Khi thanh âm trong trẻo và lạnh lùng kia vang lên, những người đứng xung quanh cảm thấy vô cùng kinh ngạc, Andy có chút trợn mắt há hốc mồm đứng đó, hai tay buông thõng chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, sau một lát, tiếng vỗ tay của đám người xung quanh vang lên tới tấp.
"Hay."
"Đối với mỹ nữ phải hạ thủ lưu tình nha."
"Tuyệt lắm, mỹ nữ, giáo huấn hắn!"
Những người bên ngoài bây giờ vỗ tay tham gia cho náo nhiệt, cổ vũ vốn là một tính cách trời sinh của con người, cho dù như thế nào, mỹ nữ có đánh tốt hay không đều được nam nhân hoan nghênh.
Đám người Man Đầu hiện giờ mới là người hưng phấn nhất:
"Tiến lên, giáo huấn hắn! Ta cược mỹ nữ thắng, có ai cược với ta không!"
Bầu không khí bắt đầu trở nên náo liệt, Andy đứng ở đó cũng xấu hổ, nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt, nói:
"Ách, Nguyệt Trì tiểu thư, nếu như cô có hứng thú với cái này, ta nghĩ... Ách..."
"Mời ra tay."
Cự tuyệt câu nói của hắn, Huân nhàn nhạt trả lời, ngữ khí nhẹ nhàng mà kiên định.
Trong ánh sáng, gió đêm man mát thổi tới, mấy sợi tóc bay loạn, tô điểm thêm cho khuôn mặt gần như hoàn mỹ của nàng, Andy lắc đầu:
"Không được, ta không cùng nữ nhân..."
Hắn còn chưa nói hết lời, một bóng đen đã xẹt qua. Trong nháy mắt đó, Andy đột nhiên có cảm giác như bị độc xà nhìn trúng, trong lòng có dự cảm không tốt thì một thanh âm đã vang lên, hắn đang muốn xuất thủ thì thiếu nữ kia đã đứng trước mặt hắn, năm ngón tay phải khép lại, đầu ngón tay tinh xảo đã đặt ở trên hầu của hắn:
"Ngươi đã chết."
Dù sao Andy cũng là người đã được trải qua huấn luyện, nhưng mà bây giờ hắn mới biết mình sai lầm như thế nào, chỉ trong nháy mắt vừa rồi, hắn cảm thấy mình thực sự đã bị đối phương giết chết. Khi nghe thấy tiếng nói của thiếu nữ, bản thân hắn có chút ý không hiểu, nhưng thân hình mới bắt đầu có sự phản ứng, tay trái được đưa ra, tay phải vòng lại, muốn chế trụ cổ tay của đối phương.
Một khắc đó, cánh tay của thiếu nữ như linh xà uốn lượn, thậm chí bàn tay của Andy còn có cảm giác như bị trường tiên đánh trúng, bỏng rát vô cùng. Khi tay trái hắn vươn ta, bàn tay kia di chuyển như điện, xoát một cái đã chế trụ ngược lại cổ tay của hắn, trong giây lát, hắn lại bị chế trụ một lần nữa. Nguồn truyện:
Trở tay giãy dụa nhưng lại bị tóm, tới lúc này, sự sợ hãi trong lòng hắn mới tăng lên, cái ý nghĩ biến thành xác chết mới chính thức được hắn thừa nhận. Hắn dùng hết sức nhảy lùi về phía sau, nhưng thiếu nữ kia chỉ đơn giản bước một cái, đã tới bên cạnh hắn, bàn tay phải của nàng như biến thành một thanh vũ khí sắc bén, vung tay chém ra.
Nhật Bản kiếm đạo, Cư Hợp!
Bốn phía vô cùng yên tĩnh.
Vốn đây chính là một cách rút đao cấp tốc trong kiếm đạo, vậy mà bây giờ thiếu nữ dùng tay làm đại đao, chiêu thức này đủ làm chấn động nhân tâm. Andy há to miệng nhìn quần áo của mình, nó như bị một thanh vũ khí sắc bén chém trúng, để lộ một vết rách dài thẳng tắp, điều này làm cho mọi người ở xung quanh mở to hai mắt nhìn.
Vốn tưởng rằng đây chỉ là một trường biểu diễn, nhưng không ngờ cô gái này lại lợi hại như vậy, mấy nam nhân lập tức bỏ ngay ý định dùng võ thuật để thu hút sự chú ý của nàng...
Trong đám người đứng xem, số học sinh trong học viện Thánh Tâm không có bao nhiêu, cho nên họ cũng không biết Huân có thể lấy 1 địch 10, đánh cho học viên của CLB võ thuật Thánh Tâm gào thét như quỷ khốc thần sầu.
Nhưng mà, lúc này ánh mắt của đám người Diệp Liên, Tiểu Lâu đột nhiên trở nên cuồng nhiệt vô cùng, hôm qua bọn họ xem qua một đoạn video chiến đấu, có quay một kích kinh diễm của Giản Tố Ngôn và Hi Lý Vượng, chiêu thức mà Huân thi triển giống y như chiêu thức đó, cánh tay giống như trường tiên, phát ra những âm hưởng u u trong không khí.
Mới chỉ biểu diễn mấy động tác đơn giản, đám người này đã có thể nhận ra được một phiên bản khác của Giản Tố Ngôn, duyên dáng, ngắn gọn, lãnh ngạo, đẹp đẽ và lực phá hủy kinh khủng, chúng kết hợp hoàn mỹ lại với nhau.
"Bởi vì ngươi không chuẩn bị tốt, cho nên ta sẽ ra tay lại lần nữa, lần này sẽ không nương tình đâu."
Nhìn thấy Andy đang buộc áo, huân nhàn nhạt nói:
"Mời ra tay."
Vỗ vỗ vết rách trước ngực, Andy nhìn vào khuôn mặt đối diện mình ở phía trước, trong lòng không biết nên nói gì mới phải, một lát sau, hắn mới hít sâu một hơi, tay phải phía sau, tay trái phía trước, đây là hình thái công kích mà hắn am hiểu nhất::
"Này, ta thừa nhận... lúc nãy có chút khinh địch, nhưng mà... đến đây đi."
Chuyện vừa rồi đúng là đã hù dọa hắn, nhưng mà với một người đã trải qua thi đấu nhiều như hắn, hắn tuyệt đối không cho rằng mình kém đối phương bao nhiêu. Lúc nãy là do hắn khinh địch, nhưng hiện giờ sẽ không như vậy... Tuy rằng khắn không muốn đánh nhau với con gái, nhưng nếu người ta đã muốn, vậy thì hắn không khách sáo.
Ánh đèn chiếu sáng thân ảnh mỹ lệ trong cái sân hình vuông, tóc của nàng bay múa trong gió đêm, không thủ thế gì cả, thiếu nữ tự nhiên đi về phía đối thủ. 5 mét, 4 mét, 3 mét, ... khi thiếu nữ chỉ còn cách mình 2 mét, Andy đã vung quyền tấn công.
Xoát một cái, thân hình của Huân di động, lướt qua quyền phong, mái tóc xõa ra, nàng cất bước, cúi người, xoay tròn, lướt ngang, công kích của Andy tuy nhanh, nhưng nàng còn dùng tốc độ nhanh hơn di chuyển quanh thân hình hắn, bộ pháp huyền ảo, trông thì tưởng chậm nhưng lại nhanh vô cùng. Mỗi quyền của Andy công kích đều chỉ trúng vào tàn ảnh của nàng. Tấn công không được đương nhiên phải nhận hậu quả, cánh tay, vai, phía sau lưng đều bị nàng đánh trúng, đau tới tận xương cốt..
"Đây là do ngươi khinh thường công phu Trung Quốc, Bát Quái Chưởng."
"Vẫn chưa đủ thành thạo..."
Trong đám người, Tiểu Lâu lầm bầm nói chuyện, bên kia, Gia Minh bất đắc dĩ nhún vai:
"Chỉ đùa giỡn một chút thôi..."
"Cậu nói cái gì vậy! Huân tấn công trông rất đẹp." Linh Tĩnh trợn mắt một cái, cùng với Sa Sa hô lớn:
"Cố gắng lên! Cố gắng lên! Huân thật lợi hại, tớ yêu cậu!"
Trong sân, Andy đang muốn lùi lại để thoát khỏi tình trạng bị bao vây, nhưng dù hắn cố gắng thế nào cũng chẳng có bao nhiêu hiệu quả, sau khi liên tục đấm mấy quyền liều mạng, hắn đã không còn sức mà bám theo đánh đuổi đối phương, cho nên rơi vào hạ phong, lúc này hắn cũng chẳng còn mang tâm lý thương hương tiếc ngọc gì cả, sau khi tránh được mấy quyền của nàng, Andy tung mình lao thẳng tới chỗ của Huân.
Kéo gần khoảng cách, phát huy lực lượng thân thể một cách tận cùng, một quyền đấm ngang, nhưng thân ảnh thiếu nữ kia cũng lao tới, bàn tay mềm mại đè thẳng vào bàn tay hắn, sau đó một khắc, thân hình Andy bị nện bắn thẳng ra sau, sau khi hạ xuống đất còn phải lảo đảo mấy bước nữa mới ổn định được thân hình.
"Ngươi khinh thường Thái Cực quyền, Lãm Tước Vĩ, Phiết Thân Chùy..."
Kỹ xảo Huân am hiểu nhất chính là Trì Anh Thiên Huyễn, lấy quang ảnh chi chít để làm cho địch nhân lóa mắt, đây cũng chính là pháp môn của Nhẫn thuật. Cái sân hình vuông này hiện giờ được 4 cái bóng đèn lớn chiếu vào, thân ảnh của ai nấy cũng kéo dài ra, chính là điều kiện tốt nhất để thi triển Trì Anh Thiên Huyễn.
Andy cho dù có thực lực nhất định, nhưng làm sao có thể so sánh với Huân được cơ chứ. Thân ảnh kia lại lao tới, một lần nữa công kích vào hắn, lực lượng yếu ớt kia vận dùng thuần thục công phu tá lực đẩy lực, "A" một tiếng, cái thắt lưng của hắn truyền tới cảm giác đau đớn vô cùng, phảng phất như toàn bộ xương sườn đã bị đánh nát.
"Đây là Vịnh Xuân Quyền... Thốn Kình!"
Khi Andy một lần nữa bị đánh bật ra sau, Huân đã không còn công kích, để cho Andy thở dốc, chỉ thờ ơ nhìn hắn một cái .
"Ngươi rất yếu, chẳng tinh thông cái gì cả."
Ai thắng ai thua, cho dù là người ngoại đạo cũng đã thấy rõ, trên cơ bản là không cần phải đánh tiếp làm gì. Nói xong những lời này,Huân xoay người đi ra ngoài, đột nhiên có một thiếu nữ mặc quần Jean màu xanh, cười ôm lấy nàng, thân ảnh này chính là Sa Sa, Linh Tĩnh cầm trong tay một cái máy quay mini DV, vô cùng thích thú chạy trước quay phim.
...
...
Sau trận tỉ thí, Huân ôm con chó đốm theo đám người Gia Minh rời đi, việc này khiến cho rất nhiều người ngẩn ngơ, Đàm Quân Vinh thấy Linh Tĩnh chẳng thèm để ý gì tới mình cho nên một lúc sau hắn cũng rời đi.
Quan hệ của Andy cùng Giang Vu Vi sau này như thế nào hắn cũng mặc kệ, việc ăn mừng trên bãi cỏ cũng vẫn tiếp tục diễn ra, thỉnh thoảng còn có một số người tiếp tục bàn luận về trường tỷ võ vừa rồi.
Đại khái là vào khoảng 11h, Phương Vũ Tư lên đài biểu diễn, những thanh âm hoan hô ầm ĩ lại vang lên. Lúc này có thân ảnh của một nữ tử, đi tới một con suối bên cạnh sườn núi.
Ở đây không có ai, tầm nhìn tương đối rộng, cô gái này chính là Hà Vân, nàng ngồi một mình ở đây một lúc, sau đó bắt đầu nói...