Ngày mai, tôi thức dậy sớm ôn lại bài, tôi đánh
anh Thiện dậy để học bài nhưng không chiệu dậy, tôi lật sách vở anh Thiện ra
xem. Tôi thấy bài tiếng anh của anh Thiện làm sai nhiều tôi sửa lại. Lịch sử,
toán, văn làm sai hết trơn à! Zị mà nói là làm xong!
6h30 , anh Thiện hoảng hốt hỏi tôi:
- Ai làm bài dùm anh zị?
Me too!
- Thiệt không zị?
Yes!
- EM học lớp 7 sao làm được zị!
Dựa vào đó làm, còn tiếng anh lớp 9 của anh em học qua luôn rồi!
- Giỏi zữ! Còn văn, toán, lịch sử sao em làm!
Văn thì dựa vào mấy câu đoạn và suy ra! Còn toàn thì tìm công thức của nó!
Lịch sử càng dễ nữa, lấy sách anh ra chép các đoạn chính vào thôi!
- Bài em làm xong chưa!
Em vừa làm cho anh vừa xem lại các đoạn toán thôi!
- Em siêu lắm nha! Mà sao lớp 6 em không được học sinh giỏi!
Hành kiểm! Em hả, điểm em cao nhất luôn á!
- Anh thì điểm trung bình thì đứng thứ 4 à!
Anh trong khối 9 anh đứng thứ ấy trong kiểm tra 1 tiết?
- Thứ 9! Còn em?
Thứ 4! Thấy sao!
- Còn chỵ Bảo Anh thì thứ 2 luôn á!
Hả?
- Gần kiểm tra 1 tiết nữa nè! Em cố gắng học đi cho đứng nhất luôn!
Vângg! – tôi cảm thấy bị đứng quá thấp!
Tôi xuống phụ cô chả trứng, hên cho tôi
là tôi chả trứng rất khéo!
Chúng tôi ăn xong đi thây đồ đồng phục
học sinh! Tôi bước lên xe trước sau đó anh Thiện! Cô Phượng chở chúngt ôi lên
trường và…………………
Rất nhiều ánh mắt thấy chúng tôi đi học
chung, chỵ Bảo Anh, Hương, Như thấy hết và học đã có những con mắt ganh tị! Tôi
bước xuống xe, anh Thiện đưa cho tôi 1 cái phong bì màu xanh nước biển và nói:
- Cho em á! Em đeo chắc đẹp lắm á!
Tôi từ từ ở ra thì 1 cặp kính Nobita màu đen lấp ló, tôi
bật cười hỏi:
Nó cận bao nhiêu zị?
- 1 độ rưỡi!
Thank you!
- Không có zì!
Tôi liền mang vào con mắt coi thử vừa
hay chưa, nó đẹp lắm khiến tôi trở thành búp bê sống luôn á!
Tôi zô lớp học thì thầy cô nói với tôi
là tôi pahỉ thi kiểm tra 1 tiết môn tiếng anh ngồi riêng vì tôi rất giỏi tiếng
anh mà hay chỉ cho người ta! Thế là, mai tôi được nhận thôi báo tôi thi trước
nhưng khác đề các bạn! Tối đến, tôi luôn cố gắng chăm chỉ ôn bài, nhờ anh Thiện
dò bài tôi!
Ngày mai là tôi thi, tôi lên trường với
cặp mắt kính to như nobita! Cô cho tôi ngồi với cô Hiệu Trưởng. Tôi vừa làm vừa
suy nghĩ vì thời gian của tôi chỉ có 25 phút thôi, còn tất cả các bạn khác thì
được quyền 45 phút! Tôi rất lo vì nhà Trường đưa cho tôi thử thách rất khó! Thế
là 25 phút đã qua và tôi đã nắm chắc trong tay điểm 10 vì tôi làm quá tuyệt!
Các bạn hỏi bài tôt nhưng tôi không chỉ vì chưa chắc zì bài các bạn giống bài
tôi!
Tốt đến tôi lo bài thì của tôi!
Ngày mai, tôi thức dậy sớm ôn lại bài, tôi đánh anh Thiện dậy để học bài nhưng không chiệu dậy, tôi lật sách vở anh Thiện ra xem. Tôi thấy bài tiếng anh của anh Thiện làm sai nhiều tôi sửa lại. Lịch sử, toán, văn làm sai hết trơn à! Zị mà nói là làm xong!
h , anh Thiện hoảng hốt hỏi tôi:
- Ai làm bài dùm anh zị?
Me too!
- Thiệt không zị?
Yes!
- EM học lớp sao làm được zị!
Dựa vào đó làm, còn tiếng anh lớp của anh em học qua luôn rồi!
- Giỏi zữ! Còn văn, toán, lịch sử sao em làm!
Văn thì dựa vào mấy câu đoạn và suy ra! Còn toàn thì tìm công thức của nó! Lịch sử càng dễ nữa, lấy sách anh ra chép các đoạn chính vào thôi!
- Bài em làm xong chưa!
Em vừa làm cho anh vừa xem lại các đoạn toán thôi!
- Em siêu lắm nha! Mà sao lớp em không được học sinh giỏi!
Hành kiểm! Em hả, điểm em cao nhất luôn á!
- Anh thì điểm trung bình thì đứng thứ à!
Anh trong khối anh đứng thứ ấy trong kiểm tra tiết?
- Thứ ! Còn em?
Thứ ! Thấy sao!
- Còn chỵ Bảo Anh thì thứ luôn á!
Hả?
- Gần kiểm tra tiết nữa nè! Em cố gắng học đi cho đứng nhất luôn!
Vângg! – tôi cảm thấy bị đứng quá thấp!
Tôi xuống phụ cô chả trứng, hên cho tôi là tôi chả trứng rất khéo!
Chúng tôi ăn xong đi thây đồ đồng phục học sinh! Tôi bước lên xe trước sau đó anh Thiện! Cô Phượng chở chúngt ôi lên trường và…………………
Rất nhiều ánh mắt thấy chúng tôi đi học chung, chỵ Bảo Anh, Hương, Như thấy hết và học đã có những con mắt ganh tị! Tôi bước xuống xe, anh Thiện đưa cho tôi cái phong bì màu xanh nước biển và nói:
- Cho em á! Em đeo chắc đẹp lắm á!
Tôi từ từ ở ra thì cặp kính Nobita màu đen lấp ló, tôi bật cười hỏi:
Nó cận bao nhiêu zị?
- độ rưỡi!
Thank you!
- Không có zì!
Tôi liền mang vào con mắt coi thử vừa hay chưa, nó đẹp lắm khiến tôi trở thành búp bê sống luôn á!
Tôi zô lớp học thì thầy cô nói với tôi là tôi pahỉ thi kiểm tra tiết môn tiếng anh ngồi riêng vì tôi rất giỏi tiếng anh mà hay chỉ cho người ta! Thế là, mai tôi được nhận thôi báo tôi thi trước nhưng khác đề các bạn! Tối đến, tôi luôn cố gắng chăm chỉ ôn bài, nhờ anh Thiện dò bài tôi!
Ngày mai là tôi thi, tôi lên trường với cặp mắt kính to như nobita! Cô cho tôi ngồi với cô Hiệu Trưởng. Tôi vừa làm vừa suy nghĩ vì thời gian của tôi chỉ có phút thôi, còn tất cả các bạn khác thì được quyền phút! Tôi rất lo vì nhà Trường đưa cho tôi thử thách rất khó! Thế là phút đã qua và tôi đã nắm chắc trong tay điểm vì tôi làm quá tuyệt! Các bạn hỏi bài tôt nhưng tôi không chỉ vì chưa chắc zì bài các bạn giống bài tôi!
Tốt đến tôi lo bài thì của tôi!