Lạc Kiệt quả thật nghiện mắng người.
Sau khi nghe Tần Lạc nói xong, gã nói to: "Được, anh không nói thì tôi nói thay cho anh. Hiệp hội Trung Y là hiệp hội mang tính chất gì? Hẳn là công lặp, phục vụ công chúng.
Hiệp hội là để phục vụ tất cả những người hành nghề Trung Y. Hiệp hội thành lập với mục đích gì? Là hợp tác cùng nhau giành lợi ích, tập trung lực lượng Trung Y trong cả nước, cùng nhau nghiên cứu phát triển sản phẩm thúc đẩy, chấn hưng Trung Y".
"Xuất phát điểm của hiệp hội Trung Y rất tốt. Tôi giơ cả hai tay ủng hộ. Nhưng nó không nên trở thành công cụ kiếm tiền của một số người. Mọi người có biết người nào là người đầu tiên đảm nhiệm chức hội trưởng hiệp hội Trung Y không? Không sai chính là Tần Lạc đang đứng trên đài nhưng anh ta không muốn đảm nhiệm vì vậy mới chuyển sang cho Lâm Hoán Khê. một người phụ nữ khác của mình. Bây giờ người lãnh đạo hiệp hội Trung Y là Lâm Hoán Khê... mọi người xem. hiệp hội Trung Y như là nhà của anh ta, muốn người nào đi thì đi, người nào tới thì tới, muốn người nào xuống, người đó phải xuống".
Tần Lạc sa sầm mặt.
Khi đó hắn muốn tìm kiếm một hội trưởng phù hợp, người đầu tiên hắn nghĩ tới chính là Lâm Hoán Khê. Khi đó bán thân hắn cũng không nghĩ sâu xa như vậy.
Thế nhưng sau hơn một năm phát triển, hiệp hội Trung Y nhanh chóng trở thành con lợn béo trong mắt rất nhiều người. Bây giờ nó trở thành con lợn béo, rất nhiều kẻ muốn mang đao tới xẻ thịt.
"Mơ tưởng" Tần Lạc tức giận nghĩ.
Thế nhưng vì hắn tặng chức vụ hội trưởng cho Lâm Hoán Khê nên đã thành yếu điểm cho người khác công kích. Điều này khiến người ta nghĩ rằng hiệp hội Trung Y là của Tần Lạc hắn hắn thích làm gì thì làm mặc dù sự thật đúng là như vậy.
Khi thấy sắc mặt Tần Lạc thay đổi La Kiệt được cô vũ tinh thần. Ý chí chiến đấu của gã dâng trào, giống như chỉ cần một đòn tấn công là có thể đẩy ngã Tần Lạc.
"Tần Lạc tiên sinh, anh có thể nói cho mọi người biết, anh có bao nhiêu cổ phần trong hiệp hội Trung Y không?"
"Thế nào, anh không muốn trả lời sao? Có phải trên bốn mươi phần trăm không? Một mình anh đã chiếm hơn bốn mươi phần trăm. Mười mấy vạn Trung Y trong cả nước, bọn họ chiếm bao nhiêu phần trăm?"
"Anh hãy nói tôi biết tới bây giờ hiệp hội Trung Y nghiên cứu được bao nhiêu sản phẩm không? Sản phẩm tiêu thụ bán ra với giá cả như nào? Người nghiên cứu sản phẩm được thường như thế nào?"
"Hơn nữa tôi còn biết một giao dịch đen. Bởi vì anh và người thân, bạn bè chiếm những vị trí cao của hiệp hội Trung Y. Một khi các người nhìn trúng sản phẩm nào, lợi dụng bán cho Khuynh Thành Quốc Tế với giá thấp. Chỉ có các người mới cho rằng bán cho các công ty khác là không có tương lai... mua thấp bán cao. Tay trái chuyển sang tay phải. Phương thức kiếm tiền quả thật rất cao minh".
Xôn xao...
Toàn hội trường xôn xao.
Nếu như tất cả những công kích của La Kiệt là sự thật, quả thật Tần Lạc có chút... rất không đạo đức.
Thịt đã bị anh ta gặm hết, chỉ còn ít canh cặn cho người khác uống, không phải gian thương thì là cái gì? Người như vậy sao có thể trở thành thần tượng của toàn bộ dân chúng?
Những người hiểu rõ nhân phẩm Tần Lạc đều hiểu hắn không làm chuyện đó.
Thế nhưng đối với những người không hiểu rõ Tần Lạc, suy nghĩ bắt đầu dao động.
"Không ngờ anh ta lại là người như vậy. Đúng là không thể nào biết được".
"Đúng vậy. Trẻ tuổi mà có mấy chục tỷ... giết người phóng hỏa, vàng lặn lưng, câu nói này không sai chút nào".
"Trước kia chúng ta đều bị vẻ bề ngoài của anh ta lừa gạt. Thì ra anh ta là một người ăn thịt người ta không còn xương tủy. Sau này không bao giờ ủng hộ anh ta nữa".
"Cậu nói cái gì vậy? Sự thật vẫn chưa rõ ràng, sao cậu đã công kích anh ấy? sao cậu biết phóng viên kia nói đúng sự thật? Không phải Tần Lạc đã giải thích rồi sao? Cặu không ủng hộ anh ấy thì đã sao nào? Người ủng hộ anh ấy rất nhiều, thêm một người cũng không nhiều mà bớt một người cũng chẳng thiếu".
"Tôi có thể giải thích vấn đề này" Một giọng nói trong trẻo pha lẫn sự lạnh lùng vang
lên.
Tiếp theo một người phụ nữ khí chất tao nhã, thanh cao, xinh đẹp, quý phái đi lên đài.
Bộ trang phục công sở màu trắng, áo sơ mi cổ rộng màu trắng, mái tóc dài vấn lên đỉnh đầu, chiếc cô trắng ngần.
Gương mặt xinh đẹp, ánh mắt như hồ thu, không giận, không cười nhưng chấn động lòng người.
Nàng không đi nhanh, không đi chậm dáng đi ôn hòa nhã nhặn nhưng lại thu hút được ánh mắt của người trong cả hội trường.
Quả thật là một mỹ nhân.
Một phụ nữ... đầy sức sống.
"Tới rồi hả?? Tần Lạc đi tới đón, cười hỏi.
Người tới là Lâm Hoán Khê. Nàng tới theo lời mời của Tần Lạc.
Tối qua Tần Lạc đã nói chuyện với Lâm Hoán Khê, hắn muốn hôm nay nàng tới tham dự buổi lễ ra mắt bộ phim. Lâm Hoán Khê nói trước tiên phải tới hiệp hội chủ trì một cuộc họp. Sau khi cuộc họp chấm dứt mới tới tham dự.
Đây vốn là thịnh hội của đôi "tình lữ"cùng nhau xuất hiện, đương nhiên Lâm Hoán Khê không bỏ qua.
Điều không ngờ là khi nàng đi tới cửa nghe thấy bên trong có người đang nghi ngờ trong hiệp hội Trung Y có "giao dịch đen"
Nghi ngờ hiệp hội Trung Y chẳng khác nào nghi ngờ Lâm Hoán Khê bởi vì Lâm Hoán Khê chính là hội trưởng điều hành hiệp hội Trung Y.
Với tính cách của mình, Lâm Hoán Khê không quan tâm tới người khác nói gì. Người ta nói kệ người ta, nàng làm việc của nàng.
Thế nhưng nàng không nghĩ vì sai lầm trong công tác của mình mà Tần Lạc phải chịu tội thay người khác.
Một khi đã như vậy nàng không thể không đứng ra giải thích.
"Ừ, bị kẹt xe" Lâm Hoán Khê nhỏ nhẹ giải thích.
Lâm Hoán Khê tiếp nhận micro từ tay Tần Lạc nói: "Trước khi giải thích vấn đề này, tôi giới thiệu một chút về nguyên nhân thành lập hiệp hội Trung Y. Khi đó Trung Y giả, thuốc Trung Y có độc liên tục xảy ra khiến Trung Y suy sụp tới tận đáy vực, thậm chí có người còn coi Trung Y là phế vật, dốc tất cả tài lực, vật lực ủng hộ nghiên cứu thuốc tây y. Sau khi biết tin này Tần Lạc tiên sinh cực kỳ tức giận, vì vậy Tần Lạc tiên sinh mới tìm gặp phó bộ trưởng Thái Công Dân bàn cách tổ chức một hiệp hội hỗ trợ Trung Y, tụ tập người hành nghề Trung Y trong cả nước, nhiều người hình thành một lực lượng lớn, cùng nhau cống hiến vì sự phát triên của Trung Y".
"Phó bộ trưởng Thái công Dân là một lãnh đạo vô cùng anh minh. Ngài đồng ý với đề nghị của Tần Lạc tiên sinh. Thế nhưng ngài có yêu cầu là chính phủ phải giữ vị trí chủ đạo. Tần Lạc tiên sinh sợ rằng vì vậy hiệp hội hỗ trợ Trung Y lại biến thành một cơ quan nhà nước, không khác gì những hiệp hội trước đó. Anh ấy hy vọng chính bản thân Trung Y sẽ quản lý và kinh doanh hiệp hội này".
"Sau nhiều lần thương thảo, cuối cùng Tần Lạc tiên sinh đã thuyết phục được phó bộ trưởng Thái Công Dân. Khi đó hiệp hội Trung Y chỉ có một cái xác không. Nói một cách chính xác. hội chỉ tồn tại trên giấy tờ, không nhận được sự ủng hộ nào về vật chất, tiền bạc, sức lực bởi vì không phải là một cơ quan của chính phủ. Chính phủ không cung cấp bất kỳ trợ giúp nào".
"Khi thành lập hiệp hội có cần phải tuyển nhân viên không? Có phải thuê địa điểm đặt trụ sở hiệp hội không? Có phải mua sắm thiết bị không? Có cần phải trả lương cho nhân viên không? Còn phải thành lập rất nhiều đơn vị, điều người tới đảm nhận... khi đó có người nào tình nguyện trả số tiền này không?"
"Chính là Tần Lạc tiên sinh đã bỏ tiền túi của mình ra cũng chỉ một mình anh ấy từ khi trù bị tới khi thành lập một hiệp hội mười mấy vạn hội viên. Khi Tần Lạc tiên sinh đầu tư năm triệu kia, tại sao không có người nào tới chỉ trích anh ấy? Tại sao không người nào công kích anh ấy? Tại sao không một ai nghi ngờ vai trò hội trưởng của anh ấy?"
Giọng nói Lâm Hoán Khê rất bình tĩnh nhưng bên trong sự bình tĩnh lại ấn chứa một sức mạnh cực kỳ lớn.
"Anh ấy là người sáng lập hiệp hội là người đứng ra hô hào mọi người tích cực tham gia, là người thúc đẩy và chuẩn bị, cũng là người đầu tư năm triệu. Bây giờ mọi người đã hiểu vì sao anh ấy nắm giữ năm mươi phần trăm cổ phần chưa?"
"Hơn nữa là một hội trưởng điều hành hiệp hội Trung Y, tôi tình nguyện lấy tư cách của mình đảm bảo, hiệp hội Trung Y không có bất kỳ giao dịch đen nào. Bây giờ hiệp hội Trung Y còn đang ở vào giai đoạn khởi đầu, mỗi một phương thuốc bán ra ngoài tôi đều phải tham gia. Tất cả báo giá đều được bên chuyên môn và bên thẩm định giá trị thảo luận tập thể. Hơn nữa khi các nhà nghiên cứu đồng ý trao quyền chúng tôi mới bán phương thuốc ra ngoài. Còn điều nữa, vị phóng viên này chỉ trích bán phương thuốc cho Khuynh Thành Quốc Tế với giá thấp. Đây là sự vu cáo. Tôi có quyền xem xét truy cứu trách nhiệm hình sự".
"Mỗi phương thuốc chúng tôi bán cho Khuynh Thành Quốc Tế đều căn cứ vào giá cả thị trường. Hơn nữa những giao dịch này đích thân do tôi đàm phán thậm chí giá trị còn cao hơn giá trị thị trường bên ngoài".
Bên dưới đài vang lên tiếng cười hiểu ý.
Không sai Lâm Hoán Khê không có lý do gì để bán phương thuốc cho Khuynh Thành Quốc Tế với giá thấp bởi vì chủ tịch của Khuynh Thành Quốc Tế là "tình địch" của nàng. Rất có khả năng nàng sẽ bán với giá cao hơn bình thường.
"Tất cả đều có hợp đồng làm chứng. Vị nào có hứng thú bất kỳ lúc nào cũng có thể tới hiệp hội Trung Y xem xét. Chúng tôi giữ bí mật phương thuốc với đối thủ, không giữ bí mật giá trị họp đồng" Lâm Hoán Khê nói.
Ánh mắt Lâm Hoán Khê dừng lại trên người Lạc Kiệt. Nàng nói: "Tôi tình nguyện chịu trách nhiệm với từng từ tôi nói hôm nay. Nếu như các vị phát hiện ra bất kỳ điều gì không đúng, hơn nữa chứng minh tôi sai lầm trong công tác, tôi tình nguyện rời khỏi vị trí, gánh chịu tất cả trách nhiệm".
"Còn anh thì sao, anh phóng viên?" giọng nói Lâm Hoán Khê đột nhiên vọt cao. "Anh có thể chịu trách nhiệm với hành vi vu oan hãm hại có mục đích của mình, hơn nữa còn gánh chịu tất cả hậu quả không?"