Bên trong khu rừng cách Thạch Hà Kiếm tông không xa.
Linh Vân và Vũ Hạo không ngừng phi nhanh về phía trước.
Vũ Hạo đã thử lên cửa hàng tích luỹ để thử vận may tìm pháp bảo phi hành, nhưng hiển nhiên sau vài lần làm mới cửa hàng đều không hề có thu hoạch gì.
Tuy nhiên với tu vi hiện nay của cả hai việc chạy bộ hay ngự kiếm phi hành về cũng không quá tốn thời gian.
Chẳng mấy chốc đã đi tới chân núi của Thạch Hà Kiếm tông.
Cả hai đều từ từ bình thản chậm dãi mà đi tới , lúc này có hai người thủ vệ dưới chân núi với khuôn mặt bặm trợn mà Vũ Hạo đã lần đầu gặp khi tới tông môn.
Lúc này Vũ Hạo đi trước tiên vóc người cao lớn của cậu che đi tầm nhìn của Linh Vân phía sau.
Hai tên thủ vệ kia thấy vậy bèn tiến lên hỏi
" Đạo hữu là người phương ...!" chưa kịp nói hết câu thì Linh Vẫn đã đi lên phía trước đứng song song với Vũ Hạo .
Có thể hắn không còn nhớ Vũ Hạo nhưng lại không có lý nào mà hắn lại không biết Linh Vân.
Vừa nhìn thấy nàng, hai mắt gã trợn trừng như vừa gặp quỷ vậy .
Nhìn thấy bộ dạng này của gã , cũng đã là phản ứng trong dự tính của của hai cho nên cũng không có quá bất ngờ hay là trách đối phương thất thố được.
Vì hiển nhiên ai trong tình huống này thì đều có phản ứng giống như vậy mà thôi.
" Linh ...!Linh Vân sư tỷ.
Không ...!không phải tỷ đã ...!đã...!" Gã thủ vệ kia lập tức lắp bắp nói không nên lời.
" Sao, chẳng lẽ các ngươi mong muốn ta chết như vậy sao ? " Linh Vân trợn mắt nhìn gã thủ vệ cố tình vẻ không hài lòng.
Thực tế trong lòng cười thầm không thôi.
" Bái kiến Linh Vân sư tỷ , bái kiến Vũ Hạo sư huynh " hiển nhiên Linh Vân với Vũ Hạo bị đồn là chết cùng nhau.
Nhưng bây giờ cả hai người cùng lúc về tông , chứng tỏ tên nam nhân bên cạnh Linh Vân sư tỷ này chắc chắn là Vũ Hạo kẻ mà đã được đích thân tông chủ phong tấn thăng lên làm đệ tử nội môn.
Sắc mặt gã thủ vệ bên kia cũng chợt phấn chấn hẳn lên, nhanh chóng lấy ra ngọc giản truyền tin tức về tông môn.
...
Tin tức Vũ Hạo và Linh Vân trở về nhanh chóng lan truyền khắp tông môn.
Thạch Hà Kiếm tông và Thanh Vân tông không khí tổ chức yến tiệc đang vô cùng náo nhiệt.
Bỗng nhiên cả Thạch Hà Kiếm tông đều chấn động vô cùng , không tin vào tin tức mà mình vừa mới nghe được.
Cũng chỉ vài hơi thở, trong tông môn vốn đã vô cùng náo nhiệt nhưng giờ đây bầu không khí đột nhiên bùng nổ, truyền ra từng tràng âm thanh không thể tin tưởng được, thanh âm này ồn ào đến mức bên ngoài tông môn còn có thể loáng thoáng nghe thấy được.
Cùng lúc đó tiếng chuông trong tông môn cũng được ngân lên vang vọng.
" Vũ Hạo và Linh Vân sư tỷ còn sống ??? "
" Không phải nghe nói hai người đã bị Hứa gia truy sát mà vẫn lạc rồi sao "
Ngay sau đó, vô số thân ảnh gào thét từ chỗ yến tiệc bay thẳng ra ngoài.
Đám đệ tử Thanh Vân tông ngơ ngác vẫn còn chưa hiểu được chuyện gì xảy ra.
Mà khiến cho cả tông môn đột nhiên cuồng nhiệt như thế.
Ở cách đó không xa trên bàn tiệc, hai tay đang cầm đôi đũa của Mỹ Uyển chợt run lên hiển nhiên nghe thấy đám đệ tử Thạch Hà Kiếm tông nhắc tới hai từ " Vũ Hạo ".
Ngay khi Vũ Hạo và Linh Vân vừa bước chân vào sơn môn, trong nháy mắt đó có rất rất nhiều thân ảnh từ bốn phương tám hướng nhanh chóng ùa về phía hai người.
Hai mắt của đám cao tầng trong tông khi nhìn thấy Vũ Hạo và Linh Vân còn sống sót thì cao hứng không thôi.
Tông chủ Lý Mạc Thông nhìn về phía thân ảnh hai người đôi mắt cũng lộ ra nét vui mừng.
Hiển nhiên cả hai lần này là đại công thần của bổn tông, biết tin là còn sống đây không phải là đại sự hay sao.
" Còn sống sót là tốt rồi !!! " Lý Mạc Thông âm thầm gật gù không thôi.
Ở trong đám trưởng lão Thạch Hà Kiếm tông , Trần Kiệt lộ vẻ không thể tin được, lão bất giác cảm thấy có chút kinh hãi, nhưng sâu trong mắt cũng đầy vẻ hứng thú nồng đậm.
Vì lão chính là người trực tiếp dẫn đám đệ tử đi diệt Hứa gia, và cũng là người biết rõ tình hình lúc đó nhất.
Trong tất cả mọi người, có thể nói lão là người rõ ràng hơn ai hết những nguy cơ chí mạng mà Vũ Hạo và Linh Vân gặp phải.
Đám đệ tử Thanh Vân tông cũng tò mò kéo đến, bọn hắn không biết là vị đệ tử nào mà lại khiến cho toàn bộ Thạch Hà Kiếm tông lại sôi trào đến thế.
Bọn hắn đâu biết rằng, nếu không có Vũ Hạo và Linh Vân kịp thời báo tin thì cái danh đại tông này cũng có khả năng bị xoay chuyển rồi.
Trong đám người, nhìn thấy thân ảnh nam tử kia thì Mỹ Uyển lại run nhẹ lên.
Hiển nhiên tuy rằng lúc nãy nghe tên thì nàng cũng tin tưởng đôi ba phần.
Nhưng khi chứng kiến lại thân ảnh đang mỉm cười chào hỏi mọi người kia khiến nàng không tự chủ được trái tim lại đập lên liên hồi hiển nhiên nàng cũng không ngờ lại được gặp lại Vũ Hạo sớm như vậy.
Đột nhiên, Vũ Hạo cảm nhận được một đôi mắt đầy phức tạp nhìn về phía mình khiến cậu bất giác nhìn lại.
Bốn mắt nhìn nhau, Vũ Hạo cũng cảm nhận được sự phức tạp và rung động đầy trong đôi mắt của Mỹ Uyển.
Tuy nhiên cậu cũng chỉ khẽ mỉm cười gật đầu coi như chào hỏi , rồi cậu cũng vội vàng dời đi ánh mắt ấy.
Trông thấy thái độ dửng dưng đấy của Vũ Hạo khiến cho lòng nàng lại lộ ra một tia mất mát và chua xót.
Tuy ở đây có nhiều người nàng biết không thể biểu hiện thái độ thất thố được, nhưng nàng hy vọng có thể thấy được một tia vui mừng hay là ngạc nhiên khi nhìn thấy nàng từ sâu trong đôi mắt kia.
" Tốt , hôm nay là ngày vui của tông ta.
Nhân dịp có các đạo hữu ở Thanh Vân tông tới làm khách.
Hôm nay bổn tông chủ tuyên bố mở đại tiệc toàn tông.
" Tiếng hô vang vọng đất trời của Lý Mạc Thông vang vọng bốn phương tám hướng.
Làm cho toàn trường bầu không khí bỗng ầm vang lên , cả đám đều tung hô.
Pháo sáng bắn lên trên bầu trời như là pháo hoa đón chào năm mới vậy.
Vũ Hạo và Linh Vân đều nhìn nhau cười vui vẻ , tuy lúc đầu Vũ Hạo định dùng Dạo Bước Thời Không lấy tư thế uy nghiêm nhất mà về tông.
Nhưng Linh Vân lại bảo nên biết tiết chế lại bản thân, nên giấu thực thực hết sức có thể để khi tiến vào Thượng cổ cấm địa sẽ không bị lộ bài.
...
Thạch Hà Kiếm Tông , nơi tổ chức yến hội.
Lúc này, theo tiếng chuông ngân vang vọng, tất cả cao tầng trong tông môn và hai vị trưởng lão của Thanh Vân tông đều có mặt ở đây ngồi ngay ngắn trên bàn tiệc đầy rẫy là sơn hào hải vị, còn Tông chủ Lý Mạc Thông thì đang ngồi trên vị trí chủ tọa ở giữa bàn tiệc.
Không lâu sau thì Vũ Hạo cùng với Linh Vân đều sửa sang lại quần áo đến bên trong nơi tổ chức Yến tiệc.
Cả hai đều bước vào bên trong, Vũ Hạo thì nhìn đông nhìn tây , hiển nhiên từ khi đến tông môn thì có lẽ đây là lần đầu tiên cậu tham dự cái buổi tiệc to và hoành tráng như thế này.
Dù sao thì nơi này tuy là yến tiệc những cũng toàn là những bậc tiền bối , những cự đầu ở Hạ Du ở đây, bất kì đệ tử nào đến đây tuy đều vui mừng hớn hở nhưng đều là cẩn thận từng li từng tí, Vũ Hạo lại như không chịu chút áp lực nào, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như thường mà hiên ngang đi tới, song hành cùng với Linh Vân mà đi .
Lúc này cả đám đệ tử Thanh Vân tông đều nhìn hai người bằng ánh mắt đầy tò mò , hiển nhiên nam thì anh tuấn , nữ thì sắc sảo xinh đẹp.
Hiển nhiên trai tài gái sắc vô cùng đẹp đôi, có vài đôi mắt của đám đệ tử nhìn Linh Vân bằng ánh mắt sáng quoắc như nhìn thấy bảo vật vậy.
Nói về nhan sắc thì Mỹ Uyển và Linh Vân đều là một chín một mười nhưng Linh Vân lại được Vũ Hạo ngày đêm tưới tắn cho nên trên người toả ra một phong vận của một mỹ phụ thành thục.
Hiển nhiên điều này đã nhỉnh hơn Mỹ Uyển một bậc, cả đám nhìn về phía hai người trong đầu suy nghĩ điều gì thì không một ai biết.
" Đệ tử nội môn Vũ Hạo "
" Đệ tử chân truyền Linh Vân "
" Tham kiến Tông chủ , các vị trưởng lão và hai vị tiền bối " đi tới trước mặt đám người tông chủ Linh Vân cùng Vũ Hạo khom người chắp tay hành lễ.
Trên người cả hai lộ ra khí chất vô cùng bất phàm, cả hai nhìn qua rất nhu thuận nghe lời, thái độ không kiêu ngạo, không xu nịnh, thần sắc lại thong dong.
Thấy vậy, tuy thần sắc mọi người như thường nhưng trong lòng lại có ấn tượng khá tốt đối với cả hai tên đệ tử này.
Trong lòng lại vô cùng ấn tượng và cảm khái không thôi.
" Hôm nay là ngày vui , hai người các ngươi cứ tạm thời tham dự và nghỉ ngơi đi.
Những sự tình vừa qua tạm thời để qua một bên , ngày sau hãng nói " tông chủ Lý Mạc Thông chậm dãi lên tiếng.
Vì sao mà cả hai đều sống sót, và từ trên người cả hai đều toả ra khí tưc của Trúc cơ sơ kì chứng tỏ cả hai đều có cơ duyên của mình, trong hoạ có phúc.
Dù sao mỗi đệ tử cũng đều có chút ít bí mật riêng, chỉ cần trung thành với tông môn là đủ, nếu như nhất định tìm cách khống chế hoàn toàn mấy trường hợp này thì hiển nhiên nội bộ tông môn sẽ nhanh chóng lục đục và cũng không lấy được nhân tâm.
" Đệ tử xin phép cáo lui " cả hai cùng chấp tay khom người lui xuống.
Tuỳ ý tìm một bàn tiệc cùng nhau ngồi xuống cùng với đám đệ tử trong tông.
Cả đám vui vẻ hàn huyên chén chú chén anh vô cùng sôi động.
Thỉnh thoảng Vũ Hạo cảm nhận được đôi mắt như của một oán phụ nhìn về phía mình từ phía đám đệ tử Thanh Vân tông.
Không cần nhìn lại cũng biết đó là của ai, khiến Vũ Hạo khó xử không thôi.
" Vị Tống tiên tử này thật là kì quái , lúc ở cạnh mình thì tỏ vẻ như không thèm để ý mình vậy.
Sao bây giờ lại nhìn mình bằng đôi mắt hình viên đạn đấy chứ.
Sao mấy cái người này lại khó hiểu vậy nhỉ, mình cũng đâu có đắc tội gì với nàng đâu " Nghĩ đến đây dường như Vũ Hạo như nhớ ra điều gì đó .
" Đắc tội ...., con mẹ nó không phải chứ.
Chẳng lẽ nàng vẫn thấy hận mình vì chữa trị cho nàng rồi động tay động chân với nàng đó chứ.
Haizz, tiểu tổ tông của ta , lúc đó là chữa trị mà , sao nàng ta có thể hận mình được chứ " Vũ Hạo càng nghĩ mồ hôi lạnh càng chảy nhiều ra .
Bầu không khí vẫn diễn ra vô cùng sôi nổi.
Hiển nhiên đối với người tu hành như bọn họ mà nói bữa tiệc này cũng chỉ xem như là hình thức.
Mở yến tiệc để tỏ rõ đạo đãi khách và dành sự tôn trọng từ Thạch Hà Kiếm tông với Thanh Vân tông mà thôi.
Bỗng một âm thanh của một tên nam tử vang lên ngay bên cạnh Vũ Hạo.
" Mỹ nhân , tại hạ có thể kính nàng một ly được hay không ? ".
...
Tối nay em có chút việc nên tranh thủ viết nốt chương để bù tối hôm qua <
...
Đạo hữu nào có lòng ủng hộ thư sinh viết truyện thì đây ạ : <
Tài Khoản : ( Ngân Hàng : MB Bank )
Chủ Tài Khoản : VU KIM TRACH
Em xin trân thành cảm ơn !!!
...
Chúc cả nhà luôn vui vẻ và ngập tràn hạnh phúc <