Tuyệt Y Tuyết cứ nằm trên giường nhìn trần nhà chằm chằm, tâm trạng nặng trĩu khi cứ nhớ về chuyện ở cuộc đấu thầu. Cô thật không biết sao mình mỗi lần gặp hắn là lại không kiềm có được bản thân.
"Tứ tiểu thư, quản gia Tuyệt Khắc đến" Tiếng gõ cửa và giọng nói của quản gia mình làm Tuyệt Y Tuyết gạt tâm trạng của mình sang một bên.
"Nói ông ta đợi ta một chút" Tuyệt Y Tuyết ngồi dậy nhìn ra cửa sổ, im lặng chốc lao mới lên tiếng trả lời ông quản gia "Dẫn ông ta vào thư phòng của tôi luôn"
"Lão nô tuân lệnh" Quản gia thở dài. Không pha ông không biết tâm trạng của tiểu thư nhưng đã là người trong cuộc sống này rồi thì không ai có thể bảo vệ mình mãi mãi chỉ có mình mới có thể bảo vệ chính mình mà thôi.
__*-*___
Thư phòng.
"Mời ông ngồi" Tuyệt Y Tuyết đưa tay về chiếc ghế đối diện mình. Ánh mắt và giọng nói đầy sự lạnh lẽo.
"Thánh nữ, thật thất lễ khi đến gặp ngài đường đột mà không thông báo trước" Tuyệt Khắc tránh né đi ánh mắt thù hận của Tuyệt Y Tuyết dành cho ông.
Trong đời ông sống năm mươi mấy năm giết người không gớm tay, không ân hận. Nhưng lại dai dứt khi chính mình gián tiếp cướp đi ánh mắt ngây thơ, trong sáng, nụ cười hạnh phúc của cô bé sáu tuổi.
"Không có lệnh của gia chủ chắc ông cũng không đến đây" Tuyệt Y Tuyết cười lạnh, ánh mắt đầy chế giễu nhìn Tuyệt Khắc, bàn tay nắm chặt lại móng tay bấm sâu vào da thịt như muốn chảy máu.
Cô thật không biết sao daddy mình có thể tin tưởng, luôn xem người đàn ông trung mặt trước mặt mình là anh em vào sinh ra tử được.
"Thánh nữ, tôi biết chuyện năm xưa...""Ông vào vấn đề chính đi" Tuyệt Y Tuyết ngắt ngang lời nói của Tuyệt Khắc. Ánh mắt đầy thù hận, lạnh lẽo chết người hàn khí xung quanh cũng tỏ ra lạnh khắp căn phòng.
"Gia chủ ra lệnh cho thánh nữ ngày mai trở về họp gia tộc" Tuyệt Khắc thở dài phục hồi lại khí chất của mình, ánh mắt đầy nghiêm túc.
"Tôi sẽ về"
___*-*___
Thái Bình Dương, đảo Thần Long.
Tất cả các thành viên của gia tộc họ Tuyệt đều trở về đảo với nhau cùng tụ họp lại một chỗ. Mọi người bề ngoài cùng trò chuyện với nhau đầy vui vẻ nhưng trong lòng lại tính toàn đầy âm mưu âm hiểm.
"Anh ba, lâu ngày không gặp anh vẫn im lặng như xưa" Tuyệt Ngụy Thủ gương mặt giống Tuyệt Ngụy Khanh y đúc nhưng về tướng mạo thì khác xa.
"Em năm là người "bận bịu" sao anh dám làm phiền" Tuyệt Khấu lạnh nhạt nói ánh mắt bình thản im lặng như mặt nước khó mà có thể đoán được tâm tình.
"Anh ba, em sao "bận" bằng anh" Tuyệt Ngụy Thủ nhất thời tái mặt nhưng nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng trả lời Tuyệt Khấu mà còn cố gắng nhấn mạnh từ "bận"
"Anh ba, em năm hình như hai người gặp nhau không tranh luận với nhau là không được?" Tuyệt Y Khiết quyến rũ vô cùng nhẹ nhàng bước đến chỗ Tuyệt Khấu và Tuyệt Ngụy Thủ. Ánh mắt đầy lả lơi liếc tất cả mọi người làm anh em trong nhà miệng khô lưỡi đắng.
"Chỉ có chế tư là tốt nhất" Tuyệt Hoàng Yết từ đâu xuất hiện ôm Tuyệt Y Khiết từ sau lưng. Trên môi nở nụ cười xấu xa, dưới tay thì xoa bóp bộ ngực cỡ D của Tuyệt Y Khiết.
"Em sáu, chế tư không khách sáo khi cho em ăn kẹo đồng đâu" Tuyệt Y Khiết trên tay cầm cây súng đặt trên đầu của Tuyệt Hoàng Yết từ bao giờ. TDM, gái trên thế giới này đứa nào cũng chơi đến bà cũng muốn hốt đừng có mơ.
"Chế tư tài năng hơn người" Tuyệt Hoàng Yết bỏ tay mình xuống nhún vai lười biếng trả lời. Trong mắt đầy tia gian xảo.
Đối với đảo Thần Long mà nói khi đã bước vào đây thì không có ai có thể mang vũ khí được.
"Hey, khả năng của em tư thì khó ai sánh bằng" Tuyệt Khấu nhếch môi quan sát Tuyệt Y Khiết từ trên xuống dưới như tia laza.
"Cảm ơn anh ba đã khen ngợi" Tuyệt Y Khiết khẽ nhún người giống điệu bộ của các nữ tử ngày xưa cảm ơn.
"Mọi người đều đã đến rồi sao?" Tuyệt Nhạn bộ dạng lười biếng nhưng không mất đi phần phong độ của mình.
"Em bảy, em đến sớm hơn nhân vật chính của hôm nay" Tuyệt Y Khiết lắc ly rượu trên tay mình. Ánh mắt lóe lên những tia sáng kì lạ.
"Lần này, thánh nữ cũng về?" Tuyệt Khấu nhất thời khó tiêu hóa được thông tin này. Mười năm qua không gặp cuối cùng cũng chạm mặt.
"Anh ba, chính xác vậy nha" Tuyệt Y Khiết mỉm cười nhìn biểu hiện ngạc nhiên của mọi người. Đúng là thu thập thông tin chậm nga.
"Vậy lần này chúng ta có kịch hay xem rồi" Tuyệt Ngụy Thủ chắc chắn lần này họp gia tộc mọi chuyện đều liên quan đến Tuyệt Y Tuyết.
Tuyệt Y Tuyết cứ nằm trên giường nhìn trần nhà chằm chằm, tâm trạng nặng trĩu khi cứ nhớ về chuyện ở cuộc đấu thầu. Cô thật không biết sao mình mỗi lần gặp hắn là lại không kiềm có được bản thân.
"Tứ tiểu thư, quản gia Tuyệt Khắc đến" Tiếng gõ cửa và giọng nói của quản gia mình làm Tuyệt Y Tuyết gạt tâm trạng của mình sang một bên.
"Nói ông ta đợi ta một chút" Tuyệt Y Tuyết ngồi dậy nhìn ra cửa sổ, im lặng chốc lao mới lên tiếng trả lời ông quản gia "Dẫn ông ta vào thư phòng của tôi luôn"
"Lão nô tuân lệnh" Quản gia thở dài. Không pha ông không biết tâm trạng của tiểu thư nhưng đã là người trong cuộc sống này rồi thì không ai có thể bảo vệ mình mãi mãi chỉ có mình mới có thể bảo vệ chính mình mà thôi.
__-___
Thư phòng.
"Mời ông ngồi" Tuyệt Y Tuyết đưa tay về chiếc ghế đối diện mình. Ánh mắt và giọng nói đầy sự lạnh lẽo.
"Thánh nữ, thật thất lễ khi đến gặp ngài đường đột mà không thông báo trước" Tuyệt Khắc tránh né đi ánh mắt thù hận của Tuyệt Y Tuyết dành cho ông.
Trong đời ông sống năm mươi mấy năm giết người không gớm tay, không ân hận. Nhưng lại dai dứt khi chính mình gián tiếp cướp đi ánh mắt ngây thơ, trong sáng, nụ cười hạnh phúc của cô bé sáu tuổi.
"Không có lệnh của gia chủ chắc ông cũng không đến đây" Tuyệt Y Tuyết cười lạnh, ánh mắt đầy chế giễu nhìn Tuyệt Khắc, bàn tay nắm chặt lại móng tay bấm sâu vào da thịt như muốn chảy máu.
Cô thật không biết sao daddy mình có thể tin tưởng, luôn xem người đàn ông trung mặt trước mặt mình là anh em vào sinh ra tử được.
"Thánh nữ, tôi biết chuyện năm xưa...""Ông vào vấn đề chính đi" Tuyệt Y Tuyết ngắt ngang lời nói của Tuyệt Khắc. Ánh mắt đầy thù hận, lạnh lẽo chết người hàn khí xung quanh cũng tỏ ra lạnh khắp căn phòng.
"Gia chủ ra lệnh cho thánh nữ ngày mai trở về họp gia tộc" Tuyệt Khắc thở dài phục hồi lại khí chất của mình, ánh mắt đầy nghiêm túc.
"Tôi sẽ về"
___-___
Thái Bình Dương, đảo Thần Long.
Tất cả các thành viên của gia tộc họ Tuyệt đều trở về đảo với nhau cùng tụ họp lại một chỗ. Mọi người bề ngoài cùng trò chuyện với nhau đầy vui vẻ nhưng trong lòng lại tính toàn đầy âm mưu âm hiểm.
"Anh ba, lâu ngày không gặp anh vẫn im lặng như xưa" Tuyệt Ngụy Thủ gương mặt giống Tuyệt Ngụy Khanh y đúc nhưng về tướng mạo thì khác xa.
"Em năm là người "bận bịu" sao anh dám làm phiền" Tuyệt Khấu lạnh nhạt nói ánh mắt bình thản im lặng như mặt nước khó mà có thể đoán được tâm tình.
"Anh ba, em sao "bận" bằng anh" Tuyệt Ngụy Thủ nhất thời tái mặt nhưng nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng trả lời Tuyệt Khấu mà còn cố gắng nhấn mạnh từ "bận"
"Anh ba, em năm hình như hai người gặp nhau không tranh luận với nhau là không được?" Tuyệt Y Khiết quyến rũ vô cùng nhẹ nhàng bước đến chỗ Tuyệt Khấu và Tuyệt Ngụy Thủ. Ánh mắt đầy lả lơi liếc tất cả mọi người làm anh em trong nhà miệng khô lưỡi đắng.
"Chỉ có chế tư là tốt nhất" Tuyệt Hoàng Yết từ đâu xuất hiện ôm Tuyệt Y Khiết từ sau lưng. Trên môi nở nụ cười xấu xa, dưới tay thì xoa bóp bộ ngực cỡ D của Tuyệt Y Khiết.
"Em sáu, chế tư không khách sáo khi cho em ăn kẹo đồng đâu" Tuyệt Y Khiết trên tay cầm cây súng đặt trên đầu của Tuyệt Hoàng Yết từ bao giờ. TDM, gái trên thế giới này đứa nào cũng chơi đến bà cũng muốn hốt đừng có mơ.
"Chế tư tài năng hơn người" Tuyệt Hoàng Yết bỏ tay mình xuống nhún vai lười biếng trả lời. Trong mắt đầy tia gian xảo.
Đối với đảo Thần Long mà nói khi đã bước vào đây thì không có ai có thể mang vũ khí được.
"Hey, khả năng của em tư thì khó ai sánh bằng" Tuyệt Khấu nhếch môi quan sát Tuyệt Y Khiết từ trên xuống dưới như tia laza.
"Cảm ơn anh ba đã khen ngợi" Tuyệt Y Khiết khẽ nhún người giống điệu bộ của các nữ tử ngày xưa cảm ơn.
"Mọi người đều đã đến rồi sao?" Tuyệt Nhạn bộ dạng lười biếng nhưng không mất đi phần phong độ của mình.
"Em bảy, em đến sớm hơn nhân vật chính của hôm nay" Tuyệt Y Khiết lắc ly rượu trên tay mình. Ánh mắt lóe lên những tia sáng kì lạ.
"Lần này, thánh nữ cũng về?" Tuyệt Khấu nhất thời khó tiêu hóa được thông tin này. Mười năm qua không gặp cuối cùng cũng chạm mặt.
"Anh ba, chính xác vậy nha" Tuyệt Y Khiết mỉm cười nhìn biểu hiện ngạc nhiên của mọi người. Đúng là thu thập thông tin chậm nga.
"Vậy lần này chúng ta có kịch hay xem rồi" Tuyệt Ngụy Thủ chắc chắn lần này họp gia tộc mọi chuyện đều liên quan đến Tuyệt Y Tuyết.