Sáng sớm,ở một ngôi trường nọ nhân vật chính của chúng ta xuất hiện đó chính là thầy giáo Hong Ji Hong cùng với một cô gái tên là Chin Soa U.Với chiếc xe đạp thầy giáo Hong Ji Hong đi băng qua con đường vào trường,ở ngoài cổng trường là những cô cậu học trò đang bị xử phại quỳ gối,thầy vui vẻ:
-Dạ em chào thầy!
Đó là tiếng đồng thanh của tất cả học sinh trong trường,thầy đang tiến gần lại với Chin Soa U và nói lớn:
-Ờ,nè Chin Soa U đi nhanh lên,thầy sắp tới nơi rồi đó nha!
Thầy đạp nhanh về phía trước,Soa U chỉ biết tuyệt vọng chạy theo và than thở:
-Trời ơi!Thầy ơi từ từ thôi!
Thầy giáo vẫn cố gắng đạp nhanh:
-Em phải ráng đuổi theo thôi!Chin Soa U!
Thế là cuộc chạy đua diễn ra trên lối đi vào trường đến cuối cùng thì cũng kết thúc ở bãi đậu xe đạp.Thầy vẫn không tha:
-Chạy nhanh lên coi!
Soa U chạy đằng sau thở dốc hơi,trên trán cũng có những giọt mồ hôi lấm tấm chạy lại chỗ thầy,thầy thì vẫn hớn hở cười tươi:
-Đây,màn hình phòng thí nghiệm!
Thầy đưa cho Soa U,Soa U thì hỏi lại:
-Sao thầy cứ sai em làm chuyện lặt vặt vậy!
Soa U mặt hờn dôi nhìn thầy giáo xong cả hai đồng thanh hai chữ ngớ ngẩn vô cùng:
-Thích vậy!
Thầy cười tươi:
-Nói rất chuẩn!
Rồi thầy đi đến phía phòng giáo viên,còn Soa U chri biết nói lầm bầm một mình đằng sau:
-Suốt ngày cứ thích vậy thích vậy!Haizz...không thích vậy!
Xong cũng phải cố chịu mà đi lên lớp học,đi đến dãy có Ji Soo bạn học thân nhất của Soa U liền chạy lại:
-Nè,chắc nặng lắm hả!Để mình xách cho!
Ji Soo lấy chiếc cặp rồi lại nhao đến màn hình phòng thí nghiệm:
-Nè cái đó nữa,đưa đây đi!
Soa U cười tươi:
-Thôi khỏi thôi khỏi!Ơi,bực mình quá à!Không hiểu sao cứ phải làm ba cái chuyện này hoài à!
Soa U nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu:
-Thầy Hong thích dậy!Cứ sai vặt mình riết thôi!
Ji Soo suy nghĩ:
-Hay là thầy ấy không biết ba của cậu là viện trưởng của bệnh viện hả?
Soa U thở dài:
-Sao mà không!Mẹ mình tới đây gặp thầy hiệu trưởng hoài luôn mà!
Ji Soo thấy cũng có lý:
-Nói cũng phải!Ba mình có kể cho mình nghe!Ba nói bình thường ba không thích gặp gỡ phụ huynh học sinh nhưng gặp mẹ cậu thì bà mình lại cực kì thích tại mẹ cậu thường xuyên mang quà tới mà lại nói chuyện cực kì nhỏ nhẹ nữa!
-Thôi đi!Cậu đừng nhịn nọt nữa!Caaujm tưởng nói như vậy sẽ tưởng mình nhẹ nhõm hơn sao!
-Ư hư!Mình xin lỗi!
-Thôi cậu về lớp đi!
-Mình muốn vô chung luôn!
-Cậu đừng nên vào đó!Các thầy cô sẽ nghĩ sao khi nghĩ cậu xách cặp lẽo đẽo theo mình vậy chứ!Cậu động não một chút đi!
Ji Soo gãi đầu,Soa U nhanh chóng bỏ đi để lại Ji Soo một mình lắp bắp:
-Nhưng...mình....muốn vô chung......
Ji Soo chỉ biết thở dài rồi đi về.Trong lớp bây giờ rất ồn ào và náo nhiệt như phiên chợ tết,người thì đánh son chét phấn,người thì bế nhau chơi,người thì đánh bài,...vân vân và vân vân đến khi thầy giáo Hong bước vào lớp thì ai ai cũng nhanh chóng về chỗ ngồi:
-Nè mấy đứa ngồi xuống đi!
Thầy giáo lên tiếng,mặt có vẻ không vui:
-Nè,ở đây là nhà của mấy em đó hả!Mau cài nút áo lại ngay coi!
Thầy nhìn evef phía bạn nữ tóc nhuộm màu vàng hoe đang cởi chiếc áo đồng phục và mặc áo ở nhà:
-Cách cư xử cũng nói lên một phần con người,nếu các em không quan tâm đến việc người ta nghĩ gì về mình thì cũng có nghĩa các em sẽ tách biệt ra khỏi xã hội văn minh này!
Sau đó thấy hướng bước chân về phía một bạn nữ ngồi cuối bàn trong lớp,thầy nhìn cười:
-Em trang điểm sao?
Bạn nữ đó nhìn thầy giáo với ánh mắt ngây thơ hết biết:
-Dạ đâu có!
-Em tạo khối không ổn!Ít ra em cũng phải dùng ít phấn nền trước khi trang điểm chứ!(Đang tư vấn cách làm đẹp)
Bạn nữ ấy vẫn thản nhiên:
-Em không có trang điểm mà!
-Không có sao!
Thầy lấy một chiếc khăn giất ẩm chùi lên mặt và một lớp phấn nền trôi ra.......
-Dạ em chào thầy!
Đó là tiếng đồng thanh của tất cả học sinh trong trường,thầy đang tiến gần lại với Chin Soa U và nói lớn:
-Ờ,nè Chin Soa U đi nhanh lên,thầy sắp tới nơi rồi đó nha!
Thầy đạp nhanh về phía trước,Soa U chỉ biết tuyệt vọng chạy theo và than thở:
-Trời ơi!Thầy ơi từ từ thôi!
Thầy giáo vẫn cố gắng đạp nhanh:
-Em phải ráng đuổi theo thôi!Chin Soa U!
Thế là cuộc chạy đua diễn ra trên lối đi vào trường đến cuối cùng thì cũng kết thúc ở bãi đậu xe đạp.Thầy vẫn không tha:
-Chạy nhanh lên coi!
Soa U chạy đằng sau thở dốc hơi,trên trán cũng có những giọt mồ hôi lấm tấm chạy lại chỗ thầy,thầy thì vẫn hớn hở cười tươi:
-Đây,màn hình phòng thí nghiệm!
Thầy đưa cho Soa U,Soa U thì hỏi lại:
-Sao thầy cứ sai em làm chuyện lặt vặt vậy!
Soa U mặt hờn dôi nhìn thầy giáo xong cả hai đồng thanh hai chữ ngớ ngẩn vô cùng:
-Thích vậy!
Thầy cười tươi:
-Nói rất chuẩn!
Rồi thầy đi đến phía phòng giáo viên,còn Soa U chri biết nói lầm bầm một mình đằng sau:
-Suốt ngày cứ thích vậy thích vậy!Haizz...không thích vậy!
Xong cũng phải cố chịu mà đi lên lớp học,đi đến dãy có Ji Soo bạn học thân nhất của Soa U liền chạy lại:
-Nè,chắc nặng lắm hả!Để mình xách cho!
Ji Soo lấy chiếc cặp rồi lại nhao đến màn hình phòng thí nghiệm:
-Nè cái đó nữa,đưa đây đi!
Soa U cười tươi:
-Thôi khỏi thôi khỏi!Ơi,bực mình quá à!Không hiểu sao cứ phải làm ba cái chuyện này hoài à!
Soa U nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu:
-Thầy Hong thích dậy!Cứ sai vặt mình riết thôi!
Ji Soo suy nghĩ:
-Hay là thầy ấy không biết ba của cậu là viện trưởng của bệnh viện hả?
Soa U thở dài:
-Sao mà không!Mẹ mình tới đây gặp thầy hiệu trưởng hoài luôn mà!
Ji Soo thấy cũng có lý:
-Nói cũng phải!Ba mình có kể cho mình nghe!Ba nói bình thường ba không thích gặp gỡ phụ huynh học sinh nhưng gặp mẹ cậu thì bà mình lại cực kì thích tại mẹ cậu thường xuyên mang quà tới mà lại nói chuyện cực kì nhỏ nhẹ nữa!
-Thôi đi!Cậu đừng nhịn nọt nữa!Caaujm tưởng nói như vậy sẽ tưởng mình nhẹ nhõm hơn sao!
-Ư hư!Mình xin lỗi!
-Thôi cậu về lớp đi!
-Mình muốn vô chung luôn!
-Cậu đừng nên vào đó!Các thầy cô sẽ nghĩ sao khi nghĩ cậu xách cặp lẽo đẽo theo mình vậy chứ!Cậu động não một chút đi!
Ji Soo gãi đầu,Soa U nhanh chóng bỏ đi để lại Ji Soo một mình lắp bắp:
-Nhưng...mình....muốn vô chung......
Ji Soo chỉ biết thở dài rồi đi về.Trong lớp bây giờ rất ồn ào và náo nhiệt như phiên chợ tết,người thì đánh son chét phấn,người thì bế nhau chơi,người thì đánh bài,...vân vân và vân vân đến khi thầy giáo Hong bước vào lớp thì ai ai cũng nhanh chóng về chỗ ngồi:
-Nè mấy đứa ngồi xuống đi!
Thầy giáo lên tiếng,mặt có vẻ không vui:
-Nè,ở đây là nhà của mấy em đó hả!Mau cài nút áo lại ngay coi!
Thầy nhìn evef phía bạn nữ tóc nhuộm màu vàng hoe đang cởi chiếc áo đồng phục và mặc áo ở nhà:
-Cách cư xử cũng nói lên một phần con người,nếu các em không quan tâm đến việc người ta nghĩ gì về mình thì cũng có nghĩa các em sẽ tách biệt ra khỏi xã hội văn minh này!
Sau đó thấy hướng bước chân về phía một bạn nữ ngồi cuối bàn trong lớp,thầy nhìn cười:
-Em trang điểm sao?
Bạn nữ đó nhìn thầy giáo với ánh mắt ngây thơ hết biết:
-Dạ đâu có!
-Em tạo khối không ổn!Ít ra em cũng phải dùng ít phấn nền trước khi trang điểm chứ!(Đang tư vấn cách làm đẹp)
Bạn nữ ấy vẫn thản nhiên:
-Em không có trang điểm mà!
-Không có sao!
Thầy lấy một chiếc khăn giất ẩm chùi lên mặt và một lớp phấn nền trôi ra.......