Mọi người cứ tha hồ bình ( luận)...khi nào lát màn hình thì thôi nha.
Tôi lên mạng mong điều tra được chút tin tức gì về anh. Facebook, zalo, avatar, ola ,yahoo, zing, gmail...dường như anh không dùng đến chúng. Một sự thất vọng nhỏ len lói trong tôi.
A còn cuốn sổ. Tôi vội chạy sang phòng chị Thảo, mong rằng sẽ tìm được chút manh mối từ cuốn sổ này. Mở cuốn sổ ra đập vào mắt tôi là những trang giấy chứa toàn các con số. Là một dãy số tự nhiên được viết theo thứ tự. Không lẽ đây là cuốn sổ chị dùng để ghi nhớ số tự nhiên lúc còn học mẫu giáo hay sao? Không thể nào cuốn sổ này còn rất mới mà. Mà nếu là sổ sao chị chỉ ghi mỗi các con số thôi nhỉ? Chắc còn điều gì đó sau quyển sổ này,chắc chắn nó không hề đơn giản như bề ngoài của nó. Trang cuối cùng của cuốn sổ chỉ có vèn vẹn vài con số và cái số cuối cùng là 328.
Nếu tôi mà là Sherlock holmes có phải tốt không. Tôi sẽ dùng cái đầu óc siêu phàm ấy để suy luận và tìm ra sự thật được ẩn giấu.
Hazzzz! Không thể tự lực cánh sinh rồi.
Tôi trở về phòng đóng cửa lại. Lấy điện thoại và ấn vào đó một dãy số đã tồn tại sẵn trong đầu. HỒi chuông thứ nhất kết thúc cũng là lúc người đầu dây bên kia nhấc máy.
- Alo,chị có việc...
- Điều tra Trần Phan Quốc Đạt. Ảnh chị đã gửi qua mail. _Tôi ngắt ngang lời người đầu dây.
Tôi ngắt máy mà không cần đợi tín hiệu trả lời từ người đầu dây bên kia.
(Mấy bạn đừng có hỏi người mà tôi gọi điện là ai nha. Cứ đọc đi rồi bí mật sẽ được bật mí )
Thả mình xuống cái giường yêu quý và tự thưởng cho mình 1 giấc ngủ ngon lành.
::.::.::.
Sáng sớm.
Đây cũng là lúc căn bệnh ngủ nướng của tôi tái phát nặng nhất.
"Bụp"
Vâng thưa các bạn cái chuông báo thức số 12 đã ra đi khi chưa kịp kết thúc giọng ca oanh vàng khi đang trong công cuộc đánh thức chủ nhân của nó dậy.
Tôi lết cái thân tàn ma dại vào WC.
Bất chợt nhìn vào gương...
Sao đứa trong gương nó THẢm THƯƠNG đến vậy?
*Và nó chính là mày*_Tôi tự nhủ với bản thân.
Mái tóc bù xù như tổ ...cú. Hai mắt giống hệt gấu trúc. Vòng thâm quồng hằn lên rõ rệt.
Tạt nước vào mặt cho tỉnh ngủ, tôi nhanh chóng làm VSCN và xử lí vòng thâm ở mắt. Nó là tác hại của cả buổi tối suy nghĩ lung tung mà không ngủ được của tôi. Tôi cứ nghĩ mãi về anh Đạt và cuốn sổ tay của chị. Nhưng còn 1 vấn đề mà tôi còn suy nghĩ là người con gái làm Quốc Thiên dung động.
::::::
Phi ngay xuống dưới nhà và đi học.
Đến trường.
Tôi nhặn được rất nhiều ánh mắt soi mói của bạn bè.
Tôi cũng không mấy quan tâm cho lắm. Chuyện này tôi bị dính vào suốt rồi. Mọi người chớ có hiểu nhầm nha.
Mấy cái vụ xì-căng-đan ngày trước 1 thời huy hoàng đều do bàn tay thằng quý tử nhà tôi gây ra. Năm ngoái, chính nhờ thằng em đẹp trai rạng ngời ấy khiến tôi bị ...đánh ghen hội đồng. May mà có cái đai đen karate và vài ba chiêu học lỏm tôi có thể bảo toàn tính mạng sau trận chiến k cân sức giữa 20 đứa con gái vs 1 liễu yếu đào tơ như tôi (cách so sánh trên chỉ mang tính chất minh họa).
Mà cái nguyên nhân sâu sa của vụ việc là do tôi bị tình nghi là gấu của chính em trai mk.
Và bây giờ những con mắt năm nào lại được tái diễn hết sức sinh động qua khung cảnh sân trường hiện tại.
Không biết có bao nhiu cặp mắt nhìn tôi vs cái hình đầu lâu xương chéo hay đại loại là súng ống, súng lục hay đại bác gì đó.
Thật là! Còn chưa đến sinh nhật tôi sao ai cũng nhìn tôi vs cặp mắt chúc mừng đó chứ.
Nuốt nuốt vào. Lát ta sẽ chút giận lên đầu anh ôsin cấp cao này. Haha. Mk đúng là mk mà.
;;;::::
Phía trên sân thượng có một cặp mắt dõi theo bóng cô gái nhỏ. Cặp lông mày khẽ nhíu lại rồi nhanh chóng giãn ra nhường chỗ cho nụ cười nửa miệng. Đôi mắt thể hiện rõ nét buồn, hướng đến 1 điểm vô định nào đó. Đôi mắt của sự bí ẩn. Cái nụ cười bí ẩn lại hiện ra. Buồn, vui, bí ẩn,nhạt bốn sắc thái dường như xuất hiện cùng 1 thời điểm trên gương mặt thanh tú của chàng trai.
Bóng dáng cô gái khuất dần phía hành lang mất hút sau cánh cửa lớp 10a2.
Một cái lắc đầu nhẹ xua tan những suy nghĩ trong đầu chàng trai nọ.
:::.::::...
- Oa, cậu cũng trực nhật sạch quá ha! _ Tôi ngỒi dưới bàn hai con mắt cứ dddán chặt vào cái bảng- nơi có 1 công tử bột đang hì hục lau bảng.
Chả là anh ôsin cao cấp này của tôi phải trực nhật vs 1 lí do hết sức thuyết phục là. Trực nhật hộ cô em dâu của 13 đời trước của ngoại tôi ( t/g muốn xỉu).
Tôi lên mạng mong điều tra được chút tin tức gì về anh. Facebook, zalo, avatar, ola ,yahoo, zing, gmail...dường như anh không dùng đến chúng. Một sự thất vọng nhỏ len lói trong tôi.
A còn cuốn sổ. Tôi vội chạy sang phòng chị Thảo, mong rằng sẽ tìm được chút manh mối từ cuốn sổ này. Mở cuốn sổ ra đập vào mắt tôi là những trang giấy chứa toàn các con số. Là một dãy số tự nhiên được viết theo thứ tự. Không lẽ đây là cuốn sổ chị dùng để ghi nhớ số tự nhiên lúc còn học mẫu giáo hay sao? Không thể nào cuốn sổ này còn rất mới mà. Mà nếu là sổ sao chị chỉ ghi mỗi các con số thôi nhỉ? Chắc còn điều gì đó sau quyển sổ này,chắc chắn nó không hề đơn giản như bề ngoài của nó. Trang cuối cùng của cuốn sổ chỉ có vèn vẹn vài con số và cái số cuối cùng là 328.
Nếu tôi mà là Sherlock holmes có phải tốt không. Tôi sẽ dùng cái đầu óc siêu phàm ấy để suy luận và tìm ra sự thật được ẩn giấu.
Hazzzz! Không thể tự lực cánh sinh rồi.
Tôi trở về phòng đóng cửa lại. Lấy điện thoại và ấn vào đó một dãy số đã tồn tại sẵn trong đầu. HỒi chuông thứ nhất kết thúc cũng là lúc người đầu dây bên kia nhấc máy.
- Alo,chị có việc...
- Điều tra Trần Phan Quốc Đạt. Ảnh chị đã gửi qua mail. _Tôi ngắt ngang lời người đầu dây.
Tôi ngắt máy mà không cần đợi tín hiệu trả lời từ người đầu dây bên kia.
(Mấy bạn đừng có hỏi người mà tôi gọi điện là ai nha. Cứ đọc đi rồi bí mật sẽ được bật mí )
Thả mình xuống cái giường yêu quý và tự thưởng cho mình 1 giấc ngủ ngon lành.
::.::.::.
Sáng sớm.
Đây cũng là lúc căn bệnh ngủ nướng của tôi tái phát nặng nhất.
"Bụp"
Vâng thưa các bạn cái chuông báo thức số 12 đã ra đi khi chưa kịp kết thúc giọng ca oanh vàng khi đang trong công cuộc đánh thức chủ nhân của nó dậy.
Tôi lết cái thân tàn ma dại vào WC.
Bất chợt nhìn vào gương...
Sao đứa trong gương nó THẢm THƯƠNG đến vậy?
*Và nó chính là mày*_Tôi tự nhủ với bản thân.
Mái tóc bù xù như tổ ...cú. Hai mắt giống hệt gấu trúc. Vòng thâm quồng hằn lên rõ rệt.
Tạt nước vào mặt cho tỉnh ngủ, tôi nhanh chóng làm VSCN và xử lí vòng thâm ở mắt. Nó là tác hại của cả buổi tối suy nghĩ lung tung mà không ngủ được của tôi. Tôi cứ nghĩ mãi về anh Đạt và cuốn sổ tay của chị. Nhưng còn 1 vấn đề mà tôi còn suy nghĩ là người con gái làm Quốc Thiên dung động.
::::::
Phi ngay xuống dưới nhà và đi học.
Đến trường.
Tôi nhặn được rất nhiều ánh mắt soi mói của bạn bè.
Tôi cũng không mấy quan tâm cho lắm. Chuyện này tôi bị dính vào suốt rồi. Mọi người chớ có hiểu nhầm nha.
Mấy cái vụ xì-căng-đan ngày trước 1 thời huy hoàng đều do bàn tay thằng quý tử nhà tôi gây ra. Năm ngoái, chính nhờ thằng em đẹp trai rạng ngời ấy khiến tôi bị ...đánh ghen hội đồng. May mà có cái đai đen karate và vài ba chiêu học lỏm tôi có thể bảo toàn tính mạng sau trận chiến k cân sức giữa 20 đứa con gái vs 1 liễu yếu đào tơ như tôi (cách so sánh trên chỉ mang tính chất minh họa).
Mà cái nguyên nhân sâu sa của vụ việc là do tôi bị tình nghi là gấu của chính em trai mk.
Và bây giờ những con mắt năm nào lại được tái diễn hết sức sinh động qua khung cảnh sân trường hiện tại.
Không biết có bao nhiu cặp mắt nhìn tôi vs cái hình đầu lâu xương chéo hay đại loại là súng ống, súng lục hay đại bác gì đó.
Thật là! Còn chưa đến sinh nhật tôi sao ai cũng nhìn tôi vs cặp mắt chúc mừng đó chứ.
Nuốt nuốt vào. Lát ta sẽ chút giận lên đầu anh ôsin cấp cao này. Haha. Mk đúng là mk mà.
;;;::::
Phía trên sân thượng có một cặp mắt dõi theo bóng cô gái nhỏ. Cặp lông mày khẽ nhíu lại rồi nhanh chóng giãn ra nhường chỗ cho nụ cười nửa miệng. Đôi mắt thể hiện rõ nét buồn, hướng đến 1 điểm vô định nào đó. Đôi mắt của sự bí ẩn. Cái nụ cười bí ẩn lại hiện ra. Buồn, vui, bí ẩn,nhạt bốn sắc thái dường như xuất hiện cùng 1 thời điểm trên gương mặt thanh tú của chàng trai.
Bóng dáng cô gái khuất dần phía hành lang mất hút sau cánh cửa lớp 10a2.
Một cái lắc đầu nhẹ xua tan những suy nghĩ trong đầu chàng trai nọ.
:::.::::...
- Oa, cậu cũng trực nhật sạch quá ha! _ Tôi ngỒi dưới bàn hai con mắt cứ dddán chặt vào cái bảng- nơi có 1 công tử bột đang hì hục lau bảng.
Chả là anh ôsin cao cấp này của tôi phải trực nhật vs 1 lí do hết sức thuyết phục là. Trực nhật hộ cô em dâu của 13 đời trước của ngoại tôi ( t/g muốn xỉu).