Tiểu Vy "nhỏ bé" đi dạo quanh bệnh viện thì thậy một cánh đồng màu vàng nhỏ ở xa xa. Nó đi nhanh đến chỗ đó, ngắm nhìn xung quanh rồi thốt lên một câu : " Woa...... Hoa hướng dương kìa, đẹp quá !! " Trời bây giờ đã là mùa thu, se se lạnh nhưng đứng ở giữa một cánh đồng hoa hướng dương thế này thì quá ấm, nó đi vào trong, những bông hoa hướng dương được trồng rất đều để chừa ra một lối đi nhỏ rất đáng yêu. Đi một hồi , nó nhìn thấy một cái xích đu ở gần hốc cây , nó lại gần và ngồi xuống , nhìn cánh đồng hoa. Ở đây có thể nhìn thấy rất rõ Mặt Trời, các bông hoa đều hướng về phía mặt trời, rất đẹp, rất ấm áp. Nó khép hờ mi mắt , tận hưởng từng cơn gió ấm áp dạt vào người. Tại sao đến bây giờ nó mới phát hiện ra nới tuyệt đẹp này?!
Đang tận hưởng tiết trời quang đãng thì có một bóng người che mất ánh nắng của nó, nó cau mày ,khé mắt ra , khó chịu nói :
- A, anh chắn hết ánh nắng của em rồi!
- Sao lại ra đây ?Anh chỉ mới lên phòng bác sĩ một lúc mà em chuồn ra tận đây rồi. - Hắn ngồi xuống cạnh nó, xoa đầu
- Trời đẹp vậy, không ra tận hưởng thì tiếc lắm.
-.....
- Sao anh không nói là ở bệnh viện này có trồng hoa hướng dương?
- Em đâu có hỏi?
- Xùy.... Nói với anh cũng như không.
- Em có biết bài thơ của Thomas Moore nói về tình yêu giữa Hoa hướng dương và mặt trời không? - Hắn nhìn nó
- Không - Nó lắc đầu
- Hoa đài các quy triều bao ánh sáng
Như trái tim thương nhớ hướng về em
Hoa vẫn thế kiêu kì không thay đổi
Vẫn ngàn năm soi bóng ánh mặt trời. - Đọc xong hắn ngẫm nghĩ , tiếp :
- Hoa hướng dương rất yêu Mặt Trời nhưng Mặt Trời không biết, vẫn thản nhiên chú ý đến những bông hoa khác mà không quan tâm đến Hướng Dương, Hướng Dương rất buồn và tổn thương rất nhiều. - Hắn nhìn nó đang chăm chú nhìn mình. Nó cau mày
- Sao vậy? Kể tiếp đi.
- Em thích lắm à?
- Ừ.
- Nhưng hoa hướng dương vẫn cố vươn lên cao, thật cao và hướng về phía Mặt Trời, nhưng Mặt Trời vẫn không biết vẫn vô tư dạo chơi trên trời cao để tỏa nắng ấm cho muôn loài hoa khác. Hoa Hướng dương buồn lắm, sau bao ngày đau đớn trong tuyệt vọng, hoa quyết định sẽ bứt mình khỏi mặt đất bay đến gần mặt trời để nói cho mặt trời biết tình cảm trong lòng của mình ...Dù rất đau đớn, hoa vẫn cố vươn mình lên. Tự nghĩ rằng mình vẫn còn nặng lắm, hoa bèn bứt bớt những chiếc lá ra khỏi mình ... Vẫn không thể cất mình lên nổi, hoa bèn bứt nốt những cánh hoa và hoa thầm nghĩ: "Dù mình có xấu xí đến đâu, dù mặt trời có từ chối mình thì chỉ cần mình nói ra được tình cảm trong lòng là đủ lắm rồi ...". Hoa Hướng dương lả đi vì mệt mỏi nhưng bỗng hoa cảm thấy mình đang bay lên, bay lên cao đến với mặt trời. Trong những phút giây cuối cùng hoa Hướng dương vẫn luôn nghĩ đến mặt trời với nụ cười trên môi. Thời gian như ngừng lại, gió cất tiếng khóc than, muôn hoa thổn thức khóc cho sự hi sinh vô điều kiện vì tình yêu của hoa hướng dương ... Mặt trời đến lặng mình trước tình yêu của hoa hướng dương và hiểu được tình yêu dành cho mình. Những giọt nước mắt của mặt trời lăn xuống rơi lên mình của hoa hướng dương.Kể từ đó trở đi, những bông hoa hướng dương luôn vươn mình hướng tới mặt trời và mặt trời cũng luôn dành cho hoa hướng dương những tia nắng ấm áp nhất với tất cả tình yêu dịu ngọt ...
- Mặt Trời đáng ghét quá! Sao lại không đẻ ý tới Hướng Dương chứ?!Làm Hướng Dương chịu nhiều đau khổ!!! - Nó chun mũi
- Cũng chính vì thế nên hoa Hướng Dương được tượng trưng cho lòng trung thành, chung thủy sâu sắc. Không chỉ thế , hướng Dương còn tượng trưng cho niềm tin và hy vọng trong tình yêu, luôn hướng tới điều tươi sáng nhất. - Hắn mỉm cười
- Hoa Hướng Dương đẹp thật. Yaaa.... - Nó hét lên, vươn người ra sau.
- Muộn rồi , về phòng thôi. Mai anh đưa em ra đây tiếp. - Hắn đứng dậy nói
- Dạ. - Nó tung tăng đi trước.
Hắn mỉm cười, khoác vai nó ra ngoài. Dù bị mất trí nhớ nhưng nó vẫn rất vô tư, mặc kệ sự đời. Không quan tâm gì hết , miễn vui và không vi phạm luật lệ gì là được ^.^. Lúc nào , nó cũng tỏa ra những tia nắng ấm áp, làm ấm trái tim ai đó ^o^ , làm ai đó phải rung động. Làm mọi người vui vẻ.
Trời thu thu.... những cánh lá. cánh hoa rơi dần trên thềm đất, tạo ra khung cảnh thơ mộng đẹp đẽ như một bức tranh, có hai bóng người một cao một thấp đi vào bên trong......
------- ing~~ -------
Tình yêu đem đến cho chúng ta sự ngọt ngào, hạnh phúc nhưng nó cũng đem cả những nỗi đau nhưng đừng vì những nỗi đau đó mà bạn tuyệt vọng và đánh mất niềm tin vào tình yêu.
Hạnh phúc luôn đến với những người lạc quan và mạnh mẽ như thông điệp "Hoa Hướng Dương luôn hướng tới Mặt Trời ".
____END CHAP12____
Tiểu Vy "nhỏ bé" đi dạo quanh bệnh viện thì thậy một cánh đồng màu vàng nhỏ ở xa xa. Nó đi nhanh đến chỗ đó, ngắm nhìn xung quanh rồi thốt lên một câu : " Woa...... Hoa hướng dương kìa, đẹp quá !! " Trời bây giờ đã là mùa thu, se se lạnh nhưng đứng ở giữa một cánh đồng hoa hướng dương thế này thì quá ấm, nó đi vào trong, những bông hoa hướng dương được trồng rất đều để chừa ra một lối đi nhỏ rất đáng yêu. Đi một hồi , nó nhìn thấy một cái xích đu ở gần hốc cây , nó lại gần và ngồi xuống , nhìn cánh đồng hoa. Ở đây có thể nhìn thấy rất rõ Mặt Trời, các bông hoa đều hướng về phía mặt trời, rất đẹp, rất ấm áp. Nó khép hờ mi mắt , tận hưởng từng cơn gió ấm áp dạt vào người. Tại sao đến bây giờ nó mới phát hiện ra nới tuyệt đẹp này?!
Đang tận hưởng tiết trời quang đãng thì có một bóng người che mất ánh nắng của nó, nó cau mày ,khé mắt ra , khó chịu nói :
- A, anh chắn hết ánh nắng của em rồi!
- Sao lại ra đây ?Anh chỉ mới lên phòng bác sĩ một lúc mà em chuồn ra tận đây rồi. - Hắn ngồi xuống cạnh nó, xoa đầu
- Trời đẹp vậy, không ra tận hưởng thì tiếc lắm.
-.....
- Sao anh không nói là ở bệnh viện này có trồng hoa hướng dương?
- Em đâu có hỏi?
- Xùy.... Nói với anh cũng như không.
- Em có biết bài thơ của Thomas Moore nói về tình yêu giữa Hoa hướng dương và mặt trời không? - Hắn nhìn nó
- Không - Nó lắc đầu
- Hoa đài các quy triều bao ánh sáng
Như trái tim thương nhớ hướng về em
Hoa vẫn thế kiêu kì không thay đổi
Vẫn ngàn năm soi bóng ánh mặt trời. - Đọc xong hắn ngẫm nghĩ , tiếp :
- Hoa hướng dương rất yêu Mặt Trời nhưng Mặt Trời không biết, vẫn thản nhiên chú ý đến những bông hoa khác mà không quan tâm đến Hướng Dương, Hướng Dương rất buồn và tổn thương rất nhiều. - Hắn nhìn nó đang chăm chú nhìn mình. Nó cau mày
- Sao vậy? Kể tiếp đi.
- Em thích lắm à?
- Ừ.
- Nhưng hoa hướng dương vẫn cố vươn lên cao, thật cao và hướng về phía Mặt Trời, nhưng Mặt Trời vẫn không biết vẫn vô tư dạo chơi trên trời cao để tỏa nắng ấm cho muôn loài hoa khác. Hoa Hướng dương buồn lắm, sau bao ngày đau đớn trong tuyệt vọng, hoa quyết định sẽ bứt mình khỏi mặt đất bay đến gần mặt trời để nói cho mặt trời biết tình cảm trong lòng của mình ...Dù rất đau đớn, hoa vẫn cố vươn mình lên. Tự nghĩ rằng mình vẫn còn nặng lắm, hoa bèn bứt bớt những chiếc lá ra khỏi mình ... Vẫn không thể cất mình lên nổi, hoa bèn bứt nốt những cánh hoa và hoa thầm nghĩ: "Dù mình có xấu xí đến đâu, dù mặt trời có từ chối mình thì chỉ cần mình nói ra được tình cảm trong lòng là đủ lắm rồi ...". Hoa Hướng dương lả đi vì mệt mỏi nhưng bỗng hoa cảm thấy mình đang bay lên, bay lên cao đến với mặt trời. Trong những phút giây cuối cùng hoa Hướng dương vẫn luôn nghĩ đến mặt trời với nụ cười trên môi. Thời gian như ngừng lại, gió cất tiếng khóc than, muôn hoa thổn thức khóc cho sự hi sinh vô điều kiện vì tình yêu của hoa hướng dương ... Mặt trời đến lặng mình trước tình yêu của hoa hướng dương và hiểu được tình yêu dành cho mình. Những giọt nước mắt của mặt trời lăn xuống rơi lên mình của hoa hướng dương.Kể từ đó trở đi, những bông hoa hướng dương luôn vươn mình hướng tới mặt trời và mặt trời cũng luôn dành cho hoa hướng dương những tia nắng ấm áp nhất với tất cả tình yêu dịu ngọt ...
- Mặt Trời đáng ghét quá! Sao lại không đẻ ý tới Hướng Dương chứ?!Làm Hướng Dương chịu nhiều đau khổ!!! - Nó chun mũi
- Cũng chính vì thế nên hoa Hướng Dương được tượng trưng cho lòng trung thành, chung thủy sâu sắc. Không chỉ thế , hướng Dương còn tượng trưng cho niềm tin và hy vọng trong tình yêu, luôn hướng tới điều tươi sáng nhất. - Hắn mỉm cười
- Hoa Hướng Dương đẹp thật. Yaaa.... - Nó hét lên, vươn người ra sau.
- Muộn rồi , về phòng thôi. Mai anh đưa em ra đây tiếp. - Hắn đứng dậy nói
- Dạ. - Nó tung tăng đi trước.
Hắn mỉm cười, khoác vai nó ra ngoài. Dù bị mất trí nhớ nhưng nó vẫn rất vô tư, mặc kệ sự đời. Không quan tâm gì hết , miễn vui và không vi phạm luật lệ gì là được ^.^. Lúc nào , nó cũng tỏa ra những tia nắng ấm áp, làm ấm trái tim ai đó ^o^ , làm ai đó phải rung động. Làm mọi người vui vẻ.
Trời thu thu.... những cánh lá. cánh hoa rơi dần trên thềm đất, tạo ra khung cảnh thơ mộng đẹp đẽ như một bức tranh, có hai bóng người một cao một thấp đi vào bên trong......
------- ing~~ -------
Tình yêu đem đến cho chúng ta sự ngọt ngào, hạnh phúc nhưng nó cũng đem cả những nỗi đau nhưng đừng vì những nỗi đau đó mà bạn tuyệt vọng và đánh mất niềm tin vào tình yêu.
Hạnh phúc luôn đến với những người lạc quan và mạnh mẽ như thông điệp "Hoa Hướng Dương luôn hướng tới Mặt Trời ".
____END CHAP____