Lôi Lạc Thiên đã sắp xếp xong tất cả.
Anh giao bang Lôi Ưng lại cho Nam Liệt và Việt Vũ, còn Lôi Thị thì giao lại cho Tề Phú.
Ngày hôm sau anh đưa Trình Lam qua Thailand hưởng tuần trăng mật.
Tề Phong và Đường Tam đi theo châm sóc và bảo vệ cho hai người.
Qua tới Thailand Lôi Lạc Thiên,Trình Lam,Đường Tam và Tề Phong ở trong Trisara resort, nơi nghỉ mát ở bờ biển Pluket.
Một nơi xa hoa, phong cảnh lãng mạn.
Lôi Lạc Thiên đặc một căn villa, gờm 7 phòng ngủ, 7 phòng tấm nhìn ra biển rất đắt tiền, một đêm lên đến $3500 đô mỹ.
Có khu tấm riêng tư, Có quản gia và đầu bếp riêng phục vụ 24h, tổng diện tích là 6500sq.m
Lôi Lạc Thiên yêu thương Trình Lam vô cùng.
Anh chiều chuộn cô, chỉ cần Trình Lam thích điều gì, Lôi Lạc Thiên sẽ làm ngây việc ấy.
Anh châm sóc cô chu đáo và tỉ mỉ vô cùng.
Nhiều khi Trình Lam thầm nghĩ, không biết Lôi Lạc Thiên là người hay là thần.
Chỉ cần trong đầu Trình Lam thoáng qua một suy nghĩ, Lôi Lạc Thiên liền biết.
Chỉ cần nhìn vào ánh mắt của cô, anh liền biết Trình Lam muốn gì.
Sáng sớm sau khi ăn sáng xong, Lôi Lạc Thiên đưa Trình Lam đi tản bộ ven bờ biển, ngấm nhìn phong cảnh xung quanh.
Bờ cát trắng như tuyết, nước biển xanh trong suốt, phong cảnh đẹp vô cùng.
Lôi Lạc Thiên cẩn thận cầm theo áo khoác, sợ gió lớn làm Trình Lam cảm lạnh.
Lúc này Trình Lam đã mang thai được 8 tháng.
Trình Lam không muốn biết, bảo bối là trai hay gái nên không cho Du Trinh Trinh nói.
Tất cả đồ trang trí trong phòng em bé, Lôi Lạc Thiên điều chọn màu trắng.
Phòng em bé được đích thân Lôi Lạc Thiên thiết kế, đồ đạc điều được một tay anh chọn lựa kỹ càng.
Trình Lam thỏai mái nắm chặt bàn tay của Lôi Lạc Thiên đi trên bờ biển.
Cô mặc một bộ đầm bầu màu trắng đeo kính mát, tóc xoả xuống.
Đầm và tóc của Trình Lam phắt phơi theo làng gió, nhìn đẹp và quyến rũ vô cùng.
Lôi Lạc Thiên trên người mặc áo sơ mi tay ngắn màu trắng, quần đùi màu xanh.
Tướng người hoàn mỹ, khuôn mặt đẹp trai làm mấy cô gái mặc bikini xung quanh điều dòm ngó.
Trình Lam quan sát một vòng, dưới cặp kiếng đen, nhìn thấy mấy cô nàng với thân hình quyến rũ, đang thèm thuồng nhìn Lôi Lạc Thiên.
Trình Lam nhìn lại bản thân mình, nếu như lúc trước, thì họ không tài nào sánh được với thân hình hoàn hảo của cô.
Nhưng bây giờ thân hình cô tròn trịa, không còn những đường công quyến rũ mê người như xưa, chân mày cô bất giác câu lại.
Trong lòng Trình Lam bực bội,
Cô không thích có người dòm ngó người đàn ông của mình.
Trình Lam len lén quan sát ánh mắt của Lôi Lạc Thiên, xem anh có như mấy người đàn ông khác, ham muốn của lạ hay không.
Lôi Lạc Thiên không quan tâm đến những ánh mắt tò mò, ham muốn của mấy cô gái xung quanh.
Một cái liếc mắt, anh cũng không thèm bố thí cho bọn họ.
Trong mắt anh chỉ có duy nhất một mình Trình Lam mà thôi, dù hình dáng cô có thay đổi ra sao, trong lòng anh,cô vẫn luôn là người đẹp nhất và là người anh yêu thương nhất.
Cho dù Trình Lam đang ở bên cạnh anh, họ vẫn nhìn anh bằng cặp quyến rũ.
Có cô còn bạo gan đá lông nheo với Lôi Lạc Thiên.
Lôi Lạc Thiên không thèm để ý, anh chỉ sợ Trình Lam mệt, nên tìm một chỗ thoải mái cho cô ngồi xuống.
Anh cẩn thận choàng áo khoác lên vai cô.
Lôi Lạc Thiên ngồi xuống bên cạnh, ôm Trình Lam đặt lên đùi mình.
Cô thoải mái dựa đầu vào ngực anh.
Mấy cô gái chung quanh nhìn mà ganh tị, ánh mắt đố kỵ nhìn Trình Lam chầm chầm.
Đường Tam từ villa đi xuống bờ biển, phong cảnh tuyệt đẹp làm tinh thần Đường Tam thoải mái vô cùng.
Cô nhìn thấy Tề Phong liền chạy tới nắm lấy tay anh.
Tề Phong nhìn Đường Tam bằng cặp mắt bực bội, anh quan sát những người chung quanh.
Ánh mắt của những chảng trai điều nhìn vào thân hình gợi cảm của Đường Tam.
Trên người Đường Tam chỉ mặt bộ bikini màu đen.
Bó sát cặp ngực và mông, để lộ hết phần bụng và cặp đùi thôn dài của mình.
Dáng người Đường Tam hấp dẫn và quyến rũ vô cùng.
Tề Phong nhìn thấy liền tức giận, anh vẫy tay ra khỏi tay của Đường Tam.
Cô không hiểu sao anh phải giận dữ như vậy.
“Anh làm gì mà tức giận như vậy.”
“Làm gì, em hỏi anh làm gì mà tức giận.”
Tề Phong tức giận hét lên với Đường Tam.
“Em ăn mặc như vậy, mà dám ra ngoài.”
Đường Tam không hiểu, cô nhìn mình rồi nhìn xung quanh.
Tất cả con gái điều mặc giống như cô, không có gì khác biệt.
Cô bực bội nhìn Tề Phong, vừa nói vừa dùng tay chỉ vào những cô gái xung quanh.
“Anh xem, tất cả mọi người điều mặc như em, có gì đâu mà anh lại phải nổi giận.”
Quả thật Đường Tam nói không sai, đi biển thì phải mặc bikini.
Nhưng anh không thích người khác ngấm nhìn thân thể của cô.
Tề Phong ngang ngược nói.
“Anh mặt kệ họ mặc ra sao, nhưng anh không thích em mặc như vậy.”
Đường Tam hết cách với anh, cô tức giận dùng giọng điệu xéo xắt nói.
“Thưa ngài Tề, ngài muốn tiểu nữ phải mặc như thế nào, ngài mới vừa lòng.”
Tề Phong không trả lời, anh quơ tay chụp lấy một cái khăn tấm thật lớn, choàng lên thân thể của Đường Tam.
Anh dùng một cây kim tây cài nói lại trước ngực cô.
Đường Tam nhìn xuống bản thân mình, thân hình cô được che đậy bở cái khăn tấm lớn, nhìn vào thật khó côi.
Cô tức giận, cởi bỏ cái khăn quăng xuống mặt cát trắng.
“Anh thật là biến thái.”
Không nói gì thêm Đường Tam bước nhanh về phía trước, để lại Tề Phong đứng đó một mình.
Đi một lúc, có 4 người thanh niên đến chọc ghẹo cô.
“Này em gái, em xinh đẹp như vậy muốn đi chơi cùng các anh không?”
Đường Tam không thèm trả lời, cô bước qua một bên, muốn đi tiếp.
Một tên vương tay ra chặn cô lại, Đường Tam tức giận nhìn họ bằng cặp mắt sác bén nói.
“Chó ngoan không cản đường.”