Đường Uyển nói được làm được, cô đã kiện La Ái, Lý Y Hương, Hoa Cánh và những người khác ra tòa.
Mỗi lần La Ái nhìn thấy cô ở trong lớp, cô ấy sẽ cảm thấy rất tội lỗi và sợ hãi, và cô ấy trở nên im lặng hơn rất nhiều.
Trước khi một tuần trôi qua, cô ấy chuyển lớp.
Các học sinh trong lớp sau khi biết tin đều náo động.
Điều khiến họ ngạc nhiên hơn nữa vẫn chưa đến.
Sau khi Lý Y Hương trở lại sau một tuần nghỉ phép, cô ấy cũng chuyển lớp.
Đột nhiên, hai người biến mất khỏi lớp.
Bầu không khí kỳ lạ không thể giải thích được.
Trong giờ học, Cố Giai Giai nhìn bạn cùng bàn bên cạnh, không khỏi thở dài: " Uyển Uyển, tớ đột nhiên cảm thấy cậu giỏi quá.
”
Đang học từ vựng nên Đường Uyển không ngẩng đầu lên: “Cái gì? cậu đang ám chỉ gì?"
“Lý Y Hương và La Ái.
”
“Ồ, cảm ơn vì lời khen.
”
Cố Giai Giai chống cằm, trong lòng ngứa ngáy tò mò, “Làm thế nào mà cậu làm được vậy?”
Là bạn cùng bàn, cô ấy là vẫn còn hơi bàng hoàng và chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Có vẻ như mọi thay đổi bắt đầu sau bữa tiệc sinh nhật của cô ấy.
Đường Uyển rốt cuộc cũng ngẩng đầu nhìn cô, khóe miệng nở một nụ cười tiêu chuẩn, đôi mắt hạnh nhân hơi cong lên, dịu dàng ân cần: " Cậu muốn biết? Trong sách phụ đạo tớ đưa cho cậu, cậu đã học được những gì?.
.
mới học được chương đầu tiên"
Cô ấy Không nhắc đến cũng không sao, nhắc đến Cố Giai Giai cô cảm thấy đau đầu, “Cậu và anh họ của tớ thật sự quá tàn nhẫn! A—”
Cô ấy nằm trên bàn khóc một hồi, và rồi cô nhận ra một điều muộn màng.
Đợi đã … cô ấy đã bị đưa ra khỏi chủ đề?Vừa rồi cô hỏi cái gì?
…
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Nửa tháng sau, trường tổ chức kỳ thi tháng.
Trong kỳ thi này, Đường Uyển đã đạt điểm, đứng đầu lớp và đứng thứ trong bảng xếp hạng toàn trường.
Đây là một bước tiến lớn khác.
Cố Giai Giai không khỏi thắc mắc, “Nếu cậu tiếp tục tiến bộ như vậy, sớm muộn gì cậu cũng sẽ thay thế anh họ của tớ và trở thành số một trong trường!”
" Tớ nói cho cậu biết, anh họ bằng tuổi chúng ta ấy, tớ phải chịu rất nhiều áp lực! Tớ chỉ hy vọng rằng một ngày nào đó, sẽ có người áp đảo và hạ gục anh ấy ngay từ đầu!" Hai tay ôm ngực, mong chờ nói “Ngày này cuối cùng đã đến phải không?”
Đường Uyển cảm thấy rằng cô ấy đã suy nghĩ quá nhiều.
“Anh họ của cậu học lực rất tốt, tớ thi không nổi được cậu ấy.
”
Chu Chấn Quân kỳ thi hàng tháng điểm lần này là .
điểm, .
điểm nữa là sẽ đạt điểm tối đa
So với cậu ấy, Đường Uyển cảm thấy cô vẫn còn kém xa.
Cô ấy tự nhận thức được.
Cố Giai Giai vỗ vai cô ấy và tự hào an ủi cô ấy: “Đừng nản lòng, cậu phải tin vào cậu có thể, và giành vị trí đầu tiên trong lớp!”
Bây giờ cô ấy kiên quyết coi Đường Uyển là nữ thần và thần tượng của mình.
Đúng vậy vô ấy có một sự tự tin mù quáng.
Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì trong khoảng thời gian này dưới sự học tập cùng hướng dẫn của Đường Uyển, điểm kiểm tra lần này của cô lại đột phá được điểm.
Và điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là Từ Thiệu Châu, người ở gần Đường Uyển nhất, lại thực sự ghi được điểm trong bài kiểm tra lần này! Trực tiếp từ người dưới cùng trong lớp đến hơn người.
Một mình nữ thần dẫn dắt hai tên lưu manh thật sự rất khó.
Những người khác có thể không biết câu chuyện bên trong, nhưng Cố Giai Giai có thể nhìn thấy rõ ràng.
Sự tiến bộ của Từ Thiệu Châu có liên quan nhiều đến Đường Uyển.
Cô ấy mới không tin khi Đường Uyển nói rằng hai người không ở bên nhau.
Cuộc nói chuyện tình yêu này quá bí mật! Cố Giai Giai cảm thấy rằng không ai trong lớp ngoại trừ cô ấy có thể phát hiện ra mối quan hệ giữa hai người.
Này, tôi cảm thấy niềm vui khi hạ gục CP một cách khó hiểu.
Rất muốn chia sẻ nó với những người khác, nhưng tôi không thể nói linh tinh.
Giữ trong lòng ngạt thở chết cô rồi!.