Thấy Quân Sư lấy chăn bọc kín thân mình Tần Lạc cười khổ nói: "Cô làm như vậy sao tôi có thể chữa trị được?"
"Anh đi đi. Tôi không cần chữa trị. Quân Sư từ trong truyền ra.
Tần Lạc do dự một phen rồi hỏi: "Cô xác định là không cần chữa trị hả?"
"…" người trong chăn trầm mặc và không có bất kỳ thanh âm truyền ra, tuy nhiên từ bên ngoài nhìn vào lại thấy có hai khối nhấp nhô cao thấp phập phồng, thoạt nhìn có chút nguy nga đồ sộ. Quân Sư đang nằm ngửa nên hai quả núi kia vô luận như thế nào cũng không thể che dấu được.
Không thể không nói, dáng người Quân Sư gần đạt đến cảnh giới cao nhất, đó là thoạt nhìn thì rất gầy nhưng cởi quần áo ra lại rất có da thịt.
"Cô xem, sao lại không chữa trị cơ chứ, ngay chính cô cũng không thể chấp nhận được. Có cô gái nào lại muốn trên người mình lưu lại nhiều vết sẹo đâu?" Tần Lạc kiên nhẫn khuyên nhủ: "Nếu đã cởi quần áo thì nên dứt khoát chữa một lần cho khỏi, tránh về sau lại phải cởi lần nữa".
Vết thương phía sau lưng Ly đã xử lý tốt, chỉ là thuốc bột vừa mới bôi lên nên cũng không tiện xoay người mà ghé vào tai Quân Sư khuyên nhủ: "Tỷ tỷ. Không có việc gì đâu. Rất nhanh sẽ xong thôi. Nếu như hôm nay chị không chữa thì ngày mai vẫn sẽ phải mời Tần Lạc tới chữa thôi".
Quân Sư trầm mặc, hiển nhiên cô vẫn còn do dự.
Tần Lạc biết rõ lúc này mắt bắt cô mỡ miệng tiếp nhận trị liệu thì có chút khó khăn nên lẳng lặng thò tay vén một góc chăn ra rồi nhẹ nhàng kéo xuống, như vậy là do Tần Lạc bắt buộc bức cô trị liệu chứ không phải chính cô ta nguyện ý tiếp nhận trị liệu.
Vì vậy, một bức mỹ nhân trần truồng đồ liền hiện ra trước mắt Tần Lạc.
Nói thật, da Quân Sư không tính là trắng. Dùng thẩm mỹ quan của Hoa Hạ mà nói thì có chút đen. Đây là do phải trường kỳ rèn luyện phơi nắng mà ra nhưng làn da lại phi thường tinh tế tỉ mỉ và bóng loáng, khe hỡ giữa hai ngực lộ ra dưới ánh mặt trời chiếu sáng tản mát ra ánh sáng bóng động lòng người.
Cũng do vận động nhiều nên ngực của cô phát dục vô cùng tốt. Cái này cũng giống với Ly bất quá do Ly dáng người không cao nên bộ ngực cũng không đồ sộ bằng.
Phần cổ thon dài, lại càng có một chút sợi cảm cuồng dã giống nữ nhân Âu Mỹ. Vòng eo thoen nhỏ, phần bụng bằng phẳng. không có một chút thịt thừa.
Miệng vết thương nằm dưới ngực, nằm trên phần bụng phía trên khu vực tam giác vàng, nó dài chừng một đầu ngón tay, thoạt nhìn mà giật mình.
Khó trách Quân Sư lại do dự khó xử như thế. Thương thế này tạo ra vết sẹo rộng dài xấu xí như thế. Thân là một cô gái nên cô tự nhiên là muốn xóa đi, thế nhưng nó lại ở khu vực mẫn cảm, nếu như muốn trị liệu thì cô phải đối mặt như thế nào với Tần Lạc?
Vì vậy, vị Quân Sư tính tình hào phóng quang minh làm việc quyết đoán lại vì chuyện này mà do dự.
Tần Lạc nhẹ nhàng đưa tay chạm vào, thân thể Quân Sư lập tức co rúm lại, ngực và bụng đều kịch liệt run rẩy.
"Đau không?"
"Đau".
"Bây giờ còn đau không?"
"Vẫn còn đau". Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Tần Lạc cùng rất là đau lòng nói: "Lúc bị thương nhất định cũng rất nghiêm trọng hả?"
"Ừ". Quân Sư dùng chăn che mặt mình không cho Tần Lạc nhìn thấy bộ dáng ngượng ngùng của mình lúc này.
"Đây không phải vết thương do rơi từ Vũ Hóa Phong xuống đúng không?"
"Đúng rồi". Quân Sư nói: "Đây là trước khi tới Vũ Hóa Phong, tôi đi chấp hành một nhiệm vụ khác".
Tần Lạc dùng dao giải phẫu đã khử trùng nhẹ nhàng mỡ miệng vết thương ra nói : "May mắn là bị đâm chệch một chút. Nếu như chệch lên trên một centimet... thì".
"Hắn không có đâm trật". Quân Sư nói: "Là do thân thể tôi cố tránh được một centimet".
Tần Lạc trầm mặc. Thời kỳ hòa bình hay chiến tranh cũng vậy, ngày nào cũng có người giết người hoặc là bị giết. Những quân nhân như các cô vì thiên hạ thái bình mà phải ra nhiều công sức.
Sau khi Tần Lạc mỡ miệng vết thương ra, máu lập tức ứa ra, thấy vậy Tần Lạc lập tức dùng ngâm châm châm huyệt cầm máu. Quả nhiên, tốc độ máu chảy lập tức giảm đi, giống như là huyết dịch trong thân thể chợt đọng lại vậy.
Sau đó, hắn mũi dao cạo hết chỗ sẹo rồi đem nửa bình dưỡng cơ phấn bôi vào vết thương này.
Dưỡng cơ phấn có thuộc tính hàn và bản thân cùng có đủ công hiệu sát trùng tiêu viêm thế nhưng khi thứ bột phấn mát lạnh này được rắc vào vết thương thì thân thể Quân Sư lại co rám lại.
Bất quá, khuôn mặt cô dùng chăn che kín lại phi thường yên tĩnh, không có một tiếng kêu rên nào. Cứng cỏi như thế thực làm cho người ta khâm phục và thương tiếc.
"Tốt rồi". Tần Lạc nói: "Đợi đến lúc thuốc có công hiệu nó tự nhiên sẽ kết thành một lớp màng bảo hộ che lấy da. Thời gian sau cô cũng không cần quan tâm tới nó, nó sẽ tự nhiên tróc ra. Bất quá trước khi lớp da mới mọc ra thì không được ăn đồ ăn có chứa sắc tố, cũng không được uống đồ lạnh. Tốt nhất là nên uống nước đun sôi".
"Rõ rồi". Quân Sư nói. Cô muốn dùng chăn che miệng vết thương lại thế nhưng trước khi vết thương sẽ miệng và làm vệ sinh máu huyết dây ra phần bụng thì lại không che được.
"Các cô cứ nằm nghỉ một lát đi". Tần Lạc nói xong liền đi vào trong toilet. bên trong truyền ra tiếng xối nước. Rất nhanh hắn bưng ra một chậu nước.
Hắn ngồi xổm người đem khăn mặt nhúng vào nước, vắt đi rồi nhẹ nhàng lau sạch vệt máu phía sau lưng Ly, cẩn thận lau rữa mỗi tấc.
Sau khi lau xong hắn lại dùng một tấm chăn phủ lên lưng cô nhẹ nhàng nói : "Cứ nằm thêm một lát nữa. Thuốc vừa bôi xong, không cử động được".
Sau đó, hắn đi vào thay đổi chậu nước, lại đi đến trước mặt Quân Sư lau sạch sẽ phần bụng và ngực cô. Khi Tần Lạc dủng khăn mặt lau vết máu ở ngực, thân thể Quân Sư chợt khẽ lay động.
Cô thật sự không nghĩ tới, ngay cả chỗ này hắn cùng hỗ trợ xử lý mà lại có vẻ rất chăm chú nữa?
Tần Lạc lại rất là hồn nhiên, sau khi làm xong hết thảy hắn lấy chăn đắp lên bụng cô nói : "Điều hòa có khí lạnh hay là tôi tắt đi nhé. Coi chừng hàn khí xâm lấn vào".
Tuy nói vậy nhưng hắn cũng không đợi hai người đồng ý mà đem điều hòa tắt đi. Sau đó, hắn lại mỡ cửa sổ ra. Mùa hè nóng nực, mờ cửa sổ chỉ đón gió nóng thổi vào nhưng cái này cũng đủ rồi. Tránh cho không khí trong phòng không lưu thông mà làm cho lòng người bực bội.
Lại lo lắng việc bên ngoài có người đi qua chứng kiến trong phòng hai nữ một nam đại chiến hắn lại kéo cái mành che vào.
Xạch.
Ánh sáng trong phòng thoáng cái mờ đi, giống như là trời đã ngã về chiều vậy.
"Các cô nghỉ ngơi đi". Tần Lạc nói.
Nói xong hắn mỡ cửa phòng đi ra ngoài.
"Tỷ tỷ". Ly hô.
"Ân". Quân Sư đáp.
"Lần thứ nhất có người giúp ta kỳ lưng". Thanh âm Ly bay bổng nhưng giống như là nói mê vậy, mùi Quân Sư cay cay lại cũng không biết nên nói gì.
Sau khi Quân Sư và Ly mặc quần áo ra khỏi phòng thì thấy Tần Lạc đang ngồi ở trong phòng khách xem tivi. Trong ngực hắn ôm nửa trái dưa hấu đang dùng thìa xúc ăn. Trên TV đang phát một tiết mục giải trí của Đài Loan, hắn thấy hay nên thỉnh thoáng chợt cười thành tiếng.
Hai người liếc mắt nhìn nhau sau đó đi đến cạnh Tần Lạc ngồi xuống.
"Có ăn dưa hấu hay không?" Tần Lạc đem nửa trái dưa hấu trong tay đã ăn dỡ đưa tới.
"Không ăn". Hai cô gái cùng kêu lên đáp.
"Ân. Không ăn là tốt". Tần Lạc nói: "Dưa hấu có màu đỏ. Sẽ ảnh hướng đến miệng vết thương của các cô".
"…" các cô thật thật muốn đánh người.
Nếu không thể thể ăn thì ngươi còn hỏi chúng ta có ăn hay không làm gì?
Quân Sư nhìn Ly nói : "Tôi muốn một mình nói chuyện với Tần Lạc một chút".
Ly nghi ngờ nhìn cô một cái rồi nói: "Tôi đi thăm cha nuôi vậy". Nói xong cô đứng lên đi ra ngoài.
Tần Lạc thấy Quân Sư đuổi Ly đi thì ôm dưa hấu nhìn Quân Sư hỏi: "Làm sao vậy?"
"Anh có thích Ly không?" Quân Sư trực tiếp hỏi.
"Cô nói vậy là có ý gì?" Tần Lạc giật mình nhìn cô. Nữ nhân này sao tự nhiên lại hỏi vấn đề này?
"Tôi hỏi anh có thích Ly hay không". Quân Sư lập lại một lần nữa hỏi.
Tần Lạc cười khổ, nói: "Cô hỏi vấn đề này thật đúng là làm cho người ta. Cô cũng biết đây, tôi đã có bạn gái, hơn nữa…"
Quân Sư không kiên nhẫn cắt ngang lời Tần Lạc nói: "Anh chỉ cần trả lời vấn đề của tôi là được rồi. Thích hay là không thích?"
Tần Lạc nhìn gương mặt rất nghiêm túc của cô mà lập tức đã hiểu rõ ý của cô, hắn trầm ngâm trong chốc lát rồi đáp: "Ly thật đáng yêu đấy".
"Thích hay là không thích?" Quân Sư nghiến răng nghiến lợi mà hỏi, cô thật sự muốn đánh người này rồi.
"Thích". Tần Lạc đáp. Nói xong đáp án này khí lực trong thân thể của hắn như là toàn bộ bị rút đi vậy, trán đầy mồ hôi.
Đúng vậy, hắn thích Ly. Cái cô bé thích độc lập độc hành, trong nóng ngoài lạnh, miệng cường ngạnh, không muốn đơn giản nhận thua, một lời không hợp là vung đao, nữ hài tử đúng là để lại trong lòng hắn ấn tượng sâu sắc.
Hắn thích cũng cô ở cùng một chỗ, thích trêu chọc khiến cô tức giận. Thấy cô bị thương hắn rất đau lòng, biết cô ra ngoài chấp hành nhiệm vụ hắn rất lo lắng. Đây được xem như thích một người a?