" Mỹ nhân , tại hạ có thể kính nàng một ly được hay không ? "
Một thanh niên có gương mặt tuấn tú , bộ dáng vô cùng nho nhã, nhưng phong thái thì vô cùng cao ngạo.
Tay cầm một ly rượu, tiến đến bên cạnh Linh Vân mở giọng nói.
Linh Vân khẽ nhíu chặt lông mày , khẽ liếc qua Vũ Hạo một cái, rồi cũng chậm dãi nhìn vào gã thanh niên kia.
Tên này có tu vi Trúc Cơ trung kì , có lẽ cũng là một trong số những hạch tâm của Thanh Vân tông trong chuyến đi lần này.
Tên này gương mặt luôn lộ ra vẻ tự tin luôn tỏ ra cao ngạo.
Như kiểu được bổn thiếu gia mời ngươi uống rượu là phúc phận của nhà ngươi vậy.
Lúc này một thanh âm nam tử ở bên cạnh Linh Vân trầm giọng lên tiếng .
" Không biết tiểu đệ có thể có vinh dự kính sư huynh một ly hay không ? "
Vũ Hạo đứng lên, chậm dãi tiến lên trước mặt của gã.
Tu vi Trúc cơ sơ kì do Vũ Hạo cố tình phóng thích ra.
Khi đứng trước mặt Vũ Hạo gã thanh niên hơi có cảm giác như bị đè ép vậy.
Nhưng khi thấy cậu chỉ là Trúc cơ sơ kì thì gã mới bình tĩnh trở lại.
" Ngươi là Vũ Hạo sao ?" Thanh niên lộ vẻ khinh thường nói.
Mặc dù có thấy tận mắt tên tiểu tử này được cả tông môn đón tiếp nồng nhiệt , dù là đại công thần của cả tông môn đi nữa thì hắn căn bản cũng không coi Vũ Hạo ra gì.
" Không biết nên xưng hô với sư huynh đây là ? " Vũ Hạo vẫn điềm nhiên nói , coi như là không thấy vẻ châm chọc trong lời nói của đối phương.
" Ngươi là cái thá gì mà cũng xứng để biết tên của ta ư ? " Thanh niên lộ vẻ khinh thường nói.
Vũ Hạo khẽ nhíu mày hơi lộ ra vẻ khó chịu, đang định dạy dỗ cho tên này một bài học thì đột nhiên một bàn tay nhỏ nhắn mềm mại nắm lấy bàn tay của cậu.
Với ý tứ như là không được gây sự ở đây.
Vũ Hạo nhìn Linh Vân một cái khẽ gật đầu định quay về chỗ ngồi.
Tình cảnh này rơi vào trong mắt của gã đệ tử Thanh Vân tông kia lại khiến hắn lộ ra vẻ vô cùng khinh thường .
" Chậm đã ...!Uống rượu thì được nhưng không biết tiểu tử ngươi có đủ tư cách hay không ? " tên này nheo mắt lại một luồng khí tức băng lãnh của Trúc cơ trung kì bộc phát ép thẳng lên người Vũ Hạo.
Theo như gã thanh niên này mà nói một luồng khí tức này cũng đủ ép cho Vũ Hạo quỳ rạp xuống rồi.
Phải biết rằng gã ở trong tông cũng thuộc hàng đệ tử chân truyền , tu vi và thực lực cũng được xếp vào Top .
Qua đó đối với gã mà nói Vũ Hạo còn chưa đủ để gã coi trọng.
Ánh mắt lộ ra một chút không vui , Vũ Hạo nhìn về hướng phía tông chủ hiển nhiên là để trưng cầu ý kiến có nên động thủ hay là không.
Nhìn thấy ánh mắt này của Vũ Hạo cả đám cao tầng đều gật đầu , ý tứ nói là ngươi cứ việc ra tay đi có việc gì thì để mấy lão già chúng ta lo.
Tuy biết tu vi của Vũ Hạo không bằng đối phương nhưng cả đám đều biết Ngọc nát còn hơn Ngói lành.
Tông môn không cần những loại nhu nhược chỉ biết rút đầu như vậy.
Thấy tình huống có vẻ căng thẳng của đôi bên thế là trong ánh nhìn chăm chú của đám đông đệ tử trong yến tiệc lộ ra vẻ kích động vì có kịch hay để xem.
Nãy giờ nín nhịn tên này bởi vì Vũ Hạo lo lắng nếu bản thân hành động sẽ gây ảnh hưởng tới buổi tiệc.
Ảnh hưởng tới tông môn, cho nên cậu mới chưa dám manh động, nhìn thấy ánh mắt và thái độ lộ vẻ chấp nhận như là ngươi muốn làm gì thì làm của Tông chủ và đám trưởng lão Vũ Hạo mới nhìn lên tên nam tử trước mặt này.
Thấy ánh mắt Vũ Hạo hướng về phía đám cao tầng của Thạch Hà Kiếm tông.
Tên thanh niên này tưởng rằng Vũ Hạo đang đi cầu cứu trưởng bối giúp hắn giải vây.
Cho nên càng lộ ra vẻ xem thường , khí lực ép tới Vũ Hạo lại tăng thêm một chút nữa.
" Oành "
Hai mắt của gã đột nhiên tối sầm rồi ngất lịm đi.
Trong ánh mắt trợn tròn của vô số người chỉ thấy Vũ Hạo đột nhiên xuất hiện trước mặt gã đệ tử kia, một chưởng đập thẳng vào ngực khiến cho hắn bay xa hàng trăm trượng , liên tiếp hộc máu ngất lịm tại chỗ.
" Con mẹ nhà ngươi chứ.
Không chịu nổi một kích cũng dám huênh hoang trước mặt đại gia sao ? "
Hiển nhiên Vũ Hạo đã giảm nhẹ lực đạo chứ nếu không tên này có lẽ đã thành một cái xác rồi.
Trước ánh mắt trợn tròn của đám người, Vũ Hạo ung dung chậm dãi về chỗ ngồi hiển nhiên một chưởng vừa rồi như đánh một con ruồi con muỗi vậy.
Tĩnh
Toàn trường tĩnh đến cực điểm , tốc độ ra chiêu của Vũ Hạo quá nhanh , quá khủng bố.
Khiến cho nhiều người chưa kịp phản ứng thì tên đệ tử Thanh Vân tông kia đã trực tiếp đo sàn.
" Ực "
Tiếng nuốt nước miếng vang lên không dứt, đám người hãi hùng khiếp vía nhìn bóng lưng đang ung dung ngồi ở bàn tiệc phía bên kia.
Còn đám tông chủ các trưởng lão hai tông ngồi đằng kia thì trợn mắt kinh ngạc.
Hiển nhiên, tu vi của các lão đều là Kim Đan cho nên có thể đủ để nhìn thấu được cách ra chiêu của Vũ Hạo.
Một chưởng này tốc độ vô cùng nhanh , ẩn ẩn có thể thấy được một tia lôi hệ thuộc tính.
Lúc ra chiêu linh khí xung quanh đột nhiên bị hút lại trong khoảnh khắc, tích xúc trong lòng bàn tay của Vũ Hạo rồi theo một chưởng kia mà bạo phát ra.
Nói thì chậm nhưng tất thảy chỉ diễn ra vô cùng chóng vánh, khiến cho các lão cũng phải kinh hãi trước tốc độ khủng bố, ra chiêu vô cùng hoàn hảo của Vũ Hạo.
Thấy thân hình tên đệ tử nhà mình nằm bẹp dí một góc ở đằng kia, khuôn mặt Thanh Sắc và Thanh Nhạc trưởng lão tối sầm lại.
Nhìn thấy biểu cảm này của hai lão gia hoả này khiến Vô Nhai vô cùng khoái chí.
" Chỉ là luận bàn giữa đám tiểu bối mà thôi , hai huynh chớ có để trong lòng.
" Vô Nhai nói ra lời này một cách vô cùng đắc chí, hiển nhiên lúc nãy bị lão già Thanh Nhạc châm chọc khiến cho lão vô cùng khó chịu.
Giờ thấy đệ tử tông môn mình một chưởng đè bẹp thiên kiêu của Thanh Vân tông khiến cục tức hồi nãy trong lòng đột nhiên tan biến sạch.
" Hừ " hiển nhiên biết rằng bản thân đuối lý hai lão cũng không muốn tranh cãi với lão già Vô Nhai này làm gì.
Nếu như tên đệ tử của Thạch Hà Kiếm tông kia gây sự thì lão còn muốn đòi cái công đạo.
Nhưng hiển nhiên lần này kẻ gây sự trước lại là đệ tử của mình cho nên trước lời châm chọc kia cả hai chỉ biết giữ cục tức này trong lòng mà thôi.
" Đệ tử Dược Đường đâu , mau đem đệ tử Thanh Vân tông kia vào trong chữa trị " Tông chủ Lý Mạc Thông lên tiếng.
" Rõ " ba bốn bóng người từ đám đông lao ra tiến tới chỗ tên đệ tử kia.
Sơ cứu tạm thời tại chỗ rồi mới đưa đi rời khỏi hiện trường.
Hiển nhiên sau sự việc vừa rồi , đám đệ tử của Thanh Vân tông nhìn Vũ Hạo chằm chằm có lộ ra vẻ bất mãn , có lộ ra vẻ kiêng kị và hiển nhiên cũng có kẻ có thực lực lộ ra vẻ hứng thú.
Còn đám đệ tử Thạch Hà Kiếm tông thì lộ ra vẻ phấn khích , hiển nhiên lúc nãy đám người kia mắt để cao hơn đầu khiến bọn hắn vô cùng khó chịu, tuy nhiên vì để làm tròn đạo đãi khách cho nên cũng chỉ cố nhịn chờ đến này giao hữu giữa hai tông mà thôi.
Mà Vũ Hạo lại một chưởng hạ gục một trong những tên mạnh nhất thì thử hỏi sao bọn hắn lại không cảm thấy hưng phấn cho được.
" Được rồi , sự việc lần này diễn ra chỉ là việc ngoài ý muốn.
Mọi người có thể về nghỉ ngơi , sau ngày nữa chúng ta sẽ cử hành một buổi giao lưu nho nhỏ với các thiên kiêu cuả cả hai tông.
" Âm thanh của Tông chủ Lý Mạc Thông chậm dãi vang lên.
" Tất cả đã rõ hết chưa "
" Rõ " cả đám đệ tử cũng nhau đồng thanh hô to.
" Tốt, trong bảy ngày này cố luyện tập cho tốt bổn tông chủ rất kỳ vọng vào các ngươi ".
...
Ban đêm
Trong một biệt viện nhỏ mộc mạc trong khu vực nội môn Thạch Hà Kiếm tông.
Linh Vân tựa thân vào lan can, ngắm nhìn toàn bộ dãy núi trong tông, trong mắt xuất hiện một chút gì đó mang mác buồn.
Vòng tay rắn chắc từ phía sau ôm lấy eo thon mảnh khảnh của nàng, Vũ Hạo hôn nhẹ lên vành tay mẫn cảm ấy, hà hơi nóng thủ thỉ nói.
" Nàng lại nghĩ linh tinh gì đó sao "
Linh Vân đưa tay nắm lấy bàn tay ấy nhỏ giọng nói.
" Sắp tới Thượng cổ cấm địa rồi, sau khi sự kiện này kết thúc thì thiếp có lẽ sẽ chẳng quay lại nơi này nữa rồi ."
" Đã bảo là không nhắc nữa rồi mà.
Sớm muộn gì phu quân của nàng cũng sẽ đi tìm nàng mà thôi , không được buồn nữa nghe không.
" Vũ Hạo xoay người nàng lại, nhìn thật sâu vào đôi mắt óng ánh kia nhẹ giọng an ủi.
" Rồi rồi biết phu quân chàng lợi hại rồi " Linh Vân mỉm cười , nhón đôi chân ngọc ngà của nàng lên hôn Vũ Hạo một ngụm thật sâu.
Cả người như nhũn ra ngã vào lòng của cậu
Vũ Hạo đem thân thể yêu kiều của nàng ôm sát hít một hơi thật sâu bộ dáng vô cùng hưởng thụ.
" Mấy hôm nay chúng đã mệt mỏi không ít hay là để phu quân đêm nay xoa bóp cho nàng " cúi người đem nàng bế lên ,Linh Vân cũng hết sức phối hợp, chủ động vòng tay qua cổ cậu cả hai cùng tiến vào gian phòng.
Ngoài phòng, trăng tròn vành vạnh tỏa ra ánh sáng dịu dàng , chiếu rọi nhân gian.
Một lúc lâu sau , từng tiếng rên rỉ khe khẽ từ nữ nhân và kèm theo tiếng thở dốc của nam nhân trong phòng đó truyền ra, hoà thành một bản nhạc tình trong ban đêm tĩnh lặng nhưng lại chói tai khác thường.
Bên trong căn phòng mờ tối kia, hai thân hình loã thể đang quấn lấy nhau cùng một chỗ.
" A..a...!phu quân ...sướng "
" A ...!nhẹ một chút ..."
Bạch bạch bạch bạch
" Linh Vân nàng thật là tuyệt...!"
" A...!tiểu Hạo thiếp ra ...a...a "
Bạch bạch bạch...
Âm thanh tuyệt diệu kia không ngừng vang lên trong đêm, xuân sắc không sao tả xiết.
...
Nay cuối tuần mà lại còn là ngày mưa.
Nên nay em sẽ cố gắng viết chương nhé cả nhà .
...
Đạo hữu nào có lòng ủng hộ thư sinh viết truyện thì đây ạ : <
Tài Khoản : ( Ngân Hàng : MB Bank )
Chủ Tài Khoản : VU KIM TRACH
Em xin trân thành cảm ơn !!!
...
Chúc cả nhà một ngày cuối tuần vui vẻ và ấm áp bên gia đình <