Tử Huyền có chút buồn phiền ngồi uống rượu, bên cạnh là Izumin và Menfuisu đang nâng cốc chúc tụng nhau.
Trong đại sảnh, vũ nữ thướt tha xoay tròn theo tiếng nhạc, khuôn mặt xinh đẹp dưới ánh nến càng thêm mê hoặc động lòng người. Nhưng các đại thần xung quanh không có tâm trạng nào thưởng thức, chia nhau ngồi hai bên hưng phấn thảo luận.
Mấy thị vệ khiêng từng rương đồ đi xuống. Đây là sính lễ được Izumin mang theo từ Hittite đến, trang sức tinh xảo, y phục, trầm hương, tinh dầu, nhiều đến mấy chục chiếc rương.
Không chỉ ở nơi này, cung điện của Tử Huyền cũng chật ních. Nhớ tới căn phòng gần như không còn chỗ đặt chân… Tối nay cô vẫn phải trở về. Nhưng Izumin ra tay cũng thật hào phóng, chỗ châu báu bị Irumi cướp đoạt cũng không bằng một phần tư.
Menfuisu đã sớm nhận ra chị mình không ghét bỏ Izumin, đặc biệt là bọn họ đã chung sống hòa bình một thời gian dài, Izumin vô cùng cưng chiều nữ hoàng, rất có thành ý cầu hôn. Cho nên khi Izumin đến bàn về chuyện hôn lễ, hắn vô cùng hoan nghênh, nhanh chóng thảo luận các chi tiết cho hôn lễ.
Tuy Izumin luôn trò chuyện với Menfuisu, nhưng động tác tay cũng không ngừng lại, thường xuyên chọn những món Tử Huyền thích ăn gắp qua, khiến đám thị nữ bưng rượu hầu hạ bên cạnh đều che miệng cười trộm.
Tử Huyền theo thói quen đều nhận lấy, đến lúc ăn đã hơi no, liếc mắt một cái, rồi lén chuồn ra khỏi đại điện.
Vì thế, khi tay Izumin giơ lên giẵ không trung, nhìn lại, bên cảnh chỉ còn ánh mắt sáng như sao của chú sói xám nhìn hắn.
“…”
Ban đêm ở Ai Cập không nóng như ban ngày, Tử Huyền đứng ở ban công khẽ lắc nhẹ ly rượu. Trong đại điện vẫn văng vẳng truyền tới tiếng cười vui vẻ, càng khiến ban đêm thêm yên tĩnh trống trải, gió lạnh thổi qua từng đợt.
Trong lúc Tử Huyền đang thưởng thức ánh trăng sáng như bạc trên sông Nile, đột nhiên có một giọng nói vang lên bên cạnh:
“Cô sẽ gả cho hoàng tử kia sao?”
“Khụ khụ.” Tử Huyền bị sặc, “Đội trưởng, sao anh cứ đột ngột xuất hiện không tiếng động như vậy, ủa, không đúng, anh không nghỉ ngơi sao, còn đau…” Cảm nhận sắc mặt Chrollo khẽ biến đổi, Tử Huyền nuốt nửa câu còn lại vào trong bụng, “Cùng, cùng ngắm sao đi.”
Chrollo cười, “Về Thiên văn học, người Ai Cập am hiểu hơn tôi nhiều. Theo như cô nói, thời đại này cách chúng ta ba nghìn năm, bọn họ ba nghìn năm trước đã biết cách chia một năm thành mười hai tháng, phân loại các chòm sao và vệ tinh, phân biệt sao Hỏa, sao Thổ, sao Mộc, sao Kim và sao Thủy…”
“… Đội trưởng, sao anh đã chuyển sang nghiên cứu lĩnh vực thiên văn học vậy?”
“…”
Haiz, quả nhiên không phải người thường.
“Tôi thấy đống lễ vật trong cung điện kia…” Chrollo không thèm nhìn Tử Huyền, đơn giản nói: “Thân là đội trưởng, tôi cảm tôi cũng nên quan tâm đến thành viên trong đội một chút, dường như cô không phản đối chuyện này. Cho nên… cô vừa mắt gã hoàng tử kia sao? Hắn đánh thắng được cô ư?”
“… Ở thế giới này làm gì có ai đánh thắng được tôi?”
=.=
“Ừm, thực ra tôi cũng không rõ lắm… anh ta đối xử với tôi rất tốt, dịu dàng chăm sóc, tôi ở bên anh ta cũng không cảm thấy có gì là không tốt…” Tử Huyền do dự trả lời, cũng không biết diễn tả cảm xúc bản thân như thế nào, không ghét bỏ, nhưng nói đến tình yêu, dường như vẫn còn mơ hồ.
“… Vậy ư? Tôi hiểu rồi.”
“Ủa? Tôi còn không hiểu, sao đội trưởng lại hiểu được?”
Chrollo không trả lời, cười cười nhìn về phía chân trời.
“… = = “
Đội trưởng không hổ là đội trưởng, vẫn bí hiểm như trước, diện mạo hiên ngang!
Nhưng sau một đêm tỉnh lại, Tử Huyền cảm thấy chỉ số thông minh của bản thân càng lúc càng giảm sút, lại dám nghiền ngẫm tâm tư của Chrollo, đúng là không biết lượng sức, thật ngượng với danh hiệu người trong bang Ryodan!
Một cung nữ do dự lén lút chạy vào bẩm báo với Tử Huyền: “Khởi bẩm nữ hoàng, nữ quan Jinna… dường như có ý đồ quyến rũ hoàng tử Izumin…”
“Phụt! ! ! ! ! !” Tử Huyền phun hết nước trong miệng ra ngoài!
…
…
Tuy rằng hôm qua uống rượu đến khuya, nhưng hôm nay khi mặt trời vừa lên trên sông Nile, Izumin cũng đã tỉnh lại. Đã lâu không ngắm nhìn ánh mặt trời rực rỡ ở Ai Cập. Đặc biệt tâm tư hắn cũng giống như ánh mặt trời này, đang vô cùng vui vẻ.
Hoàng đế Menfuisu cục kỳ tán thành hôn sự của hắn và nữ hoàng Asisu, cả Ai Cập đều chúc mừng tin vui này. Nhưng Asisu không phản đối cũng chẳng gật đầu… Không có sự đồng ý của nàng, càng khiến người ta bất an trong lòng.
Izumin vừa nghĩ vừa bước ra mở cửa phỏng, bên ngoài có một bóng dáng thướt tha đứng trước cửa.
Jinna không đội khăn trùm đầu, mái tóc xoăn dài màu nâu buông lơi trên bờ vai, chỉ được buộc lỏng lẻo bằng một sợi dây nhỏ, bên trên còn cài một bông hoa, càng thêm phong tình quyến rũ. Lặng lẽ đứng dưới ánh mặt trời nở nụ cười: “Hoàng tử Izumin, buổi sáng tốt lành.”
Izumin sửng sốt một chút mới nhận ra cô là cung nữ bên cạnh Tử Huyền.
“Ừm, buổi sáng tốt lành.”
“Hoàng tử, tối qua uống rượu với bệ hạ cả đêm, chắc mệt lắm.” Trong tay Jinna bưng khay đồ ăn sáng: “Nô tì mang tới cho ngài chút điểm tâm.”
Jinna là nữ quan trong cung điện của Asisu, có quan hệ mật thiết với Asisu. Cho nên Izumin tự hiểu rằng cô phụng lệnh Tử Huyền đưa đồ ăn sáng tới cho mình. Trong lòng mừng thầm.
“Là nữ hoàng lệnh cho ngươi đưa tới sao? Nàng đã ăn chưa, để ta qua cùng ăn sáng với nàng.”
Jinna vẫn giữ nụ cười dịu dàng trên môi, “Hoàng tử ăn trước đi ạ, nữ hoàng bệ hạ vẫn còn đang ngủ.”
Nói xong, liền đi tới, nghiêng người đi qua vào trong phòng, lúc cô đi ngang qua Izumin còn ngửi thấy một mùi hương tươi mát thanh nhã.
Đồ ăn được đặt trên bàn, “Thực ra, nô tì ngưỡng mộ hoàng tử đã lâu, đồ ăn này đều do nô tì tự tay làm, nếu hoàng tử không thử qua sẽ khiến nô tì rất đau lòng…”
Phì, tự tay làm! Hắn tự tay làm mấy món này nhưng đến hắn cũng không dám ăn, mấy thứ vừa cứng vừa đen kia có thể coi là đồ ăn sao? =.=
Nhưng Chrollo đúng là yêu quái chuyên làm bậy, chuyên ra giả bộ đàn ông lịch thiệp còn chưa tính, nay còn giả dạng thục nữ quyến rũ người khác… Thế giới này đúng là không chân thực, ngươi không phải là người, không phải là người!
Tử Huyền lén lút nhìn trộm qua cửa sổ, oán thầm hai người trong phòng không ngớt. Thị nữ phía sau lén lút kéo kéo y phục của cô: “Nữ hoàng bệ hạ, chúng ta…”
“Suỵt!” Tử Huyền nhan chóng ám chỉ cô ta đừng nói nữa, có lẽ Izumin không nghe được âm thanh này nhưng chắc chắn Chrollo có thể nghe thấy.
Quả nhiên, Chrollo đứng trong phòng đang nói chuyện với Izumin đã liếc mắt nhìn qua, cười càng thêm tao nhã. Khiến Tử Huyền run rẩy, không kìm được lui về phía sau vài bước.
“Hoàng tử Izumin, nô tì rất háo hức tìm hiểu về vùng đất và người dân ở Hittite, nếu không phiền, xin được hỏi hoàng tử một số chuyện về văn hóa Hittite. Không biết hoàng tử có rảnh không?”
Động tác cầm đồ ăn trong tay Izumin dừng lại: “Không ngờ nữ quan Jinna lại có hứng thú tìm hiểu về Hittite ta như vậy, ta cũng rất vui nếu có thể giúp cô hiểu thêm về cảnh vật Hittite.”
Thái độ đúng mực của hoàng tử Izumin càng khiến hắn thêm nho nhã lễ độ. Jinna cũng không ngừng cố gắng: “Bây giờ là mùa hoa sen nở rộ trên sông Nile, chi bằng chúng ta ngồi thuyền vừa thưởng thức phong cảnh, vừa thảo luận!”
Khốn kiếp! Lại còn muốn ngồi thuyền!
Tử Huyền đứng thẳng người, khiến thị nữ bên cạnh sợ hãi.
“…”
Tuy biết rõ đó là Chrollo trong thân thể Jinna, nhưng nhìn thấy Izumin đi ngắm phong cảnh trao đổi tình cảm với người khác vẫn khiến cô cảm thấy không thoải mái, giống như có cái gì đó vướng mắc trong lòng, đâm vào rất khó chịu, lại hận không thể nhổ ra.
Ý đồ của Chrollo, Tử Huyền có thể đoán được đại khái, có lẽ đến để thử thách Izumin. Nhưng vì sao cô lại thấy khó chịu như vậy…
“Đi, chúng ta trở về.”
“Vâng ” thị nữ ước gì có thể nhanh chóng chấm dứt hành vi nghe lén này, “NỮ hoàng bệ hạ, điểm tâm đã được chuẩn bị xong, xin mời đi hướng này…”
“Không ăn. Tới thần điện.”
…
…
Trên sông Nile, một con thuyền tinh xảo nhẹ nhàng lướt trên mặt nước, trên chiếc thuyền xa hoa, Chrollo ngồi đối diện với Izumin.
“Vừa nãy ngoài cửa sổ… là Asisu thì phải.” Izumin làm như vô tình buông một câu như vậy.
Đáy mắt Chrollo lóe sáng: “Sức quan sát của hoàng tử Izumin thật đáng nể.”
Chứng minh được là đúng, trong lòng Izumin có chút vui sướng. “Như vậy, nữ quan Jinna được nữa hoàng phái tới thử thách ta sao?”
Nếu đối phương đã nhìn thấy, Chrollo cũng không che giấu nữa, khí tức hắc ám được giấu kĩ nay tỏa ra xung quanh…
“Trong hoàng cung Ai Cập, hoàng tử Izumin rất nổi tiếng, các thị nữ đều nói, hoàng tử anh minh cơ trí, xem ra không sai, đoán đúng một nửa rồi.”
Izumin kinh ngạc, cô gái trước mắt dường như hoàn toàn thay đổi thành người khác, nhất là áp lực bức bách kia…
“Một nửa ư? Nói như vậy, là nữ quan Jinna chủ động tiến hành thử thách. Là không tin tưởng ta sao?”
Chrollo từ chối cho ý kiến, có chút tán thưởng đối phương có thể bình tĩnh suy xét vấn đề khi đối mặt với hắn: “Hoàng tử biết rõ đây là thử thách, nhưng trước mặt nữ hoàng cũng không trực tiếp từ chối nô tì, ngược lại còn đồng ý, là muốn kích thích nữ hoàng.”
“…” Izumin trầm mặc nửa ngày, “Đúng vậy. Ta luôn thật lòng với Asisu, nhưng lại không rõ địa vị của ta trong lòng nàng như thế nào… Thật sự khiến người ta bất an.”
Chrollo nhìn kỹ người đàn ông trước mặt, đúng như lời đồn, sâu sắc cơ trí, phản ứng năng lực và khả năng đối đáp như vậy cũng có thể coi là đủ tư cách. Cũng đủ thông minh, ít nhất là thông minh hơn Tử Huyền ngốc nghếch kia. Về phương diện vũ lục, dù sao cũng không đánh thắng được Tử Huyền, thôi đành bỏ qua.
Nhưng hắn có yêu Tử Huyền như hắn nói hay không, còn cần phải quan sát. Dù sao lúc nói chuyện ở trong phòng, cảm giác giống như hắn cũng đang dò hỏi tin tức từ phía bản thân, không thể tin tưởng được…
Sức hấp dẫn của Tử Huyền thế nào, đương nhiên Chrollo biết rõ, tính nết đơn giản khiến một người như Irumi có thể lưu luyến không muốn rời xa, luôn lấy cớ để ở bên cạnh cô ấy là có thể hiểu được.
Nhưng lúc này thân phận hai người không còn đồng nhất, có liên quan tới lợi ích hai quốc gia, không thể đơn giản như vậy.
Quan trọng nhất là… Tử Huyền không phải là người dễ động lòng, cô thích sống phóng khoáng thoải mái, cũng không mấy khi chú ý tiểu tiết. Nếu người trước mặt thật sự có thể khiến cô ấy động lòng, sẽ ngăn chặn được nguy cơ hắn làm tổn thương cô ấy.
…
Hai người trầm mặc hồi lâu, đến lúc Chrollo đứng lên.
“Nô tì phải đi rồi, hoàng tử thích phong cảnh nơi này, vậy cứ ngồi thêm một lát đi.”
Izumin cười, “Nữ quan Jinna không còn hứng thú tìm hiểu phong tục tập quán của Hittite nữa sao?”
Chrollo mỉm cười, “Không cần, trong hoàng cung Ai Cập có rất nhiều sách, bên trong cũng có miêu tả rất nhiều về văn hóa Hittite, nếu có gì không hiểu, nô tì sẽ lại tới hỏi hoàng tử sau.”
Nói xong, đi tới mui thuyền, bước xuống thuyền nhỏ đã đợi bên cạnh từ lâu. Chỉ còn lại Izumin ngây người ngồi trên dòng sông Nile.
Tử Huyền có chút buồn phiền ngồi uống rượu, bên cạnh là Izumin và Menfuisu đang nâng cốc chúc tụng nhau.
Trong đại sảnh, vũ nữ thướt tha xoay tròn theo tiếng nhạc, khuôn mặt xinh đẹp dưới ánh nến càng thêm mê hoặc động lòng người. Nhưng các đại thần xung quanh không có tâm trạng nào thưởng thức, chia nhau ngồi hai bên hưng phấn thảo luận.
Mấy thị vệ khiêng từng rương đồ đi xuống. Đây là sính lễ được Izumin mang theo từ Hittite đến, trang sức tinh xảo, y phục, trầm hương, tinh dầu, nhiều đến mấy chục chiếc rương.
Không chỉ ở nơi này, cung điện của Tử Huyền cũng chật ních. Nhớ tới căn phòng gần như không còn chỗ đặt chân… Tối nay cô vẫn phải trở về. Nhưng Izumin ra tay cũng thật hào phóng, chỗ châu báu bị Irumi cướp đoạt cũng không bằng một phần tư.
Menfuisu đã sớm nhận ra chị mình không ghét bỏ Izumin, đặc biệt là bọn họ đã chung sống hòa bình một thời gian dài, Izumin vô cùng cưng chiều nữ hoàng, rất có thành ý cầu hôn. Cho nên khi Izumin đến bàn về chuyện hôn lễ, hắn vô cùng hoan nghênh, nhanh chóng thảo luận các chi tiết cho hôn lễ.
Tuy Izumin luôn trò chuyện với Menfuisu, nhưng động tác tay cũng không ngừng lại, thường xuyên chọn những món Tử Huyền thích ăn gắp qua, khiến đám thị nữ bưng rượu hầu hạ bên cạnh đều che miệng cười trộm.
Tử Huyền theo thói quen đều nhận lấy, đến lúc ăn đã hơi no, liếc mắt một cái, rồi lén chuồn ra khỏi đại điện.
Vì thế, khi tay Izumin giơ lên giẵ không trung, nhìn lại, bên cảnh chỉ còn ánh mắt sáng như sao của chú sói xám nhìn hắn.
“…”
Ban đêm ở Ai Cập không nóng như ban ngày, Tử Huyền đứng ở ban công khẽ lắc nhẹ ly rượu. Trong đại điện vẫn văng vẳng truyền tới tiếng cười vui vẻ, càng khiến ban đêm thêm yên tĩnh trống trải, gió lạnh thổi qua từng đợt.
Trong lúc Tử Huyền đang thưởng thức ánh trăng sáng như bạc trên sông Nile, đột nhiên có một giọng nói vang lên bên cạnh:
“Cô sẽ gả cho hoàng tử kia sao?”
“Khụ khụ.” Tử Huyền bị sặc, “Đội trưởng, sao anh cứ đột ngột xuất hiện không tiếng động như vậy, ủa, không đúng, anh không nghỉ ngơi sao, còn đau…” Cảm nhận sắc mặt Chrollo khẽ biến đổi, Tử Huyền nuốt nửa câu còn lại vào trong bụng, “Cùng, cùng ngắm sao đi.”
Chrollo cười, “Về Thiên văn học, người Ai Cập am hiểu hơn tôi nhiều. Theo như cô nói, thời đại này cách chúng ta ba nghìn năm, bọn họ ba nghìn năm trước đã biết cách chia một năm thành mười hai tháng, phân loại các chòm sao và vệ tinh, phân biệt sao Hỏa, sao Thổ, sao Mộc, sao Kim và sao Thủy…”
“… Đội trưởng, sao anh đã chuyển sang nghiên cứu lĩnh vực thiên văn học vậy?”
“…”
Haiz, quả nhiên không phải người thường.
“Tôi thấy đống lễ vật trong cung điện kia…” Chrollo không thèm nhìn Tử Huyền, đơn giản nói: “Thân là đội trưởng, tôi cảm tôi cũng nên quan tâm đến thành viên trong đội một chút, dường như cô không phản đối chuyện này. Cho nên… cô vừa mắt gã hoàng tử kia sao? Hắn đánh thắng được cô ư?”
“… Ở thế giới này làm gì có ai đánh thắng được tôi?”
=.=
“Ừm, thực ra tôi cũng không rõ lắm… anh ta đối xử với tôi rất tốt, dịu dàng chăm sóc, tôi ở bên anh ta cũng không cảm thấy có gì là không tốt…” Tử Huyền do dự trả lời, cũng không biết diễn tả cảm xúc bản thân như thế nào, không ghét bỏ, nhưng nói đến tình yêu, dường như vẫn còn mơ hồ.
“… Vậy ư? Tôi hiểu rồi.”
“Ủa? Tôi còn không hiểu, sao đội trưởng lại hiểu được?”
Chrollo không trả lời, cười cười nhìn về phía chân trời.
“… = = “
Đội trưởng không hổ là đội trưởng, vẫn bí hiểm như trước, diện mạo hiên ngang!
Nhưng sau một đêm tỉnh lại, Tử Huyền cảm thấy chỉ số thông minh của bản thân càng lúc càng giảm sút, lại dám nghiền ngẫm tâm tư của Chrollo, đúng là không biết lượng sức, thật ngượng với danh hiệu người trong bang Ryodan!
Một cung nữ do dự lén lút chạy vào bẩm báo với Tử Huyền: “Khởi bẩm nữ hoàng, nữ quan Jinna… dường như có ý đồ quyến rũ hoàng tử Izumin…”
“Phụt! ! ! ! ! !” Tử Huyền phun hết nước trong miệng ra ngoài!
…
…
Tuy rằng hôm qua uống rượu đến khuya, nhưng hôm nay khi mặt trời vừa lên trên sông Nile, Izumin cũng đã tỉnh lại. Đã lâu không ngắm nhìn ánh mặt trời rực rỡ ở Ai Cập. Đặc biệt tâm tư hắn cũng giống như ánh mặt trời này, đang vô cùng vui vẻ.
Hoàng đế Menfuisu cục kỳ tán thành hôn sự của hắn và nữ hoàng Asisu, cả Ai Cập đều chúc mừng tin vui này. Nhưng Asisu không phản đối cũng chẳng gật đầu… Không có sự đồng ý của nàng, càng khiến người ta bất an trong lòng.
Izumin vừa nghĩ vừa bước ra mở cửa phỏng, bên ngoài có một bóng dáng thướt tha đứng trước cửa.
Jinna không đội khăn trùm đầu, mái tóc xoăn dài màu nâu buông lơi trên bờ vai, chỉ được buộc lỏng lẻo bằng một sợi dây nhỏ, bên trên còn cài một bông hoa, càng thêm phong tình quyến rũ. Lặng lẽ đứng dưới ánh mặt trời nở nụ cười: “Hoàng tử Izumin, buổi sáng tốt lành.”
Izumin sửng sốt một chút mới nhận ra cô là cung nữ bên cạnh Tử Huyền.
“Ừm, buổi sáng tốt lành.”
“Hoàng tử, tối qua uống rượu với bệ hạ cả đêm, chắc mệt lắm.” Trong tay Jinna bưng khay đồ ăn sáng: “Nô tì mang tới cho ngài chút điểm tâm.”
Jinna là nữ quan trong cung điện của Asisu, có quan hệ mật thiết với Asisu. Cho nên Izumin tự hiểu rằng cô phụng lệnh Tử Huyền đưa đồ ăn sáng tới cho mình. Trong lòng mừng thầm.
“Là nữ hoàng lệnh cho ngươi đưa tới sao? Nàng đã ăn chưa, để ta qua cùng ăn sáng với nàng.”
Jinna vẫn giữ nụ cười dịu dàng trên môi, “Hoàng tử ăn trước đi ạ, nữ hoàng bệ hạ vẫn còn đang ngủ.”
Nói xong, liền đi tới, nghiêng người đi qua vào trong phòng, lúc cô đi ngang qua Izumin còn ngửi thấy một mùi hương tươi mát thanh nhã.
Đồ ăn được đặt trên bàn, “Thực ra, nô tì ngưỡng mộ hoàng tử đã lâu, đồ ăn này đều do nô tì tự tay làm, nếu hoàng tử không thử qua sẽ khiến nô tì rất đau lòng…”
Phì, tự tay làm! Hắn tự tay làm mấy món này nhưng đến hắn cũng không dám ăn, mấy thứ vừa cứng vừa đen kia có thể coi là đồ ăn sao? =.=
Nhưng Chrollo đúng là yêu quái chuyên làm bậy, chuyên ra giả bộ đàn ông lịch thiệp còn chưa tính, nay còn giả dạng thục nữ quyến rũ người khác… Thế giới này đúng là không chân thực, ngươi không phải là người, không phải là người!
Tử Huyền lén lút nhìn trộm qua cửa sổ, oán thầm hai người trong phòng không ngớt. Thị nữ phía sau lén lút kéo kéo y phục của cô: “Nữ hoàng bệ hạ, chúng ta…”
“Suỵt!” Tử Huyền nhan chóng ám chỉ cô ta đừng nói nữa, có lẽ Izumin không nghe được âm thanh này nhưng chắc chắn Chrollo có thể nghe thấy.
Quả nhiên, Chrollo đứng trong phòng đang nói chuyện với Izumin đã liếc mắt nhìn qua, cười càng thêm tao nhã. Khiến Tử Huyền run rẩy, không kìm được lui về phía sau vài bước.
“Hoàng tử Izumin, nô tì rất háo hức tìm hiểu về vùng đất và người dân ở Hittite, nếu không phiền, xin được hỏi hoàng tử một số chuyện về văn hóa Hittite. Không biết hoàng tử có rảnh không?”
Động tác cầm đồ ăn trong tay Izumin dừng lại: “Không ngờ nữ quan Jinna lại có hứng thú tìm hiểu về Hittite ta như vậy, ta cũng rất vui nếu có thể giúp cô hiểu thêm về cảnh vật Hittite.”
Thái độ đúng mực của hoàng tử Izumin càng khiến hắn thêm nho nhã lễ độ. Jinna cũng không ngừng cố gắng: “Bây giờ là mùa hoa sen nở rộ trên sông Nile, chi bằng chúng ta ngồi thuyền vừa thưởng thức phong cảnh, vừa thảo luận!”
Khốn kiếp! Lại còn muốn ngồi thuyền!
Tử Huyền đứng thẳng người, khiến thị nữ bên cạnh sợ hãi.
“…”
Tuy biết rõ đó là Chrollo trong thân thể Jinna, nhưng nhìn thấy Izumin đi ngắm phong cảnh trao đổi tình cảm với người khác vẫn khiến cô cảm thấy không thoải mái, giống như có cái gì đó vướng mắc trong lòng, đâm vào rất khó chịu, lại hận không thể nhổ ra.
Ý đồ của Chrollo, Tử Huyền có thể đoán được đại khái, có lẽ đến để thử thách Izumin. Nhưng vì sao cô lại thấy khó chịu như vậy…
“Đi, chúng ta trở về.”
“Vâng ” thị nữ ước gì có thể nhanh chóng chấm dứt hành vi nghe lén này, “NỮ hoàng bệ hạ, điểm tâm đã được chuẩn bị xong, xin mời đi hướng này…”
“Không ăn. Tới thần điện.”
…
…
Trên sông Nile, một con thuyền tinh xảo nhẹ nhàng lướt trên mặt nước, trên chiếc thuyền xa hoa, Chrollo ngồi đối diện với Izumin.
“Vừa nãy ngoài cửa sổ… là Asisu thì phải.” Izumin làm như vô tình buông một câu như vậy.
Đáy mắt Chrollo lóe sáng: “Sức quan sát của hoàng tử Izumin thật đáng nể.”
Chứng minh được là đúng, trong lòng Izumin có chút vui sướng. “Như vậy, nữ quan Jinna được nữa hoàng phái tới thử thách ta sao?”
Nếu đối phương đã nhìn thấy, Chrollo cũng không che giấu nữa, khí tức hắc ám được giấu kĩ nay tỏa ra xung quanh…
“Trong hoàng cung Ai Cập, hoàng tử Izumin rất nổi tiếng, các thị nữ đều nói, hoàng tử anh minh cơ trí, xem ra không sai, đoán đúng một nửa rồi.”
Izumin kinh ngạc, cô gái trước mắt dường như hoàn toàn thay đổi thành người khác, nhất là áp lực bức bách kia…
“Một nửa ư? Nói như vậy, là nữ quan Jinna chủ động tiến hành thử thách. Là không tin tưởng ta sao?”
Chrollo từ chối cho ý kiến, có chút tán thưởng đối phương có thể bình tĩnh suy xét vấn đề khi đối mặt với hắn: “Hoàng tử biết rõ đây là thử thách, nhưng trước mặt nữ hoàng cũng không trực tiếp từ chối nô tì, ngược lại còn đồng ý, là muốn kích thích nữ hoàng.”
“…” Izumin trầm mặc nửa ngày, “Đúng vậy. Ta luôn thật lòng với Asisu, nhưng lại không rõ địa vị của ta trong lòng nàng như thế nào… Thật sự khiến người ta bất an.”
Chrollo nhìn kỹ người đàn ông trước mặt, đúng như lời đồn, sâu sắc cơ trí, phản ứng năng lực và khả năng đối đáp như vậy cũng có thể coi là đủ tư cách. Cũng đủ thông minh, ít nhất là thông minh hơn Tử Huyền ngốc nghếch kia. Về phương diện vũ lục, dù sao cũng không đánh thắng được Tử Huyền, thôi đành bỏ qua.
Nhưng hắn có yêu Tử Huyền như hắn nói hay không, còn cần phải quan sát. Dù sao lúc nói chuyện ở trong phòng, cảm giác giống như hắn cũng đang dò hỏi tin tức từ phía bản thân, không thể tin tưởng được…
Sức hấp dẫn của Tử Huyền thế nào, đương nhiên Chrollo biết rõ, tính nết đơn giản khiến một người như Irumi có thể lưu luyến không muốn rời xa, luôn lấy cớ để ở bên cạnh cô ấy là có thể hiểu được.
Nhưng lúc này thân phận hai người không còn đồng nhất, có liên quan tới lợi ích hai quốc gia, không thể đơn giản như vậy.
Quan trọng nhất là… Tử Huyền không phải là người dễ động lòng, cô thích sống phóng khoáng thoải mái, cũng không mấy khi chú ý tiểu tiết. Nếu người trước mặt thật sự có thể khiến cô ấy động lòng, sẽ ngăn chặn được nguy cơ hắn làm tổn thương cô ấy.
…
Hai người trầm mặc hồi lâu, đến lúc Chrollo đứng lên.
“Nô tì phải đi rồi, hoàng tử thích phong cảnh nơi này, vậy cứ ngồi thêm một lát đi.”
Izumin cười, “Nữ quan Jinna không còn hứng thú tìm hiểu phong tục tập quán của Hittite nữa sao?”
Chrollo mỉm cười, “Không cần, trong hoàng cung Ai Cập có rất nhiều sách, bên trong cũng có miêu tả rất nhiều về văn hóa Hittite, nếu có gì không hiểu, nô tì sẽ lại tới hỏi hoàng tử sau.”
Nói xong, đi tới mui thuyền, bước xuống thuyền nhỏ đã đợi bên cạnh từ lâu. Chỉ còn lại Izumin ngây người ngồi trên dòng sông Nile.