*Tại phòng nhạc*
-Thử lại nào!-Nam chỉnh lại cuốn tập nhạc bị lệch trên giá đặt trước mặt, song lại nhìn Nhi bằng ánh mắt khá kiên nhẫn. Cậu biết Nhi rất có tài năng, nhưng để trình diễn trên sân khấu thì xem ra cách hát bản năng này phải được chau chuốt thêm nhiều nữa.
Quỳnh Nhi khẽ thở ra, tự nhiên lại cảm thấy có lỗi. Chuyện là sau cái hôm nó hát thế cho ca sĩ của Green thì Thế Nam có vẻ rất hào hứng với việc phụ đạo hát hò cho nó thì phải. Cậu ấy thậm chí còn mày mò tìm kiếm các bài hát hay và còn lập ra cả một kế hoạch tập luyện vô cùng chuyên nghiệp nữa. Haizz, từ đầu có phải nó muốn tới Green để làm ca sĩ đâu chứ?
-Ok!
-Mình nghĩ cứ chuyên tâm theo kế hoạch mình đề ra thì chắc chắn khả năng chúng ta đi thẳng vào chung kết rất là cao đó nha!-Nam nói với thái độ vô cùng chắc nịch.
-Sao cậu tự tin dữ vậy?-Quỳnh Nhi khẽ nhíu mày, nở nụ cười khổ sở nhìn Nam-"Với lại mình còn chưa đồng ý nữa mà?"-nó nghĩ.
...
-Để lát rồi tính ha, giờ thì...Ụa, trùng hợp vậy? Quỳnh Nhi, Thế Nam, hai người cũng ở đây à?-Thiên Kim từ ngoài mở cửa bước vào, có cả Mai Trang theo "hộ tống" nữa. Thiên Kim thấy nó với Nam thì có vẻ khá ngạc nhiên, hình như ánh mắt của cậu ấy còn có chút lúng túng và kì lạ nữa. Nhưng vài giây Kim đã trở lại bình thường, nhỏ nở nụ cười nhẹ nhàng đẹp như sương mai (theo nó là vậy)thương hiệu của mình với nó và Nam.
Thế Nam vừa thấy Thiên Kim thì thái độ cũng có chút lồi lõm rồi. Cậu ấy tạm ngưng chuyên môn của mình, ngước lên nhìn nhỏ không nói gì, nhưng nó vừa trông qua đã thấy ánh mắt cậu ấy có chút bối rối. Tự nhiên trong lòng Quỳnh Nhi bất giác lại dâng lên một cảm giác rất kì lạ.
-Chà, chuyện hay hiếm có nha. Quỳnh Nhi và hoàng tử của TH Nhật Tiến ở cùng một chỗ. Sao tui chưa nghe cậu kể qua lần nào vậy Quỳnh Nhi?-Mai Trang lại chêm thêm mấy câu pha trò nhạt. Có điều ánh mắt hay háy đó của Trang tự nhiên lại khiến nó cảm thấy nhột nhột sau gáy (triệu chứng gì đây?)
-Cậu nói lung tung gì vậy Trang?-nó lườm "yêu" nhỏ Trang rồi quay sang giải thích với Nam. Cậu chỉ khẽ cười mà chẳng nói gì thêm, lại trở về với cây Guitar và tập nhạc của mình-Mà hai cậu xuống đây có chuyện gì à? Giờ hình như hết tiết rồi mà phải không?-chuyện là hôm nay khối 11 được về khá sớm í (học hết tiết ba là đã được nghỉ rồi).
-À, mình quên cuốn tập đọc nhạc dưới này nên rủ Mai Trang xuống lấy thôi!-Thiên Kim nói, sau đó nhỏ đi thẳng xuống góc lớp lấy đồ rồi vòng lên chỗ nó-Đây nè, thôi mình về trước, hai cậu ở lại lát về sau ha! Đi thôi Mai Trang!-Kim lắc lắc cuốn vở mỏng trên tay ra hiệu. Tạm biệt nó và Nam, Kim kéo tay Mai Trang ra ngoài.
-Ơ chưa nói xong mà!-Mai Trang dù bị kéo đi nhưng có vẻ còn hơi tiếc nuối (lại cái tật nhiều chuyện khó bỏ)-_- ngoái lại. Đã vậy nhỏ còn nở nụ cười vô cùng thâm thúy nhìn hai người tụi nó rồi thủng thẳng ra theo sau Kim.
Nó tự nhiên cũng muốn hỏi tại sao Kim lại vội vội vàng vàng như thế, nhưng người ta đã đi khỏi đó rất nhanh sau đó rồi.
-Nam, cậu đừng nghe Trang nói bậy nha, tính nhỏ đó...
-Không sao mà!-Nam lắc đầu, rồi cậu im lặng nhìn theo bóng Thiên Kim và Mai Trang sau cánh cửa kính phòng nhạc mà không nói gì cả, vài giây sau Nam lại cắm cúi chỉnh vài nốt nhạc nhỏ trong vở. Nó nhìn Nam, trong đầu khẽ mông lung điều gì mà có vẻ như trước đây chưa hề nghĩ qua.
-Thử lại nào!-Nam chỉnh lại cuốn tập nhạc bị lệch trên giá đặt trước mặt, song lại nhìn Nhi bằng ánh mắt khá kiên nhẫn. Cậu biết Nhi rất có tài năng, nhưng để trình diễn trên sân khấu thì xem ra cách hát bản năng này phải được chau chuốt thêm nhiều nữa.
Quỳnh Nhi khẽ thở ra, tự nhiên lại cảm thấy có lỗi. Chuyện là sau cái hôm nó hát thế cho ca sĩ của Green thì Thế Nam có vẻ rất hào hứng với việc phụ đạo hát hò cho nó thì phải. Cậu ấy thậm chí còn mày mò tìm kiếm các bài hát hay và còn lập ra cả một kế hoạch tập luyện vô cùng chuyên nghiệp nữa. Haizz, từ đầu có phải nó muốn tới Green để làm ca sĩ đâu chứ?
-Ok!
-Mình nghĩ cứ chuyên tâm theo kế hoạch mình đề ra thì chắc chắn khả năng chúng ta đi thẳng vào chung kết rất là cao đó nha!-Nam nói với thái độ vô cùng chắc nịch.
-Sao cậu tự tin dữ vậy?-Quỳnh Nhi khẽ nhíu mày, nở nụ cười khổ sở nhìn Nam-"Với lại mình còn chưa đồng ý nữa mà?"-nó nghĩ.
...
-Để lát rồi tính ha, giờ thì...Ụa, trùng hợp vậy? Quỳnh Nhi, Thế Nam, hai người cũng ở đây à?-Thiên Kim từ ngoài mở cửa bước vào, có cả Mai Trang theo "hộ tống" nữa. Thiên Kim thấy nó với Nam thì có vẻ khá ngạc nhiên, hình như ánh mắt của cậu ấy còn có chút lúng túng và kì lạ nữa. Nhưng vài giây Kim đã trở lại bình thường, nhỏ nở nụ cười nhẹ nhàng đẹp như sương mai (theo nó là vậy)thương hiệu của mình với nó và Nam.
Thế Nam vừa thấy Thiên Kim thì thái độ cũng có chút lồi lõm rồi. Cậu ấy tạm ngưng chuyên môn của mình, ngước lên nhìn nhỏ không nói gì, nhưng nó vừa trông qua đã thấy ánh mắt cậu ấy có chút bối rối. Tự nhiên trong lòng Quỳnh Nhi bất giác lại dâng lên một cảm giác rất kì lạ.
-Chà, chuyện hay hiếm có nha. Quỳnh Nhi và hoàng tử của TH Nhật Tiến ở cùng một chỗ. Sao tui chưa nghe cậu kể qua lần nào vậy Quỳnh Nhi?-Mai Trang lại chêm thêm mấy câu pha trò nhạt. Có điều ánh mắt hay háy đó của Trang tự nhiên lại khiến nó cảm thấy nhột nhột sau gáy (triệu chứng gì đây?)
-Cậu nói lung tung gì vậy Trang?-nó lườm "yêu" nhỏ Trang rồi quay sang giải thích với Nam. Cậu chỉ khẽ cười mà chẳng nói gì thêm, lại trở về với cây Guitar và tập nhạc của mình-Mà hai cậu xuống đây có chuyện gì à? Giờ hình như hết tiết rồi mà phải không?-chuyện là hôm nay khối 11 được về khá sớm í (học hết tiết ba là đã được nghỉ rồi).
-À, mình quên cuốn tập đọc nhạc dưới này nên rủ Mai Trang xuống lấy thôi!-Thiên Kim nói, sau đó nhỏ đi thẳng xuống góc lớp lấy đồ rồi vòng lên chỗ nó-Đây nè, thôi mình về trước, hai cậu ở lại lát về sau ha! Đi thôi Mai Trang!-Kim lắc lắc cuốn vở mỏng trên tay ra hiệu. Tạm biệt nó và Nam, Kim kéo tay Mai Trang ra ngoài.
-Ơ chưa nói xong mà!-Mai Trang dù bị kéo đi nhưng có vẻ còn hơi tiếc nuối (lại cái tật nhiều chuyện khó bỏ)-_- ngoái lại. Đã vậy nhỏ còn nở nụ cười vô cùng thâm thúy nhìn hai người tụi nó rồi thủng thẳng ra theo sau Kim.
Nó tự nhiên cũng muốn hỏi tại sao Kim lại vội vội vàng vàng như thế, nhưng người ta đã đi khỏi đó rất nhanh sau đó rồi.
-Nam, cậu đừng nghe Trang nói bậy nha, tính nhỏ đó...
-Không sao mà!-Nam lắc đầu, rồi cậu im lặng nhìn theo bóng Thiên Kim và Mai Trang sau cánh cửa kính phòng nhạc mà không nói gì cả, vài giây sau Nam lại cắm cúi chỉnh vài nốt nhạc nhỏ trong vở. Nó nhìn Nam, trong đầu khẽ mông lung điều gì mà có vẻ như trước đây chưa hề nghĩ qua.