Từ nhỏ nàng đã bị bệnh thận, trước giờ luôn yếu ớt, từ khi Gia Minh bỏ đi hơn 3 năm trước, nàng luôn có Đào Đào ở bên, cho nên nàng lại càng dụng tâm giữ sức khỏe, thường xuyên tập luyện.
Bệnh tình tuy không hồi phục, nhưng cũng cảm thấy khỏe hơn, chỉ là hay cảm thấy mệt, nếu như không thức đêm làm việc thì nguy cơ gục ngã là không lớn.
Hơn một giờ chiều, trong phòng làm việc im lặng, nàng ngồi ở bên cửa sổ, nhìn ra bầu trời âm u bên ngoài, cơn mưa lớn kèm theo gió tàn phá bừa bãi con đường, nàng thỉnh thoảng uống một hớp trà, điều hòa trong phòng để ở nhiệt độ vừa phải, không khí vẫn mát mẻ.
Một giờ rưỡi, nàng chuẩn bị cho công việc buổi chiều.
"Gia Minh, gần đây chị hơi mệt. . . Hiện giờ công việc không còn nhàn hạ nữa, chủ yếu là vì cha chị muốn bồi dưỡng chị trở thành người nối nghiệp. Trên thực tế cha chị còn mệt hơn chị nhiều, người đã cố gắng chiếu cố cho tình hình bên này, cũng chỉ do chị có bệnh mà thôi. Hơn nữa có một Đào Đào, nếu như chị là nam nhân khỏe mạnh, phỏng chừng hiện giờ đã bị huấn luyện trở thành một con người cao ngạo rồi. Biết là cuộc sống có mâu thuẫn với ước nguyện, nhưng cũng không thể không làm một cô gái mạnh mẽ, nhưng cha đã tiếp nhận Đào Đào rồi, chị cũng phải hoàn thành tâm nguyện của người."
Nàng mở máy vi tính, đeo kính nhìn một đống số, băt đầu kiểm tra lại tư liệu, sau một lát nàng nhấn điện thoại trên bàn làm việc.
"A Lan, giúp tôi lấy phần tư liệu buổi sáng tới đây, còn có báo cáo khu Hoa đông năm ngoái nữa, tôi muốn xem lại."
"Dạ được."
Nghe thấy trợ lý trả lời, nàng cắm đầu chìm vào thế giới công việc, cầm lấy cái bút viết viết một lúc, sau đó vô ý thức kẹo cái bút này trên tai, động tác này khiến cho nàng có một sự mỹ cảm không nói hết.
Sau khi gõ cửa đi tới, người kia nhìn thấy cảnh tượng này, hắn ở cạnh cửa đứng một hồi, sau đó mới tiếp tục tiến lên, Nhã Hàm vươn tay muốn đón tư liệu, nhưng lại kinh ngạc ngẩng đầu, đưa tay đan vào nhau, nhất thời có chút bấn loạn:
"A, Gia Tuấn đã tới?"
"A Lan nói cô cần tư liệu, tôi biết cô cũng nghỉ trưa xong rồi, cho nên cầm vào thay, thuận tiện nói chuyện về công việc buổi chiều."
Nam tử cười cười, đặt tư liệu xuống, hắn là một trong những phó giám đốc của công ty, tên là Phó Gia Tuấn, là một nam nhân tương đối có năng lực, chuyện bất ngờ sáng nay tương đối khó giải quyết, buổi sáng hắn hợp tác với Nhã Hàm cùng giải quyết.
Nghe vậy, Nhã Hàm gật đầu:
"Ngồi đi."
"Đào Đào đang ngủ trưa?"
"Ừ, nói chuyện công việc đi... thật ra dự án hợp tác lần này với chủ tịch Ngô rất tốt, sáng nay đã thỏa thuận được hơn một nữa, nhưng chiều nay cũng cần nói tới mấy điểm quan trọng, đôi bên phân phối lợi nhuận, sáng nay thương nghị 35% có lẽ họ không thỏa mãn, tôi cũng đã nắm qua tình hình tiêu thụ của khu Hoa Đông trong mấy năm nay, căn cứ vào định mức của công ty hiện giờ, nơi này rất có khả năng trở thành một điểm đột phá..."
Không muốn nói những chuyện vô nghĩa, Nhã Hàm cầm bút vẽ một đường cong trên giấy, bắt đầu thương lượng với đối phương những trọng điểm buổi chiều. Phó Gia Tuấn gật đầu, từ trong túi lấy ra một tờ giấy, hợp với những gì Nhã Hàm đang nói:
"Trên thực tế, cách nghĩ của chúng ta không mưu mà hợp..."
Mấy từ năm nay, hai người hợp tác không phải là lần đầu tiên, đã có những ăn ý nhất định, năng lực của Phó Gia Tuấn đủ cho hắn tỏa sáng ở bất kỳ nơi đâu, trong công việc mà có một người trợ thủ như vậy đúng là tốt nhất. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Mà ở trong chuyện này, Phó Gia Tuấn có hiểu biết sâu hơn nàng, cái tờ giấy của hắn có sức thuyết phục hơn cách nghĩ của nàng, sau khi nhìn qua số liệu trong máy vi tính, hắn cẩn thận điều chính.
Nhưng qua một lúc, Nhã Hàm nhíu mày, giật mình dịch chuyển sang một bên, bởi vì vô ý mà Phó Gia Tuấn đã đứng ở bên cạnh nàng, một tay chống xuống bàn làm việc, một tay đặt trên cái ghế sau lưng nàng, thái độ trông có vẻ vô cùng thân thiết.
Coi như không biết, động tác của Phó Gia Tuấn thực ra cũng mang một ý tứ nhất định.
"A... Cô vẫn nhạy cảm như vậy..."
Nhận thấy động tác né tránh của Nhã Hàm, Phó Gia Tuấn nở nụ cười, Nhã Hàm lạnh nhạt lắc đầu:
"Xin lỗi, nếu như tôi hiểu nhầm ý của anh, tôi xin lỗi."
"Không phải hiểu nhầm."
Dịch sang bên cạnh một bước, Phó Gia Tuấn tươi cười thành khẩn, nói:
"Cô cũng biết, không phải cô hiểu lầm mà là tôi thất bại... Một ngăn trở nhỏ..."
Tuy rằng đã có một người con gái ba tuổi, nhưng với điều kiện của Nhã Hàm bây giờ cũng không thiếu người theo đuổi, gia thế hàng tỷ, quan hệ tốt, vóc người ưu mỹ, khí chất ưu nhã, sau khi làm mẹ thì nàng càng trưởng thành.
Chứng bệnh của nàng đã giúp nàng có một thân hình mảnh mai và một khí chết cứng cỏi kiên cường.
Hơn nữa mấy năm nay ở trên thương trường, nàng biểu hiện mình là một cô gái mạnh mẽ có quyết đoán, đây chính là lực hấp dẫn chết người, kết hợp tất cả ưu điểm, nàng là một mê hoặc trí mạng.
Có nhiều người yêu quý nàng, có can đảm truy cầu cũng không ít, người ngoài nhận thấy có mấy người nổi bật nhất, Hứa Mặc si tình đương nhiên là một người trong số đó, Phó Gia Tuấn cũng được, hắn tương đối tao nhã, bằng vào năng lực của mình từng bước bò lên vị trí hiện giờ.
Tuy rằng hiện giờ Trương Kính An không còn ý kiến gì trước mặt Nhã Hàm nữa, nhưng dường như hắn cũng muốn sáng tạo cơ hội cho đôi trai gái này, Phó Gia Tuấn là trợ thủ đắc lực của hắn, xuất thân không cao, Nhã Hàm là con gái duy nhất của hắn.
Trong mắt hắn, nếu như có thể tác hợp hai người này thì mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp hơn, hắn có cháu ôm, Đào Đào có cha, Nhã Hàm có thể đuổi đi bóng ma ngày xưa, công ty có thể phát triển.
Ở dưới dụng ý này, Phó Gia Tuấn thuận lý thành chương thường có nhiều việc có thể gặp mặt hh, ví dụ như lúc nãy hắn cầm văn kiện đi vào, trợ lý A Lan cũng chẳng nhắc nhở gì.
Ở phương diện này Nhã Hàm cũng không phải là mặc kệ, từ khi sinh Đào Đào, Gia Minh lại không có ở bên người, nàng đối với không gian cá nhân vô cùng coi trọng.
Nếu như không phải Trương Kính An đã nói, thì A Lan chắc chắn không dám làm chuyện như vậy, giống như cố ý để cho Phó Gia Tuấn và nàng ở chung một chỗ.
Tuy rằng hắn rất phối hợp, kết quả tốt, nhưng phần lớn là do Trương Kính An an bài.
Từ nhỏ nàng đã bị bệnh thận, trước giờ luôn yếu ớt, từ khi Gia Minh bỏ đi hơn 3 năm trước, nàng luôn có Đào Đào ở bên, cho nên nàng lại càng dụng tâm giữ sức khỏe, thường xuyên tập luyện.
Bệnh tình tuy không hồi phục, nhưng cũng cảm thấy khỏe hơn, chỉ là hay cảm thấy mệt, nếu như không thức đêm làm việc thì nguy cơ gục ngã là không lớn.
Hơn một giờ chiều, trong phòng làm việc im lặng, nàng ngồi ở bên cửa sổ, nhìn ra bầu trời âm u bên ngoài, cơn mưa lớn kèm theo gió tàn phá bừa bãi con đường, nàng thỉnh thoảng uống một hớp trà, điều hòa trong phòng để ở nhiệt độ vừa phải, không khí vẫn mát mẻ.
Một giờ rưỡi, nàng chuẩn bị cho công việc buổi chiều.
"Gia Minh, gần đây chị hơi mệt. . . Hiện giờ công việc không còn nhàn hạ nữa, chủ yếu là vì cha chị muốn bồi dưỡng chị trở thành người nối nghiệp. Trên thực tế cha chị còn mệt hơn chị nhiều, người đã cố gắng chiếu cố cho tình hình bên này, cũng chỉ do chị có bệnh mà thôi. Hơn nữa có một Đào Đào, nếu như chị là nam nhân khỏe mạnh, phỏng chừng hiện giờ đã bị huấn luyện trở thành một con người cao ngạo rồi. Biết là cuộc sống có mâu thuẫn với ước nguyện, nhưng cũng không thể không làm một cô gái mạnh mẽ, nhưng cha đã tiếp nhận Đào Đào rồi, chị cũng phải hoàn thành tâm nguyện của người."
Nàng mở máy vi tính, đeo kính nhìn một đống số, băt đầu kiểm tra lại tư liệu, sau một lát nàng nhấn điện thoại trên bàn làm việc.
"A Lan, giúp tôi lấy phần tư liệu buổi sáng tới đây, còn có báo cáo khu Hoa đông năm ngoái nữa, tôi muốn xem lại."
"Dạ được."
Nghe thấy trợ lý trả lời, nàng cắm đầu chìm vào thế giới công việc, cầm lấy cái bút viết viết một lúc, sau đó vô ý thức kẹo cái bút này trên tai, động tác này khiến cho nàng có một sự mỹ cảm không nói hết.
Sau khi gõ cửa đi tới, người kia nhìn thấy cảnh tượng này, hắn ở cạnh cửa đứng một hồi, sau đó mới tiếp tục tiến lên, Nhã Hàm vươn tay muốn đón tư liệu, nhưng lại kinh ngạc ngẩng đầu, đưa tay đan vào nhau, nhất thời có chút bấn loạn:"A, Gia Tuấn đã tới?"
"A Lan nói cô cần tư liệu, tôi biết cô cũng nghỉ trưa xong rồi, cho nên cầm vào thay, thuận tiện nói chuyện về công việc buổi chiều."
Nam tử cười cười, đặt tư liệu xuống, hắn là một trong những phó giám đốc của công ty, tên là Phó Gia Tuấn, là một nam nhân tương đối có năng lực, chuyện bất ngờ sáng nay tương đối khó giải quyết, buổi sáng hắn hợp tác với Nhã Hàm cùng giải quyết.
Nghe vậy, Nhã Hàm gật đầu:
"Ngồi đi."
"Đào Đào đang ngủ trưa?"
"Ừ, nói chuyện công việc đi... thật ra dự án hợp tác lần này với chủ tịch Ngô rất tốt, sáng nay đã thỏa thuận được hơn một nữa, nhưng chiều nay cũng cần nói tới mấy điểm quan trọng, đôi bên phân phối lợi nhuận, sáng nay thương nghị 35% có lẽ họ không thỏa mãn, tôi cũng đã nắm qua tình hình tiêu thụ của khu Hoa Đông trong mấy năm nay, căn cứ vào định mức của công ty hiện giờ, nơi này rất có khả năng trở thành một điểm đột phá..."
Không muốn nói những chuyện vô nghĩa, Nhã Hàm cầm bút vẽ một đường cong trên giấy, bắt đầu thương lượng với đối phương những trọng điểm buổi chiều. Phó Gia Tuấn gật đầu, từ trong túi lấy ra một tờ giấy, hợp với những gì Nhã Hàm đang nói:
"Trên thực tế, cách nghĩ của chúng ta không mưu mà hợp..."
Mấy từ năm nay, hai người hợp tác không phải là lần đầu tiên, đã có những ăn ý nhất định, năng lực của Phó Gia Tuấn đủ cho hắn tỏa sáng ở bất kỳ nơi đâu, trong công việc mà có một người trợ thủ như vậy đúng là tốt nhất. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Mà ở trong chuyện này, Phó Gia Tuấn có hiểu biết sâu hơn nàng, cái tờ giấy của hắn có sức thuyết phục hơn cách nghĩ của nàng, sau khi nhìn qua số liệu trong máy vi tính, hắn cẩn thận điều chính.
Nhưng qua một lúc, Nhã Hàm nhíu mày, giật mình dịch chuyển sang một bên, bởi vì vô ý mà Phó Gia Tuấn đã đứng ở bên cạnh nàng, một tay chống xuống bàn làm việc, một tay đặt trên cái ghế sau lưng nàng, thái độ trông có vẻ vô cùng thân thiết.
Coi như không biết, động tác của Phó Gia Tuấn thực ra cũng mang một ý tứ nhất định.
"A... Cô vẫn nhạy cảm như vậy..."
Nhận thấy động tác né tránh của Nhã Hàm, Phó Gia Tuấn nở nụ cười, Nhã Hàm lạnh nhạt lắc đầu:
"Xin lỗi, nếu như tôi hiểu nhầm ý của anh, tôi xin lỗi."
"Không phải hiểu nhầm."
Dịch sang bên cạnh một bước, Phó Gia Tuấn tươi cười thành khẩn, nói:
"Cô cũng biết, không phải cô hiểu lầm mà là tôi thất bại... Một ngăn trở nhỏ..."
Tuy rằng đã có một người con gái ba tuổi, nhưng với điều kiện của Nhã Hàm bây giờ cũng không thiếu người theo đuổi, gia thế hàng tỷ, quan hệ tốt, vóc người ưu mỹ, khí chất ưu nhã, sau khi làm mẹ thì nàng càng trưởng thành.
Chứng bệnh của nàng đã giúp nàng có một thân hình mảnh mai và một khí chết cứng cỏi kiên cường.
Hơn nữa mấy năm nay ở trên thương trường, nàng biểu hiện mình là một cô gái mạnh mẽ có quyết đoán, đây chính là lực hấp dẫn chết người, kết hợp tất cả ưu điểm, nàng là một mê hoặc trí mạng.
Có nhiều người yêu quý nàng, có can đảm truy cầu cũng không ít, người ngoài nhận thấy có mấy người nổi bật nhất, Hứa Mặc si tình đương nhiên là một người trong số đó, Phó Gia Tuấn cũng được, hắn tương đối tao nhã, bằng vào năng lực của mình từng bước bò lên vị trí hiện giờ.
Tuy rằng hiện giờ Trương Kính An không còn ý kiến gì trước mặt Nhã Hàm nữa, nhưng dường như hắn cũng muốn sáng tạo cơ hội cho đôi trai gái này, Phó Gia Tuấn là trợ thủ đắc lực của hắn, xuất thân không cao, Nhã Hàm là con gái duy nhất của hắn.
Trong mắt hắn, nếu như có thể tác hợp hai người này thì mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp hơn, hắn có cháu ôm, Đào Đào có cha, Nhã Hàm có thể đuổi đi bóng ma ngày xưa, công ty có thể phát triển.
Ở dưới dụng ý này, Phó Gia Tuấn thuận lý thành chương thường có nhiều việc có thể gặp mặt hh, ví dụ như lúc nãy hắn cầm văn kiện đi vào, trợ lý A Lan cũng chẳng nhắc nhở gì.
Ở phương diện này Nhã Hàm cũng không phải là mặc kệ, từ khi sinh Đào Đào, Gia Minh lại không có ở bên người, nàng đối với không gian cá nhân vô cùng coi trọng.
Nếu như không phải Trương Kính An đã nói, thì A Lan chắc chắn không dám làm chuyện như vậy, giống như cố ý để cho Phó Gia Tuấn và nàng ở chung một chỗ.
Tuy rằng hắn rất phối hợp, kết quả tốt, nhưng phần lớn là do Trương Kính An an bài.