Vũ Minh cắn răng nhắm chặt mắt, từ một vòng chu thiên, hắn lại một lần nữa tỉ mỉ dò xét các thớ kinh mạch. Nhiều ngày hôm nay hắn dùng thời gian vào việc này, tuy nhiên không mấy hiệu quả. Có điều Vũ Minh tin chắc rằng, cái kim trong bọc lâu ngày cũng sẽ lòi ra, môn công pháp tà dị của đám người Đoạn Bá Hùng nhất định có điểm mấu chốt cần phải nắm rõ.
Mà Vũ Minh vừa đem Chân nguyên chạy qua một đoạn kinh mạch, bất chợt lại cảm thấy tắc nghẽn, lập tức hai mắt hắn sáng lên đầy kích động.
Vũ Minh không vội, nếu như đã tìm ra trong cơ thể mình có vấn đề, thì sau này sẽ tìm cách giải quyết. Cái quan trọng là bây giờ lại sắp đến thời điểm Đoạn Bá Hùng tới đây kiểm tra, Vũ Minh phải nhanh chóng chỉnh trang, đồng thời giấu nhẹm Vạn Niên Bí Tịch.
Cũng may là Đoạn Bá Hùng này sơ xuất, bề ngoài có vẻ là thúc ép hắn, mà bên trong lại không phải như vậy. Giống như quản chế hắn như con nhỏ, nhốt hắn trong mật thất này, nhưng lại không coi hắn là tù nhân, những điều kiện tối cơ bản về bí mật bản thân, ông ta cũng chưa từng xét đến.
Vũ Minh vừa ngừng lại vòng chu thiên, sau đó từ tốn đứng dậy, thì quả nhiên lúc này có tiếng động lan tới từ phía hang động. Vũ Minh hai tay chắp ra đằng sau, bình tĩnh đứng yên một chỗ chờ đợi.
Khoảng độ mười giây sau, có tiếng bước chân dồn dập vang tới, lần này hẳn là không chỉ có một mình Đoạn Bá Hùng, mà phải có đến tận mấy người đi.
Vũ Minh con mắt dán chặt vào hang động, theo dõi kỹ càng mọi động tĩnh mà hắn nhìn thấy.
Từ hang động, có những thân người dần hiện ra, từ sau lớp đèn cầy lờ mờ trong mật thất này, Vũ Minh cũng có thể nhìn rõ đó là những người nào.
Người tới, dĩ nhiên đi đầu chính là Đoạn Bá Hùng, mà những người đi sau ông ta, nhìn qua khí thế cực kỳ kinh người, những người này Vũ Minh chưa gặp qua bao giờ, nhưng mà dựa vào cỗ khí tức của bọn họ, hắn cũng có thể đơn giản đoán được, những người này nhất định là các lão tổ của phái Trịnh Đô, lần trước mấy người này xuất hiện, cũng cùng chung một cỗ khí tức như vậy.
Theo sau đám người Đoạn Bá Hùng, còn có một người khuôn mặt già nua, khí độ khác thường, mà Vũ Minh nhìn thấy, còn đoán rằng người này có tu vi không chừng còn thấp hơn mình. Chẳng lẽ là phái Trịnh Đô này muốn phái một tên đệ tử đến để chuyên tâm canh gác mình, như vậy thì sau này khó sống rồi.
Nếu như phái Trịnh Đô thật sự phái một tên đệ tử đến để trông coi hắn, thì việc hắn luyện các môn võ trong Vạn Niên Bí Tịch, sớm ngày cũng sẽ bị bại lộ, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Vũ Minh hai bàn tay nắm chặt, đem con mắt căng thẳng buông xuống. Mà đám người Đoạn Bá Hùng bình tĩnh thong dong, lúc này đã đi đến giữa căn mật thất. Đoạn Bá Hùng, cũng là đang đứng trước mặt hắn.
Theo thói quen như thường lệ, không cần Đoạn Bá Hùng phải nói, Vũ Minh trực tiếp đưa tay ra trước mặt Đoạn Bá Hùng, đem mạch tượng phơi bày cho ông ta kiểm tra.
Nhưng mà hôm nay Đoạn Bá Hùng rất khác thường, ông ta chỉ nhíu nhíu mày trong chốc lát, rồi chợt nói:
- Hôm nay bần đạo không phải đến đây để kiểm tra, ngươi đã luyện đến tầng thứ ba của bí pháp rồi, bây giờ có muốn vãn hồi cũng không được. Ngươi bây giờ cho dù không muốn tu luyện, trốn tránh tu luyện, mỗi ngày cũng đều phải bất đắc dĩ tu luyện mà thôi.
Đoạn Bá Hùng nói đến đây liền dừng lại một chút, sau đó quay lưng lại nhìn mấy lão tổ phía sau, chợt cúi đầu cung kính nói:
- Bẩm các vị lão tổ, đệ tử theo phân phó của các ngài, đã cho tiểu tử này luyện xong Chủng Âm Tịch!
Mấy lão tổ kia con mắt hùng hậu buông xuống, liền nhìn chằm chằm vào Vũ Minh không rời. Vũ Minh bị mấy lão tổ kia nhìn vào, liền cảm thấy có một cỗ áp bức vô cùng khó chịu, cảnh giới cao tuyệt của các vị cao thủ, bình thường, đều sinh ra những loại khí tức đáng sợ như thế này.
Mấy vị lão tổ kia sau khi nhìn qua nhìn lại một hồi, cuối cùng gật gật đầu nói với Đoạn Bá Hùng:
- Hùng nhi! Ngươi làm rất tốt, còn về cảnh giới của ngươi như thế nào rồi?
Đoạn Bá Hùng được các lão tổ kia hỏi qua chiếu cố, liền mừng rỡ kích động, cúi đầu nói:
- Bẩm ba vị lão tổ, đệ tử được trọng điểm đan dược, lại được các ngài chỉ điểm, tự nhiên rằng trong mấy ngày này ngộ ra rất nhiều điều, vách ngăn vô cùng lớn kia, liền bị ta phá bỏ dễ dàng. Cuối cùng sau bao nhiêu năm, đệ tử cũng thoát được bình cảnh tiến vào Võ sư thượng thừa đỉnh phong!
Đoạn Bá Hùng vưa nói vừa không giấu nổi mừng rỡ, mà mấy vị lão tổ kia cũng gật đầu khích lệ ông ta:
- Hùng nhi! Ngươi bao nhiêu năm qua cống hiến cho môn phái, phần thường này là đương nhiên. Có điều tu vi của ngươi đã tăng lên, nhưng mà về chiêu thức tuyệt kĩ cho phù hợp với võ công thì vẫn còn phải thao luyện nhiều lắm! Đến bây giờ khi ngươi đã có được tu vi như chúng ta, chúng ta mới có thể nói cho ngươi biết một bí mật!
Đoạn Bá Hùng nghe đến đây, liền dương đôi mắt tròn nói:
- Bí mật ư? Xin các vị lão tổ chỉ điểm!
Ba lão tổ kia nhìn nhau rồi đồng thời gật đầu, một người đại diện ba người nói:
- Võ sư thượng thừa đỉnh phong, kì thực, lại chỉ giống như là nền móng mà thôi. Giống như ngươi chỉ vừa mới học được những cái căn bản nhất, những cái tiền đề nhất để làm giấu mốc mà phát triển thôi, còn cái quan trọng, chính là từ bây giờ mới có thể bắt đầu phấn đấu, Võ sư thượng thừa đỉnh phong, chỉ như một điều kiện cần thiết!
Một vị lão tổ khác cũng gật đầu tiếp lời nói:
- Đúng vậy, tính là Võ sư thượng thừa đỉnh phong, nhưng mà trong đó lại có phạm vi uy lực không rõ ràng, giống như ngươi, nhìn qua là một Võ sư thượng thừa đỉnh phong, nhưng nếu gặp phải một người là Võ sư thượng thừa bình thường, lại tu luyện bí kĩ đến mức tuyệt luân, vẫn có thể đánh chết ngươi. Mà ngươi là Võ sư thượng thừa đỉnh phong, cũng không nên quá câu nệ vào tu vi, mà cái quan trọng nhất từ tu vi này trở đi, ngươi phải tập trung vào rèn luyện bí kĩ đến bực xuất thần, một khi ngươi đã luyện được bí kĩ, cho dù ngươi không thể tăng lên tu vi, nhưng mà một Võ Đạo Tôn Sư gặp ngươi, hắn cũng có khả năng bị ngươi đánh chết!
Đoạn Bá Hùng nghe đến đây liền kêu lên:
- Cái gì? Lão tổ, đệ tử thực sự vừa rồi không nghe nhầm chứ, có thể đánh chết cả Võ Đạo Tôn Sư chỉ với tu vi là Võ Sư Thượng Thừa hay sao?
Đoạn Bá Hùng chính là vừa rồi không tin vào lỗ tai mình, đánh chết cả Võ Đạo Tôn Sư, chuyện này quá mức khoa chương rồi. Võ Đạo Tôn Sư chính là cảnh giới truyền thuyết, xưa nay trong giới Võ Lâm Minh, chính là cực kỳ hiếm hoi, mà Võ sư thượng thừa đỉnh phong, đứng trước Võ Đạo Tôn Sư lại như một con kiến nhỏ bé, vậy mà qua lời nói của lão tổ, lại thật sự tồn tại khả năng có thể đánh nhau được với Võ Đạo Tôn Sư trong truyền thuyết ư, chuyện này Đoạn Bá Hùng nghĩ qua lại thấy có chút hoang đường, nhưng mà lời các vị lão tổ nói, ông ta nào dám không tin.
Các vị lão tổ nói xong nhưng điều vừa rồi, cuối cùng lại nhìn Đoạn Bá Hùng gật gật đầu nói:
- Chúng ta chỉ nói đến đây thôi, Hùng nhi, ngươi tốt nhất là vẫn nên luyện kĩ Thiên Tầm Công tầng thứ mười hai, lại còn Diệp La Xuyên Sơn Quyền, thức thứ mười một là Bạo Thi Hung Hồn Quyết, cũng phải nắm cho chắc chắn. Sở dĩ bao nhiêu năm nay ngươi không thể đột phá Thiên Tầm Công với Diệp La Xuyên Sơn Quyền, ấy là vì nền móng tu vi của ngươi vẫn chưa vững!
Ba vị lão tổ kia nói xong, liền chắp tay quay lưng, hướng đi ngược trở vào hang động biến mất.
Mà Đoạn Bá Hùng đến lúc này, vẫn còn giữ y nguyên sự khiếp sợ trên khuôn mặt. Một lát sau, Đoạn Bá Hùng mới dần phấn chấn tinh thần, cuối cùng lấy lại khí độ đứng thằng lưng, con mắt đăm chiêu, lại quay sang nhìn Vũ Minh, bàn tay chỉ về người phía sau lưng có sắc mặt âu sầu kia giới thiệu:
- Tiểu bối, đây là đệ tử đời thứ tư của phái ta là Bì Do, là lĩnh chủ của ngọn Hồng Phong. Từ nay hắn sẽ ở đây để tu luyện với cậu, hai người thời gian này nên chiếu cố lẫn nhau. Rất có thể tới đây trong Võ Lâm Minh sẽ lại nổi lên một hồi máu tanh, mà hai người lại chính là những người có thể bình định được cục diện này.
Đoạn Bá Hùng nói xong, lại chắp tay thẳng lưng xoay người rời khỏi, trước khi đi còn buông xuống một câu:
- Phái Bà La nhất định sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy, Vũ Minh, cậu muốn bảo vệ những người của cậu, tốt nhất nên nhớ kĩ lời ta, phải dồn toàn lực để tu luyện bí pháp, cậu càng quyết tâm, chúng ta sẽ càng có cơ hội, nhớ kỹ…
Đoạn Bá Hùng rời đi rồi, Vũ Minh trong đầu cũng sắp xếp lại thông tin những gì mà vừa rồi mấy người này đối thoại, đối với loại chuyện mà các lão tổ kia nói rằng Võ sư thượng thừa có thể đánh nhau được với Võ Đạo Tôn Sư nhờ vào võ công luyện đến bực tuyệt luân, Vũ Minh khác với Đoạn Bá Hùng, loại chuyện này hắn tuyệt đối không nghi ngờ gì, mà lại cực kỳ tin tưởng vào khả năng nó có xảy ra. Bởi vì kiếp trước Vũ Minh không phải là không chạm chán qua Tiên Thiên Đạo Sư trong môn phái, hắn đương nhiên biết rằng, dù có là Tiên Thiên Đạo Sư, cũng không sở hữu những cỗ khí tức bá đạo như vừa rồi của mấy vị lão tổ kia. Chỉ có thể nói là những Võ sư này dựa vào thủ pháp nào đó, có thể nâng cao khả năng thật sự của mình. Đáng tiếc là Vũ Minh đang chăm chú nghe để phân tích, thì mấy người lão tổ kia lại không tiếp tục giảng giải cho Đoạn Bá Hùng, dường như họ cũng ý thức được Vũ Minh là người ngoài, cho nên mới cực kỳ kiêng dè, cẩn mật không cho hắn biết được.
Mà Vũ Minh vừa đem Chân nguyên chạy qua một đoạn kinh mạch, bất chợt lại cảm thấy tắc nghẽn, lập tức hai mắt hắn sáng lên đầy kích động.
Vũ Minh không vội, nếu như đã tìm ra trong cơ thể mình có vấn đề, thì sau này sẽ tìm cách giải quyết. Cái quan trọng là bây giờ lại sắp đến thời điểm Đoạn Bá Hùng tới đây kiểm tra, Vũ Minh phải nhanh chóng chỉnh trang, đồng thời giấu nhẹm Vạn Niên Bí Tịch.
Cũng may là Đoạn Bá Hùng này sơ xuất, bề ngoài có vẻ là thúc ép hắn, mà bên trong lại không phải như vậy. Giống như quản chế hắn như con nhỏ, nhốt hắn trong mật thất này, nhưng lại không coi hắn là tù nhân, những điều kiện tối cơ bản về bí mật bản thân, ông ta cũng chưa từng xét đến.
Vũ Minh vừa ngừng lại vòng chu thiên, sau đó từ tốn đứng dậy, thì quả nhiên lúc này có tiếng động lan tới từ phía hang động. Vũ Minh hai tay chắp ra đằng sau, bình tĩnh đứng yên một chỗ chờ đợi.
Khoảng độ mười giây sau, có tiếng bước chân dồn dập vang tới, lần này hẳn là không chỉ có một mình Đoạn Bá Hùng, mà phải có đến tận mấy người đi.
Vũ Minh con mắt dán chặt vào hang động, theo dõi kỹ càng mọi động tĩnh mà hắn nhìn thấy.
Từ hang động, có những thân người dần hiện ra, từ sau lớp đèn cầy lờ mờ trong mật thất này, Vũ Minh cũng có thể nhìn rõ đó là những người nào.
Người tới, dĩ nhiên đi đầu chính là Đoạn Bá Hùng, mà những người đi sau ông ta, nhìn qua khí thế cực kỳ kinh người, những người này Vũ Minh chưa gặp qua bao giờ, nhưng mà dựa vào cỗ khí tức của bọn họ, hắn cũng có thể đơn giản đoán được, những người này nhất định là các lão tổ của phái Trịnh Đô, lần trước mấy người này xuất hiện, cũng cùng chung một cỗ khí tức như vậy.
Theo sau đám người Đoạn Bá Hùng, còn có một người khuôn mặt già nua, khí độ khác thường, mà Vũ Minh nhìn thấy, còn đoán rằng người này có tu vi không chừng còn thấp hơn mình. Chẳng lẽ là phái Trịnh Đô này muốn phái một tên đệ tử đến để chuyên tâm canh gác mình, như vậy thì sau này khó sống rồi.
Nếu như phái Trịnh Đô thật sự phái một tên đệ tử đến để trông coi hắn, thì việc hắn luyện các môn võ trong Vạn Niên Bí Tịch, sớm ngày cũng sẽ bị bại lộ, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Vũ Minh hai bàn tay nắm chặt, đem con mắt căng thẳng buông xuống. Mà đám người Đoạn Bá Hùng bình tĩnh thong dong, lúc này đã đi đến giữa căn mật thất. Đoạn Bá Hùng, cũng là đang đứng trước mặt hắn.
Theo thói quen như thường lệ, không cần Đoạn Bá Hùng phải nói, Vũ Minh trực tiếp đưa tay ra trước mặt Đoạn Bá Hùng, đem mạch tượng phơi bày cho ông ta kiểm tra.
Nhưng mà hôm nay Đoạn Bá Hùng rất khác thường, ông ta chỉ nhíu nhíu mày trong chốc lát, rồi chợt nói:
- Hôm nay bần đạo không phải đến đây để kiểm tra, ngươi đã luyện đến tầng thứ ba của bí pháp rồi, bây giờ có muốn vãn hồi cũng không được. Ngươi bây giờ cho dù không muốn tu luyện, trốn tránh tu luyện, mỗi ngày cũng đều phải bất đắc dĩ tu luyện mà thôi.
Đoạn Bá Hùng nói đến đây liền dừng lại một chút, sau đó quay lưng lại nhìn mấy lão tổ phía sau, chợt cúi đầu cung kính nói:
- Bẩm các vị lão tổ, đệ tử theo phân phó của các ngài, đã cho tiểu tử này luyện xong Chủng Âm Tịch!
Mấy lão tổ kia con mắt hùng hậu buông xuống, liền nhìn chằm chằm vào Vũ Minh không rời. Vũ Minh bị mấy lão tổ kia nhìn vào, liền cảm thấy có một cỗ áp bức vô cùng khó chịu, cảnh giới cao tuyệt của các vị cao thủ, bình thường, đều sinh ra những loại khí tức đáng sợ như thế này.
Mấy vị lão tổ kia sau khi nhìn qua nhìn lại một hồi, cuối cùng gật gật đầu nói với Đoạn Bá Hùng:
- Hùng nhi! Ngươi làm rất tốt, còn về cảnh giới của ngươi như thế nào rồi?
Đoạn Bá Hùng được các lão tổ kia hỏi qua chiếu cố, liền mừng rỡ kích động, cúi đầu nói:
- Bẩm ba vị lão tổ, đệ tử được trọng điểm đan dược, lại được các ngài chỉ điểm, tự nhiên rằng trong mấy ngày này ngộ ra rất nhiều điều, vách ngăn vô cùng lớn kia, liền bị ta phá bỏ dễ dàng. Cuối cùng sau bao nhiêu năm, đệ tử cũng thoát được bình cảnh tiến vào Võ sư thượng thừa đỉnh phong!
Đoạn Bá Hùng vưa nói vừa không giấu nổi mừng rỡ, mà mấy vị lão tổ kia cũng gật đầu khích lệ ông ta:
- Hùng nhi! Ngươi bao nhiêu năm qua cống hiến cho môn phái, phần thường này là đương nhiên. Có điều tu vi của ngươi đã tăng lên, nhưng mà về chiêu thức tuyệt kĩ cho phù hợp với võ công thì vẫn còn phải thao luyện nhiều lắm! Đến bây giờ khi ngươi đã có được tu vi như chúng ta, chúng ta mới có thể nói cho ngươi biết một bí mật!
Đoạn Bá Hùng nghe đến đây, liền dương đôi mắt tròn nói:
- Bí mật ư? Xin các vị lão tổ chỉ điểm!
Ba lão tổ kia nhìn nhau rồi đồng thời gật đầu, một người đại diện ba người nói:
- Võ sư thượng thừa đỉnh phong, kì thực, lại chỉ giống như là nền móng mà thôi. Giống như ngươi chỉ vừa mới học được những cái căn bản nhất, những cái tiền đề nhất để làm giấu mốc mà phát triển thôi, còn cái quan trọng, chính là từ bây giờ mới có thể bắt đầu phấn đấu, Võ sư thượng thừa đỉnh phong, chỉ như một điều kiện cần thiết!
Một vị lão tổ khác cũng gật đầu tiếp lời nói:
- Đúng vậy, tính là Võ sư thượng thừa đỉnh phong, nhưng mà trong đó lại có phạm vi uy lực không rõ ràng, giống như ngươi, nhìn qua là một Võ sư thượng thừa đỉnh phong, nhưng nếu gặp phải một người là Võ sư thượng thừa bình thường, lại tu luyện bí kĩ đến mức tuyệt luân, vẫn có thể đánh chết ngươi. Mà ngươi là Võ sư thượng thừa đỉnh phong, cũng không nên quá câu nệ vào tu vi, mà cái quan trọng nhất từ tu vi này trở đi, ngươi phải tập trung vào rèn luyện bí kĩ đến bực xuất thần, một khi ngươi đã luyện được bí kĩ, cho dù ngươi không thể tăng lên tu vi, nhưng mà một Võ Đạo Tôn Sư gặp ngươi, hắn cũng có khả năng bị ngươi đánh chết!
Đoạn Bá Hùng nghe đến đây liền kêu lên:
- Cái gì? Lão tổ, đệ tử thực sự vừa rồi không nghe nhầm chứ, có thể đánh chết cả Võ Đạo Tôn Sư chỉ với tu vi là Võ Sư Thượng Thừa hay sao?
Đoạn Bá Hùng chính là vừa rồi không tin vào lỗ tai mình, đánh chết cả Võ Đạo Tôn Sư, chuyện này quá mức khoa chương rồi. Võ Đạo Tôn Sư chính là cảnh giới truyền thuyết, xưa nay trong giới Võ Lâm Minh, chính là cực kỳ hiếm hoi, mà Võ sư thượng thừa đỉnh phong, đứng trước Võ Đạo Tôn Sư lại như một con kiến nhỏ bé, vậy mà qua lời nói của lão tổ, lại thật sự tồn tại khả năng có thể đánh nhau được với Võ Đạo Tôn Sư trong truyền thuyết ư, chuyện này Đoạn Bá Hùng nghĩ qua lại thấy có chút hoang đường, nhưng mà lời các vị lão tổ nói, ông ta nào dám không tin.
Các vị lão tổ nói xong nhưng điều vừa rồi, cuối cùng lại nhìn Đoạn Bá Hùng gật gật đầu nói:
- Chúng ta chỉ nói đến đây thôi, Hùng nhi, ngươi tốt nhất là vẫn nên luyện kĩ Thiên Tầm Công tầng thứ mười hai, lại còn Diệp La Xuyên Sơn Quyền, thức thứ mười một là Bạo Thi Hung Hồn Quyết, cũng phải nắm cho chắc chắn. Sở dĩ bao nhiêu năm nay ngươi không thể đột phá Thiên Tầm Công với Diệp La Xuyên Sơn Quyền, ấy là vì nền móng tu vi của ngươi vẫn chưa vững!
Ba vị lão tổ kia nói xong, liền chắp tay quay lưng, hướng đi ngược trở vào hang động biến mất.
Mà Đoạn Bá Hùng đến lúc này, vẫn còn giữ y nguyên sự khiếp sợ trên khuôn mặt. Một lát sau, Đoạn Bá Hùng mới dần phấn chấn tinh thần, cuối cùng lấy lại khí độ đứng thằng lưng, con mắt đăm chiêu, lại quay sang nhìn Vũ Minh, bàn tay chỉ về người phía sau lưng có sắc mặt âu sầu kia giới thiệu:
- Tiểu bối, đây là đệ tử đời thứ tư của phái ta là Bì Do, là lĩnh chủ của ngọn Hồng Phong. Từ nay hắn sẽ ở đây để tu luyện với cậu, hai người thời gian này nên chiếu cố lẫn nhau. Rất có thể tới đây trong Võ Lâm Minh sẽ lại nổi lên một hồi máu tanh, mà hai người lại chính là những người có thể bình định được cục diện này.
Đoạn Bá Hùng nói xong, lại chắp tay thẳng lưng xoay người rời khỏi, trước khi đi còn buông xuống một câu:
- Phái Bà La nhất định sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy, Vũ Minh, cậu muốn bảo vệ những người của cậu, tốt nhất nên nhớ kĩ lời ta, phải dồn toàn lực để tu luyện bí pháp, cậu càng quyết tâm, chúng ta sẽ càng có cơ hội, nhớ kỹ…
Đoạn Bá Hùng rời đi rồi, Vũ Minh trong đầu cũng sắp xếp lại thông tin những gì mà vừa rồi mấy người này đối thoại, đối với loại chuyện mà các lão tổ kia nói rằng Võ sư thượng thừa có thể đánh nhau được với Võ Đạo Tôn Sư nhờ vào võ công luyện đến bực tuyệt luân, Vũ Minh khác với Đoạn Bá Hùng, loại chuyện này hắn tuyệt đối không nghi ngờ gì, mà lại cực kỳ tin tưởng vào khả năng nó có xảy ra. Bởi vì kiếp trước Vũ Minh không phải là không chạm chán qua Tiên Thiên Đạo Sư trong môn phái, hắn đương nhiên biết rằng, dù có là Tiên Thiên Đạo Sư, cũng không sở hữu những cỗ khí tức bá đạo như vừa rồi của mấy vị lão tổ kia. Chỉ có thể nói là những Võ sư này dựa vào thủ pháp nào đó, có thể nâng cao khả năng thật sự của mình. Đáng tiếc là Vũ Minh đang chăm chú nghe để phân tích, thì mấy người lão tổ kia lại không tiếp tục giảng giải cho Đoạn Bá Hùng, dường như họ cũng ý thức được Vũ Minh là người ngoài, cho nên mới cực kỳ kiêng dè, cẩn mật không cho hắn biết được.