Đỗ Quan Nguyệt nhanh trí phát hiện có chút kỳ quái, vì thế lập tức đưa Triển Vô Cực và Tô Tiểu Thoa tiến vào bên trong trang.
Tô Tiểu Thoa cảm kích nhìn Triển Vô Cực, trong lòng âm thầm cảm ơn hắn vẫn không làm nàng khó xử trước mặt mọi người, ngược lại thừa nhận nàng là thê tử của hắn, việc này làm nàng cảm thấy vô cùng xấu hổ, trong lòng ngược lại dâng lên một cảm giác hạnh phúc.
Nàng phải thừa nhận rằng nàng hy vọng trở thành thê tử của hắn.Mặc dù trước mặt cha nàng và những người khác, hắn luôn là ma đầu lãnh khốc vô tình. Nhưng nàng không thể cứu chữa chịu nét hấp dẫn của hắn, mỗi thấy hắn một lần cảm tình đối với hắn càng thân thiết,mà một lần lại một lần mãnh liệt!
「 Nơi này là phân đà Long Diễm bang?」 Nàng vừa vào phòng đây là câu đầu tiên hắn nói.
「 Đúng vậy, trang chủ Đỗ Quan Nguyệy là nhị đệ kết bái của ta.」
「 Nhị đệ? Nghe như vậy dường như còn có Tam đệ, Tứ đệ.」 Tô Tiểu Thoa tùy ý suy đoán.
「 Quả thật còn có Tam đệ và Tứ đệ.」 Những huynh đệ hắn kết bái tất cả đều là cha hắn năm đó dẫn hắn đi khắp nơi thu dưỡng một ít đứa nhỏ không nơi nương tựa,tình cảm bốn người còn thân hơn huynh đệ.
「 Cám ơn chàng vừa rồi không làm ta khó xử.」 Nàng vốn tưởng rằng hắn sẽ trước mặt mọi người tuyên cáo nàng bán đứng Long Diễm bang.
Triển Vô Cực không lên tỏ vẻ gì, chậm rãi đi ra phía sau thân thể nàng, đưa tay nhanh ôm nàng, ở bên tai nàng thấp giọng nói:「 Nàng là của ta, đứa nhỏ cũng là của ta, ta tuyệt không chia xẻ nàng với người khác!」
「 Nhưng mà chàng đừng quên, ta đã –」
「 Ta không quên.」 Hắn cắt đứt lời nàng.「 Khi cần thiết ta sẽ không tiếc tất cả để lần nữa có được nàng!」
Tô Tiểu Thoa nghe giọng nói lạnh như băng không khỏi âm thầm lo lắng, không biết hắn sẽ dùng phương pháp gì để đạt được nàng? Nàng không hy vọng nhìn thấy tay hắn lần nửa nhiễm máu tanh!
Triển Vô Cực xoay người nàng lại, chăm chú nhìn nàng thật sâu.「Không nên phản bội ta lần nửa!」
「 Tin tưởng ta, ta chưa bao giờ phản bội chàng.」 Nàng mở to đôi mắt sang ngời nhìn thẳng vào đáy mắt hắn.
Hai người chăm chú nhìn lẫn nhau. Bỗng dưng,Triển Vô Cực cúi đầu hôn lên cánh môi của nàng.
Tô Tiểu Thoa hơi ngẩn ra, lập tức lui người lại.「 Vô Cực, đừng như vậy.」
「 Nàng sớm đã là người của ta, không cần để ý người khác nói như thế nào.」
「 Nếu mỗi một lần ta đều phóng túng chính mình làm bậy, như vậy, chung quy có một ngày, ta sẽ trầm luân vạn kiếp bất phục!」 Nàng cố chấp nhìn chằm chằm hắn, trong lòng không ngừng nhắc nhở chính mình, bọn họ là người sống không cùng thế giới!
「 Chỉ cần sống được vui vẻ, cho dù phóng túng cả đời thì làm sao, ánh mắt thế tục coi như là sương mù bình thường, không cần quan tâm!」 Hắn luôn sống cuộc sống như vậy.
「 Làm người thật sự có thể như lời chàng nói tùy hứng sang?」 Nàng hỏi hắn, đồng thời cũng là hỏi chính mình.
「 Có gì không thể?」
Nàng làm không được!「 Đừng nữa nói, ta có chút mệt.」 Nàng mỏi mệt nói.
「 Như vậy nàng nghỉ ngơi đi」 Hắn nhanh chóng cúi đầu hôn nàng bằng một nụ hôn tràn đầy ham muốn sau đó mới rời đi.
Tô Tiểu Thoa thấy hắn rời đi, sau đó chậm rãi đi đến phía trước cửa sổ.
Nàng thật sự có thể không để ý sự phản đối của cha mẹ, không để ý tới người bên ngoài bình luận mà sống cả đời với Vô Cực sao?
****
Triển Vô Cực sau khi rời phòng, một đường đi nhanh tới đại sảnh「 Quan Nguyệt sơn trang 」.
Trang chủ Đỗ Quan Nguyệt đã sớm ngồi chờ ở đây.
「 Đại ca, những người trong bang đều khỏe mạnh chứ?」 Đỗ Quan Nguyệt muốn hỏi thăm mấy huynh đệ trong bang.
「 Có chừng năm huynh đệ bị thương, không người thương vong.」 Triển Vô Cực nhướng mày, con ngươi xanh nhanh chóng u ám.
「 Anh có tra ra người nào phản bội Long Diễm bang không?」
Triển Vô Cực hít một hơi thật sâu.「 Ta vốn cho rằng là Tiểu Thoa –」Khẩu khí hắn có chút do dự.
「 Là Tô cô nương?」 Đỗ Quan Nguyệt không thể tin. Hắn nhìn người từ trước đến giờ đều rất chuẩn nha, Tô cô nương kia tuy rằng có chút lạnh lùng, nhưng ánh mắt nàng trong sáng, không thể là hạng người gian ác.
「– Nhưng mà ta tin tưởng nàng không có phản bội ta, có lẽ, nàng chỉ bị người ta lợi dụng thôi!」
「 Ai lợi dụng nàng đến đối phó chúng ta?」
「 Lý Hành Viễn!」
「 Hình bộ thượng thư Lý Hành Viễn?」
「 Đúng là hắn!」
Đỗ Quan Nguyệt biết Lý Thiếu Bạch con của Lý Hành Viễn là trượng phu của Tô Tiểu Thoa.「 Đại ca tính bước tiếp theo làm như thế nào?」
「 Ta muốn tự mình đi đến Lý gia để diệt trừ hậu hoạn – Lý Thiếu Bạch!」 Triển Vô Cực ngụ ý muốn ra tay trước với người của Lý gia.
「 Nhưng mà công lực của đại ca hiện tại chỉ còn ba phần, đệ sợ việc này sẽ có nguy hiểm!」 Hắn cùng với Triển Vô Cực cách ba ngày thì lấy bồ câu đưa tin liên hệ, bởi vậy hắn biết đại ca vì cứu Tô cô nương mà mất đi bảy phần nội lực.
「 Bằng bọn họ còn không làm khó được ta!」
Đỗ Quan Nguyệy thấy hắn dường như nắm chắc phần thắng, bởi vậy không ngăn cản nửa.「 Đại ca khi nào xuất phát, cần bao nhiêu người theo?」
「 Sáng mai ta sẽ xuất phát, không cần có người theo, có đôi khi nhiều người đi quá ngược lại làm cho thất bại!」
「 Như vậy em và anh cùng đi!」
Đỗ Quan Nguyệt nhanh trí phát hiện có chút kỳ quái, vì thế lập tức đưa Triển Vô Cực và Tô Tiểu Thoa tiến vào bên trong trang.
Tô Tiểu Thoa cảm kích nhìn Triển Vô Cực, trong lòng âm thầm cảm ơn hắn vẫn không làm nàng khó xử trước mặt mọi người, ngược lại thừa nhận nàng là thê tử của hắn, việc này làm nàng cảm thấy vô cùng xấu hổ, trong lòng ngược lại dâng lên một cảm giác hạnh phúc.
Nàng phải thừa nhận rằng nàng hy vọng trở thành thê tử của hắn.Mặc dù trước mặt cha nàng và những người khác, hắn luôn là ma đầu lãnh khốc vô tình. Nhưng nàng không thể cứu chữa chịu nét hấp dẫn của hắn, mỗi thấy hắn một lần cảm tình đối với hắn càng thân thiết,mà một lần lại một lần mãnh liệt!
「 Nơi này là phân đà Long Diễm bang?」 Nàng vừa vào phòng đây là câu đầu tiên hắn nói.
「 Đúng vậy, trang chủ Đỗ Quan Nguyệy là nhị đệ kết bái của ta.」
「 Nhị đệ? Nghe như vậy dường như còn có Tam đệ, Tứ đệ.」 Tô Tiểu Thoa tùy ý suy đoán.
「 Quả thật còn có Tam đệ và Tứ đệ.」 Những huynh đệ hắn kết bái tất cả đều là cha hắn năm đó dẫn hắn đi khắp nơi thu dưỡng một ít đứa nhỏ không nơi nương tựa,tình cảm bốn người còn thân hơn huynh đệ.
「 Cám ơn chàng vừa rồi không làm ta khó xử.」 Nàng vốn tưởng rằng hắn sẽ trước mặt mọi người tuyên cáo nàng bán đứng Long Diễm bang.
Triển Vô Cực không lên tỏ vẻ gì, chậm rãi đi ra phía sau thân thể nàng, đưa tay nhanh ôm nàng, ở bên tai nàng thấp giọng nói:「 Nàng là của ta, đứa nhỏ cũng là của ta, ta tuyệt không chia xẻ nàng với người khác!」
「 Nhưng mà chàng đừng quên, ta đã –」
「 Ta không quên.」 Hắn cắt đứt lời nàng.「 Khi cần thiết ta sẽ không tiếc tất cả để lần nữa có được nàng!」
Tô Tiểu Thoa nghe giọng nói lạnh như băng không khỏi âm thầm lo lắng, không biết hắn sẽ dùng phương pháp gì để đạt được nàng? Nàng không hy vọng nhìn thấy tay hắn lần nửa nhiễm máu tanh!
Triển Vô Cực xoay người nàng lại, chăm chú nhìn nàng thật sâu.「Không nên phản bội ta lần nửa!」
「 Tin tưởng ta, ta chưa bao giờ phản bội chàng.」 Nàng mở to đôi mắt sang ngời nhìn thẳng vào đáy mắt hắn.
Hai người chăm chú nhìn lẫn nhau. Bỗng dưng,Triển Vô Cực cúi đầu hôn lên cánh môi của nàng.
Tô Tiểu Thoa hơi ngẩn ra, lập tức lui người lại.「 Vô Cực, đừng như vậy.」
「 Nàng sớm đã là người của ta, không cần để ý người khác nói như thế nào.」
「 Nếu mỗi một lần ta đều phóng túng chính mình làm bậy, như vậy, chung quy có một ngày, ta sẽ trầm luân vạn kiếp bất phục!」 Nàng cố chấp nhìn chằm chằm hắn, trong lòng không ngừng nhắc nhở chính mình, bọn họ là người sống không cùng thế giới!
「 Chỉ cần sống được vui vẻ, cho dù phóng túng cả đời thì làm sao, ánh mắt thế tục coi như là sương mù bình thường, không cần quan tâm!」 Hắn luôn sống cuộc sống như vậy.
「 Làm người thật sự có thể như lời chàng nói tùy hứng sang?」 Nàng hỏi hắn, đồng thời cũng là hỏi chính mình.
「 Có gì không thể?」
Nàng làm không được!「 Đừng nữa nói, ta có chút mệt.」 Nàng mỏi mệt nói.
「 Như vậy nàng nghỉ ngơi đi」 Hắn nhanh chóng cúi đầu hôn nàng bằng một nụ hôn tràn đầy ham muốn sau đó mới rời đi.
Tô Tiểu Thoa thấy hắn rời đi, sau đó chậm rãi đi đến phía trước cửa sổ.
Nàng thật sự có thể không để ý sự phản đối của cha mẹ, không để ý tới người bên ngoài bình luận mà sống cả đời với Vô Cực sao?
Triển Vô Cực sau khi rời phòng, một đường đi nhanh tới đại sảnh「 Quan Nguyệt sơn trang 」.
Trang chủ Đỗ Quan Nguyệt đã sớm ngồi chờ ở đây.
「 Đại ca, những người trong bang đều khỏe mạnh chứ?」 Đỗ Quan Nguyệt muốn hỏi thăm mấy huynh đệ trong bang.
「 Có chừng năm huynh đệ bị thương, không người thương vong.」 Triển Vô Cực nhướng mày, con ngươi xanh nhanh chóng u ám.
「 Anh có tra ra người nào phản bội Long Diễm bang không?」
Triển Vô Cực hít một hơi thật sâu.「 Ta vốn cho rằng là Tiểu Thoa –」Khẩu khí hắn có chút do dự.
「 Là Tô cô nương?」 Đỗ Quan Nguyệt không thể tin. Hắn nhìn người từ trước đến giờ đều rất chuẩn nha, Tô cô nương kia tuy rằng có chút lạnh lùng, nhưng ánh mắt nàng trong sáng, không thể là hạng người gian ác.
「– Nhưng mà ta tin tưởng nàng không có phản bội ta, có lẽ, nàng chỉ bị người ta lợi dụng thôi!」
「 Ai lợi dụng nàng đến đối phó chúng ta?」
「 Lý Hành Viễn!」
「 Hình bộ thượng thư Lý Hành Viễn?」
「 Đúng là hắn!」
Đỗ Quan Nguyệt biết Lý Thiếu Bạch con của Lý Hành Viễn là trượng phu của Tô Tiểu Thoa.「 Đại ca tính bước tiếp theo làm như thế nào?」
「 Ta muốn tự mình đi đến Lý gia để diệt trừ hậu hoạn – Lý Thiếu Bạch!」 Triển Vô Cực ngụ ý muốn ra tay trước với người của Lý gia.
「 Nhưng mà công lực của đại ca hiện tại chỉ còn ba phần, đệ sợ việc này sẽ có nguy hiểm!」 Hắn cùng với Triển Vô Cực cách ba ngày thì lấy bồ câu đưa tin liên hệ, bởi vậy hắn biết đại ca vì cứu Tô cô nương mà mất đi bảy phần nội lực.
「 Bằng bọn họ còn không làm khó được ta!」
Đỗ Quan Nguyệy thấy hắn dường như nắm chắc phần thắng, bởi vậy không ngăn cản nửa.「 Đại ca khi nào xuất phát, cần bao nhiêu người theo?」
「 Sáng mai ta sẽ xuất phát, không cần có người theo, có đôi khi nhiều người đi quá ngược lại làm cho thất bại!」
「 Như vậy em và anh cùng đi!」