Một tuần sau.
Một tuần vừa qua Vũ Hạo không những cảm ngộ thêm Chưởng Thiên Lôi mà còn rất có uy vọng trong tông môn, dường như tin tức về Vũ Hạo tại đấu trường giao hữu giữa hai tông cũng vang vọng không hơn không ít.
Danh tiếng Vũ Hạo Thạch Hà Kiếm tông lấy một địch trăm , dường như là một cơn sóng lan tràn khắp nơi trên Hạ Du.
Còn có nhiều người còn đem cậu ra so sánh hơn thua với đệ nhất nhân cùng thế hệ Vương Khả.
Hiển nhiên , điều này càng khiến cho cái tên Vũ Hạo được lan truyền ra rộng rãi như một hiện tượng vậy.
" Haizz nếu như hệ thống đổi được điểm tích luỹ thành điểm danh vọng thì có phải bây giờ mình giàu rồi không " Vũ Hạo cũng bất đắc dĩ với sự nổi tiếng của mình trong thời gian gần đây, không ngờ mạng lưới tình báo hoạt động ở thế giới này cũng không tồi a.
...
Hà Thành
Sau khi giao dịch một vài món đồ với Đại Nam Thương Hội để đổi lấy Linh Thạch.
Muốn cung cấp để duy trì cho Gia Tốc Trận được hoạt động đẩy nhanh tốc độ bế quan của cả hai nàng.
Vì muốn tiết kiệt chi phí cho nên Vũ Hạo cũng không mở rộng trận pháp ra cho Linh Minh Thạch, không phải là Vũ Hạo không muốn Linh Minh Thạch nở sớm mà là cũng chỉ còn gần tháng nữa mà thôi, cho nên thời điểm này cậu cũng không cần vội vàng làm gì.
Linh thạch cũng không nhiều, số lượng đối với người khác thì là cả một gia tài nhưng đối với Vũ Hạo thì nó ít đến đáng thương.
Ở trên đường đi dạo một vòng, Vũ Hạo trực tiếp tìm một tòa tửu lâu thoạt nhìn có chút kha khá đi vào, kêu một bàn rượu từ từ ăn uống, đồng thời để ý đánh giá người chung quanh.
Rất nhanh một đám đại hán thoạt nhìn có chút thô cuồng hấp dẫn sự chú ý của cậu, đám người này tu vi Trúc Cơ Sơ Kì tới Trung Kì, trên người có một cỗ sát khí nhàn nhạt, đang cùng đồng bạn vừa uống rượu vừa cao đàm khoát luận.
Vũ Hạo để ý nghe một hồi, rất nhanh đã hiểu được đám người này là một nhóm tán tu.
Chuyên đi làm nhiệm vụ ở dong binh đoàn, Hà Thành là nơi ngư long hỗn tạp.
Lại ranh giới giữa hai đại tông và Lạc Trần Sâm Lâm rộng lớn, cho nên dong binh đoàn phát triển rất là mạnh mẽ.
Đừng tưởng đám tán tu của dong binh đoàn này là một đám vũ phu không biết tin tức.
Bọn hắn so với mấy bà hàng xóm kiếp trứơc của Vũ Hạo về phương diện tình báo thì chỉ có hơn chứ không kém, nắm giữ không ít tin tức lớn nhỏ ở Hạ Du.
" Ngươi có nghe gì không nghe nói vài ngày trước Huyết Sát Ma tông có truy nã một người.
Cái giá treo thưởng cũng cực kì cao , chỉ cần phát hiện tin tức mà thôi ." Một tên trong số đó nói.
" Hả, Hữu Tạ huynh không đùa chứ , lâu nay đâu có thấy Huyết Sát Ma tông treo thưởng ai bao giờ ?.
" Một gã đồng bạn bên cạnh trợn mắt thắc mắc nói.
" Nghe nói thiếu chủ Phan Nhật của bọn họ bị người ta chặn đường chém giết khi trên đường trở về tông " Tên Hữu Tạ kia kêu gọi đồng bọn đến gần nhỏ giọng nói thấp.
" Còn có đại sự bậc này , phải biết là tên Phan Nhật kia cũng là nhân vật ở lớp trẻ Hạ Du cực kì có uy vọng đó nha " Cả đám trợn mắt há mồm nói.
" Bé bé cái mồm thôi , ta còn biết được đích thân Phạm Lao trưởng lão Huyết Sát Ma tông đi tìm kẻ kia.
Các ngươi cứ nói to như này coi trừng có ngày chết lúc nào cũng không hay đâu.
" tên Hữu Tạ kia vỗ đầu đám người kia một cái nhất thời ánh mắt đảo xung quanh xem có ai nghe lén hay là không.
Nhất thời bắt gặp ánh mắt của một tên nam tử gầy gò, tướng mạo bình thường đang chăm chú nhìn bọn gã.
Nhìn thấy tên này trên người không phát ra bất kì khí tức giao động nào, nghĩ chỉ là một phàm nhân cho nên mới trừng mắt cả giận nói.
" Tiểu Tử ngươi nhìn cái gì , có tin ta móc mắt ngươi không "
Tên thanh niên kia không nói gì chỉ mỉm cười nhìn gã rồi sau đó tiếp tục ngồi uống rượu.
Tên thanh niên này không ai khác đó chính là Vũ Hạo , bởi vì dạo gần đây danh tiếng của cậu quá thịnh , đi lại có chút bất tiện cho nên cậu mới dùng Bách Biến Thiên Diện mà cải trang.
Từ khi giết chết Phan Nhật vì cẩn thận cho nên Vũ Hạo mới biến thành bộ dạng hoàn toàn mới phòng ngừa vạn nhất.
Ai ngờ khi nghe đám người kia nói chuyện, không ngờ mình thực sự đã bị truy nã.
Nhưng cậu cũng chỉ cười nhếch miệng khinh thường,
" Muốn bắt được đại gia nhà các ngươi đâu có dễ như vậy chứ !!! " Ngồi nghe đám người bàn luận cũng chỉ có tin tức mình bị truy nã là quan trọng nhất, còn đâu chủ đề còn lại là mấy cái chuyện linh tinh mà thôi.
" Bây giờ mình đã là Trúc Cơ Trung Kì rồi liệu có đủ sức chống lại Kim Đan sơ kì không nhỉ ? " Vũ Hạo hơi vê vê cằm suy nghĩ.
Nhưng bất quá đấy cũng là một lựa chọn khá mạo hiểm .
Hiển nhiên cách biệt giữa hai đại cảnh giới với nhau chứ không phải chuyện đùa.
Mặc dù trên người Vũ Hạo có vô số công pháp hay pháp khí khủng bố, nhưng cũng chỉ có thể kéo gần hơn tới một đoạn mà thôi.
Sau khi rời khỏi tửu lâu, đúng lúc này, có tiếng thú gầm từ ngoài trấn truyền đến, không bao lâu sau, có một tọa kỵ chạy như điên, bụi bay mù trời, thân thể cường tráng, bắp thịt quần cuộn, cả người được phủ lên bộ lông màu đỏ cực kì uy vũ , tốc độ cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã tới cổng thành.
" Xích Thố "
Vũ Hạo cả kinh, cậu biết loại dị thú này, đây là loại ngựa biến chủng, có sức mạnh cực lớn, khi đã chạy thì nhanh hơn ngựa bình thường nhiều, một ngày đi , ngàn dặm thì không có vấn đề gì, nó cũng không mệt mỏi, chẳng cần phải dừng lại nghỉ ngơi.
Ở Hạ Du người nào lại có tài lực bậc này , phải biết loại biển chủng này phải nói là cực hiếm và cũng rất khó thuần phục.
Bộ lông hồng sắc bóng mượt , nó đang rung đùi đắc ý, ngửa mặt lên trời gào thét.
" Ài đúng là thần tuấn nha !!! " Vũ Hạo cảm khái nói.
Ngồi trên yên ngựa là một nam tử trẻ tuổi, tầm - khuôn mặt anh tuấn , khí độ bất phàm, ánh mắt âm lãnh.
Tuy còn trẻ nhưng lại mang cho người khác cảm giác sinh lòng kính sợ.
Trên tay cầm tam xoa kích , trên người được phủ lên một bộ trọng giáp đỏ tươi.
Nhìn tổng thể một người một ngựa trước mắt này , Vũ Hạo có thể khẳng định tên này là một tên cực kì có máu mặt.
Nhưng theo như cậu biết thì ở Hạ Du hình như là không có nhân vật khủng bố cỡ này a.
Tu Vi của hắn tuy là Trúc Cơ Hậu Kỳ nhưng Vũ Hạo nào có dám coi thường chứ.
Ở trên người tên này toả ra một loại khí chất khiến cho cậu cái đầu nóng của cậu , chiến ý sục sôi.
" Tên này là một người rất đặc biệt , hắn ta cũng giống như kí chủ.
Mang trong người một loại nội tại vô cùng mạnh mẽ mang tên " Chiến Thần " ." Đột nhiên âm thanh máy móc của Hệ Thống nhất thời vang lên.
" Hả, nội tại Chiến Thần ư , sao ta nghe cảm giác nó khủng bố vậy nhỉ ? " Vũ Hạo nghi hoặc hỏi.
" Nội tại Chiến Thần này là một trong những nội tại có tính cách vô cùng hiếu chiến.
Nếu như nội tại Uy Áp Đế Vương của kí chủ toả ra khí tức khiến cho đối phương đem lòng kính sợ.
Thì nội tại Chiến Thần này đem lại cho bản thân một loại sức mạnh bền bỉ , càng chiến càng mạnh.
"
" Những người mang loại nội tại hiếu chiến như này thì thường là những người trưởng thành trong chiến đấu và cũng cực kì yêu thích chiến đấu " Âm thanh của Hệ Thống liên tục vang lên.
" Ồ , có tính khiêu chiến.
Nhưng sao ở Hạ Du lại có nhân vật bậc này nhỉ , thoạt nhìn tên này cũng chỉ coi là cùng thế hệ với mình mà thôi.
Mình đã xem qua chân dung của cái tên Vương Khả kia , không giống cái gã trước mắt này.
Vậy hắn là ai ta ??? " Hàng loạt nghi vấn được đặt ra trong đầu của Vũ Hạo.
Nhưng không đợi cho cậu nghi hoặc lâu thì...
...
Bên ngoài cửa thành.
" Các hạ trong thành nghiêm cấm dùng toạ kị.
Mong các hạ trước khi vào thành vui lòng gửi toạ kị ở trạm dịch đằng kia.
" Thấy tên thanh niên trước mắt này vô cùng khí phách.
Cho nên tên canh cổng này vô cùng khách khí , khom người nói.
" Một cái nơi khỉ ho cò gáy như này mà cũng dám dùng luật lệ ước thúc ta.
Cút đi !!! " chỉ một tiếng quát của thanh niên kia, tên lính canh còn đang khom người trong tức khắc, lập tức thổ huyết khí tuyệt bỏ mình.
" Làm càn !!! "
Từ bên trong thành một lão già tu vi Trúc Cơ đỉnh phong bay ra , khí thế dũng mãnh kèm theo vô số phong thuộc tính cấp tốc lao về hướng một người một ngựa phía trước.
Trong nháy mắt một con lốc xoáy khổng lồ đã lao về phía đỉnh đầu của thanh niên.
Cười lạnh một tiếng,thân thể vẫn không động đậy lập tức tam xoa kích trên tay lập tức đâm tới cơn lốc kia đến.
" Ầm "
Vụ nở lớn hình thành giữa trời, vô số dân chúng Hà Thành một mặt kinh hãi nhìn hai người va chạm với nhau ở ngoài cổng thành.
“ Chết ” Bàn tay chợt động, Trúc Cơ Hậu Kì toàn lực vật dụng, hỏa diễm hừng hực nơi cánh tay truyền lên mũi nhọn của tam xoa kích, nhắm ngay cổ lão già mà đâm xuống.
“Không tốt” Lão già cảm thấy da đầu tê rần, nguy hiểm bao trùm cơ thể khiến hắn thi triển thân pháp né tránh.
" A...a ..." Một kích đâm hụt nhưng lại khiến cho cánh tay của lão bị xuyên qua , máu tươi nhất thời vương vãi đầy đất.
" Thành chủ " Vô số thân ảnh cùng nhau lao tới đỡ sau lưng lão già.
“Tiểu súc sinh, xem ai có thể cứu được ngươi, toàn lực giết hắn...” Lão Thành chủ ánh mắt căm hận nhìn về phía thanh niên , rồi trầm giọng hô to với đám người xung quanh.
Không tiếp tục nhiều lời, lão Thành chủ hai tay chấn động, vô số linh khí đột ngột hình thành vô số kiếm phong sắc lẹm vung sức hướng về phía thanh niên đập tới.
" Ầm "
Mặt đất nơi thanh niên vừa đứng đã biến thành tro bụi, mà thân ảnh của gã và con xích thố cũng đã biến mất từ khi nào không hay.
“Không tốt” lão Thành chủ hét lớn một tiếng bất an.
Xoẹt Xoẹt
Tốc độ cực kì nhanh , tam xoa kích trực tiếp huy động vài lần chém, trực tiếp lấy mạng vô số thủ hạ của lão.
Tàn ảnh được lưu lại vô số, khiến tu vi Trúc cơ đỉnh phong cũng khó lòng có thể theo kịp.
“Khốn kiếp, đây rốt cuộc là loại thủ đoạn gì?” Lão lúc này cũng một mặt khiếp sợ hét ầm lên.
“ Giết chết hắn, ta không tin thủ đoạn đó hắn có thể liên tục sử dụng ” lão Thành Chủ giọng bình tĩnh gằn từng chữ nói.
...
Từ phía xa nhìn một màn này Vũ Hạo cũng tấm tắc khen ngợi không thôi.
" Tên gia hoả này không tồi a ..."
Mà lúc này phía bên kia, lão Thành chủ từ nhẫn trữ vật lấy ra một thanh đao lớn có màu lam đậm, tỏa ra phong thuộc tính vù vù như vũ bão.
“Có thể khiến ta dùng đến Phong Ma Đao, ngươi có chết cũng đủ vinh hạnh rồi”
Sắc mặt thanh niên bình thản, tay cầm tam xoa kích nhìn lên lão già như chứng kiến một trò trẻ con vậy nhếch miệng cười.
" Một thanh ghẻ đao mà cũng múa trước mặt ta ??? "
" Chết " lão Thành chủ gầm lên một tiếng, hai tay cầm Phong Ma Đao hướng đỉnh đầu thanh niên kia đập tới...
Cả một đám thuộc hạ không cam lòng yếu thế, sử dụng vũ kỹ của mình hình thành vô số sợi xích sắt, quất mạnh về một người một ngựa trước mặt.
" Phụng Thiên Phản Kích "
Trước loại công kích mạnh mẽ như này, thanh niên gầm một tiếng, ngồi trên lưng xích thố hai tay huy động cấp tốc xoay tròn , tam xoa kích trước mặt tạo thành một vòng xoáy bảo hộ độ xung quanh thân thể.
KENG KENG KENG
Trước ánh mắt khó tin của vô số người, hai loại công kích cường hãn bị cơn xoáy kia bắn ngược ra ngoài, không xâm nhập được vào dù chỉ là tổn thương sợi lông của người thanh niên kia.
Một màn này diễn ra trước của thành vô số tu sĩ hay thậm chí có cả thường dân thấy một màn này đều trợn mắt kinh ngạc.
“Đây là môn công pháp gì? Phòng ngự không có kẻ hở?”
“Thanh niên cưỡi ngựa này là ai? Trẻ tuổi như vậy lại có sức mạnh siêu việt như vậy ”
“Cho dù đệ nhất thiên tài Vương Khả trước vô số công kích mạnh mẽ như vậy cũng không thể ung dung phá giải dễ dàng được ”
Đám người bên lão Thành chủ cũng một mặt khó tin , khẽ hừ lạnh.
" Hừ thử xem ngươi còn phòng thủ được tới bao giờ " Liên tiếp , liên tiếp vô số công kích bắn thẳng về phía vòng xoáy kia.
Nhưng hiển nhiên lần nào cùng đều là vô dụng.
Đám người một mặt hết chỗ nói, tên này làm sao vậy? Chỉ biết phòng thủ.
Bất quá không thể không nói, thủ đoạn phòng thủ của người này quá mức quỷ dị, không ai làm gì được hắn.
" Ồ chờ tiêu hao thể lực của đám người rồi một kích tất sát sao ? " Vũ Hạo đương nhiên là nhìn ra một chút mánh khoé trong này, đám người kia mỗi lần phóng ra linh lực đều tiêu hao linh khí và thể lực không nhỏ.
Nếu để sơ xuất thì chỉ cần chưa đầy một hơi thở có thể bị phản kích lại ngay.
Một người vũ dũng vô song thì có rất nhiều , nhưng còn người mà văn võ song toàn thì vô cùng hiếm.
" Quả nhiên tên gia hoả này đầy tính khiêu chiến đối với mình " Ánh mắt Vũ Hạo trở lên tràn đầy phấn khích.
Cả đám người sắc mặt tái mét, thở hổn hển , quả nhiên đúng như dự đoán của Vũ Hạo bọn người này đúng là không thể dùng được những đợt công kích kia quá lâu.
Tốc
Không nói năng gì , chỉ trong nháy mắt thân ảnh nam nhân mặc trọng giáp , tay cầm tam xoa kích như một tôn chiến thần trên xa trường.
Chỉ trong chưa đầy một hơi thở, đã liên tục chém bay đầu vài tên thuộc hạ.
Vài tia máu liên tục phun trào nhuộm đỏ cả một vùng đất trước cổng Hà Thành.
Thấy thảm trạng của bọn hắn không ít người hít sâu một hơi...
Khi một kích kia chuẩn bị chém thẳng xuống đầu của lão Thành chủ thì đột nhiên một thanh kiếm gãy rỉ sét đã kịp thời ngăn cản.
Giúp cho lão thành chủ kia tránh thoát một hồi kiếp nạn.
Keng
Tiếng kêu vang vọng của hai thanh binh khí vang lên , ánh mắt thanh niên kia hơi lấp loé hiển nhiên không ngờ rằng ở nơi này lại có người chặn được một kích kia của mình.
" Các hạ là ai , cần gì phải sát phạt quyết đoán như vậy ??? " người lên tiếng không ai khác chính là Vũ Hạo , hiển nhiên lúc này cậu đã cởi bỏ lớp nguỵ trang ra.
Dùng khuôn mặt thật của mình để gặp gỡ đối phương, đây cũng là một phần tôn trọng mà cậu dành cho đối thủ.
" Ta cảm thấy được trên người của ngươi mang lại cho ta một loại áp lực vô hình.
Và ngươi cũng đủ tư cách để biết tên của ta " Khoé môi hơi nhếch lên, dừng lại một chút thanh niên trầm giọng nói.
" Trung Du , Lữ Phụng Thiên "
...
Mọi người có lòng ủng hộ thư sinh viết truyện thì đây ạ : <
Tài Khoản : ( Ngân Hàng : MB Bank )
Chủ Tài Khoản : VU KIM TRACH
Em xin trân thành cảm ơn !!!
...
Chúc cả nhà buổi tối vui vẻ <