Mở đầu ngày chủ nhật là một ngày nắng nhẹ, gió nhẹ và mây lướt nhè nhẹ. Tóm lại hôm nay là một ngày đẹp trời để đứa con dâu tương lai ra mắt mẹ chồng. Mở chiếc tủ quần áo ra, cô sàng lọc hết thảy quần áo để mặc. Chọn váy thì nhỡ đâu mẹ bắt nhổ cỏ quét nhà thì chết, thôi thì mặc quần áo bình thường vậy cho dễ hoạt động. Nghĩ vậy cô chọn cho mình một chiếc quần bò bó sát màu rêu cùng chiếc áo croptop năng động.
Bới mái tóc cao, cô điểm thêm chút phấn hồng nhẹ nhàng vào hai gò má. Nhìn cô bây giờ thật khỏe khoắn và cá tính. Soi hết ba chiếc gương trong phòng với sự ưng ý, cô mới vớ chiếc túi xách đi thì chiếc điện thoại cô vang lên tiếng người gọi-là mẹ cô.
-Alo mẹ à.
-Sắp đi chưa con, con có ăn mặc đàng hoàng không, có học món mà hôm nọ mẹ chỉ cho không....
-Dạ con biết rồi mẹ yên tâm.
Nghe những điều mẹ cô hỏi thật khiến cô nhức óc, chuyện gì bà cũng làm quá lên nhất là việc cô lấy chồng ở tuổi hai ba. Thở phào nhẹ nhõm khi nghĩ đến tương lai của mình sẽ không bị mẹ cô ép gả người mà cô không muốn mà cô tự mỉm cười như con điên. Lấy thêm chiếc khăn tay ở trên tủ cô bước ra khỏi nhà thì đã thấy Hoàng Phong đứng chờ ở ngoài.
-Vợ-em ra lâu quá đó. Làm anh chờ mất năm phút rồi.
-Em xin lỗi tại mẹ em mới gọi điện hỏi thăm ý mà.
Nhìn vẻ nũng nịu với gương mặt thành thật, Hoàng Phong mỉm cười khoác vai cô cùng xuống nhà xe để đi về ra mắt bố mẹ chồng. Nghe anh kể bố mẹ anh đã về từ tối hôm qua và hiện tại đang ngồi ở nhà để xem mắt con dâu. Thấy vậy, trong lòng cô càng trào lên sự lo lắng.
Nhà chính của bố mẹ anh cũng không xa lắm, lại đi bằng ô tô lên chỉ khoảng mười lăm phút là có mặt tại nhà. Thấy cô cứ thụp thò không dám bước vào, anh liền nắm tay cô ra hiệu cho cô không phải lo lắng.
Căn nhà Hoàng Phong là một căn nhà khá lớn với vẻ đẹp cổ kính của Châu Âu. Hai bên cổng có trồng loài hoa oải hương mà cô rất thích. Phải chăng đó là một trong những dấu hiệu ủng hộ cô đến đây. Bước vào tròng nhà với tâm trạng bớt lo lắng, thì đập vào đôi mắt cô hai khuôn mặt nghiêm túc đang đăm đăm nhìn thẳng mình.
-Con chào ba mẹ,đây là Thùy Linh bạn gái con,người mà con muốn lấy làm vợ.-Hoàng Phong vui vẻ giới thiệu , thấy vậy cô cũng lí nhí đằng sau:-Dạ cháu chào hai bác.
Người đàn bà thì không thèm đáp quay mặt đi,còn người đàn ông thì có vẻ niềm nở hơn nhưng cũng không mấy ưng thì phải.
-Ta đã nghe nói nhiều về cháu rồi, nhưng chắc cháu chưa biết gì về ta cả nhỉ? À cháu uống trà đi.
Nhận lấy tách trà từ bố Phong mà Thùy Linh không khỏi run và tình đánh đổ nước ra quần của mình.
-Á nóng quá! Nghe cô nói anh vội vàng lấy khăn lau cho cô. Nhìn thấy cảnh có vẻ chướng tai gai mắt bà mẹ liền gọi Phong như là để nhắc nhở. Biết ý, cô đẩy đôibàn tay anh ra tự lau cho mình.
"Cái đồ vụng về!!" Mẹ Phong thầm nghĩ trong đầu .Bà biết cô bé này làm đổ trà vì run do không khí hơi căng thẳng. Tuy vậy bà cũng chả ưa vì bà chỉ biết mỗi đứa con dâu hứa hẹn với bà bạn của bà thôi. Khuôn mặt bà nhìn cô tỏ rõ ra sự không thích. Thôi thì bà không khuyên nhủ được đứa con trai mình bỏ nó thì sẽ làm nó tự rút lui.
Thùy Linh hốt hoảng nhìn khuôn mặt bà,đôi mắt cô bắt đầu long lanh như sắp khóc. Lấy chồng mà lúc nào cũng như phạm nhân thế này thì cứ ở vậy cho lành. Đang mải nghĩ về mình bà mẹ Phong chợt lên tiếng.
-Con đi vào bếp làm cho bác bánh ngọt nhé! Nguyên liệu bác để hết trên bếp rồi, con vào làm cho hai ta thử tài nấu ăn , nghe Phong nói con nấu ăn giỏi lắm.
Sau khi bà nói thì ông lại tiếp lơi ủng hộ:-Đúng rồi đó.
Đáp lại lời ba mẹ Phong cô hoang mang đi vào nhà bếp. Quả thật là cô có biết nấu ăn nhưng chỉ với món: rau luộc, trứng luộc, thịt luộc,..ừm thì thêm cả món trứng rán nữa. Với bánh ngọt thì cô chưa làm bao giờ. Thôi thì đến đâu hay tới đó. Mà cũng tại tên Hoàng Phong chết tiệt, tại sao lại nói là mình biết nấu ăn ngon để giờ đây "cầm con dao trên tay nước mắt rơi..Ôi mẹ ơi". Đấy cái tội nói dối chỉ mang lại phiền phức thôi. Đời sống là phải thật thà chất phác như cô này.
Nhớ ra mình còn có hai con bạn tri kỉ đặc biệt nhất là Thư-nó đang học lớp nấu ăn trên trường ắt hẳn có món bánh ngọt, nghĩ vậy cô liền rút điện thoại gọi.
-Alo, gọi gì tỷ thế, không ra mắt nhà chồng hả? Tiếng Thư lanh lảnh ở đầu bên kia khiến cho cô vui mừng không tả xiết.
-Tỷ tỷ , giúp muội làm món bánh ngọt đi, đang bị mẹ chồng thử thách này.
-Tỷ biết đâu mà giúp, à nhớ ..tỷ có cuốn bí kíp gia truyền được truyền truyền từ thời ông cụ cố tổ thì phải, từ từ để tỷ tìm..
-Nhanh lên tỷ.. Thùy Linh nóng lòng hối giục.
-Rồi bánh gato nhé: đầu tiên đập trứng vào bát đánh đều lên.....abc...
Ở Phòng khách, Hoàng Phong ngồi nóng lòng không yên, toan bước vào giúp cô thì bị mẹ ngăn cản. Anh lo lắng nhất là lúc nãy khi nhìn cô như sắp khóc.
Biết con trai mình lo lắng, ông bố rót vào tách trà kêu anh thư giãn không có phải lo cả. Tuy nói vậy nhưng ông cũng không khỏi vui mừng. Vì ông sợ đứa con gái kia sẽ lừa đảo con trai mình. Tuy nhiên ông không hề biết rằng con trai ông vẫn chưa nói cho cô biết cái ông ty cô làm hiện tại là do nhà anh lập lên và cho anh quản lí.
Trở lại với màn nấu nướng. Thùy Linh nhấc hai chiếc bánh khỏi lò nướng rồi rán hai miếng thịt bò để làm bít tết.
-Ái, mỡ bắn đau quá, trong sách có cách nào để tránh không ạ. Thùy Linh một tay cầm vung xoong một tay cầm đôi đũa lật miếng thịt để tránh mỡ. Nghe tiếng rên của Thùy Linh Quỳnh Thư lật qua quyển sách rồi đáp lại rằng: -Trong sách dạy... mỡ bắn.....phải chịu, làm tiếp đi, đừng thắc mắc.
Rán xong xuôi, Thùy Linh lại hỏi tiếp:-Rán xong rồi tỷ ơi.
-Thế thì... chắc là đặt hai miếng thịt vào giữa.
-Xong rồi, sách còn nói gì nữa không tỷ ơi.
-À, sách dạy là bây giờ chén thôi muội ạ.. Mang ra cho bố mẹ chồng thưởng hức đi nào?
Tắt điện thoại Thư ngồi vào salong tiếp tục trùng tu cho bộ móng tay. Đang làm đẹp thì bị Thùy Linh chen ngang nên bây giờ cô phải tiếp tục thực hiện thôi. Cầm được chiếc dũa lên thì Thanh Hà vào phòng:- Ôi chu choa, bạn Thư nhà ta hôm nay học món bò bít tết để làm gì vậy ta?
-Bò bít tết. Nghe Thanh Hà nói,nhanh như cắt Thư cầm quyển sổ lên:-Bánh ngọt bò bít tết, chết rồi tỷ ơi, đọc nhầm cho con Linh rồi , hay nhỉ bánh ngọt bò bít tết nóng nóng giòn giòn, ngọt ngọt mặn mặn, ....
-----
Kẹp lại cho chiếc bánh tròn và đẹp hơn Thùy Linh tự tin bước ra với thành phẩm của mình.
-Dạ bánh ngọt tới rồi đây ạ... Thùy Linh đặt lên bàn với những giọt mồ hôi lăn trên má.
-Thơm quá, cháu khéo thật đấy. Vừa nói ông bố vừa cầm con dao đưa cho bà vợ ra ý kiểm tra chất lượng.
Còn Phong thì cũng ngạc nhiên vì cô bạn gái của mình biết làm bánh ngọt, lau những giọt mồ hôi cho cô, anh nắm tay tỏ vẻ khen thưởng.
Cầm con dao trên tay bà mẹ lựa cắt từng miếng thì bỗng nhiên một miếng bò bít tết rơi ra.
-Cái gì đây Linh, bánh ngọt sao lại có bò bít tết thế này??
-Con, con,..Linh bối rối trước câu hỏi của bà mẹ.
-Hứ!Tưởng thế nào.. Bà mẹ bĩu môi bỏ đi rồi sau đó ông bố cũng lắc đầu lên phòng.
Nhìn thấy vậy Linh bỗng nhiên òa khóc, vớ lấy túi xách chạy ra khỏi nhà khiến anh không kịp đuổi theo.
(Sắp end rồi, có ngắn quá không m.n. Mọi người thích cặp đôi nào nhất vote ủng hộ cho t/g nha)
Mở đầu ngày chủ nhật là một ngày nắng nhẹ, gió nhẹ và mây lướt nhè nhẹ. Tóm lại hôm nay là một ngày đẹp trời để đứa con dâu tương lai ra mắt mẹ chồng. Mở chiếc tủ quần áo ra, cô sàng lọc hết thảy quần áo để mặc. Chọn váy thì nhỡ đâu mẹ bắt nhổ cỏ quét nhà thì chết, thôi thì mặc quần áo bình thường vậy cho dễ hoạt động. Nghĩ vậy cô chọn cho mình một chiếc quần bò bó sát màu rêu cùng chiếc áo croptop năng động.
Bới mái tóc cao, cô điểm thêm chút phấn hồng nhẹ nhàng vào hai gò má. Nhìn cô bây giờ thật khỏe khoắn và cá tính. Soi hết ba chiếc gương trong phòng với sự ưng ý, cô mới vớ chiếc túi xách đi thì chiếc điện thoại cô vang lên tiếng người gọi-là mẹ cô.
-Alo mẹ à.
-Sắp đi chưa con, con có ăn mặc đàng hoàng không, có học món mà hôm nọ mẹ chỉ cho không....
-Dạ con biết rồi mẹ yên tâm.
Nghe những điều mẹ cô hỏi thật khiến cô nhức óc, chuyện gì bà cũng làm quá lên nhất là việc cô lấy chồng ở tuổi hai ba. Thở phào nhẹ nhõm khi nghĩ đến tương lai của mình sẽ không bị mẹ cô ép gả người mà cô không muốn mà cô tự mỉm cười như con điên. Lấy thêm chiếc khăn tay ở trên tủ cô bước ra khỏi nhà thì đã thấy Hoàng Phong đứng chờ ở ngoài.
-Vợ-em ra lâu quá đó. Làm anh chờ mất năm phút rồi.
-Em xin lỗi tại mẹ em mới gọi điện hỏi thăm ý mà.
Nhìn vẻ nũng nịu với gương mặt thành thật, Hoàng Phong mỉm cười khoác vai cô cùng xuống nhà xe để đi về ra mắt bố mẹ chồng. Nghe anh kể bố mẹ anh đã về từ tối hôm qua và hiện tại đang ngồi ở nhà để xem mắt con dâu. Thấy vậy, trong lòng cô càng trào lên sự lo lắng.
Nhà chính của bố mẹ anh cũng không xa lắm, lại đi bằng ô tô lên chỉ khoảng mười lăm phút là có mặt tại nhà. Thấy cô cứ thụp thò không dám bước vào, anh liền nắm tay cô ra hiệu cho cô không phải lo lắng.
Căn nhà Hoàng Phong là một căn nhà khá lớn với vẻ đẹp cổ kính của Châu Âu. Hai bên cổng có trồng loài hoa oải hương mà cô rất thích. Phải chăng đó là một trong những dấu hiệu ủng hộ cô đến đây. Bước vào tròng nhà với tâm trạng bớt lo lắng, thì đập vào đôi mắt cô hai khuôn mặt nghiêm túc đang đăm đăm nhìn thẳng mình.
-Con chào ba mẹ,đây là Thùy Linh bạn gái con,người mà con muốn lấy làm vợ.-Hoàng Phong vui vẻ giới thiệu , thấy vậy cô cũng lí nhí đằng sau:-Dạ cháu chào hai bác.
Người đàn bà thì không thèm đáp quay mặt đi,còn người đàn ông thì có vẻ niềm nở hơn nhưng cũng không mấy ưng thì phải.
-Ta đã nghe nói nhiều về cháu rồi, nhưng chắc cháu chưa biết gì về ta cả nhỉ? À cháu uống trà đi.
Nhận lấy tách trà từ bố Phong mà Thùy Linh không khỏi run và tình đánh đổ nước ra quần của mình.
-Á nóng quá! Nghe cô nói anh vội vàng lấy khăn lau cho cô. Nhìn thấy cảnh có vẻ chướng tai gai mắt bà mẹ liền gọi Phong như là để nhắc nhở. Biết ý, cô đẩy đôibàn tay anh ra tự lau cho mình.
"Cái đồ vụng về!!" Mẹ Phong thầm nghĩ trong đầu .Bà biết cô bé này làm đổ trà vì run do không khí hơi căng thẳng. Tuy vậy bà cũng chả ưa vì bà chỉ biết mỗi đứa con dâu hứa hẹn với bà bạn của bà thôi. Khuôn mặt bà nhìn cô tỏ rõ ra sự không thích. Thôi thì bà không khuyên nhủ được đứa con trai mình bỏ nó thì sẽ làm nó tự rút lui.
Thùy Linh hốt hoảng nhìn khuôn mặt bà,đôi mắt cô bắt đầu long lanh như sắp khóc. Lấy chồng mà lúc nào cũng như phạm nhân thế này thì cứ ở vậy cho lành. Đang mải nghĩ về mình bà mẹ Phong chợt lên tiếng.
-Con đi vào bếp làm cho bác bánh ngọt nhé! Nguyên liệu bác để hết trên bếp rồi, con vào làm cho hai ta thử tài nấu ăn , nghe Phong nói con nấu ăn giỏi lắm.
Sau khi bà nói thì ông lại tiếp lơi ủng hộ:-Đúng rồi đó.
Đáp lại lời ba mẹ Phong cô hoang mang đi vào nhà bếp. Quả thật là cô có biết nấu ăn nhưng chỉ với món: rau luộc, trứng luộc, thịt luộc,..ừm thì thêm cả món trứng rán nữa. Với bánh ngọt thì cô chưa làm bao giờ. Thôi thì đến đâu hay tới đó. Mà cũng tại tên Hoàng Phong chết tiệt, tại sao lại nói là mình biết nấu ăn ngon để giờ đây "cầm con dao trên tay nước mắt rơi..Ôi mẹ ơi". Đấy cái tội nói dối chỉ mang lại phiền phức thôi. Đời sống là phải thật thà chất phác như cô này.
Nhớ ra mình còn có hai con bạn tri kỉ đặc biệt nhất là Thư-nó đang học lớp nấu ăn trên trường ắt hẳn có món bánh ngọt, nghĩ vậy cô liền rút điện thoại gọi.
-Alo, gọi gì tỷ thế, không ra mắt nhà chồng hả? Tiếng Thư lanh lảnh ở đầu bên kia khiến cho cô vui mừng không tả xiết.
-Tỷ tỷ , giúp muội làm món bánh ngọt đi, đang bị mẹ chồng thử thách này.
-Tỷ biết đâu mà giúp, à nhớ ..tỷ có cuốn bí kíp gia truyền được truyền truyền từ thời ông cụ cố tổ thì phải, từ từ để tỷ tìm..
-Nhanh lên tỷ.. Thùy Linh nóng lòng hối giục.
-Rồi bánh gato nhé: đầu tiên đập trứng vào bát đánh đều lên.....abc...
Ở Phòng khách, Hoàng Phong ngồi nóng lòng không yên, toan bước vào giúp cô thì bị mẹ ngăn cản. Anh lo lắng nhất là lúc nãy khi nhìn cô như sắp khóc.
Biết con trai mình lo lắng, ông bố rót vào tách trà kêu anh thư giãn không có phải lo cả. Tuy nói vậy nhưng ông cũng không khỏi vui mừng. Vì ông sợ đứa con gái kia sẽ lừa đảo con trai mình. Tuy nhiên ông không hề biết rằng con trai ông vẫn chưa nói cho cô biết cái ông ty cô làm hiện tại là do nhà anh lập lên và cho anh quản lí.
Trở lại với màn nấu nướng. Thùy Linh nhấc hai chiếc bánh khỏi lò nướng rồi rán hai miếng thịt bò để làm bít tết.
-Ái, mỡ bắn đau quá, trong sách có cách nào để tránh không ạ. Thùy Linh một tay cầm vung xoong một tay cầm đôi đũa lật miếng thịt để tránh mỡ. Nghe tiếng rên của Thùy Linh Quỳnh Thư lật qua quyển sách rồi đáp lại rằng: -Trong sách dạy... mỡ bắn.....phải chịu, làm tiếp đi, đừng thắc mắc.
Rán xong xuôi, Thùy Linh lại hỏi tiếp:-Rán xong rồi tỷ ơi.
-Thế thì... chắc là đặt hai miếng thịt vào giữa.
-Xong rồi, sách còn nói gì nữa không tỷ ơi.
-À, sách dạy là bây giờ chén thôi muội ạ.. Mang ra cho bố mẹ chồng thưởng hức đi nào?
Tắt điện thoại Thư ngồi vào salong tiếp tục trùng tu cho bộ móng tay. Đang làm đẹp thì bị Thùy Linh chen ngang nên bây giờ cô phải tiếp tục thực hiện thôi. Cầm được chiếc dũa lên thì Thanh Hà vào phòng:- Ôi chu choa, bạn Thư nhà ta hôm nay học món bò bít tết để làm gì vậy ta?
-Bò bít tết. Nghe Thanh Hà nói,nhanh như cắt Thư cầm quyển sổ lên:-Bánh ngọt bò bít tết, chết rồi tỷ ơi, đọc nhầm cho con Linh rồi , hay nhỉ bánh ngọt bò bít tết nóng nóng giòn giòn, ngọt ngọt mặn mặn, ....
-----
Kẹp lại cho chiếc bánh tròn và đẹp hơn Thùy Linh tự tin bước ra với thành phẩm của mình.
-Dạ bánh ngọt tới rồi đây ạ... Thùy Linh đặt lên bàn với những giọt mồ hôi lăn trên má.
-Thơm quá, cháu khéo thật đấy. Vừa nói ông bố vừa cầm con dao đưa cho bà vợ ra ý kiểm tra chất lượng.
Còn Phong thì cũng ngạc nhiên vì cô bạn gái của mình biết làm bánh ngọt, lau những giọt mồ hôi cho cô, anh nắm tay tỏ vẻ khen thưởng.
Cầm con dao trên tay bà mẹ lựa cắt từng miếng thì bỗng nhiên một miếng bò bít tết rơi ra.
-Cái gì đây Linh, bánh ngọt sao lại có bò bít tết thế này??
-Con, con,..Linh bối rối trước câu hỏi của bà mẹ.
-Hứ!Tưởng thế nào.. Bà mẹ bĩu môi bỏ đi rồi sau đó ông bố cũng lắc đầu lên phòng.
Nhìn thấy vậy Linh bỗng nhiên òa khóc, vớ lấy túi xách chạy ra khỏi nhà khiến anh không kịp đuổi theo.
(Sắp end rồi, có ngắn quá không m.n. Mọi người thích cặp đôi nào nhất vote ủng hộ cho t/g nha)