Phong Thần bị thương, cho nên việc ông cụ nhà họ Hàn triệu kiến bị hoãn lại vô thời hạn, anh chỉ chuyên tâm hưởng thụ sự chăm sóc ấm áp nhất, chu đáo nhất của Tần Mặc.
Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, Phong Thần vẫn chưa đến mức hãm sâu vào ải mỹ nhân không thể khống chế được, chenqiucao. lqd mặc dù anh thật sự từng nghĩ tới những thứ đó, giờ đều bỏ mặc hết. Chỉ là, anh sẽ không nói cho Tần Mặc , bởi vì Tần Mặc nhất định sẽ càng thêm ghét anh.
Tư Dung đã không đến quấy rầy anh rất lâu rồi, làm anh thanh nhàn mấy ngày, nhưng có một chuyện khác lại gợi lên hứng thú của anh. Chuyện này bắt nguồn từ Tần Mặc, ngày đó trời trong nắng ấm, anh và Tần Mặc đi tản bộ trong bệnh viện.
Hình như đã rất lâu rồi không nhàn rỗi như vậy, nhàn rỗi làm anh thiếu chút nữa cho rằng chuyện anh gặp tập kích chỉ là một cơn ác mộng. Bởi vì bên cạnh anh có người trong lòng, cho nên, anh lại cảm thấy, thế giới này tốt đẹp biết bao.
"Anh và Tư Dung quen biết nhau như thế nào? Hình như cô ta rất quen thuộc với nhà họ Hàn.”
Phong Thần thấy hơi ngạc nhiên với câu hỏi bất ngờ của Tần Mặc, sao cô lại đột nhiên hỏi tới Tư Dung? Có phải có ai đó đã nói huyên thuyên với cô không?
"Mẹ anh bị ông cụ Hàn đuổi khỏi nhà họ Hàn, lúc anh hai mươi tuổi thì được triệu hồi về nhà họ Hàn, thật là buồn cười, rõ ràng đã đoạn tuyệt quan hệ với mẹ anh, vậy mà lại ép anh phải đến quản lý sản nghiệp nhà bọn họ.”
Trong con ngươi Phong Thần thoáng qua một tia chán ghét, nhà họ Hàn ở nơi này cũng là danh gia vọng tộc, nhà họ Hàn vốn sắp xếp cho mẹ một đối tượng kết hôn là người cầm đồ, nhưng tính cách của mẹ kiên cường, nên không dễ gì mà để cho người khác định đoạt.
Khi đó, mẹ và ba đã mến nhau, tự nhiên sẽ không kết hôn với người kia, cho nên tiết mục máu chó đào hôn đã được trình diễn.
Cả đời ông lão nhà họ Hàn đều chỉ huy người khác, định đoạt vận mệnh của người khác để lót đường cho bản thân mình, cho nên khi người nhà họ Hàn tìm tới cửa, anh đương nhiên không đồng ý quay về. Nhưng dưới lời khuyên của cha, anh vẫn gắng gượng quay về nhà họ Hàn, biết rằng dù có quan hệ máu mủ, nhưng tình cảm của cả một gia đình lớn lại lạnh bạc. (lạnh nhạt và bạc bẽo)
Lúc đó Phong Thần đã hợp tác với Tư Đồ Kiều, sự nghiệp của mình cũng bắt đầu khởi sắc, anh cũng mượn bối cảnh đặc biệt trong nhà Tư Đồ Kiều, và anh cũng có mạng lưới thế lực thuộc về bản thân mình.
Có lẽ là xem trọng chút thành tựu nhỏ bé kia của anh, nên ông cụ mới chia thế lực xã hội đen bên này giao cho anh, d.d.l.q.d anh đương nhiên là không muốn. Nhưng suy tính đến lợi ích trong tương lai, anh bèn giao cả cho Tư Đồ Kiều, Tư Đồ Kiều từ nhỏ đã trưởng thành trong hoàn cảnh hỗn độn đó, giao cho cậu ta, dù sao cậu ta cũng lo tốt hơn.
Thật ra thì, trong tiềm thức anh vẫn chưa muốn tiếp nhận. Mặc dù những địa bàn kia đã được Tư Đồ Kiều xử lý gọn gàng đâu ra đấy, đổi thành những đồng tiền sạch sẽ làm tiền vốn cho công ty của anh, hai con đường một đen một trắng, đã được anh và Tư Đồ Kiều khuếch đại không có số lượng hạn định, nhưng anh vẫn có mâu thuẫn với nhà họ Hàn như xưa.
"Có phải em cảm thấy anh rất dối trá không? Rõ ràng không muốn, nhưng vẫn đón nhận."
Tần Mặc không ngờ, Phong Thần lại lập tức nói ra nhiều chuyện như thế, cô trầm mặc trong chốc lát, sau đó cô nói, "Anh vẫn rất quan tâm tới Hàn lão gia, lúc ấy nhà họ Hàn đang minh tranh ám đoạt, ông ấy giao cho anh, là sản nghiệp nguyên thủy nhất của nhà họ Hàn, mặc dù ở trong mắt người khác nó không có ý nghĩa, nhưng đó chính là nền móng vững chắc nhất.”
(**) Minh tranh ám đoạt: tức là tranh giành đấu đá
Ai cũng không thể ngờ nổi, việc làm ăn ban đầu đang dần dần thua lỗ lại cải tử hoàn sinh trong tay Phong Thần, bề ngoài, gần như đã làm sạch sẽ, nhưng ngầm bên trong lại chuyển thành máy rửa tiền bí mật nhất.
Những đồng tiền được rửa một cách sạch sẽ này, liên tục không ngừng được đưa vào trong nước, dưới danh nghĩa làm tiền vốn của công ty Phong Thần. l.q.d Mà ông chủ hữu danh vô thực Tư Đồ Kiều này, liền thành đối tượng hợp tác của Phong Thần, nhưng khác biệt ở chỗ là tất cả đều do Phong Thần khống chế.
"Không sai, thời đại đang phát triển, xã hội đen dĩ nhiên cũng muốn bắt đầu quản lý hiện đại hóa, khoa học hóa.”
Anh nhíu mày, không thể không nói, Tần Mặc hết sức nhạy bén với mấy chuyện này. Từ nhỏ lớn lên trong hoàn cảnh phức tạp, tự nhiên sẽ rèn luyện thành một loại bản lỉnh hiểu rõ toàn cục, Tần Thọ Diệp vẫn dạy cô, những truyện bề ngoài, ai cũng thấy rõ ràng, nhưng ẩn dấu ở sau lưng lại rất khó bị phát hiện.
Cô phải học cách nhìn vấn đề thực tế từ bề ngoài, bởi rất nhiều chuyện đều là các mắt xích móc nối với nhau, muốn giữ được mạng, một là phải nhanh hơn người khác, hai là nhìn thấu những thủ đoạn mánh khóe của ngươi khác.
"Sau đó Tư Dung liền yêu anh?"
"Chuyện này. . . . . . Chứng minh sức hấp hẫn vô biên của chồng em mà. . . . . ."
Phong Thần lúng túng trốn tránh, Tần Mặc ngược lại không tán thành thái độ của anh, kéo tay áo của anh, tỏ rõ muốn truy hỏi kỹ càng sự việc.
"Cô ta ở nhà họ Tư, không chỉ sắm vai là thân phận tiểu thư phải không? Ông cụ nhà họ Hàn coi trọng cô ta như vậy, cô ta nhất định có chỗ hơn người?"
Phong Thần kéo cô ngồi xuống bên cạnh, không thể phủ nhận, tâm tư của Tần Mặc quá tinh tế. Nhà họ Hàn và nhà họ Tư vẫn tồn tại quan hệ hợp tác vũ khí đạn dược, nhà họ Tư phụ trách nghiên cứu chế tạo, còn nhà họ Hàn lại phụ trách tìm người mua, lợi nhuận được chia đều cho cả hai nhà.
Mà công việc nghiên cứu chế tạo chính là Tư Dung, chenqiucao.d.d.l.q.d mặc dù tính tình của cô ta nóng nảy, nhưng vẫn rất cẩn thận với những việc nghiên cứu chế tạo vũ khí đạn dược, có thể nói đó là thứ cô ta thích nhất.
Cho nên, khi Phong Thần chất vấn cô ta, Tư Dung liền lập tức đi điều tra kỹ chuyện này, bom mini tự tay cô ta làm ra, làm sao lại có sơ suất lớn thế được!
"Tư Dung nắm giữ kỹ năng nghiên cứu chế tạo, cho nên Hàn lão gia muốn thu về dùng cho riêng mình? Đợi thời cơ chín muồi, liền có thể một cước đá bay nhà họ Tư, đến lúc đó nhà họ Hàn sẽ một mình độc chiếm, không có ai ràng buộc nữa."
"Đúng vậy, về mặt lý thuyết chính là như thế, nhưng nói muốn đá văng nhà họ Tư không hề dễ dàng như vậy đâu! Huống chi, nhà họ Tư có ơn cứu mạng với ông ấy, ông ấy sẽ không làm chuyện tuyệt tình như vậy.”
Tuy nói chữ lợi đứng đầu, nhưng trên đường có ranh giới, dù là tranh quyền đoạt vị, cũng phải cho người ta một con đường sống, đương nhiên đây chỉ là chuyện ở bên ngoài.
"Vậy cô ta có quan hệ như thế nào với hai anh họ của anh?"
"Cô ta có quan hệ tốt hơn với Hàn Thu, hình như là than mai trúc mã. Hàn Trữ là con riêng của cậu, đương nhiên sẽ không được chào đón, nhưng ít nhất cũng có chút thể diện.”
Phong Thần tò mò nhìn Tần Mặc, cô nhóc này hôm nay hơi lạ đó nha, một lát hỏi con người Tư Dung ở nhà họ Tư, một lát lại hỏi cô ta có quan hệ với người nhà họ Hàn như thế nào, cảm giác rất cổ quái.
Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, Phong Thần vẫn chưa đến mức hãm sâu vào ải mỹ nhân không thể khống chế được, chenqiucao. lqd mặc dù anh thật sự từng nghĩ tới những thứ đó, giờ đều bỏ mặc hết. Chỉ là, anh sẽ không nói cho Tần Mặc , bởi vì Tần Mặc nhất định sẽ càng thêm ghét anh.
Tư Dung đã không đến quấy rầy anh rất lâu rồi, làm anh thanh nhàn mấy ngày, nhưng có một chuyện khác lại gợi lên hứng thú của anh. Chuyện này bắt nguồn từ Tần Mặc, ngày đó trời trong nắng ấm, anh và Tần Mặc đi tản bộ trong bệnh viện.
Hình như đã rất lâu rồi không nhàn rỗi như vậy, nhàn rỗi làm anh thiếu chút nữa cho rằng chuyện anh gặp tập kích chỉ là một cơn ác mộng. Bởi vì bên cạnh anh có người trong lòng, cho nên, anh lại cảm thấy, thế giới này tốt đẹp biết bao.
"Anh và Tư Dung quen biết nhau như thế nào? Hình như cô ta rất quen thuộc với nhà họ Hàn.”
Phong Thần thấy hơi ngạc nhiên với câu hỏi bất ngờ của Tần Mặc, sao cô lại đột nhiên hỏi tới Tư Dung? Có phải có ai đó đã nói huyên thuyên với cô không?
"Mẹ anh bị ông cụ Hàn đuổi khỏi nhà họ Hàn, lúc anh hai mươi tuổi thì được triệu hồi về nhà họ Hàn, thật là buồn cười, rõ ràng đã đoạn tuyệt quan hệ với mẹ anh, vậy mà lại ép anh phải đến quản lý sản nghiệp nhà bọn họ.”
Trong con ngươi Phong Thần thoáng qua một tia chán ghét, nhà họ Hàn ở nơi này cũng là danh gia vọng tộc, nhà họ Hàn vốn sắp xếp cho mẹ một đối tượng kết hôn là người cầm đồ, nhưng tính cách của mẹ kiên cường, nên không dễ gì mà để cho người khác định đoạt.
Khi đó, mẹ và ba đã mến nhau, tự nhiên sẽ không kết hôn với người kia, cho nên tiết mục máu chó đào hôn đã được trình diễn.
Cả đời ông lão nhà họ Hàn đều chỉ huy người khác, định đoạt vận mệnh của người khác để lót đường cho bản thân mình, cho nên khi người nhà họ Hàn tìm tới cửa, anh đương nhiên không đồng ý quay về. Nhưng dưới lời khuyên của cha, anh vẫn gắng gượng quay về nhà họ Hàn, biết rằng dù có quan hệ máu mủ, nhưng tình cảm của cả một gia đình lớn lại lạnh bạc. (lạnh nhạt và bạc bẽo)
Lúc đó Phong Thần đã hợp tác với Tư Đồ Kiều, sự nghiệp của mình cũng bắt đầu khởi sắc, anh cũng mượn bối cảnh đặc biệt trong nhà Tư Đồ Kiều, và anh cũng có mạng lưới thế lực thuộc về bản thân mình.
Có lẽ là xem trọng chút thành tựu nhỏ bé kia của anh, nên ông cụ mới chia thế lực xã hội đen bên này giao cho anh, d.d.l.q.d anh đương nhiên là không muốn. Nhưng suy tính đến lợi ích trong tương lai, anh bèn giao cả cho Tư Đồ Kiều, Tư Đồ Kiều từ nhỏ đã trưởng thành trong hoàn cảnh hỗn độn đó, giao cho cậu ta, dù sao cậu ta cũng lo tốt hơn.
Thật ra thì, trong tiềm thức anh vẫn chưa muốn tiếp nhận. Mặc dù những địa bàn kia đã được Tư Đồ Kiều xử lý gọn gàng đâu ra đấy, đổi thành những đồng tiền sạch sẽ làm tiền vốn cho công ty của anh, hai con đường một đen một trắng, đã được anh và Tư Đồ Kiều khuếch đại không có số lượng hạn định, nhưng anh vẫn có mâu thuẫn với nhà họ Hàn như xưa.
"Có phải em cảm thấy anh rất dối trá không? Rõ ràng không muốn, nhưng vẫn đón nhận."
Tần Mặc không ngờ, Phong Thần lại lập tức nói ra nhiều chuyện như thế, cô trầm mặc trong chốc lát, sau đó cô nói, "Anh vẫn rất quan tâm tới Hàn lão gia, lúc ấy nhà họ Hàn đang minh tranh ám đoạt, ông ấy giao cho anh, là sản nghiệp nguyên thủy nhất của nhà họ Hàn, mặc dù ở trong mắt người khác nó không có ý nghĩa, nhưng đó chính là nền móng vững chắc nhất.”
(**) Minh tranh ám đoạt: tức là tranh giành đấu đá
Ai cũng không thể ngờ nổi, việc làm ăn ban đầu đang dần dần thua lỗ lại cải tử hoàn sinh trong tay Phong Thần, bề ngoài, gần như đã làm sạch sẽ, nhưng ngầm bên trong lại chuyển thành máy rửa tiền bí mật nhất.
Những đồng tiền được rửa một cách sạch sẽ này, liên tục không ngừng được đưa vào trong nước, dưới danh nghĩa làm tiền vốn của công ty Phong Thần. l.q.d Mà ông chủ hữu danh vô thực Tư Đồ Kiều này, liền thành đối tượng hợp tác của Phong Thần, nhưng khác biệt ở chỗ là tất cả đều do Phong Thần khống chế.
"Không sai, thời đại đang phát triển, xã hội đen dĩ nhiên cũng muốn bắt đầu quản lý hiện đại hóa, khoa học hóa.”
Anh nhíu mày, không thể không nói, Tần Mặc hết sức nhạy bén với mấy chuyện này. Từ nhỏ lớn lên trong hoàn cảnh phức tạp, tự nhiên sẽ rèn luyện thành một loại bản lỉnh hiểu rõ toàn cục, Tần Thọ Diệp vẫn dạy cô, những truyện bề ngoài, ai cũng thấy rõ ràng, nhưng ẩn dấu ở sau lưng lại rất khó bị phát hiện.
Cô phải học cách nhìn vấn đề thực tế từ bề ngoài, bởi rất nhiều chuyện đều là các mắt xích móc nối với nhau, muốn giữ được mạng, một là phải nhanh hơn người khác, hai là nhìn thấu những thủ đoạn mánh khóe của ngươi khác.
"Sau đó Tư Dung liền yêu anh?"
"Chuyện này. . . . . . Chứng minh sức hấp hẫn vô biên của chồng em mà. . . . . ."
Phong Thần lúng túng trốn tránh, Tần Mặc ngược lại không tán thành thái độ của anh, kéo tay áo của anh, tỏ rõ muốn truy hỏi kỹ càng sự việc.
"Cô ta ở nhà họ Tư, không chỉ sắm vai là thân phận tiểu thư phải không? Ông cụ nhà họ Hàn coi trọng cô ta như vậy, cô ta nhất định có chỗ hơn người?"
Phong Thần kéo cô ngồi xuống bên cạnh, không thể phủ nhận, tâm tư của Tần Mặc quá tinh tế. Nhà họ Hàn và nhà họ Tư vẫn tồn tại quan hệ hợp tác vũ khí đạn dược, nhà họ Tư phụ trách nghiên cứu chế tạo, còn nhà họ Hàn lại phụ trách tìm người mua, lợi nhuận được chia đều cho cả hai nhà.
Mà công việc nghiên cứu chế tạo chính là Tư Dung, chenqiucao.d.d.l.q.d mặc dù tính tình của cô ta nóng nảy, nhưng vẫn rất cẩn thận với những việc nghiên cứu chế tạo vũ khí đạn dược, có thể nói đó là thứ cô ta thích nhất.
Cho nên, khi Phong Thần chất vấn cô ta, Tư Dung liền lập tức đi điều tra kỹ chuyện này, bom mini tự tay cô ta làm ra, làm sao lại có sơ suất lớn thế được!
"Tư Dung nắm giữ kỹ năng nghiên cứu chế tạo, cho nên Hàn lão gia muốn thu về dùng cho riêng mình? Đợi thời cơ chín muồi, liền có thể một cước đá bay nhà họ Tư, đến lúc đó nhà họ Hàn sẽ một mình độc chiếm, không có ai ràng buộc nữa."
"Đúng vậy, về mặt lý thuyết chính là như thế, nhưng nói muốn đá văng nhà họ Tư không hề dễ dàng như vậy đâu! Huống chi, nhà họ Tư có ơn cứu mạng với ông ấy, ông ấy sẽ không làm chuyện tuyệt tình như vậy.”
Tuy nói chữ lợi đứng đầu, nhưng trên đường có ranh giới, dù là tranh quyền đoạt vị, cũng phải cho người ta một con đường sống, đương nhiên đây chỉ là chuyện ở bên ngoài.
"Vậy cô ta có quan hệ như thế nào với hai anh họ của anh?"
"Cô ta có quan hệ tốt hơn với Hàn Thu, hình như là than mai trúc mã. Hàn Trữ là con riêng của cậu, đương nhiên sẽ không được chào đón, nhưng ít nhất cũng có chút thể diện.”
Phong Thần tò mò nhìn Tần Mặc, cô nhóc này hôm nay hơi lạ đó nha, một lát hỏi con người Tư Dung ở nhà họ Tư, một lát lại hỏi cô ta có quan hệ với người nhà họ Hàn như thế nào, cảm giác rất cổ quái.