Lam Phượng Hoàng ở Thạch Thành chơi hai ngày, sau đó mang 'Lệnh bổ nhiệm' của Hác Mãnh đi rồi. Nàng có thể đại diện toàn quyền khoa học kỹ thuật Lam Mị cùng những xưởng sản xuất lớn kia đàm phán. Nhóm hàng điện thoại di động và đồng hồ đầu tiên tuy rằng chỉ có 10 ngàn chiếc mỗi loại, nhưng sau này 'Khoa học kỹ thuật Lam Mị' tuyệt đối sẽ có động tác lớn, dự tính hàng năm lượng tiêu thụ sẽ không thấp hơn 1 triệu sản phẩm!
Người có tên, cây có bóng, công ty 'Khoa học kỹ thuật Lam Mị' trước mắt đã không phải hạng vô danh hời hợt rồi!
Trần Vũ Tình tại cao ốc Long Ảnh Thạch Thành, thuê lại tầng thứ mười hai, hơn một nghìn mét vuông làm văn phòng, khoa học kỹ thuật Lam Mị ở Thạch Thành xem như là đã có địa chỉ công ty chính thức! Từ thị trường nhân tài cũng tuyển mộ hai mươi, ba mươi nhân viên, không còn là một mình chỉ huy nữa nhưng tất cả còn mới bắt đầu, có chút bối rối.
"Vị trí quản lý mà công ty săn đầu người đề cử lúc nào thì đến?" Hác Mãnh gãi đầu một cái, hỏi trợ lý. Cố Diễm là Trần Vũ Tình tuyển mộ từ thị trường nhân tài về làm trợ lý cho Hác mãnh, tốt nghiệp hệ quản lý đại học Thanh Hoa, coi như là sư tỷ của Trần Vũ Tình, hai mươi bốn tuổi, người Thạch Thành.
"Đối phương nói, ngày hôm nay nhất định sẽ đến phỏng vấn!" Cố Diễm nhìn xuống bảng ghi chép của mình, ngẩng đầu có chút sốt sắng nói. Mấy ngày nay chỉ cần là nhân viên của công ty khoa học kỹ thuật Lam Mị đều bận bịu từ đầu tới chân.
Mới vừa tuyển mộ vào công ty, mọi người đều bị bắt lính giống nhau, tăng ca, mua sắm đồ dùng làm việc, chỉ huy trang trí công ty, ở đại sảnh tiếp đón các phóng viên tới phỏng vấn, không tiết lộ điều gì. Không sai, Hác Mãnh trực tiếp mệnh lệnh cho nhân viên không được tiết lộ bất cứ thông tin gì, những phóng viên này tất cả đều muốn moi tin tức từ người của công ty khoa học kỹ thuật Lam Mị.
"Được, đến lúc đó ngươi và Trần tổng cùng gặp mặt họ" Hác Mãnh thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.
"Ta?" Cố Diễm sợ hết hồn, dậm chân có chút gấp nói: "Ông chủ, đối phương từng nhậm chức Phó tổng giám đốc một công ty mạng đã ra thị trường chứng khoán, nghe công ty săn đầu người nói, và công ty mạng đều có hứng thú với hắn, ngài bảo ta đứng ra gặp, liệu có thích hợp sao?"
Hác Mãnh nở nụ cười, nhìn nàng hỏi lại: "Có cái gì không thích hợp, ngươi là thư ký kiêm trợ lý của ta, ở một vài thời điểm không thể thay thế ta sao, làm sao, sợ không ép được khí thế của đối phương? Nghe Trần tổng nói, ngươi trước đây còn là chủ nhiệm hội sinh viên chứ? Tự tin lên, sau này nói không chừng lá gan ngươi càng lớn thêm đây!" Đi tới bên người nàng, vỗ vỗ vai của đồng chí Cố Diễm, cười xoay người đi ra ngoài!
Cố Diễm đỏ mặt, không biết tại sao, trong lồng ngực tim đập rất nhanh. Ông chủ của mình tuổi còn không có lớn hơn mình chứ?
Từ văn phòng đi ra, Trần Vũ Tình đội mũ bảo hiểm màu đỏ, chỉ huy người của công ty quét dọn sạch sẽ, bày bàn làm việc, tối hôm qua phải tăng thêm giờ làm mới xong được.
Xoay đầu lại, nhìn Hác mãnh cau mày hỏi: "Ngươi đi đâu?"
"Đi có việc chút, nơi này có ngươi quản lý là được, ta đi ra ngoài một chút, xử lý chút việc." Hác Mãnh cười khà khà nói.
Trần Vũ Tình nhìn hắn nói: "Không phải đã nói ngày hôm nay có mấy vị trí quản lý chi nhánh mà công ty săn đầu người đề cử đến phỏng vấn sao?"
Hác Mãnh gãi đầu nói: "Không phải còn có ngươi cùng Cố Diễm sao, các ngươi phụ trách quyết định là tốt rồi, đồng ý ở lại khoa học kỹ thuật Lam Mị, chúng ta hai tay hoan nghênh, không muốn lưu lại, dù cố ép cũng không ngọt, không cần thiết phải cưỡng cầu!"
Lưu Chí đúng lúc đi vào công ty, nghe được Hác Mãnh nói, không nhịn được vì vậy mà sững sờ. Lúc nãy, tâm lý của hắn còn có chút tự kiêu, cảm thấy muốn cố gắng đàm luận điều kiện cùng khoa học kỹ thuật Lam Mị, kiếm chút có lợi, người mới gia nhập đều có ý muốn xem xem có nắm lấy một chút cổ phần ban đầu của khoa học kỹ thuật Lam Mị hay không, mình tốt xấu gì cũng là một nhân tài, đến khoa học kỹ thuật Lam mị cũng coi như tầng lớp quản lý cao cấp, yêu cầu điều kiện như vậy cũng không quá phận chứ?
Bất quá nghe khẩu khí của người trẻ tuổi trước mặt này, thật giống khoa học kỹ thuật Lam Mị có thực lực mười phần a, dưa hái xanh không ngọt? Đây là tự nhủ sao?
"Chào hai vị, kẻ hèn Lưu Chí, thông qua mạng tuyển dụng Thần Ưng giới thiệu tới." Lưu Chí đi tới chỗ Trần Vũ Tình cùng Hác mãnh, mỉm cười giới thiệu, trên mặt mang theo một sự tự tin, làm cho người ta lần đầu nhìn vào cảm thấy rất có khí thế, có lực áp bách.
Hác Mãnh nghiêng đầu, đánh giá đối phương, đối phương tuổi cũng không lớn, ba mươi ba tuổi, thạc sỹ quản lý đại học Harvard nước Mỹ, từng ở trong nước nhậm chức Phó tổng giám đốc điều hành một công ty mạng nổi tiếng đã ra thị trường chứng khoán, từng quản lý phòng nhân sự, có kinh nghiệm quản lý công ty phong phú.
"Xin chào, Hác Mãnh, người sáng lập khoa học kỹ thuật Lam Mị, hiện giờ là Chủ tịch, vị này là Tổng giám đốc điều hành khoa học kỹ thuật Lam Mị, ngươi tới thật đúng lúc, tư liệu liên quan tới ngươi, chúng ta đã xem qua, hết sức xuất sắc, có hứng thú gia nhập khoa học kỹ thuật Lam Mị không?" Hác Mãnh cười bắt tay đối phương.
"Có hứng thú!" Lưu Chí gật đầu cười, trước khi tới hắn cũng đã tra không ít tin tức liên quan tới công ty khoa học kỹ thuật Lam Mị, xác thực đối với khoa học kỹ thuật Lam Mị rất có hứng thú. "Bất quá, ta hi vọng..."
Hác Mãnh không chờ hắn nói hết lời, cười ngắt lời hắn, nói: "Có hứng thú là tốt rồi, hoan nghênh ngươi gia nhập khoa học kỹ thuật Lam mị, chức vị tạm thời là quản lý phòng nhân sự, lương căn bản ba mươi bạn một năm, còn chia hoa hồng thì tính sau, ngươi cũng thấy, công ty mới sáng lập, hiện tại rất là bận, ngươi trước hết giúp đỡ Trần tổng phân chia văn phòng cho hợp lý, cùng với chiêu mộ thêm nhân viên, lập tức hoàn thiện công ty, ta còn có chút việc, cần đi ra ngoài bây giờ!"
Nói xong cũng không cùng đối phương nói chuyện nữa, cười vỗ bả vai của đối phương, xoay người đi ra ngoài!
Hác Mãnh trên người không hề có khí thế gì, nhưng làm cho người ta cảm giác, rất là khó hiểu! Nguyên bản Lưu Chí đã chuẩn bị để phỏng vấn từ rất lâu nhưng đều bị dồn nén lại trong lòng.
Trần Vũ Tình cười khổ cùng Lưu Chí nắm tay, nói: "Hắn chính là như vậy, một người lúc nào cũng vội thế, Lưu tổng đừng thấy làm lạ. Chính thức nhận thức một chút, Trần Vũ TÌnh!"
"Lưu Chí!" Lưu Chí cười khổ cùng đối phương nắm tay. Trần Vũ Tình diễm lệ, mê người, trong nháy mắt đã hấp dẫn hắn rồi!
Trần Vũ Tình xoay người lại, vỗ tay một cái, hấp dẫn sự chú ý của mọi người, mỉm cười nói: "Vị này chính là tạm thời nắm giữ chức vụ quản lý nhân sự của công ty, Lưu tổng, mọi người hoan nghênh một chút!"
...
"Bà cô của ta, gọi ta đi ra có chuyện gì à, không biết hiện giờ trong công ty đều bận phát điên lên sao!" Hác Mãnh đến gần trường trung học cũ, tại một của hàng đồ uống lạnh mà hắn thường cùng Từ Manh đến, tìm Từ Manh đeo kính mát lớn, mặc trang phục mát mẻ, cười khổ hỏi. Không phải Từ mỹ nhân gọi thì hắn làm sao có thể từ trong công ty chạy ra đây.
Từ manh hiện tại đã rất nổi tiếng, đã đăng quang hoa khôi của trường năm nay, người ta xưng tụng là 'Quốc dân giáo hoa', lượng fans đã vượt quá 8 triệu, bộ phim phóng sự 'Giáo hoa xuyên du ký' mà Hác Mãnh chế tác, ở trên mạng đã có hơn 80 triệu lượt xem.
"Ta không vui" Từ Manh lầm bầm miệng nhỏ, cầm ống hút đâm đâm vào trong ly sữa, tức giận nói.
"A?" Hác Mãnh há hốc mồm, cười khổ hỏi: "Ai chọ cho bà cô của chúng ta tức rồi, nói cho ta, xem ta không chém hắn làm đôi mới là lạ!"
"Là ngươi đó, ngươi tự bổ đi xem nào!" Từ Manh lầm bầm miệng nhỏ nói.
Hác mãnh cười gượng hai tiếng, gãi đầu nói: "Cái này thì không tính, ta làm sao chọc giận ngươi chứ?"
Lam Phượng Hoàng ở Thạch Thành chơi hai ngày, sau đó mang 'Lệnh bổ nhiệm' của Hác Mãnh đi rồi. Nàng có thể đại diện toàn quyền khoa học kỹ thuật Lam Mị cùng những xưởng sản xuất lớn kia đàm phán. Nhóm hàng điện thoại di động và đồng hồ đầu tiên tuy rằng chỉ có ngàn chiếc mỗi loại, nhưng sau này 'Khoa học kỹ thuật Lam Mị' tuyệt đối sẽ có động tác lớn, dự tính hàng năm lượng tiêu thụ sẽ không thấp hơn triệu sản phẩm!
Người có tên, cây có bóng, công ty 'Khoa học kỹ thuật Lam Mị' trước mắt đã không phải hạng vô danh hời hợt rồi!
Trần Vũ Tình tại cao ốc Long Ảnh Thạch Thành, thuê lại tầng thứ mười hai, hơn một nghìn mét vuông làm văn phòng, khoa học kỹ thuật Lam Mị ở Thạch Thành xem như là đã có địa chỉ công ty chính thức! Từ thị trường nhân tài cũng tuyển mộ hai mươi, ba mươi nhân viên, không còn là một mình chỉ huy nữa nhưng tất cả còn mới bắt đầu, có chút bối rối.
"Vị trí quản lý mà công ty săn đầu người đề cử lúc nào thì đến?" Hác Mãnh gãi đầu một cái, hỏi trợ lý. Cố Diễm là Trần Vũ Tình tuyển mộ từ thị trường nhân tài về làm trợ lý cho Hác mãnh, tốt nghiệp hệ quản lý đại học Thanh Hoa, coi như là sư tỷ của Trần Vũ Tình, hai mươi bốn tuổi, người Thạch Thành.
"Đối phương nói, ngày hôm nay nhất định sẽ đến phỏng vấn!" Cố Diễm nhìn xuống bảng ghi chép của mình, ngẩng đầu có chút sốt sắng nói. Mấy ngày nay chỉ cần là nhân viên của công ty khoa học kỹ thuật Lam Mị đều bận bịu từ đầu tới chân.
Mới vừa tuyển mộ vào công ty, mọi người đều bị bắt lính giống nhau, tăng ca, mua sắm đồ dùng làm việc, chỉ huy trang trí công ty, ở đại sảnh tiếp đón các phóng viên tới phỏng vấn, không tiết lộ điều gì. Không sai, Hác Mãnh trực tiếp mệnh lệnh cho nhân viên không được tiết lộ bất cứ thông tin gì, những phóng viên này tất cả đều muốn moi tin tức từ người của công ty khoa học kỹ thuật Lam Mị.
"Được, đến lúc đó ngươi và Trần tổng cùng gặp mặt họ" Hác Mãnh thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.
"Ta?" Cố Diễm sợ hết hồn, dậm chân có chút gấp nói: "Ông chủ, đối phương từng nhậm chức Phó tổng giám đốc một công ty mạng đã ra thị trường chứng khoán, nghe công ty săn đầu người nói, và công ty mạng đều có hứng thú với hắn, ngài bảo ta đứng ra gặp, liệu có thích hợp sao?"
Hác Mãnh nở nụ cười, nhìn nàng hỏi lại: "Có cái gì không thích hợp, ngươi là thư ký kiêm trợ lý của ta, ở một vài thời điểm không thể thay thế ta sao, làm sao, sợ không ép được khí thế của đối phương? Nghe Trần tổng nói, ngươi trước đây còn là chủ nhiệm hội sinh viên chứ? Tự tin lên, sau này nói không chừng lá gan ngươi càng lớn thêm đây!" Đi tới bên người nàng, vỗ vỗ vai của đồng chí Cố Diễm, cười xoay người đi ra ngoài!
Cố Diễm đỏ mặt, không biết tại sao, trong lồng ngực tim đập rất nhanh. Ông chủ của mình tuổi còn không có lớn hơn mình chứ?
Từ văn phòng đi ra, Trần Vũ Tình đội mũ bảo hiểm màu đỏ, chỉ huy người của công ty quét dọn sạch sẽ, bày bàn làm việc, tối hôm qua phải tăng thêm giờ làm mới xong được.
Xoay đầu lại, nhìn Hác mãnh cau mày hỏi: "Ngươi đi đâu?"
"Đi có việc chút, nơi này có ngươi quản lý là được, ta đi ra ngoài một chút, xử lý chút việc." Hác Mãnh cười khà khà nói.
Trần Vũ Tình nhìn hắn nói: "Không phải đã nói ngày hôm nay có mấy vị trí quản lý chi nhánh mà công ty săn đầu người đề cử đến phỏng vấn sao?"
Hác Mãnh gãi đầu nói: "Không phải còn có ngươi cùng Cố Diễm sao, các ngươi phụ trách quyết định là tốt rồi, đồng ý ở lại khoa học kỹ thuật Lam Mị, chúng ta hai tay hoan nghênh, không muốn lưu lại, dù cố ép cũng không ngọt, không cần thiết phải cưỡng cầu!"
Lưu Chí đúng lúc đi vào công ty, nghe được Hác Mãnh nói, không nhịn được vì vậy mà sững sờ. Lúc nãy, tâm lý của hắn còn có chút tự kiêu, cảm thấy muốn cố gắng đàm luận điều kiện cùng khoa học kỹ thuật Lam Mị, kiếm chút có lợi, người mới gia nhập đều có ý muốn xem xem có nắm lấy một chút cổ phần ban đầu của khoa học kỹ thuật Lam Mị hay không, mình tốt xấu gì cũng là một nhân tài, đến khoa học kỹ thuật Lam mị cũng coi như tầng lớp quản lý cao cấp, yêu cầu điều kiện như vậy cũng không quá phận chứ?
Bất quá nghe khẩu khí của người trẻ tuổi trước mặt này, thật giống khoa học kỹ thuật Lam Mị có thực lực mười phần a, dưa hái xanh không ngọt? Đây là tự nhủ sao?
"Chào hai vị, kẻ hèn Lưu Chí, thông qua mạng tuyển dụng Thần Ưng giới thiệu tới." Lưu Chí đi tới chỗ Trần Vũ Tình cùng Hác mãnh, mỉm cười giới thiệu, trên mặt mang theo một sự tự tin, làm cho người ta lần đầu nhìn vào cảm thấy rất có khí thế, có lực áp bách.
Hác Mãnh nghiêng đầu, đánh giá đối phương, đối phương tuổi cũng không lớn, ba mươi ba tuổi, thạc sỹ quản lý đại học Harvard nước Mỹ, từng ở trong nước nhậm chức Phó tổng giám đốc điều hành một công ty mạng nổi tiếng đã ra thị trường chứng khoán, từng quản lý phòng nhân sự, có kinh nghiệm quản lý công ty phong phú.
"Xin chào, Hác Mãnh, người sáng lập khoa học kỹ thuật Lam Mị, hiện giờ là Chủ tịch, vị này là Tổng giám đốc điều hành khoa học kỹ thuật Lam Mị, ngươi tới thật đúng lúc, tư liệu liên quan tới ngươi, chúng ta đã xem qua, hết sức xuất sắc, có hứng thú gia nhập khoa học kỹ thuật Lam Mị không?" Hác Mãnh cười bắt tay đối phương.
"Có hứng thú!" Lưu Chí gật đầu cười, trước khi tới hắn cũng đã tra không ít tin tức liên quan tới công ty khoa học kỹ thuật Lam Mị, xác thực đối với khoa học kỹ thuật Lam Mị rất có hứng thú. "Bất quá, ta hi vọng..."
Hác Mãnh không chờ hắn nói hết lời, cười ngắt lời hắn, nói: "Có hứng thú là tốt rồi, hoan nghênh ngươi gia nhập khoa học kỹ thuật Lam mị, chức vị tạm thời là quản lý phòng nhân sự, lương căn bản ba mươi bạn một năm, còn chia hoa hồng thì tính sau, ngươi cũng thấy, công ty mới sáng lập, hiện tại rất là bận, ngươi trước hết giúp đỡ Trần tổng phân chia văn phòng cho hợp lý, cùng với chiêu mộ thêm nhân viên, lập tức hoàn thiện công ty, ta còn có chút việc, cần đi ra ngoài bây giờ!"
Nói xong cũng không cùng đối phương nói chuyện nữa, cười vỗ bả vai của đối phương, xoay người đi ra ngoài!
Hác Mãnh trên người không hề có khí thế gì, nhưng làm cho người ta cảm giác, rất là khó hiểu! Nguyên bản Lưu Chí đã chuẩn bị để phỏng vấn từ rất lâu nhưng đều bị dồn nén lại trong lòng.
Trần Vũ Tình cười khổ cùng Lưu Chí nắm tay, nói: "Hắn chính là như vậy, một người lúc nào cũng vội thế, Lưu tổng đừng thấy làm lạ. Chính thức nhận thức một chút, Trần Vũ TÌnh!"
"Lưu Chí!" Lưu Chí cười khổ cùng đối phương nắm tay. Trần Vũ Tình diễm lệ, mê người, trong nháy mắt đã hấp dẫn hắn rồi!
Trần Vũ Tình xoay người lại, vỗ tay một cái, hấp dẫn sự chú ý của mọi người, mỉm cười nói: "Vị này chính là tạm thời nắm giữ chức vụ quản lý nhân sự của công ty, Lưu tổng, mọi người hoan nghênh một chút!"
...
"Bà cô của ta, gọi ta đi ra có chuyện gì à, không biết hiện giờ trong công ty đều bận phát điên lên sao!" Hác Mãnh đến gần trường trung học cũ, tại một của hàng đồ uống lạnh mà hắn thường cùng Từ Manh đến, tìm Từ Manh đeo kính mát lớn, mặc trang phục mát mẻ, cười khổ hỏi. Không phải Từ mỹ nhân gọi thì hắn làm sao có thể từ trong công ty chạy ra đây.
Từ manh hiện tại đã rất nổi tiếng, đã đăng quang hoa khôi của trường năm nay, người ta xưng tụng là 'Quốc dân giáo hoa', lượng fans đã vượt quá triệu, bộ phim phóng sự 'Giáo hoa xuyên du ký' mà Hác Mãnh chế tác, ở trên mạng đã có hơn triệu lượt xem.
"Ta không vui" Từ Manh lầm bầm miệng nhỏ, cầm ống hút đâm đâm vào trong ly sữa, tức giận nói.
"A?" Hác Mãnh há hốc mồm, cười khổ hỏi: "Ai chọ cho bà cô của chúng ta tức rồi, nói cho ta, xem ta không chém hắn làm đôi mới là lạ!"
"Là ngươi đó, ngươi tự bổ đi xem nào!" Từ Manh lầm bầm miệng nhỏ nói.
Hác mãnh cười gượng hai tiếng, gãi đầu nói: "Cái này thì không tính, ta làm sao chọc giận ngươi chứ?"
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Lam Phượng Hoàng ở Thạch Thành chơi hai ngày, sau đó mang 'Lệnh bổ nhiệm' của Hác Mãnh đi rồi. Nàng có thể đại diện toàn quyền khoa học kỹ thuật Lam Mị cùng những xưởng sản xuất lớn kia đàm phán. Nhóm hàng điện thoại di động và đồng hồ đầu tiên tuy rằng chỉ có 10 ngàn chiếc mỗi loại, nhưng sau này 'Khoa học kỹ thuật Lam Mị' tuyệt đối sẽ có động tác lớn, dự tính hàng năm lượng tiêu thụ sẽ không thấp hơn 1 triệu sản phẩm!
Người có tên, cây có bóng, công ty 'Khoa học kỹ thuật Lam Mị' trước mắt đã không phải hạng vô danh hời hợt rồi!
Trần Vũ Tình tại cao ốc Long Ảnh Thạch Thành, thuê lại tầng thứ mười hai, hơn một nghìn mét vuông làm văn phòng, khoa học kỹ thuật Lam Mị ở Thạch Thành xem như là đã có địa chỉ công ty chính thức! Từ thị trường nhân tài cũng tuyển mộ hai mươi, ba mươi nhân viên, không còn là một mình chỉ huy nữa nhưng tất cả còn mới bắt đầu, có chút bối rối.
"Vị trí quản lý mà công ty săn đầu người đề cử lúc nào thì đến?" Hác Mãnh gãi đầu một cái, hỏi trợ lý. Cố Diễm là Trần Vũ Tình tuyển mộ từ thị trường nhân tài về làm trợ lý cho Hác mãnh, tốt nghiệp hệ quản lý đại học Thanh Hoa, coi như là sư tỷ của Trần Vũ Tình, hai mươi bốn tuổi, người Thạch Thành.
"Đối phương nói, ngày hôm nay nhất định sẽ đến phỏng vấn!" Cố Diễm nhìn xuống bảng ghi chép của mình, ngẩng đầu có chút sốt sắng nói. Mấy ngày nay chỉ cần là nhân viên của công ty khoa học kỹ thuật Lam Mị đều bận bịu từ đầu tới chân.
Mới vừa tuyển mộ vào công ty, mọi người đều bị bắt lính giống nhau, tăng ca, mua sắm đồ dùng làm việc, chỉ huy trang trí công ty, ở đại sảnh tiếp đón các phóng viên tới phỏng vấn, không tiết lộ điều gì. Không sai, Hác Mãnh trực tiếp mệnh lệnh cho nhân viên không được tiết lộ bất cứ thông tin gì, những phóng viên này tất cả đều muốn moi tin tức từ người của công ty khoa học kỹ thuật Lam Mị.
"Được, đến lúc đó ngươi và Trần tổng cùng gặp mặt họ" Hác Mãnh thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.
"Ta?" Cố Diễm sợ hết hồn, dậm chân có chút gấp nói: "Ông chủ, đối phương từng nhậm chức Phó tổng giám đốc một công ty mạng đã ra thị trường chứng khoán, nghe công ty săn đầu người nói, và công ty mạng đều có hứng thú với hắn, ngài bảo ta đứng ra gặp, liệu có thích hợp sao?"
Hác Mãnh nở nụ cười, nhìn nàng hỏi lại: "Có cái gì không thích hợp, ngươi là thư ký kiêm trợ lý của ta, ở một vài thời điểm không thể thay thế ta sao, làm sao, sợ không ép được khí thế của đối phương? Nghe Trần tổng nói, ngươi trước đây còn là chủ nhiệm hội sinh viên chứ? Tự tin lên, sau này nói không chừng lá gan ngươi càng lớn thêm đây!" Đi tới bên người nàng, vỗ vỗ vai của đồng chí Cố Diễm, cười xoay người đi ra ngoài!
Cố Diễm đỏ mặt, không biết tại sao, trong lồng ngực tim đập rất nhanh. Ông chủ của mình tuổi còn không có lớn hơn mình chứ?
Từ văn phòng đi ra, Trần Vũ Tình đội mũ bảo hiểm màu đỏ, chỉ huy người của công ty quét dọn sạch sẽ, bày bàn làm việc, tối hôm qua phải tăng thêm giờ làm mới xong được.
Xoay đầu lại, nhìn Hác mãnh cau mày hỏi: "Ngươi đi đâu?"
"Đi có việc chút, nơi này có ngươi quản lý là được, ta đi ra ngoài một chút, xử lý chút việc." Hác Mãnh cười khà khà nói.
Trần Vũ Tình nhìn hắn nói: "Không phải đã nói ngày hôm nay có mấy vị trí quản lý chi nhánh mà công ty săn đầu người đề cử đến phỏng vấn sao?"
Hác Mãnh gãi đầu nói: "Không phải còn có ngươi cùng Cố Diễm sao, các ngươi phụ trách quyết định là tốt rồi, đồng ý ở lại khoa học kỹ thuật Lam Mị, chúng ta hai tay hoan nghênh, không muốn lưu lại, dù cố ép cũng không ngọt, không cần thiết phải cưỡng cầu!"
Lưu Chí đúng lúc đi vào công ty, nghe được Hác Mãnh nói, không nhịn được vì vậy mà sững sờ. Lúc nãy, tâm lý của hắn còn có chút tự kiêu, cảm thấy muốn cố gắng đàm luận điều kiện cùng khoa học kỹ thuật Lam Mị, kiếm chút có lợi, người mới gia nhập đều có ý muốn xem xem có nắm lấy một chút cổ phần ban đầu của khoa học kỹ thuật Lam Mị hay không, mình tốt xấu gì cũng là một nhân tài, đến khoa học kỹ thuật Lam mị cũng coi như tầng lớp quản lý cao cấp, yêu cầu điều kiện như vậy cũng không quá phận chứ?
Bất quá nghe khẩu khí của người trẻ tuổi trước mặt này, thật giống khoa học kỹ thuật Lam Mị có thực lực mười phần a, dưa hái xanh không ngọt? Đây là tự nhủ sao?
"Chào hai vị, kẻ hèn Lưu Chí, thông qua mạng tuyển dụng Thần Ưng giới thiệu tới." Lưu Chí đi tới chỗ Trần Vũ Tình cùng Hác mãnh, mỉm cười giới thiệu, trên mặt mang theo một sự tự tin, làm cho người ta lần đầu nhìn vào cảm thấy rất có khí thế, có lực áp bách.
Hác Mãnh nghiêng đầu, đánh giá đối phương, đối phương tuổi cũng không lớn, ba mươi ba tuổi, thạc sỹ quản lý đại học Harvard nước Mỹ, từng ở trong nước nhậm chức Phó tổng giám đốc điều hành một công ty mạng nổi tiếng đã ra thị trường chứng khoán, từng quản lý phòng nhân sự, có kinh nghiệm quản lý công ty phong phú.
"Xin chào, Hác Mãnh, người sáng lập khoa học kỹ thuật Lam Mị, hiện giờ là Chủ tịch, vị này là Tổng giám đốc điều hành khoa học kỹ thuật Lam Mị, ngươi tới thật đúng lúc, tư liệu liên quan tới ngươi, chúng ta đã xem qua, hết sức xuất sắc, có hứng thú gia nhập khoa học kỹ thuật Lam Mị không?" Hác Mãnh cười bắt tay đối phương.
"Có hứng thú!" Lưu Chí gật đầu cười, trước khi tới hắn cũng đã tra không ít tin tức liên quan tới công ty khoa học kỹ thuật Lam Mị, xác thực đối với khoa học kỹ thuật Lam Mị rất có hứng thú. "Bất quá, ta hi vọng..."
Hác Mãnh không chờ hắn nói hết lời, cười ngắt lời hắn, nói: "Có hứng thú là tốt rồi, hoan nghênh ngươi gia nhập khoa học kỹ thuật Lam mị, chức vị tạm thời là quản lý phòng nhân sự, lương căn bản ba mươi bạn một năm, còn chia hoa hồng thì tính sau, ngươi cũng thấy, công ty mới sáng lập, hiện tại rất là bận, ngươi trước hết giúp đỡ Trần tổng phân chia văn phòng cho hợp lý, cùng với chiêu mộ thêm nhân viên, lập tức hoàn thiện công ty, ta còn có chút việc, cần đi ra ngoài bây giờ!"
Nói xong cũng không cùng đối phương nói chuyện nữa, cười vỗ bả vai của đối phương, xoay người đi ra ngoài!
Hác Mãnh trên người không hề có khí thế gì, nhưng làm cho người ta cảm giác, rất là khó hiểu! Nguyên bản Lưu Chí đã chuẩn bị để phỏng vấn từ rất lâu nhưng đều bị dồn nén lại trong lòng.
Trần Vũ Tình cười khổ cùng Lưu Chí nắm tay, nói: "Hắn chính là như vậy, một người lúc nào cũng vội thế, Lưu tổng đừng thấy làm lạ. Chính thức nhận thức một chút, Trần Vũ TÌnh!"
"Lưu Chí!" Lưu Chí cười khổ cùng đối phương nắm tay. Trần Vũ Tình diễm lệ, mê người, trong nháy mắt đã hấp dẫn hắn rồi!
Trần Vũ Tình xoay người lại, vỗ tay một cái, hấp dẫn sự chú ý của mọi người, mỉm cười nói: "Vị này chính là tạm thời nắm giữ chức vụ quản lý nhân sự của công ty, Lưu tổng, mọi người hoan nghênh một chút!"
...
"Bà cô của ta, gọi ta đi ra có chuyện gì à, không biết hiện giờ trong công ty đều bận phát điên lên sao!" Hác Mãnh đến gần trường trung học cũ, tại một của hàng đồ uống lạnh mà hắn thường cùng Từ Manh đến, tìm Từ Manh đeo kính mát lớn, mặc trang phục mát mẻ, cười khổ hỏi. Không phải Từ mỹ nhân gọi thì hắn làm sao có thể từ trong công ty chạy ra đây.
Từ manh hiện tại đã rất nổi tiếng, đã đăng quang hoa khôi của trường năm nay, người ta xưng tụng là 'Quốc dân giáo hoa', lượng fans đã vượt quá 8 triệu, bộ phim phóng sự 'Giáo hoa xuyên du ký' mà Hác Mãnh chế tác, ở trên mạng đã có hơn 80 triệu lượt xem.
"Ta không vui" Từ Manh lầm bầm miệng nhỏ, cầm ống hút đâm đâm vào trong ly sữa, tức giận nói.
"A?" Hác Mãnh há hốc mồm, cười khổ hỏi: "Ai chọ cho bà cô của chúng ta tức rồi, nói cho ta, xem ta không chém hắn làm đôi mới là lạ!"
"Là ngươi đó, ngươi tự bổ đi xem nào!" Từ Manh lầm bầm miệng nhỏ nói.
Hác mãnh cười gượng hai tiếng, gãi đầu nói: "Cái này thì không tính, ta làm sao chọc giận ngươi chứ?"