “Tên Vũ Đương kia khẳng định là coi trọng Tiểu Vũ nhà chúng ta rồi, bằng không sao lại giúp giết quái tăng máu. Nhưng mà xem ra cũng là đồ bỏ đi, trên loa chửi cũng đến phút rồi.”
“Yêu em giây ấy à? Tao hình như đang cùng anh ta đánh cờ, nhưng không cảm thấy là đồ bỏ đi a.” Bạn cùng phòng vừa nghe, nhìn nhìn Vũ Đương trên bản đồ, nhấp một cái, kiểm tra trang bị của đối phương, lập tức mở to hai mắt nhìn, “Sặc, người này thật sự biến thái, Vũ Đương cấp , trên người toàn bộ trang bị thủ công hoàn mỹ, đập ngọc cấp . Người ta nói Vũ Đương máu ít, anh ta so với Thiếu Lâm còn trâu bò hơn, công cao máu nhiều, bảo bảo cũng biến thái muốn chết, vừa nhìn đã biết kẻ có tiền.”
“Không thể nào, toàn bộ đều là ngọc ?” Giang Đàm mắt choáng váng, cực kì hâm mộ, nhớ đến mình cấp , táng gia bại sản mới miễn cưỡng đập được full ngọc cấp , cùng so với người ta … quả nhiên một điểm cũng không thể sánh bằng.