Tích thủy chi ân đương dũng tuyền tương báo*. Phiền Tiểu Thử là một tên tham tiền, nhưng việc đó và việc Phiền Tiểu Thử muốn báo ân hoàn toàn không dính dáng. Tuy bây giờ Phiền Tiểu Thử hoàn toàn không có dấu hiệu muốn báo ân, nhưng Phiền Tiểu Thử vẫn nhớ rõ cái ân này, và nàng tự hứa với lòng mình thực sự thực sự phải báo ân!
*Nợ một giọt nước, trả nguyên con suối. <= đại loại vậy.
Nhưng mà đây là việc Phiền Tiểu Thử tự hứa với bản thân, cho nên độ tin tưởng không được cao.
Bởi vì sau sự kiện đó, trong mắt của Phiền Tiểu Thử toàn là kiếm tiền, cả ngày ngoại trừ suy nghĩ, hôm nay buôn bán lời bao nhiêu tiền, chính là nghĩ hôm nay kiếm được bao nhiêu tiền.
Sau đó, một đêm tháng 11, đạo đức luôn chạy theo tiền bạc của Phiền Tiểu Thử vô tình rớt xuống mức N, nàng nhận được một việc có thể kiếm được cả mớ tiền.
Ngày 17 tháng 11 Bổn gia sẽ mở tiệc ở Phượng Thê Lâu, dưới danh nghĩa công ty tròn 30 năm thành lập, mời rất nhiều danh nhân tham dự buổi tiệc.
Đây là một sự kiện lớn, mỗi tòa soạn đều muốn cướp được tin độc nhất vô nhị. Nhưng lần này Bổn gia lại quy định, miễn là ký giả thì chỉ có thể sau 9 giờ tối mới được vào hội trường chụp ảnh.
Tuy yến hội 10:30 tối mới kết thúc, thế nhưng sau 9 giờ mới vào, thì có thể chụp được gì. Cho nên các tòa soạn đều tung ra cành ô-liu, hứa rằng mặc kệ là ai nếu có thể vào chụp hình trước 9 giờ, và nếu đó là tin độc nhất vô nhị thì sẽ được trả thù lao hậu hĩnh.
Bình thường Phiền Tiểu Thử hay giúp đỡ tòa soạn, tạp chí chụp ảnh ai cũng biết. Phiền Tiểu Thử tham tiền đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Lúc này trong mắt nàng ngoại trừ $ ra, thì không còn bất cứ thứ gì.
Nếu như nàng có thể len lén chui vào, đồng thời bắt được tin độc nhất vô nhị hay tin giật gân~~~ ế hế hế hế hế...
...
Thời gian trôi qua như chim bay, xé lịch nhanh chóng. Rất nhanh đã đến ngày 17 tháng 11, chính là ngày Bổn gia đãi tiệc.
Phiền Tiểu Thử sau khi lập kế hoạch chặt chẽ, thì xuất phát đến Bổn gia. Đương nhiên, có đem theo Bạch Lam đi cùng.
"Tiểu Thử, ta cảm thấy như vậy là không ổn, Bổn gia không phải là nơi dễ dàng trà trộn vào như vậy, nếu như bị phát hiện, chúng ta nhất định sẽ chết." Bạch Lam bị Phiền Tiểu Thử kéo tới, vẻ mặt vô cùng bất mãn.
"Yên tâm đi yên tâm đi, ta đã chuẩn bị rồi, nhất định sẽ không bị bắt được." Phiền Tiểu Thử một tay kéo Bạch Lam, để nhỏ bạn mình không bỏ trốn, vừa không ngừng sải bước, hoàn toàn không có ý muốn lui.
Nhưng các đọc giả nghìn vạn lần đừng hiểu lầm, Phiền Tiểu Thử hiện tại có thể kiên định tiến lên như thế, tuyệt đối không phải do nàng đã chuẩn bị kỹ càng, mà là do nàng đã chết vì đồng tiền, thể xác và tinh thần đều đã mù quáng.
Nói là có chuẩn bị đơn giản là mặc một bộ quần áo, sau đó giấu camera mini vào trong tay áo mà thôi. Nhắc tới trò bịp, thực sự không có giỏi bịp, vì cơ bản mỗi một ký giả, hay là chó săn đều sẽ có mánh khóe như vậy thôi.
Chỉ là Bổn gia không phải dễ dàng như vậy là có thể vào, lần này lại tổ chức buổi tiệc long trọng như vậy, đương nhiên càng thêm cẩn thận, mỗi vị trí đều đặt bảo vệ và nhân viên. Muốn trà trộn vào đương nhiên càng khó hơn lên trời. Cho nên, lần này Phiền Tiểu Thử sống chết kéo theo Bạch Lam là vì nguyên nhân này. Trong công tác chuẩn bị lần này, Bạch Lam có vai trò quan trọng.
"Tiểu Thử, ta thực sự cảm thấy như vậy quá khùng a, nhanh về tốt hơn." Bạch Lam thật không muốn làm chuyện như vậy, nàng luôn an phận thủ thường, loại chuyện nguy hiểm này nàng thật sự không muốn dính vào.
"Yên tâm yên tâm, lúc đó ta bò vào cửa sổ ngươi giúp ta canh chừng là được rồi."
"..." Bạch Lam thầm kêu khổ a, tại sao nàng nhất định phải giúp cái tên điên này làm chuyện khùng vậy a?
Chu niên khánh* 7 giờ 30 tối chính thức được tham dự. Là một thành viên của Bổn gia, đồng thời cũng là người hợp tác trong công ty, hai vị tiểu thư Mạc gia đương nhiên cũng được mời.
*Tiệc tròn năm
Mạc Thanh Hàn còn bắt Cố Tiểu Mãn theo. Cố Tiểu Mãn bởi vì lần "Để lộ bí mật" kia, sau khi tiểu PP* gặp nạn, thì có điểm sợ Mạc Ảnh Hàn, cho nên luôn lui ở bên người Mạc Thanh Hàn, không dám tới gần nàng.
*Chắc mông:v
Nhân khí* Mạc Thanh Hàn rất cao, tuy bình thường nàng luôn vắng mặt, lúc ý thức tỉnh táo cũng không nhiều, nhưng bởi vì có vị tỷ tỷ Mạc Ảnh Hàn làm nền, 【囧】nhân khí của nàng luôn khá tốt.
*Nhiều người để ý - Nổi tiếng
Bởi vì người muốn giao hảo với Mạc gia có rất nhiều, thế nhưng nhìn gương mặt vạn năm tê liệt của Mạc Ảnh Hàn có thể giao hảo với nàng không phải là chuyện dễ dàng, nhưng may mắn chính là quan hệ chị em Mạc gia rất tốt, giao hảo với Mạc Thanh Hàn là được, cũng giống như có quan hệ tốt với Mạc Ảnh Hàn rồi. Cân nhắc như vậy, người "tiến công" đến Mạc Thanh Hàn đương nhiên cũng nhiều hơn.
Cho nên, nhân khí Mạc Thanh Hàn sở dĩ cao như thế, cũng bởi vì bên cạnh thường xuyên có lá xanh làm nền.
Nhưng cũng không phải Mạc Ảnh Hàn không có nhân khí, tuy trò chuyện với nàng có chút khó khăn, nhưng những nhân vật có năng lực giao tiếp lợi hại, có thể dễ dàng nói chuyện cùng Mạc Ảnh Hàn. Huống chi, người của Bổn gia đa số đều là biến thái, có thể giao hảo cùng Mạc Ảnh Hàn cũng không có gì kì lạ.
Cho nên khi Mạc Ảnh Hàn vẫn bưng cái mặt vạn năm tê liệt đi vào hội trường thì không ít người tìm nàng bắt chuyện.
Đứng trước mặt nàng là thiếu gia của tập đoàn Hướng gia, hôm nay đã bắt đầu tiếp nhận nghiệp vụ của tập đoàn, nhưng vẫn chưa chính thức.
"Thật ra Mạc tiểu thư không nhớ rõ đó thôi, ở trường ta và Mạc tiểu thư cùng khoa đó." Hắn ưu nhã cầm ly rượu Brandy trong tay, cười nói.
Mạc Ảnh Hàn lễ phép mở miệng đáp: "Nào có, tên của Hướng tiên sinh, lúc còn đi học ta có nghe nói qua." Tuy Mạc Ảnh Hàn luôn bày ra vẻ mặt vạn năm không thay đổi, nhưng lễ tiết nàng không thiếu, dù sao cũng là thương trường, trên thương trường không được phép đùa giỡn, đôi khi ngươi không muốn, nhưng cũng phải giả bộ khách khí. Mạc Ảnh Hàn có thể đứng trên thương trường, đương nhiên sẽ không phải là loại tiểu nha đầu người khác có thể lợi dụng.
Đối phương cười, nói: "Vậy thật sự vinh hạnh, đáng tiếc hồi đấy chúng ta chung khoa, nhưng vẫn không có cơ hội làm quen."
"Bây giờ làm quen, cũng không muộn." Vì bày tỏ thành ý của mình, gương mặt Mạc Ảnh Hàn rất khó rất khó có được dịu dàng hơn một chút.
Hắn giơ cánh tay đang cầm rượu Brandy, nói với Mạc Ảnh Hàn: "Vì hôm nay quen biết, cạn ly."
"Cạn ly." Mạc Ảnh Hàn cũng giơ ly rượu trong tay.
Đối phương đang định thân mật với Mạc Ảnh Hàn hơn một chút, đột nhiên, bên cạnh xôn xao ầm ĩ, hai người cùng nhau quay đầu nhìn.
Thì ra là có chó săn hóa trang vào chụp hình, muốn chụp được một tấm độc nhất vô nhị.
Tấm ảnh này rất phiền phức, tuy trong tấm ảnh cũng chỉ có vài người mà thôi, nói thật ra cũng không nhìn ra gì, thế nhưng kèm theo lời nói của người chụp ảnh lại có thể thiên biến vạn hóa, đem trắng thành đen, đen thành trắng, khiến người trong cuộc cũng xấu hổ không thôi, buổi tiệc này không được quay phim lại, cũng không tiếp đãi ký giả.
Hơn nữa, lần này Bổn gia cũng cố ý nói rõ, trước 9 giờ tối bất luận thế nào cũng không để ký giả vào.
Thế nhưng buổi tiệc này có không ít những nhân vật có thể giật tít hot, đương nhiên sẽ có người trà trộn vào bới móc đến cùng. Tuy Bổn gia canh phòng rất nghiêm ngặt, nhưng quả quít dày cũng có móng tay nhọn, tự nhiên sẽ có người liều mạng trà trộn vào. Phiền Tiểu Thử là một trong những số đó.
Lúc bên trong xảy ra chuyện, Phiền Tiểu Thử vừa tiến đến, chợt nghe bảo an hô lớn: "Tên đằng trước ta biết, là ký giả của tòa soạn, chặn hắn lại!"
La một tiếng như thế khiến chân Phiền Tiểu Thử mềm nhũn, thiếu chút nữa đã nhấc tay lên hô to: "Đừng bắt ta, ta sai rồi ta nhận lỗi!" Trong lòng kêu khổ không ngừng, có cần phải giỏi vậy không a? Nàng vừa mới tới đã bắt được?
Nhưng Phiền Tiểu Thử còn chưa kịp làm bất cứ động tác gì, chỉ thấy bảo vệ xông đến rất nhanh, tóm lấy một gã đàn ông đang liều mình chạy vào đám người, kéo hắn ra ngoài.
Đối phương đâu có chịu nhận tội ngay, hai bên đấu khẩu kịch liệt, hội trường lại xôn xao một lần nữa. Mãi cho đến khi tiểu thư Cốc gia và Hạ gia ra mặt, mới đem cả hai ra khỏi hội trường.
Sau khi cả hai đã đi, hội trường còn chút rối loạn, hai người lại lập tức bắt đần trấn an các tân khách tham gia buổi tiệc.
Các tiểu thư của Bổn gia quả nhiên rất có bản lĩnh, Cốc Vũ và Hạ Mạt không tốn nhiều thời gian, liền thành công làm hội trường an tĩnh trở lại.
Tuy bầu không khí trong hội trường đã yên ắng, nhưng Phiền Tiểu Thử thì thê thảm rồi, trải qua chuyện vừa rồi, bảo vệ trong hội trường càng gia tăng thêm một nhóm, nàng hành động càng không dễ, huống chi nàng còn phát hiện, dường như nàng đang bị bảo vệ theo dõi.
"..." ~~~~(3_3)~~~~
Có cần phải vậy không a? Nàng tới chụp ảnh, nàng mới là người phải nhìn chằm chằm người khác chứ? Tại sao ngược lại nàng bị người ta nhìn chằm chằm thế kia? Cái tình tiết này không đúng a!
Phiền Tiểu Thử vừa rít gào trong lòng, vừa cố gắng chen vào trong đám người. Nhưng dù là vậy, cũng không có cách nào tránh né ánh mắt chuyên nghiệp của mấy người bảo vệ. Có tên bảo vệ đi đến phía nàng rồi.
"..." Lần này chết chắc rồi lần này chết chắc rồi lần này thực sự chết chắc rồi. Nếu như bị người kéo ra ngoài...
Nàng không muốn a ~~~~(3_3)~~~~
Trong lòng đã gấp đến độ nhảy tưng tưng, giả bộ bình tĩnh nhìn trái nhìn phải, muốn tìm cái gì đó có thể cứu mạng rơm rạ của nàng.
Thế là nhìn quanh nhìn quanh, nàng nhìn thấy Mạc Ảnh Hàn.
Người ơi cứu mạng! Rơm rạ! A!
Mạc Ảnh Hàn đương nhiên cũng nhìn thấy Phiền Tiểu Thử. Phải nói là, lúc ồn ào khi nãy, nàng cũng đã chú ý tới Phiền Tiểu Thử. Chỉ là nàng không có nghĩ đến nguyên nhân Phiền Tiểu Thử ở đây.
Nàng còn đang nghi hoặc, thì thấy Phiền Tiểu Thử nhanh chóng chạy đến hướng này. Nét mặt kích động còn kèm theo hai hàng nước mắt nước mũi.
"?" Mạc tiểu thư có chút kinh ngạc.
"Đại Hàn!" Phiền Tiểu Thử đã vô cùng nhiệt tình nhào tới, còn ôm lấy cổ nàng.
"?!"
Đại Hàn?! Ai cho nàng cái quyền hô nhũ danh của nàng?!
Mạc tiểu thư bây giờ không phải kinh ngạc nữa, mà là sợ hãi bên trong sợ hãi còn có một chút bất mãn. Diễn trò gì thế này? Gì thế này!?
*Nợ một giọt nước, trả nguyên con suối. <= đại loại vậy.
Nhưng mà đây là việc Phiền Tiểu Thử tự hứa với bản thân, cho nên độ tin tưởng không được cao.
Bởi vì sau sự kiện đó, trong mắt của Phiền Tiểu Thử toàn là kiếm tiền, cả ngày ngoại trừ suy nghĩ, hôm nay buôn bán lời bao nhiêu tiền, chính là nghĩ hôm nay kiếm được bao nhiêu tiền.
Sau đó, một đêm tháng 11, đạo đức luôn chạy theo tiền bạc của Phiền Tiểu Thử vô tình rớt xuống mức N, nàng nhận được một việc có thể kiếm được cả mớ tiền.
Ngày 17 tháng 11 Bổn gia sẽ mở tiệc ở Phượng Thê Lâu, dưới danh nghĩa công ty tròn 30 năm thành lập, mời rất nhiều danh nhân tham dự buổi tiệc.
Đây là một sự kiện lớn, mỗi tòa soạn đều muốn cướp được tin độc nhất vô nhị. Nhưng lần này Bổn gia lại quy định, miễn là ký giả thì chỉ có thể sau 9 giờ tối mới được vào hội trường chụp ảnh.
Tuy yến hội 10:30 tối mới kết thúc, thế nhưng sau 9 giờ mới vào, thì có thể chụp được gì. Cho nên các tòa soạn đều tung ra cành ô-liu, hứa rằng mặc kệ là ai nếu có thể vào chụp hình trước 9 giờ, và nếu đó là tin độc nhất vô nhị thì sẽ được trả thù lao hậu hĩnh.
Bình thường Phiền Tiểu Thử hay giúp đỡ tòa soạn, tạp chí chụp ảnh ai cũng biết. Phiền Tiểu Thử tham tiền đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Lúc này trong mắt nàng ngoại trừ $ ra, thì không còn bất cứ thứ gì.
Nếu như nàng có thể len lén chui vào, đồng thời bắt được tin độc nhất vô nhị hay tin giật gân~~~ ế hế hế hế hế...
...
Thời gian trôi qua như chim bay, xé lịch nhanh chóng. Rất nhanh đã đến ngày 17 tháng 11, chính là ngày Bổn gia đãi tiệc.
Phiền Tiểu Thử sau khi lập kế hoạch chặt chẽ, thì xuất phát đến Bổn gia. Đương nhiên, có đem theo Bạch Lam đi cùng.
"Tiểu Thử, ta cảm thấy như vậy là không ổn, Bổn gia không phải là nơi dễ dàng trà trộn vào như vậy, nếu như bị phát hiện, chúng ta nhất định sẽ chết." Bạch Lam bị Phiền Tiểu Thử kéo tới, vẻ mặt vô cùng bất mãn.
"Yên tâm đi yên tâm đi, ta đã chuẩn bị rồi, nhất định sẽ không bị bắt được." Phiền Tiểu Thử một tay kéo Bạch Lam, để nhỏ bạn mình không bỏ trốn, vừa không ngừng sải bước, hoàn toàn không có ý muốn lui.
Nhưng các đọc giả nghìn vạn lần đừng hiểu lầm, Phiền Tiểu Thử hiện tại có thể kiên định tiến lên như thế, tuyệt đối không phải do nàng đã chuẩn bị kỹ càng, mà là do nàng đã chết vì đồng tiền, thể xác và tinh thần đều đã mù quáng.
Nói là có chuẩn bị đơn giản là mặc một bộ quần áo, sau đó giấu camera mini vào trong tay áo mà thôi. Nhắc tới trò bịp, thực sự không có giỏi bịp, vì cơ bản mỗi một ký giả, hay là chó săn đều sẽ có mánh khóe như vậy thôi.
Chỉ là Bổn gia không phải dễ dàng như vậy là có thể vào, lần này lại tổ chức buổi tiệc long trọng như vậy, đương nhiên càng thêm cẩn thận, mỗi vị trí đều đặt bảo vệ và nhân viên. Muốn trà trộn vào đương nhiên càng khó hơn lên trời. Cho nên, lần này Phiền Tiểu Thử sống chết kéo theo Bạch Lam là vì nguyên nhân này. Trong công tác chuẩn bị lần này, Bạch Lam có vai trò quan trọng.
"Tiểu Thử, ta thực sự cảm thấy như vậy quá khùng a, nhanh về tốt hơn." Bạch Lam thật không muốn làm chuyện như vậy, nàng luôn an phận thủ thường, loại chuyện nguy hiểm này nàng thật sự không muốn dính vào.
"Yên tâm yên tâm, lúc đó ta bò vào cửa sổ ngươi giúp ta canh chừng là được rồi."
"..." Bạch Lam thầm kêu khổ a, tại sao nàng nhất định phải giúp cái tên điên này làm chuyện khùng vậy a?
Chu niên khánh* 7 giờ 30 tối chính thức được tham dự. Là một thành viên của Bổn gia, đồng thời cũng là người hợp tác trong công ty, hai vị tiểu thư Mạc gia đương nhiên cũng được mời.
*Tiệc tròn năm
Mạc Thanh Hàn còn bắt Cố Tiểu Mãn theo. Cố Tiểu Mãn bởi vì lần "Để lộ bí mật" kia, sau khi tiểu PP* gặp nạn, thì có điểm sợ Mạc Ảnh Hàn, cho nên luôn lui ở bên người Mạc Thanh Hàn, không dám tới gần nàng.
*Chắc mông:v
Nhân khí* Mạc Thanh Hàn rất cao, tuy bình thường nàng luôn vắng mặt, lúc ý thức tỉnh táo cũng không nhiều, nhưng bởi vì có vị tỷ tỷ Mạc Ảnh Hàn làm nền, 【囧】nhân khí của nàng luôn khá tốt.
*Nhiều người để ý - Nổi tiếng
Bởi vì người muốn giao hảo với Mạc gia có rất nhiều, thế nhưng nhìn gương mặt vạn năm tê liệt của Mạc Ảnh Hàn có thể giao hảo với nàng không phải là chuyện dễ dàng, nhưng may mắn chính là quan hệ chị em Mạc gia rất tốt, giao hảo với Mạc Thanh Hàn là được, cũng giống như có quan hệ tốt với Mạc Ảnh Hàn rồi. Cân nhắc như vậy, người "tiến công" đến Mạc Thanh Hàn đương nhiên cũng nhiều hơn.
Cho nên, nhân khí Mạc Thanh Hàn sở dĩ cao như thế, cũng bởi vì bên cạnh thường xuyên có lá xanh làm nền.
Nhưng cũng không phải Mạc Ảnh Hàn không có nhân khí, tuy trò chuyện với nàng có chút khó khăn, nhưng những nhân vật có năng lực giao tiếp lợi hại, có thể dễ dàng nói chuyện cùng Mạc Ảnh Hàn. Huống chi, người của Bổn gia đa số đều là biến thái, có thể giao hảo cùng Mạc Ảnh Hàn cũng không có gì kì lạ.
Cho nên khi Mạc Ảnh Hàn vẫn bưng cái mặt vạn năm tê liệt đi vào hội trường thì không ít người tìm nàng bắt chuyện.
Đứng trước mặt nàng là thiếu gia của tập đoàn Hướng gia, hôm nay đã bắt đầu tiếp nhận nghiệp vụ của tập đoàn, nhưng vẫn chưa chính thức.
"Thật ra Mạc tiểu thư không nhớ rõ đó thôi, ở trường ta và Mạc tiểu thư cùng khoa đó." Hắn ưu nhã cầm ly rượu Brandy trong tay, cười nói.
Mạc Ảnh Hàn lễ phép mở miệng đáp: "Nào có, tên của Hướng tiên sinh, lúc còn đi học ta có nghe nói qua." Tuy Mạc Ảnh Hàn luôn bày ra vẻ mặt vạn năm không thay đổi, nhưng lễ tiết nàng không thiếu, dù sao cũng là thương trường, trên thương trường không được phép đùa giỡn, đôi khi ngươi không muốn, nhưng cũng phải giả bộ khách khí. Mạc Ảnh Hàn có thể đứng trên thương trường, đương nhiên sẽ không phải là loại tiểu nha đầu người khác có thể lợi dụng.
Đối phương cười, nói: "Vậy thật sự vinh hạnh, đáng tiếc hồi đấy chúng ta chung khoa, nhưng vẫn không có cơ hội làm quen."
"Bây giờ làm quen, cũng không muộn." Vì bày tỏ thành ý của mình, gương mặt Mạc Ảnh Hàn rất khó rất khó có được dịu dàng hơn một chút.
Hắn giơ cánh tay đang cầm rượu Brandy, nói với Mạc Ảnh Hàn: "Vì hôm nay quen biết, cạn ly."
"Cạn ly." Mạc Ảnh Hàn cũng giơ ly rượu trong tay.
Đối phương đang định thân mật với Mạc Ảnh Hàn hơn một chút, đột nhiên, bên cạnh xôn xao ầm ĩ, hai người cùng nhau quay đầu nhìn.
Thì ra là có chó săn hóa trang vào chụp hình, muốn chụp được một tấm độc nhất vô nhị.
Tấm ảnh này rất phiền phức, tuy trong tấm ảnh cũng chỉ có vài người mà thôi, nói thật ra cũng không nhìn ra gì, thế nhưng kèm theo lời nói của người chụp ảnh lại có thể thiên biến vạn hóa, đem trắng thành đen, đen thành trắng, khiến người trong cuộc cũng xấu hổ không thôi, buổi tiệc này không được quay phim lại, cũng không tiếp đãi ký giả.
Hơn nữa, lần này Bổn gia cũng cố ý nói rõ, trước 9 giờ tối bất luận thế nào cũng không để ký giả vào.
Thế nhưng buổi tiệc này có không ít những nhân vật có thể giật tít hot, đương nhiên sẽ có người trà trộn vào bới móc đến cùng. Tuy Bổn gia canh phòng rất nghiêm ngặt, nhưng quả quít dày cũng có móng tay nhọn, tự nhiên sẽ có người liều mạng trà trộn vào. Phiền Tiểu Thử là một trong những số đó.
Lúc bên trong xảy ra chuyện, Phiền Tiểu Thử vừa tiến đến, chợt nghe bảo an hô lớn: "Tên đằng trước ta biết, là ký giả của tòa soạn, chặn hắn lại!"
La một tiếng như thế khiến chân Phiền Tiểu Thử mềm nhũn, thiếu chút nữa đã nhấc tay lên hô to: "Đừng bắt ta, ta sai rồi ta nhận lỗi!" Trong lòng kêu khổ không ngừng, có cần phải giỏi vậy không a? Nàng vừa mới tới đã bắt được?
Nhưng Phiền Tiểu Thử còn chưa kịp làm bất cứ động tác gì, chỉ thấy bảo vệ xông đến rất nhanh, tóm lấy một gã đàn ông đang liều mình chạy vào đám người, kéo hắn ra ngoài.
Đối phương đâu có chịu nhận tội ngay, hai bên đấu khẩu kịch liệt, hội trường lại xôn xao một lần nữa. Mãi cho đến khi tiểu thư Cốc gia và Hạ gia ra mặt, mới đem cả hai ra khỏi hội trường.
Sau khi cả hai đã đi, hội trường còn chút rối loạn, hai người lại lập tức bắt đần trấn an các tân khách tham gia buổi tiệc.
Các tiểu thư của Bổn gia quả nhiên rất có bản lĩnh, Cốc Vũ và Hạ Mạt không tốn nhiều thời gian, liền thành công làm hội trường an tĩnh trở lại.
Tuy bầu không khí trong hội trường đã yên ắng, nhưng Phiền Tiểu Thử thì thê thảm rồi, trải qua chuyện vừa rồi, bảo vệ trong hội trường càng gia tăng thêm một nhóm, nàng hành động càng không dễ, huống chi nàng còn phát hiện, dường như nàng đang bị bảo vệ theo dõi.
"..." ~~~~(3_3)~~~~
Có cần phải vậy không a? Nàng tới chụp ảnh, nàng mới là người phải nhìn chằm chằm người khác chứ? Tại sao ngược lại nàng bị người ta nhìn chằm chằm thế kia? Cái tình tiết này không đúng a!
Phiền Tiểu Thử vừa rít gào trong lòng, vừa cố gắng chen vào trong đám người. Nhưng dù là vậy, cũng không có cách nào tránh né ánh mắt chuyên nghiệp của mấy người bảo vệ. Có tên bảo vệ đi đến phía nàng rồi.
"..." Lần này chết chắc rồi lần này chết chắc rồi lần này thực sự chết chắc rồi. Nếu như bị người kéo ra ngoài...
Nàng không muốn a ~~~~(3_3)~~~~
Trong lòng đã gấp đến độ nhảy tưng tưng, giả bộ bình tĩnh nhìn trái nhìn phải, muốn tìm cái gì đó có thể cứu mạng rơm rạ của nàng.
Thế là nhìn quanh nhìn quanh, nàng nhìn thấy Mạc Ảnh Hàn.
Người ơi cứu mạng! Rơm rạ! A!
Mạc Ảnh Hàn đương nhiên cũng nhìn thấy Phiền Tiểu Thử. Phải nói là, lúc ồn ào khi nãy, nàng cũng đã chú ý tới Phiền Tiểu Thử. Chỉ là nàng không có nghĩ đến nguyên nhân Phiền Tiểu Thử ở đây.
Nàng còn đang nghi hoặc, thì thấy Phiền Tiểu Thử nhanh chóng chạy đến hướng này. Nét mặt kích động còn kèm theo hai hàng nước mắt nước mũi.
"?" Mạc tiểu thư có chút kinh ngạc.
"Đại Hàn!" Phiền Tiểu Thử đã vô cùng nhiệt tình nhào tới, còn ôm lấy cổ nàng.
"?!"
Đại Hàn?! Ai cho nàng cái quyền hô nhũ danh của nàng?!
Mạc tiểu thư bây giờ không phải kinh ngạc nữa, mà là sợ hãi bên trong sợ hãi còn có một chút bất mãn. Diễn trò gì thế này? Gì thế này!?