Đột nhiên câu chuyện đang nói dở bị ngắt quãng.
Chắc do nhân vật đang được nói đến xuất hiện.
Tôi bước vào tiệm nở nụ cười xã giao rồi tiến đến gần cái bàn mà người hôm bữa cho tôi mượn ô.
- Chào anh. Cho em gửi lại anh cái ô. Tại bận quá nên giờ mới có dịp trả lại anh.
- Ồ là em sao, em ngồi xuống đi_ Anh đưa tay đón lấy chiếc ô từ tôi.
- Dạ. _ Tôi kéo ghế ngồi xuống phía đối diện anh.
- Em uống chút gì không?
- Dạ cho em sinh tố xoài ạ.
- Uk. Mà em tên gì vậy?
- Em tên Minh Trang. Còn Anh?
- Anh là Quốc Đạt.
- Chắc em đang học cấp III nhỉ?
- Dạ mà sao anh biết hay vậy.
- Thì hôm đó anh thấy em mặc đồng phục trường, vả lại em trai anh cũng học trường ấy.
- Anh có em trai ạ?
- Uk nó học lớp 10 cũng nổi tiếng lắm. Hình như 10a2 thì phải.
- Quốc Thiên hả anh?
- Uk em biết nó hả?
- Dạ cậu ấy là lớp trưởng lớp em mà.
- Thế cũng cho là người quen nhỉ?
- Dạ mà nghe nói ....à thôi không có gì đâu ạ.
Thật ra tôi muốn hỏi anh chuyện mấy chị nhân viên vừa nói nhưng không tiện nên lại thôi.
Bỗng dưng anh đứng bật dậy dơ tay về phía cửa như ra hiệu : Tôi đang ở đây.
Tò mò trước hành động đó tôi quay người lại , là Quốc Thiên.
- Chào_ Tôi nói với cậu rồi quay người về phía anh.
- Em xin phép về trước, em có chút việc.
Tôi đứng dậy cúi người thay cho lời chào rồi bước đi. Nhưng tôi chưa bước nổi bước nào thì một bàn tay nào đó nắm lấy tay tôi.
- Tôi đưa cậu về_ Cậu nói rồi quay về phía anh Đạt _ Em đưa cậu ấy về trước.
Chưa kịp để tôi kịp phản ứng gì cậu đã kéo tôi ra ngoài và chở đi.
Cậu đỗ lại trước một công viên rồi kéo tôi vào trong. Hai người ngồi xuống chiếc ghế đá cạnh bờ hồ.
- Cậu quen anh trai tôi hả_ Cậu
- Cho tôi xin số điên thoại.
- Ai?_ Mặt cậu thoáng chút đơ ra.
- Anh trai cậu - Quốc Đạt.
Cậu không nói gì đón lấy chiếc điện thoại từ tôi ấn vào đó một dãy số.
- Cậu có tấm ảnh nào của anh Đạt không gửi qua mail cho tôi 1 tấm.
- Cậu thích anh trai tôi à?
Cậu hỏi lại tôi nhưng cũng mở điện thoại gửi một tấm cho tôi qua mail.
Tôi cười nhạt.
- Cậu đừng hiểu nhầm tôi không có ý gì với anh trai cậu đâu. Và lại anh trai cậu không thuộc tuýt người của tôi_ tôi nháy mắt tinh nghịch với cậu.
- Thật?
- Cậu không tin hả?
- Cậu chỉ lắc đầu rồi kéo tay tôi đi lấy xe.
***
- Này sao hồi sáng cậu nghỉ học vậy?
- Không thích.
- Không thích học sao , hơi bất ngờ đấy.
Tôi không thể không thấy lạ vì với một tên được cho là học lực siêu hạng như cậu mà vì cái lí do củ chuối mà nghỉ học thì ....coi bộ phải nghĩ lại rồi.
- Vì một người.... _Cậu bỏ lửng câu nói.....con gái.
- Sao ? _ Tôi chết lặng.
Lấy lại bình tĩnh tôi hỏi tiếp
- Ai vậy tôi có quen không, mà có cùng trường mình không hay học lớp mấy vậy.
- Đến nhà cậu rồi. ...... Mình về đây.
Rõ ràng là cậu không muốn cho mình biết thân thế cô gái đó mà. Tiếc thật không biết cô gái ấy là ai mà có thể làm rung động trái tim cậu khiến cậu bỏ học nữa chứ. Lần sau mình phải hỏi cho ra nhẽ mới được.
***
Lời Quốc Thiên suy nghĩ.
Là cậu không biết hay cố tình làm lơ vậy? Người con gái đó là cậu đấy Minh Trang à.
Sao cậu có thể ngốc đến lỗi không nhận ra chứ? Sáng nay mình nghỉ học chỉ vì đơn giản mình không muốn thấy cậu cười nói với tên con trai khác ngoài mình. Có phải khi thích một người thì con người ta trở nên ích kỉ không nhỉ? Chắc mình bị mắc phải nó rồi.
{Chú thích: Tên con trai khác mà cậu nhắc đến là hắn đấy ạ , Khải Phong ý . Không biết mọi người có nhớ vụ cá cược không? Chính nó là nguyên nhân đấy ạ }
***
Về đến nhà.
Tôi vào nhà và điều đầu tiên là thám thính tình hình. Chị hai không có nhà cũng phải thôi chị sắp thi đại học mà. Mẹ tôi cũng không có nhà chắc là ra coi tiệm tạp hóa phụ gì Ba tôi. Tú Anh chắc đang vi vu với bạn bè. Ba tôi chắc đang ở nhà hàng.
Tôi mò mẫm vào phòng chị Thảo. Lật ga giường và tìm cuốn sổ tay hôm nào.
* * * * * *
Cách đây khá lâu, trong một lần tình cờ mà tôi phát hiện ra nó - cuốn sổ tay nhỏ.Lúc đó vô tình tôi làm đổ cốc nước lên ga giường của chị. Trong khi đang loay hoay lau khô ga thì tôi phát hiện ra cuốn sổ. Ban đầu nghĩ nó là sổ nhật kí nên tôi không có ý định xâm phạm đời tư Nhưng một tấm ảnh trong cuốn sổ rơi ra. Là một tấm ảnh chụp nén người con trai. Phía sau tấm ảnh còn có một dòng chữ được viết khá ngay ngắn chắc là chữ con gái
" I hope you'll understand - I love you very much "
( Dịch là : " Tôi hi vọng cậu sẽ hiểu - Tôi yêu cậu rất nhiều ")
Đó là dòng chữ được ghi sau tấm ảnh.
* * * * *
Và người con trai trong tấm ảnh đó là Quốc Đạt - ông chủ tiệm sách Rose.
Tôi có nên hỏi chị Thảo về anh không? Tôi có nên nói với chị rằng mình quen anh? Tôi có nên làm bà Nguyệt mai mối cho
Chắc do nhân vật đang được nói đến xuất hiện.
Tôi bước vào tiệm nở nụ cười xã giao rồi tiến đến gần cái bàn mà người hôm bữa cho tôi mượn ô.
- Chào anh. Cho em gửi lại anh cái ô. Tại bận quá nên giờ mới có dịp trả lại anh.
- Ồ là em sao, em ngồi xuống đi_ Anh đưa tay đón lấy chiếc ô từ tôi.
- Dạ. _ Tôi kéo ghế ngồi xuống phía đối diện anh.
- Em uống chút gì không?
- Dạ cho em sinh tố xoài ạ.
- Uk. Mà em tên gì vậy?
- Em tên Minh Trang. Còn Anh?
- Anh là Quốc Đạt.
- Chắc em đang học cấp III nhỉ?
- Dạ mà sao anh biết hay vậy.
- Thì hôm đó anh thấy em mặc đồng phục trường, vả lại em trai anh cũng học trường ấy.
- Anh có em trai ạ?
- Uk nó học lớp 10 cũng nổi tiếng lắm. Hình như 10a2 thì phải.
- Quốc Thiên hả anh?
- Uk em biết nó hả?
- Dạ cậu ấy là lớp trưởng lớp em mà.
- Thế cũng cho là người quen nhỉ?
- Dạ mà nghe nói ....à thôi không có gì đâu ạ.
Thật ra tôi muốn hỏi anh chuyện mấy chị nhân viên vừa nói nhưng không tiện nên lại thôi.
Bỗng dưng anh đứng bật dậy dơ tay về phía cửa như ra hiệu : Tôi đang ở đây.
Tò mò trước hành động đó tôi quay người lại , là Quốc Thiên.
- Chào_ Tôi nói với cậu rồi quay người về phía anh.
- Em xin phép về trước, em có chút việc.
Tôi đứng dậy cúi người thay cho lời chào rồi bước đi. Nhưng tôi chưa bước nổi bước nào thì một bàn tay nào đó nắm lấy tay tôi.
- Tôi đưa cậu về_ Cậu nói rồi quay về phía anh Đạt _ Em đưa cậu ấy về trước.
Chưa kịp để tôi kịp phản ứng gì cậu đã kéo tôi ra ngoài và chở đi.
Cậu đỗ lại trước một công viên rồi kéo tôi vào trong. Hai người ngồi xuống chiếc ghế đá cạnh bờ hồ.
- Cậu quen anh trai tôi hả_ Cậu
- Cho tôi xin số điên thoại.
- Ai?_ Mặt cậu thoáng chút đơ ra.
- Anh trai cậu - Quốc Đạt.
Cậu không nói gì đón lấy chiếc điện thoại từ tôi ấn vào đó một dãy số.
- Cậu có tấm ảnh nào của anh Đạt không gửi qua mail cho tôi 1 tấm.
- Cậu thích anh trai tôi à?
Cậu hỏi lại tôi nhưng cũng mở điện thoại gửi một tấm cho tôi qua mail.
Tôi cười nhạt.
- Cậu đừng hiểu nhầm tôi không có ý gì với anh trai cậu đâu. Và lại anh trai cậu không thuộc tuýt người của tôi_ tôi nháy mắt tinh nghịch với cậu.
- Thật?
- Cậu không tin hả?
- Cậu chỉ lắc đầu rồi kéo tay tôi đi lấy xe.
***
- Này sao hồi sáng cậu nghỉ học vậy?
- Không thích.
- Không thích học sao , hơi bất ngờ đấy.
Tôi không thể không thấy lạ vì với một tên được cho là học lực siêu hạng như cậu mà vì cái lí do củ chuối mà nghỉ học thì ....coi bộ phải nghĩ lại rồi.
- Vì một người.... _Cậu bỏ lửng câu nói.....con gái.
- Sao ? _ Tôi chết lặng.
Lấy lại bình tĩnh tôi hỏi tiếp
- Ai vậy tôi có quen không, mà có cùng trường mình không hay học lớp mấy vậy.
- Đến nhà cậu rồi. ...... Mình về đây.
Rõ ràng là cậu không muốn cho mình biết thân thế cô gái đó mà. Tiếc thật không biết cô gái ấy là ai mà có thể làm rung động trái tim cậu khiến cậu bỏ học nữa chứ. Lần sau mình phải hỏi cho ra nhẽ mới được.
***
Lời Quốc Thiên suy nghĩ.
Là cậu không biết hay cố tình làm lơ vậy? Người con gái đó là cậu đấy Minh Trang à.
Sao cậu có thể ngốc đến lỗi không nhận ra chứ? Sáng nay mình nghỉ học chỉ vì đơn giản mình không muốn thấy cậu cười nói với tên con trai khác ngoài mình. Có phải khi thích một người thì con người ta trở nên ích kỉ không nhỉ? Chắc mình bị mắc phải nó rồi.
{Chú thích: Tên con trai khác mà cậu nhắc đến là hắn đấy ạ , Khải Phong ý . Không biết mọi người có nhớ vụ cá cược không? Chính nó là nguyên nhân đấy ạ }
***
Về đến nhà.
Tôi vào nhà và điều đầu tiên là thám thính tình hình. Chị hai không có nhà cũng phải thôi chị sắp thi đại học mà. Mẹ tôi cũng không có nhà chắc là ra coi tiệm tạp hóa phụ gì Ba tôi. Tú Anh chắc đang vi vu với bạn bè. Ba tôi chắc đang ở nhà hàng.
Tôi mò mẫm vào phòng chị Thảo. Lật ga giường và tìm cuốn sổ tay hôm nào.
* * * * * *
Cách đây khá lâu, trong một lần tình cờ mà tôi phát hiện ra nó - cuốn sổ tay nhỏ.Lúc đó vô tình tôi làm đổ cốc nước lên ga giường của chị. Trong khi đang loay hoay lau khô ga thì tôi phát hiện ra cuốn sổ. Ban đầu nghĩ nó là sổ nhật kí nên tôi không có ý định xâm phạm đời tư Nhưng một tấm ảnh trong cuốn sổ rơi ra. Là một tấm ảnh chụp nén người con trai. Phía sau tấm ảnh còn có một dòng chữ được viết khá ngay ngắn chắc là chữ con gái
" I hope you'll understand - I love you very much "
( Dịch là : " Tôi hi vọng cậu sẽ hiểu - Tôi yêu cậu rất nhiều ")
Đó là dòng chữ được ghi sau tấm ảnh.
* * * * *
Và người con trai trong tấm ảnh đó là Quốc Đạt - ông chủ tiệm sách Rose.
Tôi có nên hỏi chị Thảo về anh không? Tôi có nên nói với chị rằng mình quen anh? Tôi có nên làm bà Nguyệt mai mối cho