Hai canh giờ sau khi nàng chấp phạt xong, một cái bác sĩ y phục trắng đến, giúp nàng thay thuốc, tiện tay ném cho nàng bộ áo khác, vẫn là cái váy trắng đơn thuần nhưng so với cái váy rách tươm đầy máu kia thì tốt hơn nhiều.
Trước khi vị bác sĩ kia rời đi, nàng tiện miệng nhờ hắn cấp cho nàng một cái lọ thuốc đuổi chuột, dù gì thì nàng cũng còn ở lại thêm vài ngày nữa, sống chung với chuột thì được, nhưng mà ăn nằm với nó thì nàng còn chưa có muốn đâu nga...
Trên cổ động một cái, cái kia dây chuyền của nàng liền phát ra ánh sáng đỏ, chớp chớp một hồi, nàng đưa tay lên, giật cái sợi dây chuyền xuống, đưa mặt dây chuyền hướng đối diện mắt, cho nó quét một lần võng mạc, tiếp đến, trước mặt nàng hiện ra một cái ảo ảnh màn hình, trong đó là một cái vị nữ sĩ, đầu tóc rối bù, đeo đôi kính cận tròn che cả nửa khuôn mặt, trên người còn khoác thêm một cái áo trắng tiến sĩ, tay cầm lọ thuốc màu gì đó, đặc đặc tím tím.
" Có cái gì sự tình a?!" Nàng nhàn nhã dựa vào tường hỏi cái vị kia.
" Uy, Dao Dao, ngươi đang ở cái địa phương nào?! " Cái vị kia trực tiếp bỏ qua câu hỏi của nàng mà tiến đến thắc mắc của y.
" Nhà lao a. " Trong đầu nàng bỗng thấp thoáng bóng dáng của ai kia, nàng bật cười đáp cái câu hỏi.
" Hiện tại ngươi có hay không đến được?! " Vị kia gấp gáp hỏi cái vấn đề.
" Coi như là không tiện a." Mạc Dao đáp.
" Vậy phải làm sao?!" Vị kia cuống quýt lên, bộ dạng như sắp khóc đến nơi.
" Uy, nghe nói nhà ngươi mới làm ra vài bộ quân hoả đúng chứ?!"
" Cái này thì có liên quan gì đến cái kia sự tình a?! "
" Hiện tại ta đang thiếu vài bộ, ngươi cấp cho ta mấy cái, xem như là thù lao đi, cấp xong ta liền đến bồi ngươi chơi mấy dạng. " Mạc Dao thuỷ chung giữ bộ dạng dửng dưng, người ngoài nhìn vào còn không biết là nàng đang giả trư ăn thịt hổ a.
Bên kia cái nữ sĩ ngây thơ nghe thấy, lập tức đồng ý cái điều kiện của nàng, kết thúc cuộc đối chuyện.
Bên ngoài cửa, một cái bưu hãn lính canh đi ngang qua, Mạc Dao thấy người, vội vàng gọi lại. Cái bưu hãn lính canh kia cũng không chút nghi ngờ tiến đến, Mạc Dao lập tức đưa ra giọng điệu nhờ vả, nói với hắn:
" Uy, huynh đệ, có thể hay không giúp ta một việc a?! "
" Có thể, ngươi liền nói cho ta nghe một chút. " Bưu hãn lính công kia nghe thấy, do dự một chút liền đồng ý cấp cho nàng một cái trợ giúp.
" Được, vậy ngươi giúp ta chuyển lời với lão đại ngươi, nói là nữ nhân ở tù giam số 666 trước cấp hắn cái tạ lỗi, nàng có việc đi trước, vài ngày nữa sẽ trở về lĩnh đủ phạt a. "
Dứt lời, nàng đập mạnh vào gáy hắn, không cho hắn cái thời gian phản ứng, cả thân người đồ sộ của hắn đổ rạp xuống, một toán binh lính bên kia nghe thấy tiếng động cũng bắt đầu chạy đến, trước mắt bọn hắn là cảnh cửa ngục mở toan, người cũng biến mất không vết tích.
Tên lính cầm đầu rút bộ đàm dắt sau lưng ra báo cáo, lập tức những cái báo động bắt đầu vang lên tiếng, hắn cho hai tên lính ở lại vác cái người còn đang ngất nằm trên đất về trại, còn lại bọn hắn mỗi người chia nhau phương hướng mà chạy.
Ở cái địa phương cứu thương của trại giam Quỷ Lệ, thân ảnh nhỏ con của Mạc Dao thấp thoáng xuất hiện dưới gầm xe chứa bệnh nhân, cái thân xác to con của gã lính canh kia cũng đủ cho nàng ẩn núp.
Con đường ra khỏi nhà lao cũng không phải dễ dàng, trên đường, khắp nơi đều là các cơ quan mật trùng trùng điệp điệp nguy cơ chết chóc, khả năng duy nhất cũng chỉ có thể theo đám lính canh mà tháo chạy.
Đến cái địa phương, nàng từ dưới xe bò ra, mắt liếc thấy cái xe tải bên cạnh liền trèo thẳng vào, tiếp đến khởi động xe, ra khỏi cái địa phương trại giam.
Hai canh giờ sau khi nàng chấp phạt xong, một cái bác sĩ y phục trắng đến, giúp nàng thay thuốc, tiện tay ném cho nàng bộ áo khác, vẫn là cái váy trắng đơn thuần nhưng so với cái váy rách tươm đầy máu kia thì tốt hơn nhiều.
Trước khi vị bác sĩ kia rời đi, nàng tiện miệng nhờ hắn cấp cho nàng một cái lọ thuốc đuổi chuột, dù gì thì nàng cũng còn ở lại thêm vài ngày nữa, sống chung với chuột thì được, nhưng mà ăn nằm với nó thì nàng còn chưa có muốn đâu nga...
Trên cổ động một cái, cái kia dây chuyền của nàng liền phát ra ánh sáng đỏ, chớp chớp một hồi, nàng đưa tay lên, giật cái sợi dây chuyền xuống, đưa mặt dây chuyền hướng đối diện mắt, cho nó quét một lần võng mạc, tiếp đến, trước mặt nàng hiện ra một cái ảo ảnh màn hình, trong đó là một cái vị nữ sĩ, đầu tóc rối bù, đeo đôi kính cận tròn che cả nửa khuôn mặt, trên người còn khoác thêm một cái áo trắng tiến sĩ, tay cầm lọ thuốc màu gì đó, đặc đặc tím tím.
" Có cái gì sự tình a?!" Nàng nhàn nhã dựa vào tường hỏi cái vị kia.
" Uy, Dao Dao, ngươi đang ở cái địa phương nào?! " Cái vị kia trực tiếp bỏ qua câu hỏi của nàng mà tiến đến thắc mắc của y.
" Nhà lao a. " Trong đầu nàng bỗng thấp thoáng bóng dáng của ai kia, nàng bật cười đáp cái câu hỏi.
" Hiện tại ngươi có hay không đến được?! " Vị kia gấp gáp hỏi cái vấn đề.
" Coi như là không tiện a." Mạc Dao đáp.
" Vậy phải làm sao?!" Vị kia cuống quýt lên, bộ dạng như sắp khóc đến nơi.
" Uy, nghe nói nhà ngươi mới làm ra vài bộ quân hoả đúng chứ?!"
" Cái này thì có liên quan gì đến cái kia sự tình a?! "
" Hiện tại ta đang thiếu vài bộ, ngươi cấp cho ta mấy cái, xem như là thù lao đi, cấp xong ta liền đến bồi ngươi chơi mấy dạng. " Mạc Dao thuỷ chung giữ bộ dạng dửng dưng, người ngoài nhìn vào còn không biết là nàng đang giả trư ăn thịt hổ a.
Bên kia cái nữ sĩ ngây thơ nghe thấy, lập tức đồng ý cái điều kiện của nàng, kết thúc cuộc đối chuyện.
Bên ngoài cửa, một cái bưu hãn lính canh đi ngang qua, Mạc Dao thấy người, vội vàng gọi lại. Cái bưu hãn lính canh kia cũng không chút nghi ngờ tiến đến, Mạc Dao lập tức đưa ra giọng điệu nhờ vả, nói với hắn:
" Uy, huynh đệ, có thể hay không giúp ta một việc a?! "
" Có thể, ngươi liền nói cho ta nghe một chút. " Bưu hãn lính công kia nghe thấy, do dự một chút liền đồng ý cấp cho nàng một cái trợ giúp.
" Được, vậy ngươi giúp ta chuyển lời với lão đại ngươi, nói là nữ nhân ở tù giam số trước cấp hắn cái tạ lỗi, nàng có việc đi trước, vài ngày nữa sẽ trở về lĩnh đủ phạt a. "
Dứt lời, nàng đập mạnh vào gáy hắn, không cho hắn cái thời gian phản ứng, cả thân người đồ sộ của hắn đổ rạp xuống, một toán binh lính bên kia nghe thấy tiếng động cũng bắt đầu chạy đến, trước mắt bọn hắn là cảnh cửa ngục mở toan, người cũng biến mất không vết tích.
Tên lính cầm đầu rút bộ đàm dắt sau lưng ra báo cáo, lập tức những cái báo động bắt đầu vang lên tiếng, hắn cho hai tên lính ở lại vác cái người còn đang ngất nằm trên đất về trại, còn lại bọn hắn mỗi người chia nhau phương hướng mà chạy.
Ở cái địa phương cứu thương của trại giam Quỷ Lệ, thân ảnh nhỏ con của Mạc Dao thấp thoáng xuất hiện dưới gầm xe chứa bệnh nhân, cái thân xác to con của gã lính canh kia cũng đủ cho nàng ẩn núp.
Con đường ra khỏi nhà lao cũng không phải dễ dàng, trên đường, khắp nơi đều là các cơ quan mật trùng trùng điệp điệp nguy cơ chết chóc, khả năng duy nhất cũng chỉ có thể theo đám lính canh mà tháo chạy.
Đến cái địa phương, nàng từ dưới xe bò ra, mắt liếc thấy cái xe tải bên cạnh liền trèo thẳng vào, tiếp đến khởi động xe, ra khỏi cái địa phương trại giam.