Khảo nghiệm thứ ba, tại một nơi nào đó trong sơn động.
" Sư huynh phía trước mặt chúng ta phát hiện một Cốt Hoả Nhân " một tên đệ tự Thạch Hà Kiếm tông tiến lên nói.
" Lập tức đề phòng cảnh giác ...!chuẩn bị kết trận bất kì lúc nào !!! " Lý Mạc Sầu khẩn trương nói.
Tu vi mỗi con cốt hoả nhân này đều đạt tới Trúc Cơ Đại Viên Mãn.
Và đám người cũng đều tận mắt chứng kiến những phát sinh quỷ dị sau khi bị đám này cắn trúng hoặc làm bị thương...
Cho nên lúc này đám người đều vô cùng cảnh giác cao độ nhìn chằm chằm vào con cốt hoả trước mắt này...
" Sư huynh nhìn kìa, trên tay tên kia có cầm một cái rương !!! " một gã đệ tử nhỏ giọn chỉ tay về hướng con Cốt Hoả Nhân đang chậm dãi bước đi phía trước kia.
Cả đám người tam tông đều nhìn theo phương hướng mà gã đệ tử kia chỉ tay...
" Phạm vi xung quanh có gì bất thường hay không ? " Thanh Thiên nhìn một vài đệ tử vừa đi thăm dò nói.
" Bẩm sư huynh, phạm vi xung quanh rất hỗn loạn, bọn đệ không dám đi quá xa...!nhưng bất quá phạm vi năm trăm mét xung quanh vô cùng an toàn...!" một tên đệ tử Thanh Vân tông được giao cho nhiệm vụ dò xét , tiến lên một bước ôm quyền cung kính nói.
" Cứ theo sau như vậy sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ bị con Cốt Hoả kia phát hiện !!! " lúc này Lý Mạc Sầu trầm giọng nói.
" Chi bằng tiên hạ thủ vi cường, chúng ta ba tông hợp lực diệt sát nó !!! " Mộc Diệp nhỏ giọng nói.
" Được !!! " hai người Lý Mạc Sầu và Thanh Thiên đại diện hai tông đồng thanh đáp.
" Chuẩn bị kết trận " ba người đồng thanh hô về phía đám đệ tử.
" Giếtttt "
Trong nháy mắt đệ tử ba tông nhanh chóng tản ra về ba phía xuất hiện vây lấy quái vật Cốt Hoả vào bên trong...
" Graoooo "
Cốt Hoả Nhân bất ngờ bị tập kích, nhất thời gầm rồng một tiếng vô cùng dữ tợn.
Dáng người cao lớn, nhưng chỉ còn là bộ xương, xung quanh vô số ngọn lửa màu đen điên cuồng toả ra.
Trên gương mặt vẫn còn xót lại một ít da thịt, hiển nhiên con Cốt Hoả này chỉ mới thành hình mà thôi...
Tiếng gào vang lên, kèm theo khí thế của Trúc Cơ Đại Viên Mãn toả ra.
Khiến cho sắc mặt của đám đệ tử hơi lộ vẻ hoảng sợ.
Tu vi bọn gã không cao, chỉ là Trúc Cơ Trung Kì là chủ yếu , cộng thêm việc bọn gã chỉ ngưng tụ ra Lam Sắc Trúc Cơ mà thôi .
Lúc này bị khí thế trên người Cốt Hoả toả ra, ngay cả Thanh Thiên và Lý Mạc Sầu cũng hơi nhíu mày.
Khí thế này toả ra, thậm chí ngay cả thiên kiêu ở Trung Du cũng không dám nói là có thể hạ nó dễ dàng.
" Mọi người ổn định tâm lý, kết trận !!! " khẽ lấy lại tinh thần, ba người Mộc Diệp, Lý Mạc Sầu cùng Thanh Thiên đồng thanh cất cao giọng hô to.
" Thạch Hà Phong Sát Trận " hơn mười đệ tử Thạch Hà Kiếm tông dưới sự chỉ huy của Lý Mạc Sầu nhanh chống ổn định vị trí.
Kết thành pháp trận làm nên tên tuổi của Thạch Hà Kiếm tông.
Đây cũng là trận pháp do tông chủ Lý Mạc Thông cùng chư vị trưởng lão từng thi triển để đối phó với Huyết Thần Ma Vương không lâu trước đây...
" Thanh Vân Nhất Thương Thiên Trận "
Phía đối diện, đám người Thanh Vân Tông lấy Thanh Thiên làm trung tâm.
Cả đám huy động lực lượng tới mức cực hạn, khởi động trận pháp...!phía trên đầu đám người, dần dần xuất hiện một thanh trường thường màu xanh ngọc.
Xung quanh cán thương ẩn ẩn còn nghe được tiếng rồng ngâm, uy lực mạnh mẽ không thua kém gì Thạch Hà Phong Sát Trận.
" Liễu Thần Chúc Phúc " Mộc Diệp dẫn đầu nhánh đệ tử Linh Mộc Tông kết thành trận pháp,...
Phía sau đám người là hình ảnh một cây dương liễu cao chọc trời , khí tức dễ chịu từ trên cây nhanh chóng bao quanh lại đám người.
Khiến cho ai nấy đều cảm giác như thực lực và tốc độ của mình tăng lên một đoạn.
Khác với hai tông kia, Linh Mộc Tông từ trước đến nay luôn nổi tiếng là ôn hoà.
Lấy luyện đan, trồng dược làm chủ đạo.
Cho nên trận pháp cũng thiên về hỗ trợ là chủ yếu...
Liễu Thần Chúc Phúc nói là trận pháp nhưng đây đúng hơn là một môn bí pháp nghe thì hợp lý hơn.
Tác dụng của loại bí pháp này giúp cho người được nhận chúc phúc gia tăng phần trăm lực chiến cá nhân và tốc độ bản thân ...
Tuy trong chiến đấu một đối một thì môn bí thuật này hoàn toàn vô dụng.
Nhưng nếu dùng từ xa để trợ giúp đồng đội hay đồng minh thì phải nói là vô cùng hữu ích và có tác dụng vô cùng lớn trong chiến đấu sinh tử ...
" Sátttt "
Hai luồng công kích khủng bố toả ra từ hai tông, khiến cho Cốt Hoả Nhân không kịp làm ra phản ứng.
Trực tiếp hoá thành tro bụi...
Một trong hai trận pháp Thạch Hà Phong Sát Trận hay Thanh Vân Nhất Thương Thiên Trận nếu một trong hai vây nhốt một vị cường giả Kim Đan Sơ Kì vào bên trong cũng đủ lực để oanh sát.
Hơn hết lại có thêm sự chúc phúc từ Liễu Thần của Linh Mộc tông, thì một con Cốt Nhân nho nhỏ làm ra chịu nổi một kích như vậy cơ chứ.
Nếu có người thấy cảnh này thì sẽ nhếch môi khinh thường nói là Dao Mổ Trâu Giết Gà.
Nhưng điều này đối với đám người là phương án an toàn nhất, bởi vì biết đâu được trong lúc dây dưa thì bị con hàng này lây độc tính quỷ dị sang người thì lúc đó hối hận cũng chẳng còn kịp.
Cách tốt nhất là Tiên Hạ Thủ Vi Cường, một kích tất sát tránh cho việc mang hoạ vào thân.
...
Lúc này ba người Vũ Hạo , Linh Vân và Mỹ Uyển còn theo với ba người còn có cả Tôn Bảo.
Đám người sau khi thu liễm cẩn thận theo sau binh đoàn Cốt Hoả này thì xa xa cả đám đã nhìn một toà cung điện mang theo khí tức tang thương của thời gian.
Một toà cung điện cổ kính nguy nga, công trình nhìn qua có đôi chút xuống cấp nhưng không thể giấu đi được vẻ uy nghiêm và khí thế từ toà cung điện kia toả ra.
Đám Hoả Cốt kia giống như một đoàn binh lính tinh nhuệ, xếp hàng thẳng tắp những bước đi vô cùng đồng đều.
Nhìn qua giống như một đợt diễu hành trong quân đội vậy...
Một màng quang mang màu vàng chậm dãi tiêu tán đi khi đám Cốt Hoả Nhân này tiến vào, nhưng ngay khi toàn bộ đám kia tiến vào thì vầng sáng lại cấp tốc được hiện lên, như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Còn đám Cốt Hoả Nhân kia cũng vì vậy mà nhanh chóng tiến vào khuất dạng vào bên trong cung điện.
" Thịch Thịch "
Lúc này nhịp tim của Linh Vân một lần nữa hơi đập mạnh lên, một tia cảm giác như có thứ gì đó từ bên trong toà cung điện kia đang kêu gọi nàng vậy...
" Là ở phía trước " một câu nói không đầu không cuối được Linh Vân thốt ra.
Vũ Hạo thấy vậy cũng liền đoán ra được ngay là nàng đang ám chỉ điều gì...
" Vậy chắc hẳn phía trước đã là điểm cuối cùng của chuyến hành trình tiến vào Thượng Cổ Cấm Địa này rồi !!! " Mỹ Uyển bên cạnh cũng nhẹ giọng nói.
" Nhưng trước tiên đám Cốt Hoả kia quân số cũng không phải số lượng nhỏ, mà hơn hết còn cả thứ có thể thao túng hay thậm chí là chỉ huy bọn chúng còn chưa có xuất hiện.
" Vũ Hạo trầm ngâm một chút liền nói tiếp.
" Huống hồ chi, để có thể thao túng được đám kia và cũng là lần khảo nghiệm cuối cùng thì huynh không tin sẽ không có nguy hiểm ".
Linh Vân cùng Mỹ Uyển cũng gật đồng ý với lời nói của Vũ Hạo.
Mặc dù trong lòng Linh Vân có chút khẩn trương nhưng nàng cũng là một con người vô cùng lý trí...
Động tĩnh và quy mô của đám Cốt Hoả Nhân này vô cùng lớn, đương nhiên dẫn tới thu hút sự chú ý của vô số người...
Mặc dù có phần nhiều là sự sợ hãi nhưng bản tính của con người vốn là vô cùng tò mò với những sự vật và sự việc mới mẻ mà họ không biết !!!
Chỉ trong vòng thời gian ngắn ngủi, vô số những tiểu đoàn, tiểu đội cũng đã nhanh chóng tập hợp một khoảng cách đủ để được tính là an toàn.
Trong lúc nhất thời một khoảng đất trống, nơi mà nhóm người Vũ Hạo đứng đã có mặt vô số người tới nơi đây...
Đang trong lúc suy tính kế hoạch hành động tiếp theo thì đột nhiên trong đầu của Vũ Hạo vang lên một thanh âm quen thuộc.
" Đinh, phát động chi nhánh nhiệm vụ " Tìm Hiểu Lịch Sử " "
" Phần thưởng một lần triệu hoán ngẫu nhiên , thất bại khấu trừ . điểm tích luỹ "
Âm thanh máy móc của hệ thống vang vọng, khiến cho Vũ Hạo sắc mặt thoáng có chút thay đổi.
" Tìm Hiểu Lịch Sử sao ??? "
" Chẳng lẽ nào sắp sửa có một bí mật nào đó sẽ được hé lộ ra hay sao ??? " Vũ Hạo rơi vào trầm tư, lúc này lên tiếng nói.
" Hệ thống mở ra chú thích nhiệm vụ !!! "
" Đinh, nơi đây có một nơi cất chứa một bí mật lớn về lịch sử trống...! nhiệm vụ của kí chủ là tìm kiếm và tìm hiểu về đoạn lịch sử trống đó của nhân loại.
"
Dứt lời đột nhiên trong đầu của Vũ Hạo đột nhiên có hiện lên một hình ảnh, tuy chỉ là những nét vẽ thô sơ nhưng Vũ Hạo có thể khẳng định đây chắc hẳn là bản đồ chỉ dẫn tới nơi đó.
" Chúng ta tạm thời đi ra khỏi chỗ này !!! " Vũ Hạo quay sang nhìn hai nàng nói.
Linh Vân hơi tò mò, nàng vốn luôn nghĩ nam nhân của mình sẽ tiến vào bên trong đại điện trước mặt đầu tiên.
Nhưng bất quá nàng cũng biết tiểu nam nhân của mình cũng chưa từng có hành động gì mà không có tính toán,...! mặc dù rất muốn nhanh chóng tìm lại môn công pháp kia nhưng nàng vẫn nhu thuận theo sau lưng của Vũ Hạo.
Một đường đi tới trong sơn động , lối đi chằng chịt như một cái mê cung, nhưng cũng may là Vũ Hạo được hệ thống cung cấp bản đồ cho nên lần theo đó chỉ hơn mười phút sau, một ngôi đền cực kỳ cổ xưa xuất hiện trước mặt họ.
Bên trên ngôi đền còn viết ba chữ lớn, nét bút phóng khoáng như rồng bay phượng múa.
" Tàng Thư Điện "
Vũ Hạo khẽ thì thầm một tiếng, ánh mắt cậu dời xuống phía dưới.
Giờ phút này, đại môn của Tàng Thư Điện đã sớm bị hư hại nặng nề, là dấu tích để lại của Chiến Tranh và Thời Gian để lại...
Nhìn sắc mặt của hai nàng đang ngơ ngác tràn đầy vẻ khó hiểu, Vũ Hạo cũng chỉ lắc đầu cười bất đắc dĩ mà thôi...
" Chúng ta tiến vào bên trong xem xét !!! " Vũ Hạo dứt lời liền dẫn đầu tiến vào ngôi điện có phần hơi đổ nát này.
Tầng một đan điện này sớm đã là một đống hỗn độn rồi, giá sách ngổn ngang, vô số thư tịch hay các loại giấy bút khác đều bừa bãi trên khắp sàn nhà...
Sau một hồi dò xét, Vũ Hạo đã ngay lập tức lại mất đi hứng thú.
Đám người lại nhanh chóng lao vào sâu trong Thư Điện, tìm được cầu thang rồi trực tiếp lên tầng hai.
Khi vừa bước chân đi vào tầng hai của đại điện này, sắc mặt của Vũ Hạo nhíu lại , nhẹ giọng nói :
" Nơi này có khí độc, hai nàng nhớ vận linh lực bảo vệ !!! "
Vì trong người có Dị Hoả cho nên Vũ Hạo cũng không sợ hãi gì những loại độc tố bình thường này.
Nhưng hai lão bà của cậu thì khác, được hệ thống nhắc nhở, cậu cũng không chậm trễ mà lên tiếng cảnh báo.
Nghe Vũ Hạo nói như vậy, hai nàng đều ngẩn ra, hít thử vài hơi khí xung quanh quả nhiên cảm thấy có chút gì đó không thích hợp.
" Không ngờ một nơi như vậy lại có loại độc tính này lẫn trong không khí "
Loại độc này là loại độc vốn đã bị thất truyền từ lâu.
Có tên là " Vô Hương " tên như ý nghĩa, là loại độc phát tán trong không khí, không màu, không mùi, không vị.
Nếu như nạn nhân mà không kịp thời phát hiện, cho đến khi độc ngấm trong người đủ nhiều thì sẽ vô thanh vô tức mà chết.
Đây cũng là loại độc phổ biến từ thời xưa, dùng để bẫy trong những bảo tàng hay bảo khố của các đại gia tộc, tông môn lớn nhỏ.
Nhưng dần dần loại độc này đã dần bị mai một và biến mất theo thời gian.
Đưa mắt nhìn xung quanh, đám người bắt gặp vài bộ xương khô phía xa, xương cốt đã mục nát từ lâu.
Không biết là do trúng độc hay là do một vài nguyên nhân nào khác...
Vũ Hạo thấy cảnh này cũng nhanh chóng lên Cửa Hàng Tích Luỹ điên cuồng làm mới.
Cuối cùng cũng mua được vài viên Bách Độc Đan, phẩm cấp cực kì cao có thể trị được các loại độc trên thế gian.
Sau khi đưa cho hai nàng sử dụng , lúc này cậu mới lên tiếng nói.
" Tàng Thư Điện này có ba tầng, đây chỉ là tầng hai, theo lẽ thường thì bảo bối thực sự sẽ phải ở trên tầng thứ ba.
Nhưng ngay tầng hai này đã có khí độc thì tầng ba kia cũng sẽ không quá an toàn, hai nàng nên cẩn thận một chút.
"
Nghe Vũ Hạo nhắc nhở, hai nàng đều gật đầu lộ vẻ đã hiểu.
Tôn Bảo sau khi được Vũ Hạo đưa cho đan dược thì không thèm lấy, như lộ vẻ khinh thường đối với loại độc vớ vẩn ở nơi đây vậy...
Đoàn người tìm tòi một chút quanh tầng hai, nhưng chỉ phát hiện ra một vài loại điển tịch và công pháp không có quá nhiều giá trị cho lắm.
Xem ra những thứ mà Vũ Hạo cần thực sự là nằm trên tầng thứ ba .