" Thổ Thành " A Ngưu trực tiếp thi triển thổ thuộc tính của bản thân tạo thành một toà thành nhỏ ngăn chặn một số yêu thú xông qua.
Bàn tay to lớn lực lưỡng cầm Thiết Truỳ hung hăng càn quét ...
Trên tường thành đám binh sĩ liên tục phóng ra hoả tiễn từ xa , nhân số bên nhân loại chỉ vỏn vẹn gần người.
Đấu với hàng vạn yêu thú điên cuồng chạy đến quả thực là có hơi miễn cưỡng.
Hồng Quang trong mắt Vũ Hạo chợt loé, Uy Áp Đế Vương lập tức toả ra bao trùm phạm vi một phần tư chiến trường.
Với thực lực của Vũ Hạo hiện này còn chưa bin thái tới mức có thể bao phủ toàn bộ chiến trường với hàng vạn yêu thú như này được .
Vô số yêu thú thực lực Trúc Cơ trực tiếp khuỵ xuống, tiếp đó theo quán tính hình thành một hiệu ứng domino làm cho những con yêu thú phía trước kia trực tiếp bị những đoàn yêu thú phía sau dẫm nát.
" Lôi Thần Biến _ Chấp Chưởng Thiên Không "
Tóc đen hoá vàng, bạch y trên người lập tức hoá thành một bộ Lôi bào hoàng kim rực rỡ , Lôi Thiên Dực dang rộng sau lưng ẩn ẩn có năm luồng ngũ sắc lôi kiếp .
Ánh mắt cùng uy áp như thần toả ra khiến cho vô số yêu thú lập tức run lẩy bẩy, không còn chiến ý ...
" Lôi Thiên Linh " Hai tay dang rộng, Lôi hệ thuộc tính từ trong cơ thể lập tức ầm ầm bộc phát.
Vũ Hạo lập tức điều động lôi kiếp kéo đến, lập tức trấn xuống bầy yêu thú phía dưới kia ...
Đám người trợn mắt kinh ngạc nhìn một màn này , một mình Vũ Hạo tiêu diệt một phần tư thú triều.
Mặc dù đều là yêu thú cấp thấp nhưng trong một thời gian ngắn như vậy mà có thể tiêu diệt một cách nhanh gọn như vậy thì bọn hắn đương nhiên là không cách nào mà làm được ...
" Thật mạnh !!! " đám binh sĩ trên tường thành ánh mắt sáng rực nhìn lên thân ảnh như Thần kia của Vũ Hạo.
" Hạo sư đệ ẩn dấu thật sâu !!! " nhìn thân ảnh kia của Vũ Hạo, Hồ Thục nói thầm ...
" Khà khà ...!Hạo huynh đệ quả thực là quá cường hãn.
A Ngưu ta phục ...! Cơ Bắp " A Ngưu vẻ mặt đầy sùng bái nhìn Vũ Hạo.
Dù sao truyền thống tôn sùng kẻ mạnh đã ăn sâu vào trong máu của Ngưu Tộc rồi .
Tôn Bảo cũng không hề kém cạnh, biến bản thân to lớn bằng cỡ nhân loại bình thường.
Thoắt ẩn thoắt hiện trong chiến trường , công dụng của Địa Sát Thất Thập Nhị Biến bây giờ mới chỉ thể hiện được có một phần mà thôi.
Có lẽ về mặt ngôn ngữ Tôn Bảo giống với con người, phải trải qua một quá trình dài tiếp thu ngôn ngữ mới có thể bắt đầu tập nói được.
Còn về những mặt khác thì cho dù là nhân loại , yêu thú hay bất kì giống loài chủng tộc nào Tôn Bảo cũng đều phát triển một cách vượt trội hơn.
Có lẽ đây cũng là một ưu điểm của một trong Hỗn Thế Tứ Hầu...
Vì Tôn Bảo giai đoạn này đã có Địa Sát Thất Thập Nhị Biến, trong môn công pháp không rõ phẩm cấp này đã có quá nhiều thông tin cần Tôn Bảo khai thác.
Cho nên Vũ Hạo cũng không dám cho Tôn Bảo thêm bất kì một môn công pháp nào khác.
Vì Tôn Bảo không giống như bản thân cậu có Hệ Thống phụ trợ cho nên Vũ Hạo sợ Tôn Bảo học quá nhiều thứ rồi thành ra ảnh hưởng về sau của nó .
Chờ một thời gian nữa sẽ cho Tôn Bảo luyện hoá Hoả Nhãn Kim Tinh đây cũng coi như là một phần an ủi cho nó.
Vũ Hạo thầm nhủ .
Trận chiến diễn ra càng ngày càng căng thẳng, có A Ngưu dựng thổ thành bọc hậu cho nên khá ít yêu thú lọt lưới mà tấn công vào thành.
Thi thoảng có một vài yêu thú tầm trung xông vào cũng đều bị thủ đoạn của nhóm người Quận chủ xử lý .
Tuy nhiên số lượng yêu thú vẫn không hề có dấu hiệu suy giảm.
Trong đám người được Phủ Sơn Quận Chủ mời về chẳng may đã có hai người ngã xuống.
Đám người không như Vũ Hạo có Thôn Thiên Quyết liên tục gia trì khiến cho trong trận chiến , càng đánh càng hăng.
Mà đám người này theo thời gian cũng đều bị mất sức, điều này ảnh hưởng rất lớn trong khi chiến đấu.
Mà giờ đây lại thuộc dạng chiến đấu trên phạm vi rộng như này , chỉ cần một chút sơ ý thôi cũng đủ cho yêu thú tiến tới làm thịt rồi ...
Vũ Hạo liên tục thi triển công kích trên phạm vi rộng, nhưng dường như đám này giống như là sóng biển vậy.
Dạt về bờ liên miên không dứt ...
" Đã tới lúc cho các ngươi nếm thử món chính rồi !!! " Tàn kiếm Thuận Thiên ngưng tụ , điên cuồng hút lấy linh khí trong thiên địa vào trong thân kiếm .
" Khai Thiên Kiếm phổ thức thứ hai _ Nhất Kiếm Định Giang Sơn " phong vân biến sắc , từ trên bầu trời dần nứt ra một khe nứt.
Từ bên trong dần dần ngưng tụ ra một thanh trường kiếm khổng lồ .
Mang theo sức mạnh phô thiên cái địa , hoàng kim sắc toả ra như một vầng thái dương vậy.
Tràng cảnh này hiện ra nhất thời làm cho toàn thể chúng nhân có mặt ở đây đều đột ngột biến sắc .
" Linh ...!Linh Cấp ....!!!!! " cả đám há hốc mồm dường như tình cảnh này quá đỗi kinh ngạc.
" Thực lực Kim Đan sơ kì thi triển vũ kĩ Linh cấp.
Điều này có thể sao ??? "
Bọn họ từng thấy qua người thi triển Thiên Cấp công pháp , mặc dù uy lực cực kì mạnh mẽ nhưng vẫn còn chưa đến mức k hủng bố như này ...
" Trấn "
Vũ Hạo huy động tới cực hạn lập tức thanh kiếm khổng lồ kia ầm ầm phá không mà trấn xuống.
Trời long đất lở trước uy áp của một kiếm này.
Cả đám yêu thú tưởng chừng không sợ trời không sợ đất , trong mắt chỉ có điên cuồng mọi khi.
Giờ phút này hai chân cũng run rẩy tràn ngập sợ hãi ...
" Ầm "
Khai Thiên Kiếm nhanh chóng trấn thẳng về phía trung tâm của bầy yêu thú.
Năng lượng tàn phá cùng sát thương phải nói là vô cùng lớn.
Khiến cho giờ phút này phải phân nửa thú triều đều tan thành tro bụi dưới một kiếm này...
Sắc mặt Vũ Hạo trắng bệch hiển nhiên, một chiêu này với cậu bây giờ cũng coi như là quá sức dù cho có Thôn Thiên Quyết hỗ trợ.
Mặc dù đẳng cấp không cao bằng Thuận Thiên Kiếm Pháp nhưng mức độ tiêu hao linh lực cùng sát thương của nó gây ra phải nói hai chữ " Kh ủng Bố " để hình dung.
Chỉ là ngay tức thì, Vũ Hạo còn đang kịch liệt thở d ốc thì Thông Thiên Nhãn cảm nhận được nguy hiểm lập tức báo động.
Một bóng đen to lớn nhanh chóng lướt về phía cậu mà công kích .
Mặc dù có phản ứng nhưng tốc độ của bóng đen kia quá nhanh hơn hết Vũ Hạo còn đang có dấu hiệu kiệt sức.
Cho nên lúc này chỉ trong nháy mắt bóng đen to lớn kia đã nhanh chóng áp sát về phía cậu.
Một bộ móng vuốt khổng lồ hướng thẳng về phía Vũ Hạo mà vỗ xuống.
" Ầm "
" Phụt "
Một búng máu phun ra , Vũ Hạo bị đánh cho bay như rẻ rách cách xa hàng trăm mét.
" Hạo sư đệ !!! " đám người Thiết Sa Đội cả kinh cao lên.
Đám người lập tức cả kinh, mới vừa rồi Vũ Hạo trông giống như một vị thân cao cao tại thượng , chỉ một cái phất tay đã tiêu diệt phân nửa bầy yêu thú.
Mà chỉ chớp mắt sau cậu đã bị đánh bay ra hàng trăm mét.
Từ trong đám khói bụi dần tản ra, đám người mới bắt đầu nhìn thấy rõ được bóng đen to lớn kia .
" Thiểm Điện Hắc Báo " một trong số khách khanh trưởng lão của Phủ Sơn Quận kinh hô.
" Thiểm Điện Hắc Báo ....!khí tức này là khí tức của Kim Đan Đại Viên Mãn ....!Cơ Bắp " A Ngưu vẻ mặt kiêng kị nhìn Thiểm Điện Hắc Báo nói với đám người.
" Khí tức này không phải những con tu vi Đại Viên Mãn khác có thể so sánh.
Dường như nó được một thứ gì đó làm cho thực lực cùng bộ dáng cải thiện một cách rõ dệt !!! " Cao Hắc trầm giọng nói.
" Ý đại ca là giống như nhận được một loại ngoại lực giống như chúc phúc sao ? " Cao Bạch vẻ mặt nghiêm túc hỏi.
" Gần như là vậy, đây cũng chỉ là một loại suy đoán của ta mà thôi !!! " Cao Hắc gật gật đầu nói.
" Quả thực hình dáng của con Thiểm Điện Hắc Báo này không giống với những còn Thiểm Điện Hắc Báo khác !!! " Lưu Cương lúc này cũng tiến lên mở miệng nói.
" Rốt cục càng ngày sự quỷ dị của Thú Triều càng làm người ta cảm thấy tò mò !!! " ...
...
" Hạo sư đệ , ngươi không sao chứ !!! " Hồ Thục nhanh chóng chạy đến bên đống đổ nát nơi Vũ Hạo bị đánh bay.
" Đệ không sao ...!" từ trong đống đổ nát Vũ Hạo nhanh chóng đi ra.
Xung quanh cơ thể tản phát ra lục sắc quang mang, hiển nhiên đây là công dụng của Sinh Mệnh Mộc đang cấp tốc khôi phục lại những vết thương trên cơ thể .
" Không sao là tốt rồi, làm tỷ lo muốn chết !!! " Nhìn thấy Vũ Hạo vẫn còn có thể bình an đứng dậy Hồ Thục thở nhẹ một hơi.
Bàn tay nhẹ nhành để lên miệng Vũ Hạo một viên đan dược ...
" Con nghiệt súc này xem ra không dễ đối phó " Vũ Hạo híp mắt lại, Thông Thiên Nhãn mở ra nhìn chăm chăm Thiểm Điện Hắc Báo.
Bộ dáng của Thiểm Điện Hắc Báo bộ lông toàn một màu đen tuyền bóng mượt.
Trên thân còn có vô số vật thể giống như là những gai nhọn nhô lên.
Trên đầu mọc thêm một chiếc sừng, toàn thân được bao phủ một lớp điện toả ra cung quanh.
Răng nanh dài mọc ra, ánh mắt đầy rẫy sát khí nhìn đám người, trông cực kì là kh ủng bố ....
" Điểm yếu của nó là chiếc sừng ở trên đỉnh đầu !! " Vũ Hạo ngay lập tức tìm ra yếu điểm nhanh chóng nói cho đám người Cao Hắc.
" Nhưng vị trí đó là nơi tích tụ nhiều lôi điện nhất, xem ra không dễ dàng đắc thủ như vậy !!! " Mặc dù tin tức của Vũ Hạo đưa ra là rất cần thiết nhưng xem ra hết thảy đều không hề đơn giản như vậy.
" Trước hết chúng ta cần người cầm chân con Hắc Báo Thủ Lĩnh này.
Còn lại tập trung nhanh chóng tiêu diệt những con yêu thú khác, để tránh cho bọn chúng tấn công vào trong thành.
" Vũ Hạo lập tức đề nghị .
" Vậy ai trong số chúng ta tình nguyện làm việc cầm chân con súc sinh kia !!! " một trong số đám người trưởng lão khách khanh kia nói.
" Việc này để cho ta đi , mặc dù không đánh lại nó nhưng cầm chân trong một thời gian thì vẫn có nắm chắc !!! " Vũ Hạo nhanh chóng lên tiếng nói.
Mặc dù tu vi cậu chỉ là Kim Đan sơ kì nhưng đám người đã tận mắt chứng kiến thực lực của cậu quả thực không hề tầm thường một chút nào cho nên lời của Vũ Hạo nói ra cũng không có mấy dị nghị gì.
" Thêm cả ta vào đi, ít ra thêm một người là thêm một phần sức mạnh.
Hơn hết ta cũng cũng có mấy phần nắm chắc ...!" Lưu Cương với thân hình to lớn không thua kém gì A Ngưu lập tức đứng ra nhận lời .
" Được vậy thì đệ cùng với Lưu Cương sư huynh sẽ cầm chân con Thiểm Điện Hắc Báo này.
Còn lại mọi việc phải nhờ tới mọi người rồi ...!" Vũ Hạo gật đầu nói.
" Đệ cũng cẩn thận một chút !!! " Hồ Thục nhẹ giọng nói.
Cả đám cũng gật đầu đồng ý , vì hầu hết hơn phân nửa yêu thú đều bị Vũ Hạo diệt sát.
Nói là vậy nhưng số lượng còn lại cũng không hề ít, tuy nhiên đối phó với đám này phần nào còn dễ chịu hơn là đối mặt với Thiểm Điện Hắc Báo có chút biến dị kia ...
Điều mọi người cần làm giờ đây đó chính là nhanh chóng tiêu diệt đám yêu thú còn lại này để nhanh chóng hỗ trợ cho Vũ Hạo cùng Lưu Cương .
Rống
Thiểm Điện Hắc Báo gầm rống giống như ra lệnh cho đội quân yêu thú điên cuồng tấn công.
" Mọi người nhớ rõ an toàn của bản thân là trên hết , nếu như cảm thấy quá sức thì có thể yêu cầu cứu trợ.
" Cao Hắc trầm giọng nói.
" Rõ "
Đám người lập tức đồng thanh ứng tiếng .
Ánh mắt Vũ Hạo loé lên hồng quang, Lôi Thần Biến lập tức triển khai , tàn kiếm Thuận Thiên xuất hiện nơi tay.
Lúc này cậu nở một nụ cười rực rỡ trầm giọng nói ...
" Lúc nãy do ta sơ ý bị ngươi đánh lén ...!để xem rốt cuộc yêu thú biến dị có bao nhiêu bổn sự !!! ".