Editor: Yang Hy
22.
Ở một mùa xuân như thế, bạn B đẹp trai phát triển toàn diện về đức trí thể mỹ của chúng ta, sau khi trải qua hai mươi năm cuộc đời đầy huy hoàng, đã bị một cành liễu quất thẳng vào mặt trong lúc đang chạy vội.
A cười phá lên.
B giả vờ hít hà rồi lại ra vẻ dụi dụi mặt.
Cậu ta không chạy nữa, mà đứng ở dưới cây liễu và nhìn A vô cùng uất ức.
A mỉm cười bước tới, tất cả những buồn bực trước đó đều tan thành mây khói vào giờ phút này.
Xin lỗi, tôi dễ thay đổi vậy đấy. A không có gánh nặng tâm lý chút nào cả.
Anh dừng lại trước mặt B, khóe môi cong lên và kéo dài giọng ra hỏi,
“Đau lắm à?”
B được một tấc lại muốn tiến một thước, dứt khoát chu miệng lên luôn, cằm nhăn lại như quả xoài.
A đưa tay ra rồi thổi phù phù.
Hê, mặt còn non dữ.
Ông chú A quái dị chợt nghĩ, rồi vội vàng giơ hai cái móng vuốt lên bóp cái bản mặt đẹp trai của B.
Trai đẹp bị bắt làm diễn viên hài ở bên hồ thiên nga.
“Anh đang bóp chó đó hẻ?”
A thầm nghĩ, không đâu không đâu, cậu có nói gì thì tôi vẫn bóp thôi.
Nếu bóp mặt là dịch vụ VIP, anh có thể tiếp tục làm hội viên cả đời. Động tác không hề nương tay chút nào.
B đành phải tự cứu mình.
Cậu nhẹ nhàng nắm lấy tay A, thở dài rồi nói: “Anh hết giận chưa?”
Cậu nhìn A chằm chằm, đôi mắt là một hồ nước xuân, còn hàng mi là làn gió nhẹ lướt qua mặt hồ.
“Hửm?”
“Cưa cưa nói cho em biết đi?”
Cưa cưa không muốn để ý tới cậu đâu.
Tuyển thủ A đã bị bao vây trong cơn buồn ngủ mùa xuân trong một mùa xuân như vậy đấy.
Cơn buồn ngủ mùa xuân, bởi vì cái gọi là muốn ngủ mà không thể ngủ được.
Mà muốn yêu, lại sợ chỉ có một mùa xuân.
23.
A rút tay mình về rồi nghiêm túc nói, “Tôi không có giận.”
Anh làm bộ nghiêm túc giải thích với B.
“Tôi thật sự có tiết mà.”
Từ tốn thôi.
A nói với chính mình, trước tiên hãy cứ rộng lượng chút đã, từ tốn mà làm thôi.
Anh sờ nhẹ mu bàn tay phải của mình, chỗ mà B vừa mới cầm lấy. Anh cứ tự khuyên nhủ mãi, không cần vội, từ từ thôi.
A chợt cảm thấy mình đã nhẫn nhịn chịu khổ rồi.
Đôi khi anh cũng cảm thấy áy náy vì suy nghĩ sẽ bẻ cong B, nhưng so với những mập mờ và đợi chờ kia, chút áy náy này đã trở thành điều bé nhỏ không đáng kể rồi.
Anh muốn yêu B, lại càng muốn cả hai yêu nhau hơn.
A nở nụ cười tươi, anh biết cái này sẽ làm mình có vẻ trẻ con và chân thành hơn: “Thật sự không giận mà.”
B vui vẻ lộ ra răng nanh, “Thật à?”
A gật đầu.
B: “Tốt quá đi.”
“Vậy anh đến thư viện đi. Em phải đi chơi bóng rồi!”
A:?
Chotto matte (Đợi một chút), không phải là cậu cồn cào tim gan, đêm không thể ngủ, áy náy chịu không nổi mà tới đây chờ tôi đấy chứ???
Tại sao không làm theo kịch bản gì hết vậy bạn B kia?
Bị cắt ngang sự hắc hóa, A đầy đầu chấm hỏi, giống như phiên bản nâng cấp của một biểu cảm nào đó.
B gãi đầu, “Trận bóng vào buổi tối, em nhớ nhầm rồi.”
“Buổi tập kịch đã xong rồi nên em tới đây chơi tí.”
“Không ngờ lại gặp anh ở đây. Hê hê.”
Hê cái đầu cậu đấy.
Rốt cuộc tôi đã coi trọng gì ở cái tên ngốc nghếch này vậy hả.
A cảm nhận được sự ác ý đến từ số phận. A không thể xoay chuyển được trời đất. A chỉ có thể rưng rưng chấp nhận thôi.
A thầm nghĩ, thôi bỏ đi, ngoài việc chịu đựng thì còn có cách nào đâu.
“Tôi không đến thư viện nữa.”
“Tôi đi xem cậu thi đấu vậy.”
B nhếch môi, “Ô kê nhó!”
Người khác đều là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi.
Nhưng A có nhìn thế nào thì cũng thấy phía sau B có một cái đuôi chó đang vẫy nguầy nguậy cả.
Sao người xưa không bảo tình nhân trong mắt hóa ngu ngơ chứ.
Chậc, nói chung là quá thất bại.
24.
Trên sân bóng rổ.
A bị một đám con gái vây quanh. Tai anh điếc đặc vì mấy tiếng hét “Á á á á á á đẹp trai quá” cùng với “Cố lên”.
Mặt A vô cảm.
Ai có thể ngờ được đâu, một đống tuổi rồi mà nhờ ơn B, anh lại lọt vào đây xem phim thần tượng thế này.
Có vài người ấy à, ngoài mặt không tỏ vẻ giận cũng không có cảm xúc gì cả, nhưng trong lòng lại như đang gặm 300 cân chanh vậy.
Lúc nghỉ giữa trận.
B đang định kéo áo đồng phục lên lau mồ hôi.
Một cái khăn lông đón đầu bay tới.
B đang định uống nước.
Một chai Ganten đưa tới tay.
Ánh mắt B đi từ cổ tay lên mặt A.
A nhìn thẳng, há mồm nói bậy nói bạ, “Yibao không giải khát đâu, uống cái này đi.”
B cười thành tiếng, giọng nói mang theo chút khàn khàn sau khi vận động,
“Em biết rồi.”
“Chỉ uống Ganten của anh thôi.”
A không nói gì nữa.
A “xì” trong lòng: Đồ trai không thẳng.
Nhưng mặt anh lại lặng lẽ mà tự tung tự tác đỏ lên lần thứ ba.
22.
Ở một mùa xuân như thế, bạn B đẹp trai phát triển toàn diện về đức trí thể mỹ của chúng ta, sau khi trải qua hai mươi năm cuộc đời đầy huy hoàng, đã bị một cành liễu quất thẳng vào mặt trong lúc đang chạy vội.
A cười phá lên.
B giả vờ hít hà rồi lại ra vẻ dụi dụi mặt.
Cậu ta không chạy nữa, mà đứng ở dưới cây liễu và nhìn A vô cùng uất ức.
A mỉm cười bước tới, tất cả những buồn bực trước đó đều tan thành mây khói vào giờ phút này.
Xin lỗi, tôi dễ thay đổi vậy đấy. A không có gánh nặng tâm lý chút nào cả.
Anh dừng lại trước mặt B, khóe môi cong lên và kéo dài giọng ra hỏi,
“Đau lắm à?”
B được một tấc lại muốn tiến một thước, dứt khoát chu miệng lên luôn, cằm nhăn lại như quả xoài.
A đưa tay ra rồi thổi phù phù.
Hê, mặt còn non dữ.
Ông chú A quái dị chợt nghĩ, rồi vội vàng giơ hai cái móng vuốt lên bóp cái bản mặt đẹp trai của B.
Trai đẹp bị bắt làm diễn viên hài ở bên hồ thiên nga.
“Anh đang bóp chó đó hẻ?”
A thầm nghĩ, không đâu không đâu, cậu có nói gì thì tôi vẫn bóp thôi.
Nếu bóp mặt là dịch vụ VIP, anh có thể tiếp tục làm hội viên cả đời. Động tác không hề nương tay chút nào.
B đành phải tự cứu mình.
Cậu nhẹ nhàng nắm lấy tay A, thở dài rồi nói: “Anh hết giận chưa?”
Cậu nhìn A chằm chằm, đôi mắt là một hồ nước xuân, còn hàng mi là làn gió nhẹ lướt qua mặt hồ.
“Hửm?”
“Cưa cưa nói cho em biết đi?”
Cưa cưa không muốn để ý tới cậu đâu.
Tuyển thủ A đã bị bao vây trong cơn buồn ngủ mùa xuân trong một mùa xuân như vậy đấy.
Cơn buồn ngủ mùa xuân, bởi vì cái gọi là muốn ngủ mà không thể ngủ được.
Mà muốn yêu, lại sợ chỉ có một mùa xuân.
23.
A rút tay mình về rồi nghiêm túc nói, “Tôi không có giận.”
Anh làm bộ nghiêm túc giải thích với B.
“Tôi thật sự có tiết mà.”
Từ tốn thôi.
A nói với chính mình, trước tiên hãy cứ rộng lượng chút đã, từ tốn mà làm thôi.
Anh sờ nhẹ mu bàn tay phải của mình, chỗ mà B vừa mới cầm lấy. Anh cứ tự khuyên nhủ mãi, không cần vội, từ từ thôi.
A chợt cảm thấy mình đã nhẫn nhịn chịu khổ rồi.
Đôi khi anh cũng cảm thấy áy náy vì suy nghĩ sẽ bẻ cong B, nhưng so với những mập mờ và đợi chờ kia, chút áy náy này đã trở thành điều bé nhỏ không đáng kể rồi.
Anh muốn yêu B, lại càng muốn cả hai yêu nhau hơn.
A nở nụ cười tươi, anh biết cái này sẽ làm mình có vẻ trẻ con và chân thành hơn: “Thật sự không giận mà.”
B vui vẻ lộ ra răng nanh, “Thật à?”
A gật đầu.
B: “Tốt quá đi.”
“Vậy anh đến thư viện đi. Em phải đi chơi bóng rồi!”
A:?
Chotto matte (Đợi một chút), không phải là cậu cồn cào tim gan, đêm không thể ngủ, áy náy chịu không nổi mà tới đây chờ tôi đấy chứ???
Tại sao không làm theo kịch bản gì hết vậy bạn B kia?
Bị cắt ngang sự hắc hóa, A đầy đầu chấm hỏi, giống như phiên bản nâng cấp của một biểu cảm nào đó.
B gãi đầu, “Trận bóng vào buổi tối, em nhớ nhầm rồi.”
“Buổi tập kịch đã xong rồi nên em tới đây chơi tí.”
“Không ngờ lại gặp anh ở đây. Hê hê.”
Hê cái đầu cậu đấy.
Rốt cuộc tôi đã coi trọng gì ở cái tên ngốc nghếch này vậy hả.
A cảm nhận được sự ác ý đến từ số phận. A không thể xoay chuyển được trời đất. A chỉ có thể rưng rưng chấp nhận thôi.
A thầm nghĩ, thôi bỏ đi, ngoài việc chịu đựng thì còn có cách nào đâu.
“Tôi không đến thư viện nữa.”
“Tôi đi xem cậu thi đấu vậy.”
B nhếch môi, “Ô kê nhó!”
Người khác đều là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi.
Nhưng A có nhìn thế nào thì cũng thấy phía sau B có một cái đuôi chó đang vẫy nguầy nguậy cả.
Sao người xưa không bảo tình nhân trong mắt hóa ngu ngơ chứ.
Chậc, nói chung là quá thất bại.
24.
Trên sân bóng rổ.
A bị một đám con gái vây quanh. Tai anh điếc đặc vì mấy tiếng hét “Á á á á á á đẹp trai quá” cùng với “Cố lên”.
Mặt A vô cảm.
Ai có thể ngờ được đâu, một đống tuổi rồi mà nhờ ơn B, anh lại lọt vào đây xem phim thần tượng thế này.
Có vài người ấy à, ngoài mặt không tỏ vẻ giận cũng không có cảm xúc gì cả, nhưng trong lòng lại như đang gặm 300 cân chanh vậy.
Lúc nghỉ giữa trận.
B đang định kéo áo đồng phục lên lau mồ hôi.
Một cái khăn lông đón đầu bay tới.
B đang định uống nước.
Một chai Ganten đưa tới tay.
Ánh mắt B đi từ cổ tay lên mặt A.
A nhìn thẳng, há mồm nói bậy nói bạ, “Yibao không giải khát đâu, uống cái này đi.”
B cười thành tiếng, giọng nói mang theo chút khàn khàn sau khi vận động,
“Em biết rồi.”
“Chỉ uống Ganten của anh thôi.”
A không nói gì nữa.
A “xì” trong lòng: Đồ trai không thẳng.
Nhưng mặt anh lại lặng lẽ mà tự tung tự tác đỏ lên lần thứ ba.