Bạch Gia Thi cẩn thận lấy ra giấy cùng bút từ trong ngăn kéo, chuẩn bị ghi nhớ cốt truyện và hướng phát triển đại khái trong đó, miễn cho có cô đột nhiên bỏ xót thứ gì.
Cô rất ít khi xem tiểu thuyết, một số đoạn cũng chỉ đọc sơ qua, nếu không phải là do cô xuyên sách thì chắc chắn tên nam nữ chính không quá một tuần sẽ quên sạch sẽ.
Bạch Gia Thi bắt đầu đặt bút viết câu đầu tiên: dàn hậu cung của nữ chính Tô Nguyệt có bảy người,
Nhưng người sau này hẹn hò và kết hôn thì chỉ có mình Phó Từ, người này là người duy nhất dù xảy ra việc gì vẫn luôn ở bên nữ , bị đội nón xanh cũng không quan tâm! Đúng là tình yêu vĩnh cửu.
Cô cẩn thận nhớ lại bản thân đang ở trong thời điểm giai đoạn nào của cốt truyện, vừa nãy Nghiêm Quân-quản lí của Bạch Gia Thi nói vai diễn gì đó nếu cô tới trễ thì sẽ chuyển cho Liễu Minh Thư.
Cô suy nghĩ một chút liền nhớ ra bộ phim mà Nghiêm Quân nói đến có tên là "Vượt thời gian để đến bên em" diễn viên chính là Phó Từ và Tô Nguyệt, nếu cô nhớ không nhầm thì nhờ bộ phim này mà Tô Nguyệt từ diễn viên tuyến đi thẳng lên tuyến , từ đó dần có cảm tình hơn với Phó Từ.
"Vượt thời gian để đến bên em" mặc dù nguyên chủ chỉ lấy được vai nhỏ trong phim nhưng cũng là vai diễn mà nguyên chủ đã bỏ ra công sức của bản thân để giành lấy, vậy mà Nghiêm Quân còn dám chuyển vai diễn sang cho Liễu Minh Thư? Đúng là cặn bã!
Đoàn phim đã thông báo lịch diễn cho cô để chuẩn bị là vào tám giờ nhưng Nghiêm Quân lại cố tình nói thời gian sai lệch, còn tự bản thân hắn tới múa rìu qua mắt thợ, làm như bản thân là một quản lí tốt, đúng là hài chết đi được.
Nếu hắn muốn cho Liễu Minh Thư đóng thì cứ cho đi! Nhưng tất nhiên cũng không thể để Liễu Minh Thư lấy được dễ dàng như vậy, quá hời cho cô ta.
Bạch Gia Thi mở điện thoại ra, lướt danh bạ gọi cho anh ba-Bạch Vu Quân.
Bạch Vu Quân là con trai thứ ba của Bạch Gia, CEO giải trí Thần Tinh, là một người cuồng em gái chính hiệu.
Trong nguyên tác nói rằng Bạch Vu Quân vì em gái mình mà huy động rất nhiều vốn nhân lực để dìm hot search nhưng không hiểu vì lí do gì mà sau đó công ty phá sản nợ nần chồng chất, rồi vô tình bị tai nạn qua đời.
Chuyện này không hề logic tí nào? Một công ty giải trí lớn nhất cả nước vậy mà có thể phá sản trong vòng một nốt nhạc? Nghĩ lại thì nếu còn Bạch Vu Quân thì Tô Nguyệt mãi mãi không thể trở thành ảnh hậu được vì cô ta phải chịu sức ép từ giải trí Thần Tinh, vì vậy mà tác giả mới cho Bạch Vu Quân phá sản.
Nếu vậy thì ngay từ đầu đừng cho Bạch Gia Thi có gia thế khủng làm gì cho mệt.
Lúc cô đang ngán ngẫm sự đời thì Bạch Vu Quân đã nhanh chóng bắt máy "Alo? công chúa điện hạ gọi cho anh có việc gì thế".
Đời trước thứ cô thiếu nhất chính là tình thân, mẹ cô qua đời từ khi cô mới chào đời, bố cô vẫn luôn không thích đứa con gái này vì nếu không phải tại cô thì mẹ đã không bị khó sinh, lúc nhỏ cũng chỉ có một mình, sau này lại càng cô độc hơn, cô tự tạo cho bản thân mình một vỏ bọc vì vậy mà khúc mắt với bố càng ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn.
Khi nghe được sự cưng chiều trong lời nói của Bạch Vu Quân làm cô có chút bùi ngùi.
"Hửm? Alo tiểu Thi Thi" Bạch Vu Quân lại gọi thêm một tiếng.
Lúc này cô mới hoàn hồn lại.
Cô kể ngắn gọn lại câu chuyện cho Bạch Vu Quân nghe "Là vậy đó ạ! Em muốn anh gây khó dễ cho Liễu Minh Thư khi cô ta trên đường từ phim trường quay về.
Tốt nhất là cho cô ta bị thương nhẹ gì đó phải nhập viện.
Còn những chuyện phát sinh phía sau cứ để em lo"
Bạch Vu Quân có chút nghi hoặc với cô em gái nhà mình.
Ngốc bạch ngọt từ khi nào lại trở nên thông minh như vậy? Mặc dù nghi thì nghi nhưng anh vẫn trả lời chắc chắn.
là kiểu người đơn giản, không tâm cơ, đơn thuần.
"Được, vậy em nghỉ ngơi đi có việc gì thì gọi cho anh".
"Vâng ạ".
Sau khi cúp máy, cô gọi thêm một cuộc điện thoại đến đạo diễn.
"Alo có việc gì?" giọng nói của đối phương có phần không kiên nhẫn.
Cô cũng đoán trước được chuyện này, đạo diễn Trần là người tích thời gian như tích vàng, ông rất ghét những người làm trễ tiến độ quay phim mà ông đã đề ra.
Cô biến đổi giọng nói của mình thành khàn khàn giống như một người đang bị bệnh rất nặng.
Không hổ danh là ảnh hậu thuộc phái thực lực.
"Vâng, khụ khụ...thành thật xin lỗi đạo diễn! Mấy ngày nay tôi bị cảm nặng, vốn dĩ là muốn đi quay phim nhưng lại ngất xĩu đến giờ này mới có thể dậy gọi một tiếng cho đạo diễn" giọng nói Bạch Gia Thi run run không ai có thể đoán được rằng cô đang nói dối.
"Được rồi, không có gì, quản lí của cô đã nói sẽ giới thiệu người khác.
Cô cứ nghỉ ngơi cho tốt" giọng nói đạo diễn Trần mềm đi không ít.
"Vâng! Cảm ơn đạo diễn".
Bạch Gia Thi lại gọi điện thoại nhờ trợ lí Vân Hi mua nước và đồ ăn đến cho đoàn làm phim, nhờ cô ấy gửi lời xin lỗi một lần nữa đến đạo diễn và mọi người.
Giải quyết xong mọi việc, cô cũng thong thả đi nghỉ ngơi.
Chờ để xem kịch hay!.