" Lo lắng sao ? " cầm lấy tay Vũ Hạo , Linh Vân chậm dãi nói.
" Có một chút " nhìn vào khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng Vũ Hạo cũng không dấu diếm điều gì lập tức thừa nhận.
" Không thể tưởng tượng được, lần làm nhiệm vụ này chỉ là truy tìm manh mối của Long Nhật sư huynh mà lại nguy hiểm tới bậc này.
Vậy mà có khả năng lại phải chịu chết ở đây.” Linh Vân trong lòng khẽ đắng chát.
Thấy biểu lộ của nàng có chút run rẩy, Vũ Hạo nở một nụ cười tự tin khẽ kéo nàng lại ôm vào trong lồng ngực của mình vỗ về nói.
" Tỷ không cần phải lo lắng , chỉ cần lão tổ Trúc cơ đại viên mãn của Hứa gia không ra mặt thì ta sẽ không cho phép ai có thể cản lại bước chân của chúng ta" lời nói toả ra một sự tự tin mãnh liệt vào bản thân.
Nằm gọn trong lồng ngực vững chắc , lắng nghe tiếng tim đập của Vũ Hạo và những lời nói tràn đầy tự tin và bá đạo như vậy khiến Linh Vân lấy lại tự tin không ít.
Hai người lặng lẽ đứng ôm nhau một lúc cảm nhận được hơi ấm của nhau.
Ra sức hít vào mùi thơm tự nhiên của người thiếu nữ khiến cho Vũ Hạo có một chút rạo rực trong lòng.
“Chúng ta vẫn còn hi vọng.
Vì tư lợi mà Hứa gia đã bất chấp mà bắt giết phàm nhân lấy xương thay máu.
Còn vị lão tổ kia phải chủ trì Đại Trận nên cũng không có khả năng đuổi theo, không những thế toàn bộ Hứa gia bây giờ cũng đang ở trong trận pháp.
Cho nên…cũng sẽ không có quá nhiều người truy sát chúng ta!” Từ trong lồng ngực của Vũ Hạo , Linh Vân khẽ ngửa đầu lên nói.
Bởi Vũ Hạo chỉ cao hơn Linh Vân cái đầu cho nên khi Linh Vân ngửa đầu lên thì Vũ Hạo cũng nhìn xuống về phía nàng.
Hai khuôn mặt gần như áp sát vào nhau, bờ môi đỏ mọng của thiếu nữ như có một lực hút vậy.
" Chụt " chẳng biết ma xui quỷ khiến như nào mà Vũ Hạo lại làm ra hành động hết sực táo bạo như vậy.
Tưởng chừng như sẽ bị Linh Vân sư tỷ đẩy ra và rồi một hồi trách móc.
Nhưng không, Linh Vân sư tỷ cũng không có phản ứng chỉ nhắm hờ đôi mắt và chậm dãi đáp lại Vũ Hạo.
Như được mở cờ ở trong bụng vậy, dù biết là " Mái đã chịu Trống " nhưng Vũ Hạo cũng biết đạo lý " Dục Tốc Bất Đạt " muốn lấy được trái tim thiếu nữ là phải từ từ và chậm dãi...
Khẽ tách khỏi đôi môi ra, Linh Vân ngượng đỏ chín mặt khẽ rúc sâu vào trong lồng ngực của Vũ Hạo để che đi nỗi xấu hổ này.
Nàng là một hoàng hoa khuê nữ, trước đây có biết bao nhiêu thiên kiêu gia tộc hiển hách đến cầu thân nhưng nàng đều không để vào trong mắt.
Nhưng không hiểu vì sao khi đứng trước thiếu niên trước mắt này khiến tim nàng lại đập nhanh như vậy.
Từ trước đến nay cô không hề có sự tò mò hay bất kì điểm thân mật nào với người khác giới cả.
...
Hai người tiếp tục chạy đi về phía bên ngoài của khu rừng.
Chỉ là lúc này, đột nhiên phía sau bọn họ vang lên từng tiếng rít truyền tới, ngay khi sắc mặt bọn họ chưa kịp biến hóa thì đã thấy được bảy thân ảnh trong âm thanh vù vù từ một hướng khác trong khu rừng rậm xông đến.
" Tới rồi " Vũ Hạo dừng lại không tiếp tục chạy nữa.
Lặng lẽ đứng đó chờ đám người kia tới.
Người đi đầu chính là gã thanh niên có tu vi Trúc cơ sơ kỳ kia, hắn liếc mắt nhìn thoáng qua hai người Vũ Hạo, trong mắt lóe lên đầy sát cơ.
" Ồ !! Không trốn nữa sao !!! " trong giọng nói đầy vẻ mỉa mai châm chọc.
" Chỉ cần các ngươi vẫn nằm trong phạm vi của trận pháp thì các ngươi cho dù chạy đằng trời cũng khó thoát "
" Nhớ kỹ người giết hai ngươi Hứa Cường "
" Giết " Đám tộc nhân Hứa gia lập tức lấy ra pháp khí, ánh mắt của cả đám lạnh như băng rồi bỗng nhiên vọt tới.
Hai người tu vi Luyện Khí tầng và ba tên Luyện khí tầng còn một tên là luyện khí tầng .
" Hừ , Làm càn " từ trong ánh mắt xuất hiện một tia hồng quang.
Uy Áp toả ra nhắm thẳng vào đám người đang vọt đến.
Tên tu sĩ Luyện Khí tầng lập tức hai mắt trắng dã ngất xỉu tại chỗ.
Năm tên còn lại ý chí chiến đấu giảm hơn phân nửa lập tức hai chân mềm nhũn voi lực như sắp ngã.
Nhìn thấy một màn này tên Hứa Cường kia hai mắt lập tức co rút lại không thể tin vào mắt mình.
Linh Vân ở bên cạnh tuy không phải lần đầu chứng kiến cảnh này nhưng cô vẫn rung động không thôi.
" Sư tỷ , tỷ có thể lo được mấy tên còn lại kia không ? " Vũ Hạo nhìn vào gương mặt tuyệt mỹ kia mà hỏi.
" Nếu như bọn chúng lúc toàn thịnh thì không có khả năng, nhưng bây giờ thì đủ sức chiến một trận " Gật đầu vẻ mặt đầy tự tin cô chậm dãi trả lời.
" Tốt " không nói hai lời Vũ Hạo trực tiếp lấy ra Hoả Long Kiếm, trực tiếp lao thẳng đến quấn lấy tên Hứa Cường.
Hứa Cường cười lạnh, rồi gã hất tay áo lên, một cái pháp bảo hình đầu lâu xuất hiện nhanh chóng bạo tăng kích thước tới nửa trượng, phát ra từng tràng cười " khặc khặc " nghe mà rợn ngừời mà lao thẳng tới người Vũ Hạo.
Vũ Hạo tốc độ cực nhanh.
Trong nháy mắt đầu lâu đã tiến đến gần , Hoả Long kiếm bạo phát Thôn Thiên Quyết ra trì vào thân kiếm chém ra một một đường trực tiếp ma sát với pháp bảo đầu lâu kia của Hứa Cường.
Ầm một tiếng, một lực trùng kích chuyền ra bốn phía.
Khiến Vũ Hạo bay ra một khoảng xa, Phun ra một búng máu .Không thể không nói chênh lệch giữa Trúc cơ và Luyện Khí, chênh lệch thực sự quá lớn.
Một tiếng nổ vang lên, Linh Vân phun ra máu tươi, tuy vẫn gắng gượng chống đỡ nhưng cả người nàng loang lổ đầy máu, lại bị đám người vây chặt.
" Sư tỷ " Vũ Hạo gầm lên giận dữ.
Nhưng nhất thời bị Hứa Cường cuốn lấy không cách nào mà thoát khốn dễ dàng được.
" Thân ngươi còn khó dữ mà còn lo lắng cho người khác sao " Giọng nói đầy mỉa mai.
Nhưng trong lòng thì giật thót, không nghĩ tới một con kiến Luyện Khí tầng mà có thể chiến ngang tay với mình điều này thực sự là không có khả năng.
" Là các ngươi ép ta " Đột nhiên nhiệt độ xung quanh trở nên nóng đến mức kinh khủng.
" Ầm " Hư Vô Thôn Viêm xuất hiện khiến linh khí trong phạm vi xung quanh lập tực tụ lại trên người Vũ Hạo.
Cùng lúc đó Thôn Thiên Quyết vận dụng tới cực hạn gia trì lên trên thân kiếm.
Hoả Long kiếm bạo phát bùng lên ngọn lửa màu đen trông hết sức là quỷ dị.
" Chết đi " một nhát chém kèm theo nhiệt lực đến khủng bố chém lên Hứa Cường.
" Ầm " một tiếng , Vũ Hạo không chút do dự xoay người lao thẳng về phía đám người đang vây công Linh vân.
Một đạo kiếm khí trảm ra khiến cho tên Luyện Khí tầng lập tức bỏ mạng.Ba tên còn lại thấy vậy cũng không thèm quan tâm lập tức xoay người bỏ chạy.
Vũ Hạo tiến tới ôm lấy Linh Vân toàn thân dính vô số vết thương.
Không chút chần chờ phi thẳng về phía trước, tuy một đòn kia nhìn thì có vẻ khủng bố nhưng bảo muốn làm trị trọng thương nặng hay giết tên Hứa Cường kia thì đó là điều không có khả năng.
Từ hệ thống Vũ Hạo biết được chiếc đầu lâu kia là vật không hề tầm thường.
Và hơn hết sau khi thi triển toàn bộ vốn liếng của mình cậu thực sự đã bị kiệ sức.
Nếu tên Hứa Cường kia mà dây dưa tiếp thì có lẽ sẽ để lại hậu quả khó lường.
Ôm Linh Vân vào trong lồng ngực hít một hơi thật sâu chạy một mạch lao thẳng về phía khu rừng.
" Chó chết.
Ngươi đứng lại đó cho ta " phương xa vang vọng lại tiếng gầm phẫn nộ của Hứa Cường.
...
Đêm xuống , trong một hang sơn động.
Sau một ngày đêm chạy trốn khỏi đám người Hứa Cường.
Trên đường đi Vũ Hạo đã cho Linh Vân sử dụng lọ thuốc trị thương mà mình nhận được từ hệ thống khi mới bắt đầu tới thế giới này.
Tuy với tu vi Luyện Khí tầng đỉnh phong của Linh Vân không được hiệu quả cho lắm nhưng ít ra cũng đủ để cầm máu và khôi phục lại các vết thương.
Lúc này đây, trong sơn động Vũ Hạo thu thập cỏ khô vun lại thành giống như một tấm đệm lấy y phục của mình trải lên bên trên và đặt Linh Vân nằm xuống nghỉ ngơi.
Nhưng lúc này trông cậu khá là lúng túng , bởi vì y phục của Linh Vân đã loang lổ những vết máu và một vài chỗ đã bị chém rách ra.
Hít một hơi thật sâu.
Không chút do dự cậu từ từ chậm dãi cởi bỏ y phục trên người của Linh Vân ra.
Khi từng kiện, từng kiện y phục được thoát ly ra khỏi.
Lộ ra trước mắt Vũ Hạo là một thân hình dùng hai từ " Hoàn Hảo " để miêu tả, khiến bất giác hơi thở của cậu trở nên dồn dập.
Từng tấc từng tấc trắng nõn nà da thịt xuất hiện, Cổ cao thon dài, xương quai xanh tinh xảo, hai bầu ngực trắng nõn cao vút, to tròn, hai viên ruby đỏ hồng tô điểm trên đỉnh bầu ngực càng thêm rực rỡ.
Vòng eo linh động trơn nhẵn, mông thịt đầy đặn núc ních, một bàn tay Vũ Hạo cảm giác như nắm không xuể...
Đùi nàng múp máp khép chặt, ngay giữa là đóa hoa thành thục mộng nước, lông mu đen tuyền cắt tỉa gọn gàng .
Liên tục nuốt vài ngụm nước miếng côn thịt trong đũng quần bất giác ngẩng cao đầu lên.
Nhưng giờ đây không phải là thời điểm trong đầu dâng lên tà niệm với Linh Vân.
" Đệ nhìn đủ chưa " Bất chợt Linh Vân khẽ lên tiếng.
Nhưng trong giọng nói nghe qua có phàn nũng nịu và hờn trách.
" Khụ Khụ " khẽ ho lên một tiếng Vũ Hạo coi như chưa có chuyện gì xảy ra khẽ đáp.
" Tỷ ...tỷ tỉnh rồi à ,thực ra là ta chưa nhìn thấy gì cả." Vuốt vuốt mũi của mình, lúng túng đáp.
Linh Vân thấy vẻ lúng túng của Vũ Hạo trông hết sức đáng yêu , nhưng trong tình cảnh này nàng cũng không muốn chêu chọc cậu ta nữa nên chỉ khúc khích cười.
" Còn để cho người ta không mặc quần áo đến bao giờ nữa " Khẽ ngườm Vũ Hạo một cái trách móc.
Nhấc thân thể mềm mại như không xương của Linh Vân lên ôm vào lồng ngực.
Động tác hết sức ôn nhu cẩn thận mặc lên từng kiện quần áo lên cho nàng.
Xong xuôi hết tất cả nhưng Vũ Hạo không nỡ rời mà vẫn ôm chặt nàng lại trong lòng.
Linh Vân cũng không nói gì để mặc cho chàng thiếu niên trẻ hơn mình tuổi này ôm vào trong ngực.
Nàng cảm giác thật ấm áp , một loại cảm giác mà năm nay nàng chưa từng trải nghiệm.
Hai tay ôm lấy thân thể nhu mềm trong lòng, Vũ Hạo đỡ nàng xoay người lại đối diện cùng cậu, mắt nàng vẫn khép hờ như đang hưởng thụ cảm giác yên bình này vậy, mũi quỳnh nhỏ nhắn cao thẳng cùng đôi môi hồng hào đang hé mở để lộ hàm răng trắng đều như bắp của nàng như một đóa hoa non nớt nhưng tràn đầy quyến rũ.
Hai gương mặt lúc này đối diện nhau, hơi thở như u lan thơm ngát của nàng khiến cậu trở nên say mê, Vũ Hạo vuốt nhẹ mái tóc đen tuyền hơi rối của nàng, dịu dàng đặt một nụ hôn lên cái trán trơn bóng mềm mịn.
Dựa vào kinh nghiệm kiếp trước cùng bạn gái của mình Vũ Hạo không tiếp tục chần chờ, đặt một nụ hôn lên đôi môi đang tỏa ra hương thơm mê người kia, bắt đầu dịu dàng nhấm nháp.
Môi nàng lành lạnh hơi khô vì bị thương nhưng mềm mại vô cùng, hắn vươn đầu lưỡi liếm nhẹ quanh môi nàng, mút lấy cánh môi xinh xắn.
Không chịu dừng lại ở đó, Lạc Nam vươn ra đầu lưỡi, tách nhẹ hai cánh môi yếu ớt, đầu lưỡi trơn tuột của hắn tiến vào tìm tòi khám phá, khẽ đảo qua hàm răng trắng như châu ngọc, ôn nhu thưởng thức hương tân ngọc dịch của nữ thần trong ngực, cuối cùng lưỡi của hắn cũng xâm nhập sâu vào, hung hăng cuộn lấy cái lưỡi ngọt ngào ẫm ướt của giai nhân.
Một nụ hôn sâu kiểu Pháp.
CHỤT CHỤT
Vũ Hạo miệng vừa mút lưỡi, một tay ôm chặt eo thon, một tay vuốt ve gò má trơn nhẵn của nàng.
Hôn hồi lâu, Lạc Nam rời môi để lại sợi tơ trắng bạc nối liền hai khuôn miệng.
" Cảm giác thế nào ? " Vũ Hạo ôn nhu nhìn nàng, nhẹ nhàng nói.
" Cảm giác thật lạ , nhưng thật thích " Rúc vào trong lòng Vũ Hạo mỉm cười ngọt ngào đáp.
Vũ Hạo áp sát mặt nàng vào mặt mình, dùng đầu mũi cọ vào mũi nàng, ngửi hương thơm mê người do đôi môi lan tỏa, cậu lại không nhịn được cúi đầu xâm chiếm, hai cái lưỡi lại tiếp tục quấn quít hòa quyện cùng nhau, âm thanh chụt chụt vang lên liên tục.
Lúc này, bàn tay Vũ Hạo đã tìm đến bầu ngực đầy đặn căng tròn kia, hắn hôn nàng tay vừa xoa bóp vòng một co dãn mềm mại của nàng.
Khẽ miết mạnh vào hai hòn ngọc giờ đây đã căng cứng kia của nàng.
" Ưm ...!nhẹ nhàng thôi " hai mắt mê li khép hờ , nàng vô lực đáp.
" Chúng ta như vậy , tiến triển có nhanh quá rồi không ? " Tách khỏi đôi môi mềm mại của nàng Vũ Hạo nhìn sâu vào trong đôi mắt kia mà hỏi.
" Thiếp sẽ không hối hận, nếu nay không có chàng thì thiếp sẽ chết chẳng thể nghi ngờ.
Tuy hôm nay chúng ta chạy thoát nhưng đời ai biết được ngày mai có thuận lợi rời khỏi nơi đây mà trở về hay không ? "
" Cho nên thiếp không muốn mình trở nên nuối tiếc điều gì cả " bốn mắt nhìn nhau nàng nhẻn miệng cười ngọt ngào.
Hai tay quoàng qua sau cổ của Vũ Hạo , đôi môi lại tìm đến nhau mà quấn quýt.
Khẽ đặt nàng nằm lên tấm nệm tạm bợ của mình làm ra.
Y phục của nàng một lần nữa thoái ly ra khỏi cơ, một kiệt tác của tạo hóa xuất hiện, khiến hô hấp Vũ Hạo dồn dập kịch liệt.
Vũ Hạo ngắm nhìn say mê, không thể kháng cự hấp dẫn, hắn úp mặt vào hai vú nàng ôn nhu liếp láp vuốt ve.
Chụt chụt chụt
Vũ Hạo nút lấy núm vú Linh Vân chùn chụt, thỉnh thoảng cắn nhẹ nơi đầu vú hồng hào, tay phải nhào nặn vú còn lại thành đầy đủ hình dạng, khiến giai nhân bắt đầu run rẩy thân thể kịch liệt.
" Nàng thơm quá, co dãn mịn màng, vừa ngọt ngào như mật khiến ta say quên lối về.
" cậu như mê mẩn cả người thì thầm vào tai nàng.
Không quên đẩy chiếc lưỡi vào bên trong tai nàng mà nhấm nháp.
" Vậy chàng có thích không ? " Linh Vân đang hưởng thụ sự ôn nhu của hắn , chỉ theo bản năng mà hỏi.
" Có , ta thực sự rất yêu thích.
Thật tuyệt vời, ta thật may mắn khi có nàng trong cuộc đời " Hai người tiếp tục hôn , chẳng mấy chốc cả hai thân thể đều loãng thể mà ôm chầm lấy nhau.
Tay trái bắt đầu tìm xuống nơi thần bí giữa hai chân nàng.
Tách nhẹ hai đùi khép chặt, Vũ Hạo cúi xuống, ngắm nhìn đào nguyên thần bí của nàng.
Trước mặt Vũ Hạo là hai khe suối nhỏ xinh trắng trẽo, nằm giữa chúng nó là địa phương có thể khiến toàn bộ nam nhân thiên hạ điên cuồng, một vùng cỏ đen nhỏ nằm gọn bên trên u cốc, hai mép thịt đỏ hồng mê người khép chặt, khe nhỏ thần bí quyến rũ, phía dưới một chút là một cái lỗ thần bí khác vừa hồng vừa nâu với các nếp nhăn đều đặn.
Vũ Hạo hoàn toàn không cưỡng lại được , tiến lại gần vươn ra đầu lưỡi thám hiểm hiểm nơi u cốc chật hẹp kia.
" Ưm" Âm thanh mê người lại vang lên.
" Nơi đó bẩn lắm , không cho chàng liếm chỗ đó của người ta " Âm thanh nàng vô lực, thở hổn hển chắc vì sung sướng.
" Bảo bối của ta thì làm gì có chỗ nào bẩn cơ chứ " Vì Vũ Hạo đã cảm nhận được nơi u cốc kia đã dần ướt át, thứ nước thần bí kia xuất hiện như không có điểm dừng, miệng hắn đã ướt đẩm.
Vũ Hạo tinh nghịch vươn mình, tiếp tục nút lấy cái lưỡi thơm ngọt thoáng chốc, kề tai nàng thủ thỉ:
" Bảo bối của ta nàng làm bằng nước sao "
Khẽ lườm Vũ Hạo một cái, khuôn mặt ửng hồng hờn dỗi nói :
" Chàng còn nói ..."
Chứng kiến cảnh tượng nàng ngại ngùng trông hết sức đáng yêu.
Hắn càng thêm đắc chí cười cười :
" Ta vào bên trong nàng nhé "
Tiểu huynh đệ của cậu đã biểu tình dữ dội từ bấy đến giờ ,với chiều dài cm, bề ngang đồ sộ vô cùng với đầy gân guốc.
Tuy dữ tợn nhưng lại vô cùng thuận mắt.
" Chàng là nam nhân duy nhất mà Dương Linh Vân ta lựa chọn.
Là một nhữ nhân thiếp dám yêu dám hận, vô oán vô hối.
Chỉ mong sau này chàng đừng bao giờ phụ tấm lòng của thiếp ." Linh Vân nhỏ giọng thủ thỉ, khoé mắt nàng hơi nhoè đi.
" Nàng không chê ta xuất thân thấp kém mà chấp nhận ta.
Ta có lý nào lại không yêu thương nàng cho được chứ, Vũ Hạo ta thề với trời, đời này kiếp này Linh Vân nàng mãi mãi là nữ nhân của ta.
Quyết không chia lìa " Nói rồi cậu đặt lên môi nàng một nụ hôn hai tay gạt đi những giọt lệ hạnh phúc kia của nàng.
....
Chúc cả nhà buổi chiều vui vẻ <