Hai, tuyệt sắc Tùy Hành Thi. Ta ôm thân thể xinh đẹp có chút tan tác này về, đổi phần lót trong quan tài thủy tinh bằng cái đệm tơ lụa màu trắng, sau đó thả hắn vào. Khai triển phép thuật xong xuôi , ta nhỏ một giọt máu màu xanh lam vào giữa mi tâm của hắn, máu dần dần thẩm thấu vào da thịt của hắn, ta nắm lấy tay của hắn, ở trong lòng trịnh trọng hứa hẹn: 5 nghìn vạn, ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi, cho dù phải cùng Lưu Hương liều mạng, cũng tuyệt đối sẽ không cho phép hắn thương tổn ngươi cho dù chỉ là một sợi lông.
Thời điểm ta đậy lắp quan tài thủy tinh ta đột nhiêm cảm thấy có chỗ không đúng. tại sao ta lại có cảm giác bị lừa nhỉ? Ta muốn chính là một bộ Chiến Sĩ Tùy HànhThi mạnh mẽ nha! Thân thể này mặc dù là tinh xảo đặc sắc, tuyệt đại phong hoa, nhưng là hắn có thể tham gia chiến đấu sao ? Ta nhổ vào a phi phi phi, chết tiệt lão Thường, dám lừa ta. . .
Một năm này ta đều chưa có làm nhiệm vụ , ai, ngẫm lại trong lòng đầy bụng tức. Hôm nay, Việt Ngân Châu - hội trưởng hiệp hội Săn Ma phát ra một phong thư cho ta, chủ đề là: Nếu ngài khoẻ mạnh, xin mời đọc đoạn thứ nhất; nếu ngày đã chết, xin mời đọc đoạn cuối. Nội dung như sau:
“Phong tiểu thư: lâu ngày không gặp, trong lòng nhung nhớ. Nàng xem ngày hôm nay quả thực là trời trong nắng ấm, bầu trời trong veo. Một đám chim nhạn ở trên bầu trời bay lượn, một hồi tách ra , một hồi hợp lại, xiết bao vui sướng. Lá Phong ở bên ngoài hiệp hội Săn Ma đã đỏ rực như lửa, từng mảng từng mảng ở bên trong gió thu xoay tròn bay xuống, đẹp như vậy, đơn độc như vậy. Hắc Ám sâm lâm xanh rồi lại vàng, vàng rồi lại héo, bên trong ma thú lại được một cái mùa vui vẻ, ta nghĩ chúng ta quen nhau hiểu nhau cũng đã nhiều năm, trong lòng ta có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói với ngươi. Khốn kếp, con mẹ nó người thông minh không nói tiếng lóng, nhanh đưa ta một ngàn vạn! ! ! ! .
Từ sau bữa tiệc từ biệt lần trước của Hiệp Hội Săn Ma, đến nay đã gần bảy tháng, cứ mỗi tháng ba mươi ngày, cách biệt đã 2 100 ngày. (Nhất Độ Quân Hoa hai tay che mặt: Ế? Ta xin thề, ta không quen biết người này, tuyệt đối không quen biết! ). Gần đây nghe đồn 'bạn hiền' nhìn trộm nữ tử tắm rửa mà bị nhân sĩ chính nghĩa đánh gục trước nhà tắm, thế nhưng lại là sự là thật, Ngân Châu lấy làm xấu hổ. , Song mọi chuyện đã qua, Châu đã thay mặt đăng báo tạ lỗi, cho nên hãy an tâm, không cần lo lắng.
Khác: Hiệp hội Săn Ma lấy chủ nghĩa tinh thần nhân ái làm gốc, mỗi vị hội viên có hoàn cảnh khó khăn sẽ được trợ cấp một dương bạc, tất cả chi phí đều được miễn , nếu như có nhu cầu xin vui lòng xuất trình thẻ căn cước cá nhân và thẻ chứng nhận là thành viên của Hiệp hộ Săn Ma trước 9h sáng ngày 30 tháng 8 , tại phía trước văn phòng hội trưởng hiệp hội Săn Ma để điền >. Chúng ta sẽ tiến hành xét duyệt trong vòng một tháng, xác nhận sự thật , trong một trăm ngày bạc sẽ được phân phát đến trong tay ngài.
Gửi ngài. Hiệp hội Săn Ma: Việt Ngân Châu” .
Ta nhìn hồi lâu, Sau đó mắng một tiếng khốn kiếp. Cầm chén canh Định Hồn đi xuống tầng hầm, đỡ mỹ nhân trong quan tài nửa nằm nửa ngồi dậy, hắn hơi hé mắt, ánh mắt kia như cơn sóng mùa xuân trên mặt hồ, lại như viên ngọc Lưu Ly bị thương tổn cứ như thế liền trực tấn công trái tim yếu đuối của ta. Ta nỗ lực khống chế hai tay run rẩy, vừa múc một muôi canh , vừa tự nói với mình: Phi Phi, đây chẳng qua chỉ là cái Tùy Hành Thi, Tùy Hành Thi mà thôi. Nhìn qua đầy cảnh sắc ngươi như thế nào sẽ bị một chút xíu sắc đẹp thế này mê hoặc đây. Sau khi đã xử lý xong chén canh, ta hài lòng đứng lên, đang muốn đi ra ngoài, đột nhiên phát hiện chén canh này, hình như như là không có cho vào trong miệng hắn? Mịa nó.
Ta ợ một tiếng no nê, dùng cái muôi múc canh, đưa đến bên mép hắn, con mắt của hắn mở lớn , đúng là giống ngọc Lưu Ly đều mang chút màu xanh. Hắn nhìn ta một cái, ánh mắt kia như dòng nước chảy xiết . Ta hít một hơi thật sâu,không phải là muốn ngầm quyến rũ ta đấy chứ . Hắn hơi hé môi, trong miệng cắn cái muôi , ta nghe thấy âm thanh hít khí của chính mình, này, này, đây quả thật là là lôi kéo người ta phạm tội mà. Đây quả thật là cục cưn Tùy Hành Thi biết nghe lời, sau mấy ngày quan sát ta đưa ra kết luận như vậy. Hắn đã có thể tự điều khiển động tác, người này tốc độ lĩnh ngộ cực kỳ vượt qua dự liệu của ta. Thế nhưng hắn thông thường chỉ nói với ta ba chữ: Được/Tốt/Đúng . Ta có khi lấy tay đặt lên trán hắn, sẽ không phải là bị chứng mất ngữ đấy chứ ? Hắn chỉ yên tĩnh nhìn ta, phi thường phi thường yên tĩnh, ngoan đến mức tâm ta đều run lên.
Mấy ngày nay cũng không có dẫn hắn đi ra ngoài, không chừng lại bị Lưu Hương dòm ngó xuống tay giết chết. Ta đi tới hệp hội Săn Ma, Việt Ngân Châu nhìn thấy ta, một mặt tươi cười “Đến trả tiền?” Ta xì cười một tiếng “Đòi tiền không có, đòi mạng thì có một cái.” Nàng đen mặt lại, ném về phía ta một quyển sách, ta chụp đến tay cúi đầu nhìn, bìa ngoài là 《Minh Giới Thông Tập Lệnh》, mặt trên có con dấu hồng của lão đại . Ta nhào tới ở trên mặt nàng tầng tầng dấu hôn, nàng giật nảy cả mình, quát lớn “Phong Phi Phi, ngươi cái người chim nợ tiền không trả, còn dám chiếm tiện nghi của lão nương? ! !” .
Ta cười khanh khách đi ra, lật xem tờ thứ nhất: Sa na quái, đẳng cấp 38 cấp. Sinh vật hỏa m thuật, độc tố hệ ma pháp vô hiệu. Tiền thưởng một trăm vạn. Ta gật gù, chọn nó đi..
Hai, tuyệt sắc Tùy Hành Thi. Ta ôm thân thể xinh đẹp có chút tan tác này về, đổi phần lót trong quan tài thủy tinh bằng cái đệm tơ lụa màu trắng, sau đó thả hắn vào. Khai triển phép thuật xong xuôi , ta nhỏ một giọt máu màu xanh lam vào giữa mi tâm của hắn, máu dần dần thẩm thấu vào da thịt của hắn, ta nắm lấy tay của hắn, ở trong lòng trịnh trọng hứa hẹn: nghìn vạn, ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi, cho dù phải cùng Lưu Hương liều mạng, cũng tuyệt đối sẽ không cho phép hắn thương tổn ngươi cho dù chỉ là một sợi lông.
Thời điểm ta đậy lắp quan tài thủy tinh ta đột nhiêm cảm thấy có chỗ không đúng. tại sao ta lại có cảm giác bị lừa nhỉ? Ta muốn chính là một bộ Chiến Sĩ Tùy HànhThi mạnh mẽ nha! Thân thể này mặc dù là tinh xảo đặc sắc, tuyệt đại phong hoa, nhưng là hắn có thể tham gia chiến đấu sao ? Ta nhổ vào a phi phi phi, chết tiệt lão Thường, dám lừa ta. . .
Một năm này ta đều chưa có làm nhiệm vụ , ai, ngẫm lại trong lòng đầy bụng tức. Hôm nay, Việt Ngân Châu - hội trưởng hiệp hội Săn Ma phát ra một phong thư cho ta, chủ đề là: Nếu ngài khoẻ mạnh, xin mời đọc đoạn thứ nhất; nếu ngày đã chết, xin mời đọc đoạn cuối. Nội dung như sau:
“Phong tiểu thư: lâu ngày không gặp, trong lòng nhung nhớ. Nàng xem ngày hôm nay quả thực là trời trong nắng ấm, bầu trời trong veo. Một đám chim nhạn ở trên bầu trời bay lượn, một hồi tách ra , một hồi hợp lại, xiết bao vui sướng. Lá Phong ở bên ngoài hiệp hội Săn Ma đã đỏ rực như lửa, từng mảng từng mảng ở bên trong gió thu xoay tròn bay xuống, đẹp như vậy, đơn độc như vậy. Hắc Ám sâm lâm xanh rồi lại vàng, vàng rồi lại héo, bên trong ma thú lại được một cái mùa vui vẻ, ta nghĩ chúng ta quen nhau hiểu nhau cũng đã nhiều năm, trong lòng ta có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói với ngươi. Khốn kếp, con mẹ nó người thông minh không nói tiếng lóng, nhanh đưa ta một ngàn vạn! ! ! ! .
Từ sau bữa tiệc từ biệt lần trước của Hiệp Hội Săn Ma, đến nay đã gần bảy tháng, cứ mỗi tháng ba mươi ngày, cách biệt đã ngày. (Nhất Độ Quân Hoa hai tay che mặt: Ế? Ta xin thề, ta không quen biết người này, tuyệt đối không quen biết! ). Gần đây nghe đồn 'bạn hiền' nhìn trộm nữ tử tắm rửa mà bị nhân sĩ chính nghĩa đánh gục trước nhà tắm, thế nhưng lại là sự là thật, Ngân Châu lấy làm xấu hổ. , Song mọi chuyện đã qua, Châu đã thay mặt đăng báo tạ lỗi, cho nên hãy an tâm, không cần lo lắng.
Khác: Hiệp hội Săn Ma lấy chủ nghĩa tinh thần nhân ái làm gốc, mỗi vị hội viên có hoàn cảnh khó khăn sẽ được trợ cấp một dương bạc, tất cả chi phí đều được miễn , nếu như có nhu cầu xin vui lòng xuất trình thẻ căn cước cá nhân và thẻ chứng nhận là thành viên của Hiệp hộ Săn Ma trước h sáng ngày tháng , tại phía trước văn phòng hội trưởng hiệp hội Săn Ma để điền >. Chúng ta sẽ tiến hành xét duyệt trong vòng một tháng, xác nhận sự thật , trong một trăm ngày bạc sẽ được phân phát đến trong tay ngài.
Gửi ngài. Hiệp hội Săn Ma: Việt Ngân Châu” .
Ta nhìn hồi lâu, Sau đó mắng một tiếng khốn kiếp. Cầm chén canh Định Hồn đi xuống tầng hầm, đỡ mỹ nhân trong quan tài nửa nằm nửa ngồi dậy, hắn hơi hé mắt, ánh mắt kia như cơn sóng mùa xuân trên mặt hồ, lại như viên ngọc Lưu Ly bị thương tổn cứ như thế liền trực tấn công trái tim yếu đuối của ta. Ta nỗ lực khống chế hai tay run rẩy, vừa múc một muôi canh , vừa tự nói với mình: Phi Phi, đây chẳng qua chỉ là cái Tùy Hành Thi, Tùy Hành Thi mà thôi. Nhìn qua đầy cảnh sắc ngươi như thế nào sẽ bị một chút xíu sắc đẹp thế này mê hoặc đây. Sau khi đã xử lý xong chén canh, ta hài lòng đứng lên, đang muốn đi ra ngoài, đột nhiên phát hiện chén canh này, hình như như là không có cho vào trong miệng hắn? Mịa nó.
Ta ợ một tiếng no nê, dùng cái muôi múc canh, đưa đến bên mép hắn, con mắt của hắn mở lớn , đúng là giống ngọc Lưu Ly đều mang chút màu xanh. Hắn nhìn ta một cái, ánh mắt kia như dòng nước chảy xiết . Ta hít một hơi thật sâu,không phải là muốn ngầm quyến rũ ta đấy chứ . Hắn hơi hé môi, trong miệng cắn cái muôi , ta nghe thấy âm thanh hít khí của chính mình, này, này, đây quả thật là là lôi kéo người ta phạm tội mà. Đây quả thật là cục cưn Tùy Hành Thi biết nghe lời, sau mấy ngày quan sát ta đưa ra kết luận như vậy. Hắn đã có thể tự điều khiển động tác, người này tốc độ lĩnh ngộ cực kỳ vượt qua dự liệu của ta. Thế nhưng hắn thông thường chỉ nói với ta ba chữ: Được/Tốt/Đúng . Ta có khi lấy tay đặt lên trán hắn, sẽ không phải là bị chứng mất ngữ đấy chứ ? Hắn chỉ yên tĩnh nhìn ta, phi thường phi thường yên tĩnh, ngoan đến mức tâm ta đều run lên.
Mấy ngày nay cũng không có dẫn hắn đi ra ngoài, không chừng lại bị Lưu Hương dòm ngó xuống tay giết chết. Ta đi tới hệp hội Săn Ma, Việt Ngân Châu nhìn thấy ta, một mặt tươi cười “Đến trả tiền?” Ta xì cười một tiếng “Đòi tiền không có, đòi mạng thì có một cái.” Nàng đen mặt lại, ném về phía ta một quyển sách, ta chụp đến tay cúi đầu nhìn, bìa ngoài là 《Minh Giới Thông Tập Lệnh》, mặt trên có con dấu hồng của lão đại . Ta nhào tới ở trên mặt nàng tầng tầng dấu hôn, nàng giật nảy cả mình, quát lớn “Phong Phi Phi, ngươi cái người chim nợ tiền không trả, còn dám chiếm tiện nghi của lão nương? ! !” .
Ta cười khanh khách đi ra, lật xem tờ thứ nhất: Sa na quái, đẳng cấp cấp. Sinh vật hỏa m thuật, độc tố hệ ma pháp vô hiệu. Tiền thưởng một trăm vạn. Ta gật gù, chọn nó đi..
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Hai, tuyệt sắc Tùy Hành Thi. Ta ôm thân thể xinh đẹp có chút tan tác này về, đổi phần lót trong quan tài thủy tinh bằng cái đệm tơ lụa màu trắng, sau đó thả hắn vào. Khai triển phép thuật xong xuôi , ta nhỏ một giọt máu màu xanh lam vào giữa mi tâm của hắn, máu dần dần thẩm thấu vào da thịt của hắn, ta nắm lấy tay của hắn, ở trong lòng trịnh trọng hứa hẹn: 5 nghìn vạn, ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi, cho dù phải cùng Lưu Hương liều mạng, cũng tuyệt đối sẽ không cho phép hắn thương tổn ngươi cho dù chỉ là một sợi lông.
Thời điểm ta đậy lắp quan tài thủy tinh ta đột nhiêm cảm thấy có chỗ không đúng. tại sao ta lại có cảm giác bị lừa nhỉ? Ta muốn chính là một bộ Chiến Sĩ Tùy HànhThi mạnh mẽ nha! Thân thể này mặc dù là tinh xảo đặc sắc, tuyệt đại phong hoa, nhưng là hắn có thể tham gia chiến đấu sao ? Ta nhổ vào a phi phi phi, chết tiệt lão Thường, dám lừa ta. . .
Một năm này ta đều chưa có làm nhiệm vụ , ai, ngẫm lại trong lòng đầy bụng tức. Hôm nay, Việt Ngân Châu - hội trưởng hiệp hội Săn Ma phát ra một phong thư cho ta, chủ đề là: Nếu ngài khoẻ mạnh, xin mời đọc đoạn thứ nhất; nếu ngày đã chết, xin mời đọc đoạn cuối. Nội dung như sau:
“Phong tiểu thư: lâu ngày không gặp, trong lòng nhung nhớ. Nàng xem ngày hôm nay quả thực là trời trong nắng ấm, bầu trời trong veo. Một đám chim nhạn ở trên bầu trời bay lượn, một hồi tách ra , một hồi hợp lại, xiết bao vui sướng. Lá Phong ở bên ngoài hiệp hội Săn Ma đã đỏ rực như lửa, từng mảng từng mảng ở bên trong gió thu xoay tròn bay xuống, đẹp như vậy, đơn độc như vậy. Hắc Ám sâm lâm xanh rồi lại vàng, vàng rồi lại héo, bên trong ma thú lại được một cái mùa vui vẻ, ta nghĩ chúng ta quen nhau hiểu nhau cũng đã nhiều năm, trong lòng ta có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói với ngươi. Khốn kếp, con mẹ nó người thông minh không nói tiếng lóng, nhanh đưa ta một ngàn vạn! ! ! ! .
Từ sau bữa tiệc từ biệt lần trước của Hiệp Hội Săn Ma, đến nay đã gần bảy tháng, cứ mỗi tháng ba mươi ngày, cách biệt đã 2 100 ngày. (Nhất Độ Quân Hoa hai tay che mặt: Ế? Ta xin thề, ta không quen biết người này, tuyệt đối không quen biết! ). Gần đây nghe đồn 'bạn hiền' nhìn trộm nữ tử tắm rửa mà bị nhân sĩ chính nghĩa đánh gục trước nhà tắm, thế nhưng lại là sự là thật, Ngân Châu lấy làm xấu hổ. , Song mọi chuyện đã qua, Châu đã thay mặt đăng báo tạ lỗi, cho nên hãy an tâm, không cần lo lắng.
Khác: Hiệp hội Săn Ma lấy chủ nghĩa tinh thần nhân ái làm gốc, mỗi vị hội viên có hoàn cảnh khó khăn sẽ được trợ cấp một dương bạc, tất cả chi phí đều được miễn , nếu như có nhu cầu xin vui lòng xuất trình thẻ căn cước cá nhân và thẻ chứng nhận là thành viên của Hiệp hộ Săn Ma trước 9h sáng ngày 30 tháng 8 , tại phía trước văn phòng hội trưởng hiệp hội Săn Ma để điền >. Chúng ta sẽ tiến hành xét duyệt trong vòng một tháng, xác nhận sự thật , trong một trăm ngày bạc sẽ được phân phát đến trong tay ngài.
Gửi ngài. Hiệp hội Săn Ma: Việt Ngân Châu” .
Ta nhìn hồi lâu, Sau đó mắng một tiếng khốn kiếp. Cầm chén canh Định Hồn đi xuống tầng hầm, đỡ mỹ nhân trong quan tài nửa nằm nửa ngồi dậy, hắn hơi hé mắt, ánh mắt kia như cơn sóng mùa xuân trên mặt hồ, lại như viên ngọc Lưu Ly bị thương tổn cứ như thế liền trực tấn công trái tim yếu đuối của ta. Ta nỗ lực khống chế hai tay run rẩy, vừa múc một muôi canh , vừa tự nói với mình: Phi Phi, đây chẳng qua chỉ là cái Tùy Hành Thi, Tùy Hành Thi mà thôi. Nhìn qua đầy cảnh sắc ngươi như thế nào sẽ bị một chút xíu sắc đẹp thế này mê hoặc đây. Sau khi đã xử lý xong chén canh, ta hài lòng đứng lên, đang muốn đi ra ngoài, đột nhiên phát hiện chén canh này, hình như như là không có cho vào trong miệng hắn? Mịa nó.
Ta ợ một tiếng no nê, dùng cái muôi múc canh, đưa đến bên mép hắn, con mắt của hắn mở lớn , đúng là giống ngọc Lưu Ly đều mang chút màu xanh. Hắn nhìn ta một cái, ánh mắt kia như dòng nước chảy xiết . Ta hít một hơi thật sâu,không phải là muốn ngầm quyến rũ ta đấy chứ . Hắn hơi hé môi, trong miệng cắn cái muôi , ta nghe thấy âm thanh hít khí của chính mình, này, này, đây quả thật là là lôi kéo người ta phạm tội mà. Đây quả thật là cục cưn Tùy Hành Thi biết nghe lời, sau mấy ngày quan sát ta đưa ra kết luận như vậy. Hắn đã có thể tự điều khiển động tác, người này tốc độ lĩnh ngộ cực kỳ vượt qua dự liệu của ta. Thế nhưng hắn thông thường chỉ nói với ta ba chữ: Được/Tốt/Đúng . Ta có khi lấy tay đặt lên trán hắn, sẽ không phải là bị chứng mất ngữ đấy chứ ? Hắn chỉ yên tĩnh nhìn ta, phi thường phi thường yên tĩnh, ngoan đến mức tâm ta đều run lên.
Mấy ngày nay cũng không có dẫn hắn đi ra ngoài, không chừng lại bị Lưu Hương dòm ngó xuống tay giết chết. Ta đi tới hệp hội Săn Ma, Việt Ngân Châu nhìn thấy ta, một mặt tươi cười “Đến trả tiền?” Ta xì cười một tiếng “Đòi tiền không có, đòi mạng thì có một cái.” Nàng đen mặt lại, ném về phía ta một quyển sách, ta chụp đến tay cúi đầu nhìn, bìa ngoài là 《Minh Giới Thông Tập Lệnh》, mặt trên có con dấu hồng của lão đại . Ta nhào tới ở trên mặt nàng tầng tầng dấu hôn, nàng giật nảy cả mình, quát lớn “Phong Phi Phi, ngươi cái người chim nợ tiền không trả, còn dám chiếm tiện nghi của lão nương? ! !” .
Ta cười khanh khách đi ra, lật xem tờ thứ nhất: Sa na quái, đẳng cấp 38 cấp. Sinh vật hỏa m thuật, độc tố hệ ma pháp vô hiệu. Tiền thưởng một trăm vạn. Ta gật gù, chọn nó đi..