Mỗi một lần tưởng rằng bản thân mình đã nhìn rõ mặt nàng thì lần gặp sau lại phát hiện ra gương mặt nàng vẫn bao phủ một màn sương mù. Mỗi lần cứ tưởng đó là con người thật sự của nàng thì lần sau gặp lại nàng lại mang tới cho bạn một cảm giác rực rỡ, tươi mới.
Phụ nữ có bảy mươi hai phép thần thông biến hoá. Lệ Khuynh Thành chính là một người phụ nữ như vậy.
Một cái váy dài tới gối, bó sát làm nổi bật kiều đồn đầy đặn, hhấp dẫn mê người của nàng, một cái T-shirt vô cùng nóng bỏng, toát ra vẻ xinh đẹp, sắc xảo. Nàng không mặc áo khoác, tay áo xắn tới khuỷa, dây lưng da màu đen, đồng hồ đeo tay có gắn kim cương lập loè ánh sáng. Toàn bộ là trang phục đắt tiền của OL. Cả người nàng là một sự quýên rũ mê hoặc vô ngần.
"Ông chủ, ngài có vừa lòng với công việc của tôi không?" Lệ Khuynh Thành nhẹ nhàng đặt chén rượu hồng trong tay xuống. Ánh mắt long lanh như nước hồ thu cười khanh khách hỏi Tần Lạc đang ngồi trên ghế salong.
Tần Lạc bỏ tập tài liệu trong tay xuống hắn ngẩng đầu liếc nhìn Lệ Khuynh Thành, một lần nữa hắn lại cảm nhận được sự xinh đẹp, quýên rũ chấn động lòng người của nàng. Ánh mắt Tần Lạc bối rối, hắn làm ra vẻ chăm chú xem tài liệu rồi nói: "Rất hài lòng. Chị là đối tác làm ăn tốt nhất".
Sao Tần Lạc có thể không hài lòng đây?
Từ khi thuốc bột Kim Dung còn chưa chính thức lưu hành trên thị trường, Lệ Khuynh Thành đã chuyển trước vào tài khoản của hắn ba triệu tệ. Tuy nhiên phần lớn số tiền đó hắn đã sử dụng vào hoạt động của nghiệp đoàn Trung y Trung Quốc và quỹ trợ giúp khó khăn Tần Lạc do Vương Cửu Cửu điều hành. Nhưng hiện tại trong tài khoản của hắn vẫn còn hơn một triệu tiền mặt dự trữ.
Bởi vì quảng cáo: Cả đời vẽ lông mi cho em đã gây xôn xao khắp nơi, người người bàn tán, bột phấn Kim Dũng vừa đưa ra thị trường tiêu thụ đã lập tức xảy ra hiện tượng cháy hàng. Mặc dù Lệ Khuynh Thành đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng trong gia đoạn chuẩn bị nhưng nàng vẫn không có cách nào thoả mãn nhu cầu của thị trường.
Biện pháp duy nhất có thể làm đó là khẩn cấp mua lại một nhà máy, sản xuất liên tục ba ca, tăng sản lượng bột phấn, cuối cùng mới có thể miễn cưỡng đáp ứng nhu cầu tiêu dùng nội địa. Đối với thị trường Hồng Kông và Đài Loan do Trần Tư Tuyền phụ trách bây giờ chỉ có thể cung cấp với số lượng rất hạn chế. Theo kế hoạch phát triển của Lệ Khuynh Thành, sẽ tập trung phát triển thị trường ở hai khu vực đó.
Trong thời gian tết âm lịch, lượng tiêu thụ của bột phấn Kim Dũng vẫn rất cao. Lệ Khuynh Thành một mực ở lại để điều hành hoạt động. Sản phẩm Kim Dũng của công ty không ngừng từ các xi nghiệp được chở ra ngoài thị trường. Lợi nhuận của công ty tăng lên nhanh chóng.
Việc hợp tác ký kế với bên quân bộ từ năm trước cũng bắt đầu được tiến hành. Lô Vĩ, trợ thủ đắc lực của Lệ Khuynh Thành phụ trách việc này. Không biết có phải vì Long Vương hay không hay do thói quen làm việc dứt khoát nhanh chóng của quân bộ, khoản tiền đầu tiên đã được chuyển tới công ty.
Nói cách khác bây giờ trong tài khoản của Khuynh Thành Quốc Tế có một lượng tiền rất lớn. Tần Lạc là cổ động lớn nhất của Khuynh Thành Quốc Tế nên đương nhiên hắn được hưởng phần lợi nhuận cực kỳ lớn.
Tần Lạc ngẩn ngơ, khi hắn nghĩ tới con số khổng lồ đó. Kiếm tiền cũng dễ dàng vậy sao?
"Cám ơn đã khen tôi" Lệ Khuynh Thành hớn hở nói: "Cậu chuẩn bị chia tiền lợi nhuận hay là tiếp tục đầu tư vào Khuynh Thành Quốc Tế?"
"Chị có ý kiến gì?' Tần Lạc cười hỏi.
"Đương nhiên là đầu tư vào Khuynh Thành Quốc Tế" Lệ Khuynh Thành cười nói. "Bởi vì thời gian quá gấp gáp nên thị trường Hồng Kông và Đài Loan do Trần tư Tuyền phụ trách rất khan hiếm hàng. Tư Tuyền đã nhiều lần gọi điên thúc giục. Sang năm nay tôi định đầu tư phát triển hai thị trường này, sẽ tăng cường quảng cáo và các hình thức tuyên truyền. Mời một số ngôi sao quốc tế là người phát ngôn cho sản phẩm. Hơn nữa cũng đã tới lúc chúng ta phải tiến vào thị trường mỹ phẩm Hàn Quốc và Đông Dương. Trước kia mỹ phẩm của Nhật Bản và Hàn Quốc đều tràn ngập thị trường mỹ phẩm Trung Quốc. Bây giờ là lúc chúng ta phản công mạnh mẽ".
"Liệu các đối thủ của chúng ta có phản công lại không?' Tần Lạc hỏi. Hắn đương nhiên hiểu một số quốc gia châu á không có thiện ý với Trung Quốc. Cừu hận dân tộc có thể kéo dài hàng trăm năm, không
"Vậy thì đã sao?"Lệ Khuynh Thành kiêu ngạo nói. "Cho dù là thượng đế thì cũng không thể nào cưỡng lại sự xinh đẹp. Nếu không tại sao bên người ông ta các thiên sứ đều là mỹ nữ?"
Người phụ nữ này không tin quỷ thần, không tin vào chúa, khi nói chuyện luôn nói thẳng không kiêng rè gì, luôn nói trúng tim đen người khác.
"Hay chị có phụ trách việc này" Tần Lạc cười nói. "Trong năm nay tôi bận rất nhiều việc".
"Cậu bận lắm sao? Vẫn đi dạy ở lớp Trung y của cậu sao?" Lệ Khuynh Thành cười trêu chọc Tần Lạc. Nhiều lúc nàng không thể nào hiểu nổi người đàn ông đang ngồi trước mặt nàng. Phong cách hành sử của hắn luôn làm người khác kinh ngạc. Trái tìm hắn thoạt nhìn có vẻ nhỏ, rất nhỏ nhưng khi làm việc thì rất lớn, vô cùng lớn.
Một người đàn ông như hắn lại cam tâm ở lại trường học làm một giảng viên. Đó không phải là chuyện kỳ quái nhất hay sao?
"Không phải" Tần Lạc lắc đầu.
"Vậy là chuyện gì?" Lệ Khuynh Thành kinh ngạc nhìn Tần Lạc hỏi.
"Tôi đánh cuộc với một người" Tần Lạc nói. "Mặc dù anh ta đã rút lui, anh ta cũng xin lỗi tôi nhưng tôi quyết tâm phải thực hiện cho được việc này".
Tần Lạc đứng dậy nói: "Đương nhiên cho dù không có lần đánh cuộc đó tôi cũng nhất định phải làm việc này. Đây không phải là việc một mình tôi muốn làm, hay chỉ mình ông nội tôi muốn làm mà là việc bất kỳ thầy thuốc Trung y nào cũng muốn làm".
Điều Tần Lạc đang nói chính là chuyện đánh cuộc giữa hắn và phó đoàn trưởng phái đoàn trường đại học Dayoods Hammer. Cho dù Hammer đột nhiên bị dị ứng phấn hoa và được Tần Lạc cứư chữa nhưng trong lòng Tần Lạc vẫn luôn ghi nhớ lời hứa hẹn lúc đánh cuộc của hắn: Tôi cuộc là Trung y sẽ không biến mất. Hơn nữa trong vòng ba năm Trung y sẽ phát triển rộng khắp nước Mỹ.
"Cứu vớt Trung y sao?" Ánh mắt Lệ Khuynh Thành long lanh. Nàng rất thích cách nói chuyện tự tin kiêu căng của Tần Lạc. Khi đó trong tâm hồn nàng thực sự có rung động.
Nàng giống như cây hoa Bồ Công Anh bị gió thổi qua. Dù gió đã thổi qua hết nhưng cánh hoa nhỏ bé, yếu ớt vẫn còn lay động một hồi lâu.
"Không. Phát triển Trung y" Tần Lạc nói. "Muốn cứu vớt Trung y thì phải phát triển Trung y. Chỉ cần có nhiều người sử dụng Trung y hơn, tin tưởng Trung y hơn là đã có thể cứu vớt Trung y".
"Tôi tin tưởng cậu' Lệ Khuynh Thành nâng chén hướng Tần Lạc, khẽ nói.
Tần Lạc gật đầu nói: "Để chị ở lại ăn tết một mình ở Yến Kinh thực sự là thiệt thòi cho chị quá. Đi, hôm nay tôi mời chị ăn cơm".
Lệ Khuynh Thành cười khúc khích nói: "Nếu như cậu không để tôi ở lại Yến Kinh ăn tết một mình chẳng lec cậu cũng muốn đưa tôi cùng về Tần gia với mọi người?"
"Cái này…' Tần Lạc bối rối. Nhưng hắn lại thầm nghĩ điều này có thể không?
Lệ Khuynh Thành cảm thấy thú vị khi nhìn ánh mắt trốn tránh của Tần Lạc, nàng khẽ nói: "Tôi quen rồi. Thói quen ăn tết một mình, thói quen tự mình làm tất cả mọi chuyện".
Tần Lạc cảm thấy thương cảm khi nghe Lệ Khuynh Thành nói. Hắn nói: "Khi tôi quay về Yến Kinh, chị ấy đã nhờ tôi chúc sức khoẻ chị".
Lệ Khuynh Thành lắc đầu nói: "Có mâu thuẫn có thể giải quyết nhưng cũng có mâu thuẫn sống để dạ chết mang theo".
Sau đó không để Tần Lạc tiép tục khuyên nhủ mình, Lệ Khuynh Thành cười híp cả mắt hỏi hắn: "Tại sao cậu lại nổ súng?"
"Nổ súng? Nổ súng cái gì?" Tần Lạc giả bộ ngơ ngác không hiểu.
"Anh ta mắng tôi tại sao cậu lại nổ súng" Lệ Khuynh Thành biết Tần Lạc đang giả bộ ngu ngơ nàng tiếp tục truy hỏi.
"Ồ. Chị nói anh ta hả?" Tần Lạc suy nghĩ một lát rồi nói: "Bởi vì anh ta nổ súng uy hiếp tôi, tôi nổ súng đánh trả".
"Cậu có biết như vậy rất nguy hiểm không?" Lệ Khuynh Thành nhìn chằm chằm vào gương mặt điển trai của Tần Lạc và nói.
"Nguy hiểm? Là anh ta nguy hiểm á?" Tần Lạc đắc ý nói. "Bây giờ anh ta vẫn đang ngồi xe lăn. Tôi vẫn an toàn đi lại. Xem ra kỹ thuật bắn súng của anh ta cũng xoàng thôi". Nguồn truyện:
"Ý tôi muốn nói nguy hiểm là cậu rất nguy hiểm" Lệ Khuynh Thành khẽ cắn môi nói.
"Tôi có gì nguy hiểm?" Tần Lạc càng ngơ ngác.
"Cậu đối xử tốt với tôi như vậy. Nếu tôi lại nảy sinh tình cảm với cậu thì phải làm sao?" Lệ Khuynh Thành cười nói. "Chắc cậu hiểu rõ nếu nói về tranh đoạt đàn ông, chị Lâm của cậu căn bản không phải là đối thủ của tôi'.
"…chúng tôi đã…" Tần Lạc căng thẳng nói.
"Tôi biết. Không phải cũng chỉ làm cái "chuyện đó" thôi sao? Có gì hơn người đâu?" Lệ Khuynh Thành cắt ngang lời nói của Tần Lạc. Đôi mắt xinh đẹp, quyễn rũ của nàng nhìn chằm chằm vào Tần Lạc. Nàng không chịu buông tha cho bất kỳ biểu hiện nào trên mặt hắn. Nàng cười nói: "Cậu đang căng thẳng phải không?'
"Không có".
"Cậu đang căng thẳng".
"Không có" Tần Lạc tức giận quát to.
Lặng lẽ.
Một lát sau Tần Lạc thở dài nói: "Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm. Tôi đói rồi".
"Cậu đang căng thẳng bởi vì cậu sợ bản thân mình sẽ phát sinh tình cảm với tôi, đúng không?" Lệ Khuynh Thành hỏi.
Tần Lạc bị Lệ Khuynh Thành uy hiếp đến khóc dở mếu dở, hắn buồn bực nói: "Chúng ta không nói tới chuyện đó nữa có được không?'
"Được" Lệ Khuynh Thành gật đầu. "Cậu yên tâm đi. Tôi không thích cậu. Tôi bây giờ chỉ cần nhấc tay là có được bất kỳ người đàn ông anh tuấn nào. Tôi sao có thể thích một người xấu xí như cậu chứ?'
Tần Lạc thầm thở dài trong lòng nhưng trong lòng hắn lại có cảm giác mất mát.
Tần Lạc ngẩng đầu nhìn biển hiệu màu vàng toả toà nhà hỏi: "Chúng ta tới đây làm gì?'
Trong khi ăn cơm Lệ Khuynh Thành đã yêu cầu Tần Lạc phải đi cùng với nàng tới một chỗ. Hắn không ngờ nàng lại dẫn hắn tới Trung Quốc Danh Y đường.
"Đương nhiên tìm bọn chúng tính sổ" Lệ Khuynh Thành cười nhạt nói. "Tôi đã cho người điều tra xong. Công ty làm nhái sản phẩm của chúng ta tung ra thị trường có trụ sở ở đây. Tôi đã liên lạc với người đứng đầu công ty nhưng bọn chúng đã phớt lờ. Tôi đã tiến hành đủ các hình thức lễ nghi bây giờ là xung đột vũ trang'.
"Chính là bọn họ? Danh y đường Trung Quốc?' Tần Lạc hỏi.
"Đúng vậy. Cậu cũng biết Danh Y đường Trung Quốc sao? Tôi đã kể cho cậu rồi à?"
Tần Lạc nhíu mày hắn nhớ tới lần trước hắn và Vương Cửu Cửu tới đây dò xét. Lúc ở cửa thàng máy đã ngẫu nhiên gặp Quản Tự.
Quản Tự ở trong này. Anh ta lại đóng vai nhân vật gì nữa đây? Rốt cuộc là Trung Quốc Danh Y đường muốn làm gì?