Trần Tư Tuyền cười khúc khích nhìn Tần Lạc nói: "Anh biết không? Trước khi anh tới, Lệ yêu tinh nói rằng khi bọn em nói tới việc này nhất định anh sẽ phản kháng quyết liệt thế nhưng kết quả cuối cùng bọn em sẽ giành thắng lợi. Xem ra người hiểu rõ anh nhất chính là Lệ yêu tinh. Cô ấy không đoán sai chút nào."
"Không sai, cô ấy là yêu tinh mà." Tần Lạc nắm bàn tay Lệ Khuynh Thành, cười nói: "Hòa thượng sao có thể thoát khỏi lòng bàn tay của yêu tinh?"
Trần Tư Tuyền nhận thấy động tác nhỏ vừa rồi của hai người, trong lòng thầm cảm thấy an ủi.
Trần Tư Tuyền biết Lệ Khuynh Thành năng lực xuất chúng, thủ đoạn rất cao hơn nữa nàng còn là người xinh đẹp tới mức nguyệt thẹn hoa nhường, muốn tìm một người đàn ông, không phải dễ như trở bàn tay sao?
Nhưng Tần Lạc khác với những người đàn ông khác hơn nữa Trần Tư Tuyền cũng hiểu Tần Lạc hiện có bạn gái, người này cũng là một người phụ nữ vô cùng ưu tú.
Bây giờ xem ra Lệ Khuynh Thành hiểu rất rõ sự chừng mực. Không tranh, không đoạt thế nhưng Tần Lạc cực kỳ yêu thương, tin tưởng nàng.
So sánh với cảnh ngộ của mình, rõ ràng là hạnh phúc hơn rất nhiều.
Trần Tư Tuyền không muốn nghĩ tới mấy chuyện này nữa. Nàng đã quyết định không cần phải suy nghĩ quá nhiều. Nàng nói: "Mễ Tử An ở Yến Kinh, hai người đã gặp nhau chưa?"
"Tử An ở Yến Kinh?" Tần Lạc kinh ngạc khi nghe tin này. "Anh chưa nghe nói. Cô ấy cũng không gọi điện cho tôi nữa."
"Em xin anh." Trần Tư Tuyến nói vẻ bất đắc dĩ. "Bọn em là phụ nữ. Có khi nào phụ nữ gọi điện thoại cho đàn ông không?"
Câu này của Trần Tư Tuyền không chỉ thay mặt Mễ Tử An phản đối Tần Lạc mà còn ẩn chứa lời phản đối của chính mình. Trong hơn nửa năm qua, Tần Lạc không một lần chủ động gọi điện thoại cho nàng.
"Quả thật anh sai. Sau này anh nhất định sửa sai." Tần Lạc nói: "Tử An tới Yến Kinh làm gì vậy? Sao cô ấy tới mà không thông báo? Nếu như em không nói, anh không biết chuyện này."
Trần Tư Tuyền chỉ muốn giơ chân đạp Tần Lạc. Nàng nói: "Anh không đọc báo hả? Hàng ngày anh không xem ti vi sao?"
"Gần đây khá bận." Tần Lạc nói. Mấy ngày nay hắn nhiều việc nên không xem ti vi mà cho dù có xem ti vi thì cũng xem "Tom và Jerry" với Bối Bối.
"Vậy anh cũng không xem quảng cáo ở bến xe buýt hả?"
"Quảng cáo?"
"Mễ Tử An muốn biểu diễn ở Yến Kinh, ngày lễ tình nhân mùng bảy tháng bảy, buổi biểu diễn này rất được mong đợi. Đây là lần đầu tiên nữ vương biểu diễn ở Yến Kinh. Mấy ngày nay, báo ti vi Yến Kinh liên tục đăng tin. Ngay cả các địa điểm công cộng như sân ga cũng dán quảng cáo thế mà anh hoàn toàn không biết, lại còn chờ Mễ Tử An gọi điện cho anh sao? Tử An sẽ nói thế nào hả? Tần Lạc, tôi tới Yến Kinh biểu diễn rồi, anh có biết không?"
Tần Lạc cảm thấy như bị Trần Tư Tuyền oán trách, cảm thấy rất xấu hổ. Hắn nói: "Hay để tôi gọi điện cho Mễ Tử An, tối nay chúng ta cùng đi ăn?"
Trần Tư Tuyền nhìn đồng hồ ở cổ tay, nói: "Có lẽ bây giờ Tử An đang luyện tập. Dù sao lúc này chúng ta cũng rãnh. Hay chúng ta tới chỗ cô ấy?"
"Đồng ý." Lệ Khuynh Thành nói: "Em cũng chưa bao giờ xem ngôi sao luyện tập."
"Vậy chúng ta đi thôi." Tần Lạc nói: "Hai người có biết địa điểm không?"
"Em biết." Trần Tư Tuyền nói: "Tổ Chim."
Tổ Chim được xây dựng vì tổ chức Olympic, cũng từ đó xuất hiện danh tiếng, trở thành nơi tổ chức các hoạt động lớn nhất Trung Quốc. Lưu Đức Hòa, Thái Y Lâm, Trần Học Hữu, Trần Nhất Tấn, Chu Kiệt Luân, mấy người này từng tổ chức biểu diễn ở đây, cực kỳ sôi động.
Lần biểu diễn đầu tiên của Mễ Tử An tổ chức ở nơi này, đủ thấy nhà tổ chức đánh giá rất cao sức thu hút, cũng như cực kỳ tin tưởng vào ảnh hưởng của nàng.
Nên nhớ rằng nhà tổ chức thuê cả một sân bãi rộng lớn như này, nhưng không có nhiều khán giả, cuối cùng chi phí thuê sân bãi, tổ chức không thu được, lỗ nặng chứ chưa nói tới thắng lớn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Trần Tư Tuyền và Lệ Khuynh Thành không lái xe. Tất cả cùng đi chiếc Chevrolet seven SUV của Tần Lạc tới sân Tổ Chim.
Cửa sân Tổ Chim chật ních đám phóng viên và những người hâm mộ muốn nhìn thấy thần tượng của mình. Xe Tần Lạc không thể vào bên trong.
"Đi cửa sau." Trần Tư Tuyền nói.
"Có thể vào lối sau sao?" Tần Lạc hỏi. Nếu như có thể vào cửa sau, sao những người kia không vào theo?
"Được." Trần Tư Tuyền nói: "Thế nhưng phải gọi điện thoại nhờ người hỗ trợ."
Trần Tư Tuyền lấy điện thoại di động, bấm một dãy số, rất nhanh người bên kia tiếp nhận cuộc gọi.
"Chào cô. Tôi là Vu Tĩnh, Tử An đang luyện tập, lúc này không thể nhận điện thoại." Từ trong điện thoại vang lên giọng nói nhẹ nhàng của một người phụ nữ.
"Chào chị Vu, em là Trần Tư Tuyền. Em ở bên ngoài Tổ Chim, muốn vào gặp Tử An." Trần Tư Tuyền cười nói.
"Được. Mọi người hãy tới cửa sau. Tôi sẽ cho người đón mọi người." Vu Tĩnh cười nói.
"Cám ơn chị Vu." Trần Tư Tuyền nói.
Sau khi nói chuyện điện thoại xong, Trần Tư Tuyền giải thích với Tần Lạc: "Khi ở Hàn Quốc, Mễ Tử An và người quản lý xung đột nghiêm trọng. Sau khi quay về Đài Loan, Tử An đưa ra cho công ty hai lựa chọn. Một là đổi người đại diện, hai là đổi công ty khác. Đương nhiên công ty quản lý lựa chọn việc đổi người đại diện."
Tần Lạc biết nguyên nhân của chuyện này, có liên quan rất lớn tới chuyện Mễ Tử An bỏ đi với hắn. Khi đó Lý Thừa Minh của tập đoàn Samsung theo đuổi Mễ Tử An, chính hắn đã phá hỏng kế hoạch "hóa trang" của Lý Thừa Minh, còn khiến anh ta
Sau đó Mễ Tử An không để ý tới lời khuyên của người quản lý, cùng hắn đi đảo Tế Châu. Khi lên bờ bất ngờ bị bắn lén, hai người cùng rơi xuống nước. Khi nhớ tới cảnh hai người ôm nhau thân thiết trên bờ đá, Tần Lạc lại cảm thấy người…
Sau đó hai ngườ được cứu nhưng điện thoại di động rơi xuống biển. Người đại diện không liên lạc được với Mễ Tử An, đương nhiên là rất tức giận. Mễ Tử An tính cách quật cường vì vậy hai người nảy sinh tranh cãi.
Tần Lạc không biết chuyện xảy ra về sau, hắn không ngờ nàng đã thay người đại diện.
Thế nhưng Tần Lạc cũng không thích người đại diện đó. Nếu như không có cô ta đứng giữa sắp đặt, sao Mễ Tử An có thể suýt chút nữa rơi vào torng tay Lý Thừa Minh?
Thậm chí Tần Lạc còn nghi ngờ, lần này Lý Thừa Minh cũng biết hướng di chuyển của Mễ Tử Ancũng là do chính người đại diện thông báo tin tức.
Đương nhiên nghi ngờ này không có bất kỳ chứng cớ nào. Thế nhưng điều này cũng khiến Tần Lạc không tự chủ được nảy sinh ý nghĩ độc ác. Chỉ cần đám người đó là những gì, tất cả đều tính sổ trên người họ.
Khi xe chạy tới cửa sau, quả nhiên ở đó có trạm gác.
Mấy người Tần Lạc chờ một lát, một cô gái trẻ đeo kính xuất hiện.
Trần Tư Tuyền ló đầu ra vẫy cô gái. Cô gái trẻ nói mấy câu với bảo vệ, cánh cửa nhỏ liền mở ra.
Jesus lái xe thẳng vào trong sau đó cánh cửa nhỏ nhanh chóng đóng lại.
Đám phóng viên, người hâm mộ nghe tiếng chạy tới nhưng chỉ chụp được bảng số xe, bọn họ không biết người ngồi trong xe.
Thế nhưng khi nhìn thấy nhãn hiệu xe và biển số xe không có số sáu cũng như số tám, có lẽ người bên trong không phải là nhân vật tai to mặt lớn.
Cô gái trẻ đi trước dẫn đường, sau khi đi qua vài khu kiến trúc, sau đó dừng lại trước khu nhà tập luyện hình cánh cung.
"Trần tiểu thư, chào chị. Tôi là Tiểu Me, trợ lý của Mễ Tử An. Chị ấy đang luyện tập bên trong. Chị Vu bảo tôi tới đón tiếp mọi người." Tiểu Mễ biết Trần Tư Tuyền, cô chủ động đi tới chào hỏi.
"Cám ơn Tiểu Mễ. Chúng tôi đều là bạn của Tử An. Làm phiền cô dẫn chúng tôi tới đó." Trần Tư Tuyền nói.
"Được. Xin hãy theo tôi." Tiểu Mễ mỉm cười gật đầu với Tần Lạc và Lệ Khuynh Thành sau đó dẫn mấy người đi vào trong. Đôi nam nữ này khí chất bất phàm, xem ra không phải là người hâm mộ tới chỉ vì ngưỡng mộ ngôi sao.
Lời ca, điệu vũ. Khi đứng trên sân khấu Mễ Tử An có một sức hấp dẫn kinh người.
Mặc dù phía sau Mễ Tử An là một nhóm nữ vũ công cao, ăn mặc T-shirt cực kỳ gợi cảm nhưng không thể nghi ngờ Mễ Tử An chính là người nổi bậc nhất trên sân khấu.
Khi có nàng trên đó, ánh mắt mọi người chưa từng rời khỏi nàng.
Một lát sau bài hát chấm dứt, tiếng vỗ tay vang lên bên dưới, dù không nhiều vì có rất ít người xem buổi diễn thử này.
Mấy người Tần Lạc, Trần Tư Tuyền đang định đi tới gặp Mễ Tử An thì nghe tiếng một người đàn ông nói to: "Hay. Rất hay."
Sau đó một gã to con từ phía dưới đi lên.
Trong tay gã là một bó hoa to, gã đi nhanh lên sân khấu. Nhìn dáng vẻ của gã, có vẻ như gã đã sớm chuẩn bị từ trước.
"Người hâm mộ cũng có thể vào trong này hả?" Tần Lạc nghi ngờ hỏi.
Trần Tư Tuyền cười nói vẻ thờ ơ lạnh nhạt: "Nhất định là người hâm mộ."