Vừa để đồ ăn xuống, cậu ăn như chết đói 10 năm:)). Vẻ mặt giận dỗi, tay thì gắp đồ ăn lia lịa:)), dễ thương không tả nổi a~. Cả lũ mỉm cười:
- Bảo bối từ từ thôi, không ai dành với em đâu! - Yoongi
-*im lặng*:))
- Bảo bối a~. Bọn anh sai rồi. Bọn anh xin lỗi. Em bỏ qua cho bọn anh lần này đi, về nhà anh cho kẹo - Tae
- Thật ạ? Em bỏ qua:)).
Cã lũ cười tươi làm hs cả trường say đắm:)).
Ăn xong thì cũng là lúc chuông vào học vang lên. Căn tin vắng dần, rồi cả lũ cũng lên lớp.
Cả lũ bước vào lớp với dáng vẻ bất cần, bà cô già mới đến cũng tức lắm nhưng không dám làm gì vì biết phận của mình chẳng bao giờ so sánh với họ được.
Đã ổn định chỗ ngồi, bả bắt đầu giở trò:
- Jeon Jungkook lên trả bài (Su: bà lội này, đã dạy người ta được chữ nào đâu, trả bằng niềm tin à).
Cậu ngoan ngoãn lên bảng, các anh cùng cả lớp nhìn bà ta bằng con mắt khinh bỉ. Bà cô thấy cậu thì 2 mắt sáng trưng ( đẹp trai í),nhẹ giọng:
- À, em là Jungkook? Em hãy giải cho cô bài này nhé!
Bả viết đề lên bảng, sau đó cậu giải. Lợi dụng lúc cậu tập trung làm bài, bả định chạm vào người cậu. Các anh nãy giờ quan sát không sót 1 li:))), thấy vậy, Yoongi cầm cây viết phóng ngay tay bả. Bả đau điếng, định quay xuống chửi thì gặp ánh mắt lạnh hơn băng của cả lớp đang nhìn, ớn lạnh bả ngậm ngùi quay lên:)).
- Em giải xong rồi a~!
- À, em làm tốt lắm!! Về chỗ đi.
Ngày học trôi qua dài dăng dẳng thì cuối cùng cũng tới giờ ra về.
--------------------- ở nhà ----------------------
- Anh Jin a~! Em đói! - Cậu bắt đầu mè nheo.
- Đợi anh tí, em ra phòng khách chơi với lũ kia xíu đi!
Cậu lê lết từng bước ra phòng khách:))). Thấy mặt cậu cả lũ ngồi nhịn cười:
- Bảo bối à, em đói tới vậy sao? Ăn thịt anh này - Tae cười biến thái:)).
- Thôi, thịt anh dở lắm! - Hồn nhiên trả lời.
- Có cơm rồi này!! - Jin
- Ăn cơm thôi, em đói lắm rồi!
------------------Tối đó -------------------------
Trong phòng ngủ, hiện giờ đang có 1 trận hỗn chiến:)):
- Tao trước, tao muốn hôn em ấy trước màààà. - Hoseok+ Tae điên dại.:))
- Em sẽ hôn hết mà!
Nói rồi cậu đi lại chỗ Jin, hôn chụt vào môi anh, và vẫn như thường lệ, cái lũ biến thái này nào tha cho em Cúc?:))). Hôn mệt nghỉ:)). Xong xuôi, cậu kêu “é vi bó đì” đi ngủ.
Bây giờ đã là 1strong0' rồi, mà cậu vẫn chưa ngủ được. Cậu nhẹ nhàng đi xuống nhà lấy sữa uống cho dễ ngủ. Xuống nhà thì cậu thấy Yoongi đang ngồi thù lù 1 cục trên sopha:)). Tiến lại gần anh, cậu hỏi:
- Anh không ngủ được sao?
- Ừ, bảo bối cũng vậy à?
- Vâng, đợi em tí, em đi lấy sữa nhé! Ngồi đây không được trốn đó nha! - Cậu ngây thơ trả lời (Su: ôi mạ ơi! Yêu chết)
2' sau cậu quay lại với 2 ly sữa trên tay, một ly cậu cho anh, ly còn lại cậu nhấm nháp từng miếng. Anh hình như nghĩ ra điều gì đó, cười biến thái lên tiếng:)):
- Chúng ta chơi trò “Tất nhiên rồi” đi, khi anh hỏi 1 câu hỏi thì en chỉ được quyền trả lời là “Tất nhiên rồi “ thôi và em phải thực hiện yêu cầu câu hỏi! Được chứ?
- Dạ, em hiểu rồi! Em bắt đầu trước nhé?
- Ừ.
- Anh hứa là sẽ mua cho em thật nhiều bánh kẹo phải không?
Anh méo mặt, nhưng vì tương lai sáng lạng phía trước, anh không cho phép mình thua:)):
- Tất nhiên rồi!
Cậu cười vui vẻ mà không biết nguy hiểm luôn rình rập xung quanh chúng ta:)). Tới lượt anh:
- Bảo bối à, em yêu anh nhất đúng không?
Cậu nhăn mặt, 5 người kia mà nghe được chắc cậu bị chôn sống quá:)), liếc qua liếc lại, cậu chắc chắn không có ai nghe lén thì mạnh dạn trả lời:
- Tất nhiên rồi! Anh là người hâm nhất đám đúng không?:)).
Anh không cảm xúc:)), dám nói anh như vậy, anh cho bảo bối biết tay:
Cậu từ từ đi lại chỗ các anh. Nhón chân lên hôn nhẹ vào chóp mũi mỗi người, nhích xa ra tí rồi cậu vừa dang tay ra hết cỡ vừa nói:
- Em yêu các anh như này này, yêu nhiều lắm luôn, các anh tin đi mà!!
Bộ dạng dễ thương của cậu làm các anh không chịu được, bay lại chỗ cậu, ôm chầm lấy cậu:
- Bọn anh tin rồi, bọn anh cũng yêu bảo bối nhiều lắm!
Đúng lúc đó, chuông báo ra chơi vang lên. Tae lên tiếng:
- Oa, đói quá bọn mày ơi. Chúng ta đi ăn thôi. Bảo bối đi nào!!
Cả lũ kéo nhau xuống căn tin, đi đến đâu dân đông đến đó:)), nam thần đang đi chung với thiên thần của trường cơ mà.
Cậu đang đi thì có người con trai mặt mày cũng khôi ngô chạy lại chỗ cậu, quỳ xuống trước mặt cậu:
- Jungkook à, em có thể làm người yêu của anh không. Anh nguyện yêu em suốt đời này. Trong tâm trí anh luôn có hình bóng em, đi vệ sinh anh cũng nhớ tới em....- lèo:))
Cả trường nghe vậy thì cười rộ lên. Cậu thì đỏ mặt. Cả lũ nhìn anh chàng kia với ánh mắt kì thị:))), cuối cùng người phán câu không thể nào phủ hơn:)):
- Điên?
Anh chàng quê độ chạy đi. Cả lũ nhếch mép cười đắc thắng.
người pov:
Muốn cướp bảo bối?? Cưng chưa đủ trình:))).
End pov
Sau khi anh chàng đó đi, cậu chau mày í hỏi “ sao các anh nói vậy “. Các anh thấy vậy nhăn mặt cả đám, đồng thanh:
- Em tiếc??
Nghe vậy, cậu xua tay loạn xạ phủ nhận. Cả lũ mỉm cười nhẹ, Hoseok nắm tay cậu đứng giữa căn tin tuyên bố:
- TẤT CẢ NGHE ĐÂY, KOOKIE LÀ NGƯỜI YÊU CỦA BỌN NÀY, AI DÁM BÉN MẢNG LẠI GẦN EM ẤY THÌ CHUẨN BỊ TÔ, CHÉN ĐỂ ĂN XIN ĐÊ NHÉ!!
Cả trường nghe vậy thì hô hoáng lên:
- Kya, các anh ấy yêu nhau kìa. Đáng yêu quá đi mất!!
- Ôi, còn đâu trái tim nhỏ bé ngày đêm dõi theo Jungkook của tôi??
- Cung hỉ a~!
……………………
Cậu bây giờ mặt đỏ hơn cà chua:
- Sao các anh lại nói với toàn trường như vậy hả??
- Đánh dấu chủ quyền!! - bình thản đồng thanh.:))
Cậu tức giận quay đi, chọn bàn ngồi xuống. Các anh thì đi lấy đồ ăn cho cậu. Một lát sau, cả lũ đem gần như hết đồ ăn cái căn tin về:))). Vì buổi sáng nay, cả cậu và cả lũ chưa ăn gì hết nên người mới chu đáo đến mức ấy:)).
[Allkook] Em Là Để Chúng Tôi Yêu Thương - Chapter 14
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Vừa để đồ ăn xuống, cậu ăn như chết đói 10 năm:)). Vẻ mặt giận dỗi, tay thì gắp đồ ăn lia lịa:)), dễ thương không tả nổi a~. Cả lũ mỉm cười:
- Bảo bối từ từ thôi, không ai dành với em đâu! - Yoongi
-*im lặng*:))
- Bảo bối a~. Bọn anh sai rồi. Bọn anh xin lỗi. Em bỏ qua cho bọn anh lần này đi, về nhà anh cho kẹo - Tae
- Thật ạ? Em bỏ qua:)).
Cã lũ cười tươi làm hs cả trường say đắm:)).
Ăn xong thì cũng là lúc chuông vào học vang lên. Căn tin vắng dần, rồi cả lũ cũng lên lớp.
Cả lũ bước vào lớp với dáng vẻ bất cần, bà cô già mới đến cũng tức lắm nhưng không dám làm gì vì biết phận của mình chẳng bao giờ so sánh với họ được.
Đã ổn định chỗ ngồi, bả bắt đầu giở trò:
- Jeon Jungkook lên trả bài (Su: bà lội này, đã dạy người ta được chữ nào đâu, trả bằng niềm tin à).
Cậu ngoan ngoãn lên bảng, các anh cùng cả lớp nhìn bà ta bằng con mắt khinh bỉ. Bà cô thấy cậu thì 2 mắt sáng trưng ( đẹp trai í),nhẹ giọng:
- À, em là Jungkook? Em hãy giải cho cô bài này nhé!
Bả viết đề lên bảng, sau đó cậu giải. Lợi dụng lúc cậu tập trung làm bài, bả định chạm vào người cậu. Các anh nãy giờ quan sát không sót 1 li:))), thấy vậy, Yoongi cầm cây viết phóng ngay tay bả. Bả đau điếng, định quay xuống chửi thì gặp ánh mắt lạnh hơn băng của cả lớp đang nhìn, ớn lạnh bả ngậm ngùi quay lên:)).
- Em giải xong rồi a~!
- À, em làm tốt lắm!! Về chỗ đi.
Ngày học trôi qua dài dăng dẳng thì cuối cùng cũng tới giờ ra về.
--------------------- ở nhà ----------------------
- Anh Jin a~! Em đói! - Cậu bắt đầu mè nheo.
- Đợi anh tí, em ra phòng khách chơi với lũ kia xíu đi!
Cậu lê lết từng bước ra phòng khách:))). Thấy mặt cậu cả lũ ngồi nhịn cười:
- Bảo bối à, em đói tới vậy sao? Ăn thịt anh này - Tae cười biến thái:)).
- Thôi, thịt anh dở lắm! - Hồn nhiên trả lời.
- Có cơm rồi này!! - Jin
- Ăn cơm thôi, em đói lắm rồi!
------------------Tối đó -------------------------
Trong phòng ngủ, hiện giờ đang có 1 trận hỗn chiến:)):
- Tao trước, tao muốn hôn em ấy trước màààà. - Hoseok+ Tae điên dại.:))
- Em sẽ hôn hết mà!
Nói rồi cậu đi lại chỗ Jin, hôn chụt vào môi anh, và vẫn như thường lệ, cái lũ biến thái này nào tha cho em Cúc?:))). Hôn mệt nghỉ:)). Xong xuôi, cậu kêu “é vi bó đì” đi ngủ.
Bây giờ đã là 1strong0' rồi, mà cậu vẫn chưa ngủ được. Cậu nhẹ nhàng đi xuống nhà lấy sữa uống cho dễ ngủ. Xuống nhà thì cậu thấy Yoongi đang ngồi thù lù 1 cục trên sopha:)). Tiến lại gần anh, cậu hỏi:
- Anh không ngủ được sao?
- Ừ, bảo bối cũng vậy à?
- Vâng, đợi em tí, em đi lấy sữa nhé! Ngồi đây không được trốn đó nha! - Cậu ngây thơ trả lời (Su: ôi mạ ơi! Yêu chết)
2' sau cậu quay lại với 2 ly sữa trên tay, một ly cậu cho anh, ly còn lại cậu nhấm nháp từng miếng. Anh hình như nghĩ ra điều gì đó, cười biến thái lên tiếng:)):
- Chúng ta chơi trò “Tất nhiên rồi” đi, khi anh hỏi 1 câu hỏi thì en chỉ được quyền trả lời là “Tất nhiên rồi “ thôi và em phải thực hiện yêu cầu câu hỏi! Được chứ?
- Dạ, em hiểu rồi! Em bắt đầu trước nhé?
- Ừ.
- Anh hứa là sẽ mua cho em thật nhiều bánh kẹo phải không?
Anh méo mặt, nhưng vì tương lai sáng lạng phía trước, anh không cho phép mình thua:)):
- Tất nhiên rồi!
Cậu cười vui vẻ mà không biết nguy hiểm luôn rình rập xung quanh chúng ta:)). Tới lượt anh:
- Bảo bối à, em yêu anh nhất đúng không?
Cậu nhăn mặt, 5 người kia mà nghe được chắc cậu bị chôn sống quá:)), liếc qua liếc lại, cậu chắc chắn không có ai nghe lén thì mạnh dạn trả lời:
- Tất nhiên rồi! Anh là người hâm nhất đám đúng không?:)).
Anh không cảm xúc:)), dám nói anh như vậy, anh cho bảo bối biết tay: