"Đưa tôi đi gặp Tần Lạc!" Hồng Phu thấv Ly không có ý phản kháng liền đưa ra điều kiện của mình: "Hoặc là dẫn hắn tới đây gặp tôi!"
"Tôi không thích bị ai uy hiếp cả!" Ly lạnh lùng nói.
"Như tôi đã nói. cô không có sự lựa chọn nào khác!" Hồng Phu nhoẻn miệng cười nói: "Cô muốn tôi tặng cho bạn cô một ký hiệu trên cổ hay sao?"
"Bọn họ là lính, cũng không sợ bị người khác uy hiếp!"Ly nheo mắt lại, chân khẽ nhấn ga, tốc độ xe càng lúc càng nhanh nhưng lại khó làm cho người trong xe nhận ra được điều đó.
"Thật là cảm phục tinh thần hy sinh cao cả của các người!" Hồng Phu nhếch môi nói: "Nhưng_tôi vẫn chuẩn bị quà lưu niệm cho bọn họ! "
Trong lúc nói thì con rắn lục trong tay Hồng Phu đã được đặt xuống trước lỗ mũi của Chuột! Nàng khẽ chu môi lên huýt gió một tiếng, con rắn kia lập tức chui luôn vào lỗ mũi của Chuột luôn_nó coi lỗ mũi của Chuột như hang rắn vậy.
"Hành động này của cô là tấn công ác ý vào quân đội quốc gia nhân dân! Cô có biết hậu quả việc mình vừa làm là gì không?" Ly nói vói giọng đe dọa.
"Tôi chỉ biết là, nếu như cô không làm theo ỵêu cầu của tôi. thì anh ta sẽ bị con rắn hút máu của tôi hút sạch tinh huyết trong người!" Hồng Phu nói: "Cô không phải vì một người vớ vẩn mà giữ bí mật đúng không? Gọi Tần Lạc tới đây, hoặc là đưa tôi đi gặp hắn!"
"Bên cạnh anh ấy có rất nhiều cao thủ bảo hộ. cô tiếp cận anh ta cũng chưa chắc đã làm gì được anh ấy!" Ly chủ động tiết lộ tình hình cho Hồng Phu biết.
"Tôi dĩ nhiên là biết rồi!" Hồng Phu cười nói. trông nàng dễ thương đến tột độ: "Giúp tôi tìm được anh ta là chuyện của cô! Còn tôi làm gì với anh ta là việc của tôi!"
Ly không nói thêm câu nào nữa. chỉ im lặng lái xe, dường như nàng đang suy nghĩ điều gì đó.
Trong lúc hai người nói chuyện thì xe đã ra đến đường vành đai thành phố đi lên con đường dẫn tới viện điều dưỡng của Long Tức.
"Cô muốn đi đâu hả?" Hồng Phu tức giận nói: "Cô không quan tâm tới sự sống chết của đồng đội hay sao? Cô muốn bọn họ phải chết à?"
"Dĩ nhiên là quan tâm rồi!"Ly nói: "Chính vì thế_"
Vừa mới dứt lời thì Ly dã đánh mạnh vô lăng, chiếc xe liền tông thẳng vào lan can bên vệ đường, sau đó đâm thẳng xuống dưới cái ao gần đó.
Ầm!
Chiếc xe cắm thẳng xuống ao. ầm lên một tiếng, sau đó nước văng tung tóe khắp nơi. Vì chiếc xe này xông tới với tốc độ rất lớn. nên mực nước bắn lên cao tới hơn một mét. đến tận khi Ly mở cửa xe ngoi lên khỏi mặt nước thì nước vẫn rơi lộp bộp trên đầu.
Cách đó không xa có một bóng người màu đỏ khẽ vung roi cuốn vào chiếc xe vừa đi qua trên đường, chỉ một hai động tác là bóng người đó đã leo lên đỉnh xe.
Hồng Phu ngồi trên nóc xe nhìn Ly. nét mặt nàng nở một nụ cuời tươi tắn, nhưng lại khiến cho người khác nhìn mà cảm thấy lạnh sống lưng.
Hồng Phu sau khi phát hiện ra ý đồ của Ly liền đạp cửa xe nhảy ra ngoài, có lẽ nàng biết tấn công trong cự ly gần không phải đối thủ của Ly. do vậy mà nàng lựa chọn chạy trốn.
Đánh không được thì chạy, đây là phong cách điển hình của một sát thủ.
Cho đến khi chiếc xe kia chạy mất hút rồi thì Ly mới chu môi lại huýt sáo.
Dưới ao vang lên mấy tiếng lọc bọc, sau đó là hai cái đầu của Khỉ và Chuột cùng nhô lên.
"Phù_chiếc xe tiếc thật đấy!" Chuột cố hít một hơi thật sâu. nhìn vào chiếc xe đang chìm dần xuống nói.
"Lợi hại thật đấy!" Khỉ chỉ vào hướng chạy của Hồng Phu tấm tắc khen ngợi: "Cô ấy nên gia nhập Long Tức!"
Ly nghe vậy liền quắc mắt lên lườm hai người một cái. sau đó rút di động từ trong người ra, sau khi lau đi vết nước trên đó, nàng liền bấm số gọi: "Đến lượt vai diễn của các người rồi đấy!"
"Cô ấy đúng là nhét con rắn vào mũi tôi rồi phải không?" Chuột không ngừng day day cái mũi mình như là muốn bóp chết con rắn kia vậy. Hắn cố gắng cảm nhận một lúc. nhung vẫn cảm thấy thân thể không có gì khác lạ cả.
"Đúng vậy!" Ly nói.
"Rắn hút máu?"
"Ừ!"
...
"Chuyên hút tinh huyết người?"
"Có lẽ vậy!"
"Làm thế nào để lấy nó ra?"
"Không biết!"
Chuột nghe vậy vội nói: "Bây giờ phải làm sao đây?"
Nghĩ tới có người ra lệnh cho rắn vào chui vào trong người mình làm trò thì đến cả một người từng trải nơi chiến trường như Chuột cũng cảm thấy khó chịu
"Cứ nuôi nó trước đã!" Ly nói.
Tần Lạc và Đại Đầu cùng với Jesus ba người khi đuổi tới nơi. thì trông thấy Chuột. Khỉ và Ly đang ướt như chuột lột đứng ở bên đường. Nét mặt của Ly và Khỉ vô cùng trầm trọng, đang đứng trước một chiếc máy nghiên cứu những đường sáng đỏ chạy loằng ngoằng trên đó. Còn nét mặt của Chuột thì còn khó chịu hơn nữa, cứ ọe ọe như những bà chửa muốn nôn mửa vậy.
"Cô ta đâu?" Tần Lạc hỏi, trông thấy ba người với bộ dạng thế này hắn cũng đã đoán biết được chuyện gì vừa xảy ra. điều mà hắn lo lắng nhất đã xảy ra.
"ở đây!" Ly chỉ vào những chấm đỏ ngoẳn nghèo trên màn hình trên chiếc máy quân dụng của quân đội trong tay Khỉ nói.
"Mấy người đã theo dõi cô ta từ lâu rồi sao?" Tần Lạc kinh ngạc nói.
"Cô ấy chỉ là một quân cờ mà thôi! cần phải tìm ra người đứng sau cô ấy là ai, mục đích là gì?" Ly nói.
Không sai. đây là một trò chơi.
Diễn viên chính: Ly, Hồng Phu
Vai phụ: Chuột. Khỉ và những chấm đỏ đang đuổi theo Hồng Phu là Hòa Thượng và Tiểu Lý Thám Hoa!
Chân chạy vặt, lon ton: Tần Lạc, Đại Đầu. Jesus và cả minh tinh màn bạc Mễ Tử An nữa.
Đạo diễn: Quân Sư.
Kịch bản đại khái sẽ là thế này, Tần Lạc liên tiếp bị một cô gái người Mường ám sát. hắn không còn cách nào khác phải tìm tới Hòa Thượng nhờ giúp đỡ.
Hòa Thượng không thẹn là một thiên tài trong truy lùng, trong một thời gian tìm kiếm, ông ta cuối cùng cũng nắm được hành tung của Hồng Phu, sau đó đem chuyện này nói cho Quân Sư và Ly.
Quân Sư vừa mới được Tần Lạc cứu giúp, vốn đang định trả ơn cho hắn, bây giờ lại nhận được tình báo liền ngay lặp tức sắp xếp bày binh bố trận để tóm gọn Hồng Phu.
Bọn họ biết rằng đang phải đối đầu với một nhân vật vô cùng nguy hiểm, nên đã chuẩn bị rất cặn kẽ.
Khỉ và Chuột đều dùng còng quân đội còng chân tay của Hồng Phu, nhưng lại bị nàng dùng mùi hương vô hình vô vị trên cơ thể làm cho bất tỉnh. Đó là một loại hương liệu vô cùng quý hiếm, tiếp cận hương liệu này nếu không chú ý thì không bao giờ phát hiện ra sự tồn tại của nó.
Hồng Phu là cao thủ dùng độc. toàn thân đều là thuốc độc, chính vì thế mà nàng đã có khả năng để kháng với loại hương liệu này rồi. .
Nếu như là người bình thường khác chắc chắn sẽ mê man bất tinh ngay. Nhưng cả Khỉ và Chuột đều không phải là những nhân vật tầm thường, bọn họ vốn là thợ săn trên núi, từ nhỏ đã được ông của mình cho ngâm mình vào các loại thuốc để tăng sức mạnh cho gân cốt Hai người còn uống rượu rắn rết côn trùng lâu năm, để có sức đề kháng với các độc tố của rắn rết gây nên. Do vậy mà tố chất cơ thể của cả hai đều hơn người bình thường rất nhiều, và khả năng đề kháng với độc tố cũng rất cao.
Bọn họ đúng là bị mùi hương của Hồng Phu làm cho mê man bất tỉnh, nhưng không đến nỗi nặng lắm, mà chỉ là hơi chóng mặt buồn ngủ mà thôi.
Do vậy cả hai đều giả vờ ngủ để đánh lừa Hồng Phu.
Tại đây chúng ta phải đặc biệt khen thưởng diễn viên phụ Chuột đã diễn một vai diễn vô cùng xuất sắc. Khả năng diễn xuất cao siêu cùng với tinh thần chuyên nghiệp của hắn đã làm cho buổi trình diễn hôm nay hoàn thành tốt đẹp_Nếu như đổi vai diễn này cho các diễn viên khác, thì e rằng khi Hồng Phu nhét con rắn lục kia vào mũi bọn họ. thì bọ họ chắc đã hét toáng lên rồi! Đây là một con rắn thật, lại rất độc. lại còn nhét thật vào mũi, do vậy chắc chẳng có diễn viên nào có thể diễn đạt được như Chuột cả.
Chuột đã gánh vác trọng trách nặng nề này để hoàn thành vai diễn của mình một cách thành công rực rỡ, cho dù sau khi bị nhét rắn vào mũi thì hắn đã nôn đến xanh cả mặt, nhưng cũng tuyệt đối từ chối người đóng thay thế hắn diễn cảnh này_Trong thời gian vỏn vẹn vài phút đồng hồ nhưng nó đối với Chuột lại dài như một thế kỷ. Chuột đã không có bất kỳ một hành động quá khích nào. thậm chí đến cả lông mày cũng không cau lại, tim vẫn đập nhẹ nhàng binh thường như mọi khi_Hắn ta đã thành công lừa được Hồng Phu, đặt nền móng vững chắc cho thắng lợi sau này.
Tất cả đều theo đúng như những gì Quân Sư đã tính trước, dĩ nhiên việc Hồng Phu nhét rắn vào mũi của Chuột là một việc nằm ngoài dự kiến.
"Mấy người sao không nói cho tôi biết?" Tần Lạc cười nói: "Tôi bị các người bỏ lơ hết cả rồi!"
"Nói cho anh biết để làm gì?" Ly hỏi vặn lại.
"Tôi có thể giúp mọi người chứ sao!" Tần Lạc nói: "Tôi không giúp được ai, nhưng Đại Đầu và Jesus đều có thể hỗ trợ!"
"Anh không biết cái gì là một sự giúp đỡ to lớn nhất dành cho chúng tôi?" Ly không hề nể nang gì nói: "Hơn nữa, tôi đã diễn xong phần mình cần diễn rồi!":
"Vậy vai diễn của tôi chẳng qua chỉ là chân chạy lon ton thôi sao?" Tần Lạc cười khổ nói: "Chúng ta bây giờ phải làm thế nào?"
"Hòa Thượng và Thám Hoa đang theo dõi cô ta! Chỉ cần phát hiện ra nơi lẩn trốn của cô tạ là chúng tôi sẽ cho người tới bắt ngay!" Ly nói.
Tần Lạc nhìn vào chiếc máy trên tay Khỉ hỏi: "Mấy người gắn thiết bị dò tìm lên trên người cô ta sao?"
"Khi áp giải cô ấy lên xe, chúng tôi đã cài lên áo của cô ấy rồi!" Khỉ đáp.
"Lợi hại thật đấy!" Tần Lạc cười nói: "Chờ chút nữa chúng ta cùng tới đó bắt người! Tôi cùng muốn biết là ai năm lần bảy lượt muốn hãm hại tôi như vậy!"
Qua hai mươi phút sau. điểm đỏ trên chiếc máy dừng lại.
Di động của Ly vang lên. giọng của Hòa Thượng dương dương tự đắc nói: "Phát hiện ra địa bàn của cô ta rồi. có cần tôi và Thám Hoa vào trong bắt cô ta trước không?"
"Không cần đầu, đưa địa chỉ đây cho tôi, chúng tôi sẽ tới đó ngay!" Ly nói: "Đừng bứt giây động rừng là được!"
Chiếc xe của Quân Sư coi như đã hỏng hết rồi, cho dù không hỏi thì mấy người này cũng không đủ sức kéo nó lên khói ao. Cũng may mà Đại Đầu lái chiếc Chevrolet tới đây. do vậy mọi người liền chui hết vào trong này.
Chuột lúc này cầm lấy tay Tần Lạc cầu cứu nói: "Anh ơi! Anh có thể lấy con rắn ra giúp tôi được không? Tôi phải nuôi nó trong này bao lâu nữa?"