Một vài chuyện thường ngày (Giáng Sinh)
Lại là một năm Giáng Sinh nữa.
Tất cả các cặp đôi đều mặc định lễ Giáng Sinh là lễ Tình nhân.
Mà anh A và anh B của chúng ta, một người bị nhốt ở phòng thí nghiệm viết giáo án cuối kỳ, người kia thì ở thư viện coi đề với hai con mắt mất hồn chỉ vì bạn trai không ở bên cạnh.
Đau đớn cỡ nào cơ chứ.
Ban đầu B đã hẹn A cùng đến công viên trò chơi vào dịp Giáng Sinh rồi.
Ai có thể ngờ rằng vào chiều thứ sáu, giáo viên mô điện (analog electronics) đã ác độc giao cho lớp một giáo án làm bài tập cuối tuần với lý do người Hoa không đón tết dương.
Ai có thể ngờ được chứ!
A nhìn những điểm kiến thức quan trọng trong tay, cảm thấy mọi thứ đều thật vô vị.
Anh chỉ muốn đi ra ngoài chơi với bạn học B kiêm bạn trai của mình mà thôi.
Ha. Hận quá đi.
Đây là lễ Giáng Sinh đầu tiên của anh và B đấy.
Cũng không biết B đang làm gì.
Hầy, nhớ quá đi mất.
A không thể không cầm điện thoại lên nhắn tin với B.
【A: Em vẫn ổn chứ?】
【A: Tuần lộc ngoan ngoãn.jpg】
B không trả lời.
A nghĩ, có thể là vì bận quá thôi. Mình khéo hiểu lòng người vậy mà.
Năm phút sau –
【A: Mau trả lời anh đi!!! 】
【A: Bạo long phun lửa.jpg】
【A: Lấy ra con dao lớn dài năm mươi mét.jpg】
B vẫn không trả lời.
A dần dần nổi nóng.
Bạn học A trải qua cuộc tình từ tháng tư đến tháng mười hai, đã không còn là mình của trước kia từ lâu lắm rồi. Hiển nhiên là ở một phương diện nào đó anh đã bị B nuông chiều thành quen rồi.
A rầu rĩ không vui.
Bình thường là sinh viên Y, việc học của A tương đối nặng, vất vả lắm mới chờ được đến lễ Giáng Sinh có thể đặc biệt để trống thời gian.
A cảm thấy mình và B như cuộc gặp gỡ ở cầu Hỉ Thước vậy.
Nhưng mà vốn dĩ đã hẹn trước rồi, kết quả lại thành ra như vậy.
Anh cũng biết chuyện này không phải do B, nhưng vẫn nhịn không được mà muốn trách cậu.
Trước đó không nói đến thì đã nhớ rồi, nói rồi lại càng nhớ hơn.
Lúc bên nhau ngọt ngào quá, anh không chịu được khi ở một mình.
B ở đâu ta.
B đang làm gì nhỉ.
Vào buổi tối Giáng Sinh, A ngồi trong thư viện trống vắng, trong đầu chì nghĩ về B.
Vì thế anh bắt đầu lật xem album.
Một tấm mặt ngủ xấu quắc của B.
Nhưng mà vẫn rất đáng yêu.
Trong mắt A tràn ngập ý cười.
Một tấm B nhảy lên úp rổ. Chụp thật sự rất mờ.
Có lẽ tên ngu ngơ này chỉ có khi chơi bóng và học hành mới có chút phóng khoáng lừa được mấy cô gái nhỏ thôi.
Một tấm chụp chung của bọn họ. A xụ mặt, tay cầm một cây kem ốc quế, còn B dính kem bên miệng, cười rạng rỡ như ánh mặt trời.
Đây là lúc B ăn vụng món kem matcha yêu thích nhất của A, anh rất có lòng chia sẻ, nhưng lại bị B cắn một miếng rõ to. Nửa cây kem còn lại cũng bị B làm văng xuống đất.
Thế là B vui vẻ cười lớn, giống như một kẻ xấu xa thực hiện được mưu kế của mình, hoàn toàn quên mất đây là cây cuối cùng mà mình đã chạy tới tiệm bánh ngọt mua cho A.
Suýt chút nữa bạn A đã chia tay ngay tại đó.
Thật ra không phải vì giận B ăn lén kem, mà anh giận vì mình còn chưa được nếm thử món kem mà B đã vô cùng vội vàng mua cho mình.
Hầy, mình khéo hiểu lòng người thiệt mà. A nghĩ.
Một tấm mười ngón tay đan vào nhau.
Khi này là lúc A và B công khai, bọn họ đã đăng bức ảnh này.
Lúc đó trai thẳng B đã lục hết các đoạn văn trên mạng, nhưng chỉ cảm thấy cái này ra vẻ hơn cái kia mà thôi. Không có cái nào xứng với bạn học A ngoài lạnh trong nóng ôn nhu đáng yêu (?) nhà mình cả.
A lại không muốn công khai ra ngoài. Anh vẫn còn thấy sợ trước sự việc trên diễn đàn, lo lắng sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của B.
Lúc ấy B đã nói gì nhỉ?
Để anh cẩn thận suy nghĩ lại chút nào.
Sau khi nghe xong nỗi sầu lo của anh, B vươn cánh tay dài ra ôm A vào lòng mà không nói gì cả.
A dựa vào vai cậu, ngửi mùi hương aftershave thoang thoảng trên cổ áo B. Anh vòng tay lên cổ B.
Ánh nắng vàng chiếu vào làm nóng cả mắt A.
Cả hồi lâu A không nhúc nhích, anh như chìm sâu vào biển, như được bao bọc trong hơi thở dịu dàng đáng tin cậy nhất, thần kinh thả lỏng, anh tùy ý để B nghịch tay mình.
Mãi đến khi giọng nói của B truyền đến, sự yên tĩnh xung quanh mới bị phá vỡ.
B đưa điện thoại tới trước mắt A, nói với giọng điệu tranh công vô cùng đắc ý, “Nè, anh xem xem.”
A nhìn sang.
Anh bị ánh mặt trời chiếu vào một hồi lâu nên khi mở mắt ra thì trước mắt toàn mấy đốm sáng kỳ lạ.
Nhưng anh vẫn nhìn thấy.
“B: Anh A là người của anh B.
Là của tôi.”
Bức hình đính kèm chính là tấm ảnh mười ngón tay đan vào nhau, như thể cả đời này sẽ không bao giờ tách rời vậy.
Cả cuộc đời này, tất cả mọi lời đồn đãi vớ vẩn, đều không cần sợ hãi nữa.
Chúng ta ở bên nhau, vĩnh viễn đều ở bên nhau.
A đã thấy rõ tình yêu của B giữa những đốm sáng ấy.
A vừa dụi mắt vừa mạnh miệng: “Cái gì vậy, sến quá à.”
B ra vẻ đau lòng, “Anh hông thích hở?”
Hai mắt A đỏ bừng như con thỏ, anh ấp úng một hồi, cuối cùng vẫn kiềm nước mắt lại.
Anh cực kỳ trịnh trọng, cũng cực kỳ vui mừng, “Không, anh thích lắm.”
Lúc này A ở trong thư viện với tràn đầy cảm xúc.
Anh lại lấy điện thoại ra.
【A: Yêu em.】
【A: Đừng vất vả quá nhé. Hôm nay nghỉ ngơi sớm chút đi.】
A gửi tin nhắn xong, đợi một hồi B vẫn không trả lời.
Anh liền dọn dẹp lại đồ đạc rồi chuẩn bị về ký túc xá.
A nhìn bầu trời đen kịt, đột nhiên muốn đến dạo hồ thiên nga một chút.
Bên bờ hồ thiên nga.
Gió lạnh phả từng hồi vào mặt, A quấn chặt áo khoác, trong lòng vô cùng hối hận.
Đúng là không thể đưa ra quyết định vào lúc cảm tính như vậy mà. Quá cmn lạnh đi chứ.
Hơn nữa. Các cặp đôi còn show tình yêu nồng cháy gấp bội lần ở hồ thiên nga vào dịp lễ Giáng Sinh này.
Bị vây quanh bởi một đám có đôi có cặp thế này, A đau đớn.
Trong lòng A hung hăng mắng B
– giáo viên của B.
Đột nhiên, A thấy điện thoại mình rung lên.
A vội vàng mở WeChat ra.
【B: Anh đừng giận mà, em sai rồi hu hu hu】
【B: Lần sau em sẽ không bao giờ như vậy nữa! Em thề đó!】
【B: Quỳ sầu riêng.jpg】
【B: Em là chuông nhỏ, anh là ding dong.】
【B: Hôm nay là Giáng Sinh, chuông nhỏ nhớ dinh dong rồi.】
A chợt cười rộ lên.
Anh lẩm bẩm, “Sến quá trời quá đất.”
Sau đó anh nhanh chóng chụp màn hình lưu lại.
“Anh à -“
A đột nhiên ngẩng đầu.
B từ nơi xa chạy tới chỗ anh, tựa như mùa xuân của anh đã chạy về phía anh vậy.
A bước chân ra.
Gió thổi ngang qua má.
Anh chưa bao giờ cảm thấy tốc độ lại có lúc nhẹ nhàng như bây giờ.
Anh va vào vòng tay của B.
B vươn tay ra ôm anh vào lòng.
Chúng ta sẽ vẫn luôn vẫn luôn ở bên nhau.
Sau đó không sợ gì cả. Chúng ta sẽ mạnh mẽ xông xáo. Rồi đối xử với nhau thật dịu dàng. Và cùng nhau đi đến già nua.
Nhất định sẽ như vậy.
Lại là một năm Giáng Sinh nữa.
Tất cả các cặp đôi đều mặc định lễ Giáng Sinh là lễ Tình nhân.
Mà anh A và anh B của chúng ta, một người bị nhốt ở phòng thí nghiệm viết giáo án cuối kỳ, người kia thì ở thư viện coi đề với hai con mắt mất hồn chỉ vì bạn trai không ở bên cạnh.
Đau đớn cỡ nào cơ chứ.
Ban đầu B đã hẹn A cùng đến công viên trò chơi vào dịp Giáng Sinh rồi.
Ai có thể ngờ rằng vào chiều thứ sáu, giáo viên mô điện (analog electronics) đã ác độc giao cho lớp một giáo án làm bài tập cuối tuần với lý do người Hoa không đón tết dương.
Ai có thể ngờ được chứ!
A nhìn những điểm kiến thức quan trọng trong tay, cảm thấy mọi thứ đều thật vô vị.
Anh chỉ muốn đi ra ngoài chơi với bạn học B kiêm bạn trai của mình mà thôi.
Ha. Hận quá đi.
Đây là lễ Giáng Sinh đầu tiên của anh và B đấy.
Cũng không biết B đang làm gì.
Hầy, nhớ quá đi mất.
A không thể không cầm điện thoại lên nhắn tin với B.
【A: Em vẫn ổn chứ?】
【A: Tuần lộc ngoan ngoãn.jpg】
B không trả lời.
A nghĩ, có thể là vì bận quá thôi. Mình khéo hiểu lòng người vậy mà.
Năm phút sau –
【A: Mau trả lời anh đi!!! 】
【A: Bạo long phun lửa.jpg】
【A: Lấy ra con dao lớn dài năm mươi mét.jpg】
B vẫn không trả lời.
A dần dần nổi nóng.
Bạn học A trải qua cuộc tình từ tháng tư đến tháng mười hai, đã không còn là mình của trước kia từ lâu lắm rồi. Hiển nhiên là ở một phương diện nào đó anh đã bị B nuông chiều thành quen rồi.
A rầu rĩ không vui.
Bình thường là sinh viên Y, việc học của A tương đối nặng, vất vả lắm mới chờ được đến lễ Giáng Sinh có thể đặc biệt để trống thời gian.
A cảm thấy mình và B như cuộc gặp gỡ ở cầu Hỉ Thước vậy.
Nhưng mà vốn dĩ đã hẹn trước rồi, kết quả lại thành ra như vậy.
Anh cũng biết chuyện này không phải do B, nhưng vẫn nhịn không được mà muốn trách cậu.
Trước đó không nói đến thì đã nhớ rồi, nói rồi lại càng nhớ hơn.
Lúc bên nhau ngọt ngào quá, anh không chịu được khi ở một mình.
B ở đâu ta.
B đang làm gì nhỉ.
Vào buổi tối Giáng Sinh, A ngồi trong thư viện trống vắng, trong đầu chì nghĩ về B.
Vì thế anh bắt đầu lật xem album.
Một tấm mặt ngủ xấu quắc của B.
Nhưng mà vẫn rất đáng yêu.
Trong mắt A tràn ngập ý cười.
Một tấm B nhảy lên úp rổ. Chụp thật sự rất mờ.
Có lẽ tên ngu ngơ này chỉ có khi chơi bóng và học hành mới có chút phóng khoáng lừa được mấy cô gái nhỏ thôi.
Một tấm chụp chung của bọn họ. A xụ mặt, tay cầm một cây kem ốc quế, còn B dính kem bên miệng, cười rạng rỡ như ánh mặt trời.
Đây là lúc B ăn vụng món kem matcha yêu thích nhất của A, anh rất có lòng chia sẻ, nhưng lại bị B cắn một miếng rõ to. Nửa cây kem còn lại cũng bị B làm văng xuống đất.
Thế là B vui vẻ cười lớn, giống như một kẻ xấu xa thực hiện được mưu kế của mình, hoàn toàn quên mất đây là cây cuối cùng mà mình đã chạy tới tiệm bánh ngọt mua cho A.
Suýt chút nữa bạn A đã chia tay ngay tại đó.
Thật ra không phải vì giận B ăn lén kem, mà anh giận vì mình còn chưa được nếm thử món kem mà B đã vô cùng vội vàng mua cho mình.
Hầy, mình khéo hiểu lòng người thiệt mà. A nghĩ.
Một tấm mười ngón tay đan vào nhau.
Khi này là lúc A và B công khai, bọn họ đã đăng bức ảnh này.
Lúc đó trai thẳng B đã lục hết các đoạn văn trên mạng, nhưng chỉ cảm thấy cái này ra vẻ hơn cái kia mà thôi. Không có cái nào xứng với bạn học A ngoài lạnh trong nóng ôn nhu đáng yêu (?) nhà mình cả.
A lại không muốn công khai ra ngoài. Anh vẫn còn thấy sợ trước sự việc trên diễn đàn, lo lắng sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của B.
Lúc ấy B đã nói gì nhỉ?
Để anh cẩn thận suy nghĩ lại chút nào.
Sau khi nghe xong nỗi sầu lo của anh, B vươn cánh tay dài ra ôm A vào lòng mà không nói gì cả.
A dựa vào vai cậu, ngửi mùi hương aftershave thoang thoảng trên cổ áo B. Anh vòng tay lên cổ B.
Ánh nắng vàng chiếu vào làm nóng cả mắt A.
Cả hồi lâu A không nhúc nhích, anh như chìm sâu vào biển, như được bao bọc trong hơi thở dịu dàng đáng tin cậy nhất, thần kinh thả lỏng, anh tùy ý để B nghịch tay mình.
Mãi đến khi giọng nói của B truyền đến, sự yên tĩnh xung quanh mới bị phá vỡ.
B đưa điện thoại tới trước mắt A, nói với giọng điệu tranh công vô cùng đắc ý, “Nè, anh xem xem.”
A nhìn sang.
Anh bị ánh mặt trời chiếu vào một hồi lâu nên khi mở mắt ra thì trước mắt toàn mấy đốm sáng kỳ lạ.
Nhưng anh vẫn nhìn thấy.
“B: Anh A là người của anh B.
Là của tôi.”
Bức hình đính kèm chính là tấm ảnh mười ngón tay đan vào nhau, như thể cả đời này sẽ không bao giờ tách rời vậy.
Cả cuộc đời này, tất cả mọi lời đồn đãi vớ vẩn, đều không cần sợ hãi nữa.
Chúng ta ở bên nhau, vĩnh viễn đều ở bên nhau.
A đã thấy rõ tình yêu của B giữa những đốm sáng ấy.
A vừa dụi mắt vừa mạnh miệng: “Cái gì vậy, sến quá à.”
B ra vẻ đau lòng, “Anh hông thích hở?”
Hai mắt A đỏ bừng như con thỏ, anh ấp úng một hồi, cuối cùng vẫn kiềm nước mắt lại.
Anh cực kỳ trịnh trọng, cũng cực kỳ vui mừng, “Không, anh thích lắm.”
Lúc này A ở trong thư viện với tràn đầy cảm xúc.
Anh lại lấy điện thoại ra.
【A: Yêu em.】
【A: Đừng vất vả quá nhé. Hôm nay nghỉ ngơi sớm chút đi.】
A gửi tin nhắn xong, đợi một hồi B vẫn không trả lời.
Anh liền dọn dẹp lại đồ đạc rồi chuẩn bị về ký túc xá.
A nhìn bầu trời đen kịt, đột nhiên muốn đến dạo hồ thiên nga một chút.
Bên bờ hồ thiên nga.
Gió lạnh phả từng hồi vào mặt, A quấn chặt áo khoác, trong lòng vô cùng hối hận.
Đúng là không thể đưa ra quyết định vào lúc cảm tính như vậy mà. Quá cmn lạnh đi chứ.
Hơn nữa. Các cặp đôi còn show tình yêu nồng cháy gấp bội lần ở hồ thiên nga vào dịp lễ Giáng Sinh này.
Bị vây quanh bởi một đám có đôi có cặp thế này, A đau đớn.
Trong lòng A hung hăng mắng B
– giáo viên của B.
Đột nhiên, A thấy điện thoại mình rung lên.
A vội vàng mở WeChat ra.
【B: Anh đừng giận mà, em sai rồi hu hu hu】
【B: Lần sau em sẽ không bao giờ như vậy nữa! Em thề đó!】
【B: Quỳ sầu riêng.jpg】
【B: Em là chuông nhỏ, anh là ding dong.】
【B: Hôm nay là Giáng Sinh, chuông nhỏ nhớ dinh dong rồi.】
A chợt cười rộ lên.
Anh lẩm bẩm, “Sến quá trời quá đất.”
Sau đó anh nhanh chóng chụp màn hình lưu lại.
“Anh à -“
A đột nhiên ngẩng đầu.
B từ nơi xa chạy tới chỗ anh, tựa như mùa xuân của anh đã chạy về phía anh vậy.
A bước chân ra.
Gió thổi ngang qua má.
Anh chưa bao giờ cảm thấy tốc độ lại có lúc nhẹ nhàng như bây giờ.
Anh va vào vòng tay của B.
B vươn tay ra ôm anh vào lòng.
Chúng ta sẽ vẫn luôn vẫn luôn ở bên nhau.
Sau đó không sợ gì cả. Chúng ta sẽ mạnh mẽ xông xáo. Rồi đối xử với nhau thật dịu dàng. Và cùng nhau đi đến già nua.
Nhất định sẽ như vậy.