Chống chỉ định thanh niên nghiêm túc và nghĩ đầu óc mình còn trong sáng!
Mà thôi đừng nên đọc:“> Tui viết Hắc dở tàn bạo:“>
_______________________
Khoảng thời gian hôn nhân của các anh và cậu rất đầm ấm, chưa hề có cãi vã hay chiến tranh lạnh.
Tất cả đều đã tốt nghiệp. Các anh quản lí công ty của gia đình, cậu ở nhà lo việc lặt vặt ( lượm lặt và ăn vặt).
Bây giờ đã gần 9h tối nhưng vẫn chưa ai về. Jimin và Hoseok phải đi công tác nước ngoài, tối mai mới có thể về. TaeHyung bàn đối tác làm ăn cùng với cha mình, tối nay sẽ ngủ ở nhà cha. Namjoon cũng ở lại gặp đối tác và sẽ ngủ ở công ty. SeokJin có cuộc họp cổ đông lớn nên cần phải chuẩn bị. Họ không thể về nhà với cậu hôm nay.
Cậu buồn chán lăn lộn trên chiếc giường, tivi lại chẳng có gì xem. Hết bộ phim cậu thích rồi. Chợt giật mình, vẫn còn Yoongi!
Lập tức ngồi dậy, tắt tivi, cậu xỏ đôi dép bông. Chạy xuống cầu thang, miệng cười tươi. Vậy là hôm nay cậu không phải cô đơn rồi.
Kia, anh đứng kia rồi, hình như anh đang nấu thức ăn thì phải, mái đầu vàng không thể lầm lẫn được. Cậu mãi xem tivi trên phòng nên không để ý đến anh đã về từ lúc nào, thậm chí là đã tắm rồi nữa cơ.
Cậu nhanh chân chạy lại, ôm lấy anh từ phía sau, đầu nhỏ cọ cọ vào tấm lưng rộng lớn.
- Em sao vậy? - Giật mình, anh dừng việc đang làm.
Anh cười nhẹ, con thỏ này có biết mình đang câu dẫn anh không nhỉ? Môi nhỏ cứ hôn lướt lưng anh, nhột không chịu được. Xoay lưng, ôm cậu nhấc bổng lên đối mặt với mình.
Mày cậu hơi nhíu lại, mắt sáng nhìn anh chằm chằm, môi bặm lại như đang giận. Thật tình rất câu nhân.
- Em ăn tối rồi phải không?
Cậu không trả lời, chỉ gật đầu, lúc nãy cậu có ăn bánh rồi.
- Nhưng anh chưa ăn. Anh đói rồi. - Dụi vào cổ cậu, anh cắn nhẹ.
- A...anh ăn cơm đi.
Ngửi thấy mùi bất thường, cậu đẩy anh, chạy nhanh lên phòng.
Hôm nay có mỗi mình anh ở nhà, không “mần thịt” thì có uổng phí a. Nhanh tay giữ lấy cậu, anh vác lên vai, hướng phòng cậu mà đi.
Chốt cửa phòng, anh tiến giường, đặt cậu xuống, bản thân lấy hai tay chống hai bên cậu kềm kẹp.
Cúi đầu, anh hôn mạnh lên môi cậu. Cậu hoảng sợ mở to mắt, lại bắt gặp ánh mắt dịu dàng của anh, đầu óc dịu đi phần nào nhưng vẫn chưa chịu hé môi.
Anh nhéo mạnh eo cậu, lập tức đạt được ý muốn, anh đưa lưỡi lục soát khoang miệng ấm nóng. Dịch vị theo khóe miệng cậu tràn ra ngoài.
Dứt ra, anh nhìn cậu, thân thể cậu xụi lơ do thiếu khí, môi sưng đỏ, mắt từ khi nào đã ươn ướt. Khung cảnh mê người đập vào mắt khiến anh không khỏi say mê.
Tiến đến ngậm lấy vành tai cậu, anh phả hơi:
- Anh muốn.
Cậu đỏ mặt, rụt rè gật đầu.
Cười gian manh, anh ngậm lấy tai cậu rồi hôn chụt vào vành tai. Lấy chiếc khăn cổ ở bàn, anh nắm lấy cổ tay cậu rồi cột chúng lại. Vươn tay lấy thêm một mảnh vải, anh bịt mắt cậu.
- Không thích thế này.
Cậu mè nheo. Anh cầm lấy hai bàn tay trắng mịn hôn nhẹ. Thành công làm cậu một trận đỏ mặt.
Cưỡng lấy môi cậu lần nữa, tay anh lần mò đến cúc áo, rất nhanh đã cởi hết.
Không khí lạnh đột nhiên ập vào, cậu rùng mình.
Anh dời môi xuống hai điểm hồng trước ngực, ngậm một bên, mút lấy mút để. Bên còn lại được anh xoa nắn kĩ càng. Miệng không tự chủ, cậu rên rỉ:
- Yoon...Yoongi.
Bỏ mặc lời cậu, anh vẫn say mê tiếp tục. Tay xoa nắn di chuyển xuống vùng bụng phẳng lì, ấn nhẹ vào rốn.
- Ha...Yoongi a~.
- Em có chuyện gì muốn nói sao? - Cười cợt, anh nựng cằm cậu.
- Em....muốn....
- Hôn anh đi.
Anh dừng mọi hành động. Một trận ngứa ngáy chạy khắp người cậu. Mắt bị che thế này làm sao biết anh ở đâu mà hôn? Khó chịu, tay bị trói của cậu mò mẫm mọi thứ:
- Yoongi a~.
Cậu chạm vào được mặt anh rồi, nhanh chóng ngồi dậy hôn mạnh vào môi anh. Anh trêu chọc hé miệng, ý muốn cậu làm.
Nghe lời, cậu lập tức đưa lưỡi vào, nhưng lại rụt rè không dám tiếp tục. Thở dài, anh vòng tay cậu qua cổ mình, trực tiếp khuấy đảo, lưỡi anh quấn lấy lưỡi cậu, ban đầu chỉ là vờn, sau đó lại mút mạnh gây ra tiếng “chụt, chụt” mà bất cứ ai nghe đều phải thẹn thùng đỏ mặt.
Môi không rời, tay anh đưa xuống khóa quần cậu, kéo xuống, thẳng tay kéo luôn quần cậu.
Giờ phút này, cậu đã hoàn toàn không còn mặc thứ gì trên người, thân thể ngọc ngà như câu dẫn anh.
Buông cậu ra, anh nhanh chóng giải phóng cho “em trai”, một lực đẩy mạnh vào hoa huy*t cậu.
- Yoongi! Đau chết em mất!
Cậu nức nở, hai tay đấm mạnh vào ngực anh. Liếm một vòng quanh môi cậu như thay cho lời xin lỗi, anh luân động mạnh dần. Hai tay không buông tha, kéo hai quả anh đào của cậu làm nó đỏ ửng.
Cậu oằn người vì khoái cảm, phía dưới cũng vì thế mà kẹp chặt anh hơn.
Chau mày, anh thúc thật sâu vào huyệt động. Một lúc thì bắn vào người cậu, tinh dịch quá nhiều, chảy cả ra ngoài.
Cậu mệt mỏi, thân thể mềm nhũn, đưa tay lên cao, ý muốn anh tháo khăn cho mình.
Cười đắc ý, anh nói.
- Đi nào, anh sẽ tắm lại cho em.
Cậu chưa kịp hoàn hồn, đã bị anh nhấc bổng lên. Cự vật vẫn nằm trong cậu, mỗi bước đi cứ thế mà thúc vào khiến cậu rên lớn.
Đặt cậu vào bồn, anh chống hai đầu gối của cậu phía dưới, cậu là đang ở tư thế bò a.
Anh mạnh mẽ lần nữa xỏ xuyên cậu. Cậu ngửa cổ hét nhỏ:
- Yoongi à, ha....chẳng phải.....anh nói sẽ tắm sao?.....Mau đi ra...Ha...A
Anh cúi xuống hôn lấy tấm lưng mịn màng, lên tiếng răn đe:
- Em nên nhớ anh là Yoongi. Không phải Jin. Anh không hiền như nó đâu.
- Nhưng mà....Aaa
Cậu vừa định phản bác, anh lại đâm mạnh vào như muốn xé nát hoa huy*t cậu.
- Em bướng?
- Aaaa...không có....ha
- Lại còn cãi.
Anh nhếch miệng, lần nữa thúc thật mạnh.
- Em.....em xin lỗi....Yoongi a.
Anh từ từ giảm lực, nhưng vẫn chưa tha cho cậu.
- Còn thế nữa không?
- Aaaa....Sẽ....kh...ha...
Cậu mệt mỏi, giọng nói đứt quãng mê lòng người.
- Mau nói!
Anh không kiên nhẫn, lại tiếp tục đẩy mạnh hông, cự vật như chạm đến điểm G.
- Haaa.....Em không dám thế....nữa đâu....Yoongi à.
- Ngoan. Tôi yêu em. Yêu hơn bất cứ thứ gì.
Cởi khăn bịt mắt cho cậu, anh bế cậu lên phòng tắm kính. Bốn bề đều toàn gương với gương. Cậu có thể thấy được hình ảnh phản chiếu của mình và anh. Thấy rõ hoa huy*t đang bị xỏ xuyên như thế nào. Xấu hổ, cậu che mắt lại.
- Vật nhỏ đáng yêu.
Anh cười cười, để cậu dựa vào vách kính, nhanh chóng ra vào. Thúc thêm vài chục cái, anh gầm lớn rồi bắn tất cả vào động nhỏ bé, thoải mái thở hắt ra. Cậu rùng mình, bắn lên gương phía trước.
Jungkook quá mệt mỏi nên thiếp từ lúc nào. Tắm rửa cho cậu, anh bế cậu ra ngoài, đặt lên chiếc giường đã được anh thay drap. Ôm bảo bối vào lòng, anh chìm vào giấc ngủ...
_____________________
End Phiên Ngoại 1-.- Tèn tén ten -.-Tui có thể viết ra cái này, rõ ràng không phải con người T.T Còn tận năm cái phiên ngoại Hắc. Giết toai đê:“> TYS ♥Các phiên ngoại sau, những cps còn lại sẽ riêng lẻ ra, như chưa từng dính dáng tới truyện:“
- Đến rồi à?
Thân thể nhất thời không thể cử động, mắt cậu nhìn chăm chăm vào chiếc ghế Chủ Tịch. Ánh sáng của trăng chiếu thẳng vào thân hình của người đàn ông, chính xác bỏ đi khuôn mặt. Khiến khung cảnh có phần quỷ dị.
- Nói vậy, anh biết tôi đến?
Giọng nói hắn ta nghe có vẻ chưa khàn lắm. Là một giọng nói rất quen thuộc, nhưng cậu chẳng thể nhớ ra ngay được. Người này chỉ khoảng tầm mười chín, hai mươi tuổi. Vóc dáng cũng có vẻ thon thả. Không bụng bia, đầu không hói, có lẽ vẫn còn tuấn tú a.
- Tôi đương nhiên biết em tới! Em có vẻ xem thường tôi nhỉ?
Hắn cười nhẹ, hàm răng trắng tinh lộ ra, lại thêm điểm quen thuộc. Đầu óc cậu sao thế nhỉ, sao có thể không nhớ ra được?
- Anh biết cả lí do tôi đến đây? - Trấn tĩnh, cậu hỏi lại.
- Tôi biết. Em muốn lấy tài liệu hay USB?
- Này! Rốt cuộc anh là ai? - Cậu bắt đầu nóng nảy, vồ lấy anh, như muốn thấy được khuôn mặt kia. Có trời mới biết cậu tò mò đến chừng nào.
Nhanh nhẹn chụp lấy cánh tay cậu, hắn ta một lực, xoay cậu áp lưng với lồng ngực mình, tay phải vòng qua cổ cậu.
Phía ngoài lập tức ồn ào, xông vào phòng tận chín mười người:
- Buông ra. Cậu dám làm tổn thương em ấy, Tôi lập tức lên đạn.- Yoongi an nhàn. Trên tay hắn ta chẳng có vũ khí gì, không thể giết được cậu, chỉ sợ hắn làm cậu ngộp thở, ngất xỉu.
- Dám đụng vào em trai tôi! Cậu xem Jiyong tôi có thể làm gì!
- Cậu tốt nhất buông em ấy ra, bọn tôi đông hơn cậu, làm hại em ấy, ChaeRin tôi nhất định không tha!
- Cậu vốn dĩ không thể thắng được, biết điều thì đầu hàng đi, Jimin tôi có thể nương tay!
- Cậu thử làm rơi một sợi tóc em ấy xem. TaeHyung tôi lập tức giết chết cậu.
- Cậu là ai? Sao lại biết kế hoạch của bọn tôi? Mau thả em ấy ra, Hoseok tôi thương lượng với cậu.
- Thả em ấy ra, Namjoon tôi hoàn toàn có thể tự tay mà kết liễu cậu đấy!
- Không nói nhiều, giết hắn cứ để Jin tôi lo!
Hắn ta mở to mắt ngạc nhiên, có cần phải lớn tiếng thế không? Cậu nhóc thế này mà lại được chừng ấy người bảo vệ. Đùa đến đây cũng đủ rồi.
- Làm gì ghê vậy? Thả thì thả nè! Kookie à, đụng vào em mất mạng như chơi ấy.
Buông lỏng hai tay mình, hắn ta trả tự do cho cậu, miệng câu lên nụ cười thích thú. Chân hắn chậm rãi bước về phía công tắc đèn, mở lên.
- Lee MinHyuk? - Jiyong nheo mắt, ánh sáng đột nhiên bừng lên, làm anh có đôi chút chói.
- Aaa. Thằng nhãi này! Mày làm bố diễn sâu thế cơ! - Hoseok nhăn nhó, tay kẹp lấy cổ MinHyuk, ra sức xoa mạnh đầu cậu ta.
- Tao biết lỗi rồi, buông ra! - MinHyuk dãy dụa, mặt nhăn nhúm.
______________________
- Sao mày ở đây? - Khi tất cả đã ổn định, Yoongi mới bắt đầu hỏi.
- Tao vừa bay về. Nghe tin tụi mày để em tao đi làm nhiệm vụ một mình nên ức chế, lẻn vào đây. Ông DongWan gì gì đó, tao giao cho cảnh sát rồi. - Nhấp ngụm trà, Hyuk cười tươi.
- Thế mày còn thấy ai khác không? - Jimin chống cằm, liếc nhìn một lượt cả căn phòng.
- Ai? À có. Có lão già nào đó, nhận là người quen của bọn mày. Kêu tao thả cho đi rồi. Tao cho người đi chung với lão. Chắc hiện giờ đến đồn rồi cũng nên.
Không khí chợt im ắng. Có vẻ đã hết chuyện, mọi người ra về dần.
Căn nhà được MinHyuk bán lại cho một công ty bất động sản. Người làm việc ở đấy thất nghiệp vô số. Kể ra cũng tại vì họ không biết nên mới làm việc ở đây nên bọn anh đã giới thiệu việc làm cho họ rồi.
____________________
Tuần sau lễ cưới được diễn ra. Khá suôn sẻ vì ai cũng hào hứng.
Sáu tên ác ma kia còn kêu cậu mặc váy cưới, cậu giãy nãy cả buổi, ý định quái đản đó mới được gạt bỏ.
Biết bao sóng gió, họ rốt cuộc vẫn trở về bên nhau. Đường tình yêu muôn vàn lối rẽ, quan trọng ta phải biết tìm đúng hướng mà đi. Hãy luôn yêu thương nhau như bây giờ nhé bảy chàng trai....
HOÀN.
___________________
Xin lỗi vì mớ tem quỵch. Thật tình cũng chẳng biết bắt đầu trả tem từ chương nào. Tem ngập mặt. Đếm không hết. Vậy là bộ đầu tiên kết thúc.
Bản thân Hm thấy fic này max trẻ trâu. Từ ngữ chưa hoàn chỉnh, ý tưởng còn tệ hại. Vậy mà các bạn vẫn ủng hộ:'> Ngàn lần cảm ơn. Ngàn lần xin lỗi...
Nên có ngoại truyện không nhỉ?
[Allkook] Em Là Để Chúng Tôi Yêu Thương - Chapter 79
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Warning: Hắc. H
Chống chỉ định thanh niên nghiêm túc và nghĩ đầu óc mình còn trong sáng!
Mà thôi đừng nên đọc:“> Tui viết Hắc dở tàn bạo:“>
_______________________
Khoảng thời gian hôn nhân của các anh và cậu rất đầm ấm, chưa hề có cãi vã hay chiến tranh lạnh.
Tất cả đều đã tốt nghiệp. Các anh quản lí công ty của gia đình, cậu ở nhà lo việc lặt vặt ( lượm lặt và ăn vặt).
Bây giờ đã gần 9h tối nhưng vẫn chưa ai về. Jimin và Hoseok phải đi công tác nước ngoài, tối mai mới có thể về. TaeHyung bàn đối tác làm ăn cùng với cha mình, tối nay sẽ ngủ ở nhà cha. Namjoon cũng ở lại gặp đối tác và sẽ ngủ ở công ty. SeokJin có cuộc họp cổ đông lớn nên cần phải chuẩn bị. Họ không thể về nhà với cậu hôm nay.
Cậu buồn chán lăn lộn trên chiếc giường, tivi lại chẳng có gì xem. Hết bộ phim cậu thích rồi. Chợt giật mình, vẫn còn Yoongi!
Lập tức ngồi dậy, tắt tivi, cậu xỏ đôi dép bông. Chạy xuống cầu thang, miệng cười tươi. Vậy là hôm nay cậu không phải cô đơn rồi.
Kia, anh đứng kia rồi, hình như anh đang nấu thức ăn thì phải, mái đầu vàng không thể lầm lẫn được. Cậu mãi xem tivi trên phòng nên không để ý đến anh đã về từ lúc nào, thậm chí là đã tắm rồi nữa cơ.
Cậu nhanh chân chạy lại, ôm lấy anh từ phía sau, đầu nhỏ cọ cọ vào tấm lưng rộng lớn.
- Em sao vậy? - Giật mình, anh dừng việc đang làm.
Anh cười nhẹ, con thỏ này có biết mình đang câu dẫn anh không nhỉ? Môi nhỏ cứ hôn lướt lưng anh, nhột không chịu được. Xoay lưng, ôm cậu nhấc bổng lên đối mặt với mình.
Mày cậu hơi nhíu lại, mắt sáng nhìn anh chằm chằm, môi bặm lại như đang giận. Thật tình rất câu nhân.
- Em ăn tối rồi phải không?
Cậu không trả lời, chỉ gật đầu, lúc nãy cậu có ăn bánh rồi.
- Nhưng anh chưa ăn. Anh đói rồi. - Dụi vào cổ cậu, anh cắn nhẹ.
- A...anh ăn cơm đi.
Ngửi thấy mùi bất thường, cậu đẩy anh, chạy nhanh lên phòng.
Hôm nay có mỗi mình anh ở nhà, không “mần thịt” thì có uổng phí a. Nhanh tay giữ lấy cậu, anh vác lên vai, hướng phòng cậu mà đi.
Chốt cửa phòng, anh tiến giường, đặt cậu xuống, bản thân lấy hai tay chống hai bên cậu kềm kẹp.
Cúi đầu, anh hôn mạnh lên môi cậu. Cậu hoảng sợ mở to mắt, lại bắt gặp ánh mắt dịu dàng của anh, đầu óc dịu đi phần nào nhưng vẫn chưa chịu hé môi.
Anh nhéo mạnh eo cậu, lập tức đạt được ý muốn, anh đưa lưỡi lục soát khoang miệng ấm nóng. Dịch vị theo khóe miệng cậu tràn ra ngoài.
Dứt ra, anh nhìn cậu, thân thể cậu xụi lơ do thiếu khí, môi sưng đỏ, mắt từ khi nào đã ươn ướt. Khung cảnh mê người đập vào mắt khiến anh không khỏi say mê.
Tiến đến ngậm lấy vành tai cậu, anh phả hơi:
- Anh muốn.
Cậu đỏ mặt, rụt rè gật đầu.
Cười gian manh, anh ngậm lấy tai cậu rồi hôn chụt vào vành tai. Lấy chiếc khăn cổ ở bàn, anh nắm lấy cổ tay cậu rồi cột chúng lại. Vươn tay lấy thêm một mảnh vải, anh bịt mắt cậu.
- Không thích thế này.
Cậu mè nheo. Anh cầm lấy hai bàn tay trắng mịn hôn nhẹ. Thành công làm cậu một trận đỏ mặt.
Cưỡng lấy môi cậu lần nữa, tay anh lần mò đến cúc áo, rất nhanh đã cởi hết.
Không khí lạnh đột nhiên ập vào, cậu rùng mình.
Anh dời môi xuống hai điểm hồng trước ngực, ngậm một bên, mút lấy mút để. Bên còn lại được anh xoa nắn kĩ càng. Miệng không tự chủ, cậu rên rỉ:
- Yoon...Yoongi.
Bỏ mặc lời cậu, anh vẫn say mê tiếp tục. Tay xoa nắn di chuyển xuống vùng bụng phẳng lì, ấn nhẹ vào rốn.
- Ha...Yoongi a~.
- Em có chuyện gì muốn nói sao? - Cười cợt, anh nựng cằm cậu.
- Em....muốn....
- Hôn anh đi.
Anh dừng mọi hành động. Một trận ngứa ngáy chạy khắp người cậu. Mắt bị che thế này làm sao biết anh ở đâu mà hôn? Khó chịu, tay bị trói của cậu mò mẫm mọi thứ:
- Yoongi a~.
Cậu chạm vào được mặt anh rồi, nhanh chóng ngồi dậy hôn mạnh vào môi anh. Anh trêu chọc hé miệng, ý muốn cậu làm.
Nghe lời, cậu lập tức đưa lưỡi vào, nhưng lại rụt rè không dám tiếp tục. Thở dài, anh vòng tay cậu qua cổ mình, trực tiếp khuấy đảo, lưỡi anh quấn lấy lưỡi cậu, ban đầu chỉ là vờn, sau đó lại mút mạnh gây ra tiếng “chụt, chụt” mà bất cứ ai nghe đều phải thẹn thùng đỏ mặt.
Môi không rời, tay anh đưa xuống khóa quần cậu, kéo xuống, thẳng tay kéo luôn quần cậu.
Giờ phút này, cậu đã hoàn toàn không còn mặc thứ gì trên người, thân thể ngọc ngà như câu dẫn anh.
Buông cậu ra, anh nhanh chóng giải phóng cho “em trai”, một lực đẩy mạnh vào hoa huy*t cậu.
- Yoongi! Đau chết em mất!
Cậu nức nở, hai tay đấm mạnh vào ngực anh. Liếm một vòng quanh môi cậu như thay cho lời xin lỗi, anh luân động mạnh dần. Hai tay không buông tha, kéo hai quả anh đào của cậu làm nó đỏ ửng.
Cậu oằn người vì khoái cảm, phía dưới cũng vì thế mà kẹp chặt anh hơn.
Chau mày, anh thúc thật sâu vào huyệt động. Một lúc thì bắn vào người cậu, tinh dịch quá nhiều, chảy cả ra ngoài.
Cậu mệt mỏi, thân thể mềm nhũn, đưa tay lên cao, ý muốn anh tháo khăn cho mình.
Cười đắc ý, anh nói.
- Đi nào, anh sẽ tắm lại cho em.
Cậu chưa kịp hoàn hồn, đã bị anh nhấc bổng lên. Cự vật vẫn nằm trong cậu, mỗi bước đi cứ thế mà thúc vào khiến cậu rên lớn.
Đặt cậu vào bồn, anh chống hai đầu gối của cậu phía dưới, cậu là đang ở tư thế bò a.
Anh mạnh mẽ lần nữa xỏ xuyên cậu. Cậu ngửa cổ hét nhỏ:
- Yoongi à, ha....chẳng phải.....anh nói sẽ tắm sao?.....Mau đi ra...Ha...A
Anh cúi xuống hôn lấy tấm lưng mịn màng, lên tiếng răn đe:
- Em nên nhớ anh là Yoongi. Không phải Jin. Anh không hiền như nó đâu.
- Nhưng mà....Aaa
Cậu vừa định phản bác, anh lại đâm mạnh vào như muốn xé nát hoa huy*t cậu.
- Em bướng?
- Aaaa...không có....ha
- Lại còn cãi.
Anh nhếch miệng, lần nữa thúc thật mạnh.
- Em.....em xin lỗi....Yoongi a.
Anh từ từ giảm lực, nhưng vẫn chưa tha cho cậu.
- Còn thế nữa không?
- Aaaa....Sẽ....kh...ha...
Cậu mệt mỏi, giọng nói đứt quãng mê lòng người.
- Mau nói!
Anh không kiên nhẫn, lại tiếp tục đẩy mạnh hông, cự vật như chạm đến điểm G.
- Haaa.....Em không dám thế....nữa đâu....Yoongi à.
- Ngoan. Tôi yêu em. Yêu hơn bất cứ thứ gì.
Cởi khăn bịt mắt cho cậu, anh bế cậu lên phòng tắm kính. Bốn bề đều toàn gương với gương. Cậu có thể thấy được hình ảnh phản chiếu của mình và anh. Thấy rõ hoa huy*t đang bị xỏ xuyên như thế nào. Xấu hổ, cậu che mắt lại.
- Vật nhỏ đáng yêu.
Anh cười cười, để cậu dựa vào vách kính, nhanh chóng ra vào. Thúc thêm vài chục cái, anh gầm lớn rồi bắn tất cả vào động nhỏ bé, thoải mái thở hắt ra. Cậu rùng mình, bắn lên gương phía trước.
Jungkook quá mệt mỏi nên thiếp từ lúc nào. Tắm rửa cho cậu, anh bế cậu ra ngoài, đặt lên chiếc giường đã được anh thay drap. Ôm bảo bối vào lòng, anh chìm vào giấc ngủ...
_____________________
End Phiên Ngoại 1-.- Tèn tén ten -.-Tui có thể viết ra cái này, rõ ràng không phải con người T.T Còn tận năm cái phiên ngoại Hắc. Giết toai đê:“> TYS ♥Các phiên ngoại sau, những cps còn lại sẽ riêng lẻ ra, như chưa từng dính dáng tới truyện:“