Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ Tô Ân liền bắc đầu làm việc. Cô thay một bộ đồ đen bao bọc trên người, lái chiếc xe moto đến chỗ làm nhiệm vụ.
Dừng xe trước một căn biệt thư lớn, quan sát xung quanh một chút phát hiện không có gì đáng nghi cô mới từ xe bước xuống, tay lấy một chiếc khăn trùm che đi khuôn mặt. Tô Ân lách thân thể nhỏ nhắn của mình nhảy một cước liền tiến vào phía sau biệt thự. Nhìn độ xa hoa ở đây, cô tặc lưỡi
"Cmn, con mồi này cũng quá giàu đi"
Sau khi bước cẩn thận đi vào, cô liền lấy ra một sợi dây thần, quăng đến cửa sổ ở phía trên, đợi đến khi chắc chắn liền một bước leo lên. Một hồi sau, bước chân cô dừng ở sát vách tường, quan sát qua cửa sổ một hồi thấy không có điều gì bất thường thì bắt đầu nở một nụ cười chán nản:" Nhiệm vụ này cũng quá dễ dàng rồi đi!"
Tô Ân nhẹ nhàng mở cửa sổ bước vào, ánh trăng chiếu rọi cả căn phòng. Cô lách thân mình đến đầu giường, nơi đó có một người đàn ông đang nằm ngủ.
Tô Ân ở phía sau tấm màn nhìn đến ngay ngẩn, cô là lần đầu tiên nhìn thấy một người đẹp đến như vậy. Dù chỉ nằm một chỗ cũng đủ làm chúng sinh điên đảo. Ngũ quan tinh xảo, khuôn mặt đầy hơi thở tôn quý, toát ra làm cho người ta cảm thấy kính sợ.
Tô Ân nhẹ lắc đầu, cmn cô đây là đi làm nhiệm vụ không phải là đi ngắm trai. Mặc dù có hơi tội nghiệp người kia, nhưng cô cũng không có biện pháp nào khác đành phải khiến người kia chịu thiệt đi. Định lại tinh thần, cô liền trong túi lấy ra một thanh dao nhỏ, một bịt sốt cà chua. Sau đó liền đi đến bên cạnh giường, một tay cô cầm bịt sốt cà chua nhẹ nhàng cắt, nước cà chua rơi tí tách phủ xuống ở phía cuối giường, sau khi xong cô liền đến bên cạnh người đàn ông, cây dao chuẩn bị lao xuống.
Lúc tưởng như không có sơ hở gì, người đàn ông đột nhiên mở mắt, đôi tay nắm lấy cổ tay của Tô Ân. Ánh mắt đầy sát khí chiếu thẳng vào khuôn mặt của cô. Tô Ân nhẹ rên một tiếng, cây dao đang ở trước mặt người đàn ông liền bị quăng ra xa.
Tô Ân bị kéo thân thể theo quán tính mà nằm trên người người đàn ông kia.
Lục Phi Vũ lúc này vẫn nắm chắc cổ tay cô, đôi môi hơi nhếch lên ánh mắt như dao sắc bén đánh vào cô khiến cô không nhịn được mà rùng mình.
Anh lạnh nhạt, giọng nói mang theo tia dò xét:" Ai sai khiến"
Tô Ân nghe anh hỏi, muốn thoát khỏi lòng ngực của anh, liền từ lợi dụng bàn tay còn lại đấm anh một cái ở ngực, nhưng không ngờ được Lục Phi Vũ đã chuẩn bị từ trước, nghiêng người tránh né cú công kích của cô, đôi tay thuận bắt lấy cái khăn trên mặt cô.
Hai người cứ tiếp tục tư thế như vậy, anh liền kéo đứng dậy,lấy một sợi dây thừng buộc lên khắp người Tô Ân.
Tô Ân tức giận liền mắng chửi:" Cmn anh mau thả tôi ra, muốn lão tử cho anh đoạn tử tuyệt tôn mãi mãi không làm việc được hay không"
Lục Phi Vũ ngả người ngồi trên ghế, nhìn khuôn mặt vì tức giận mà đỏ ửng của cô, hứng thú mà nhếch môi:" Phụ nữ? Cô có muốn thử hay không?Cái gọi là không làm việc được!"
Tô Ân cả người cứng đờ, khuôn mặt khó tin nhìn anh, không đúng a. Rõ ràng mình đang mặt đồ nam sao anh ta lại nhận ra mình? Cô hoang mang, bỗng nhiên nhìn xuống phía ngực mình.Bởi vì tranh chấp với anh mà hột nút văng ra, để lộ một vòng cuống băng xung quanh.Biết được lý do cô giận dữ trừng mắt hét lớn:"Cmn biến thái, Lục Phi Vũ anh chính là kẻ đại biến thái. Anh có giỏi thì thả tôi ta, tôi nhất định sẽ cho anh biết thế nào là từ thẳng thành cong"
Nhìn Tô Ân vì tức giận mà chửi bới, Lục Phi Vũ không tức giận mà ngược lại lộ nụ cười mê người. Anh đứng dậy đi đến bên cạnh cô, đôi tay cầm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cười nói:" Biết không, cô là người đầu tiên dám nói với tôi như vậy, nhưng mà không sao, nếu tôi cong thì cô cũng phải chịu một phần trách nhiệm. Hay là lấy thân chịu trách nhiệm như thế nào?Tôi cam đoan sẽ cong với tất cả mọi người, ngoại trừ cô"
Nói xong Lục Phi Vũ khuôn mặt tiến tới trước mặt cô, hơi nóng phả vào khiến cho cô chết lặng, không nhịn được mà quay đầu đi chỗ khác miệng tức giận mắng:" Đồ thần kinh, tên biến thái"
Cô thề đây là lần đầu tiên vì một nhiệm vụ mà thảm như vậy, bà nó, ai biết được cái tên này chỉ cần một cái nhấc tay đã khiến cô không di chuyển được. Đợi đến khi cô thoát ra ngoài nhất định sẽ đánh cho tên Lâm thối tha nó một trận, cmn hại cô thành thảm thương như vậy, lại cư nhiên bị trói. Tô Ân hận không thể một phát giết tên kia.
Lục Phi Vũ nhìn cô quay đầu, không nói gì một lát sau liền đi ra khỏi phòng, Tô Ân nhìn anh ta đi liền thở phào một hơi, sau đó liền nở nụ cười quỷ dị, gì chứ những sợi dây này mà làm khó được cô sao?
Tay Tô Ân bận rộn một hồi, rốt cuộc cũng thoát ra khỏi sợi dây, liền không chậm trễ mà nhảy ra ngoài cửa sổ, theo lúc cô nhảy có một ánh mắt luôn hướng theo.Lục Phi Vũ cười như không, tay liền bấm điện thoại gọi cho ai đó.
"Điều tra cho tôi người tối nay đột nhập vào đây là ai? Ai là người đã sai khiến cô ta?Nhớ kỹ, tôi muốn nhận kết quả vào sáng mai. Video tôi sẽ gửi cho cậu"
Nói xong anh liền tắt điện thoại, đôi mắt hướng đến thân ảnh đang nhanh chóng thoát ra khỏi biệt thự. Đôi môi cong lên thành một nụ cười.
Rất thú vị....
Dừng xe trước một căn biệt thư lớn, quan sát xung quanh một chút phát hiện không có gì đáng nghi cô mới từ xe bước xuống, tay lấy một chiếc khăn trùm che đi khuôn mặt. Tô Ân lách thân thể nhỏ nhắn của mình nhảy một cước liền tiến vào phía sau biệt thự. Nhìn độ xa hoa ở đây, cô tặc lưỡi
"Cmn, con mồi này cũng quá giàu đi"
Sau khi bước cẩn thận đi vào, cô liền lấy ra một sợi dây thần, quăng đến cửa sổ ở phía trên, đợi đến khi chắc chắn liền một bước leo lên. Một hồi sau, bước chân cô dừng ở sát vách tường, quan sát qua cửa sổ một hồi thấy không có điều gì bất thường thì bắt đầu nở một nụ cười chán nản:" Nhiệm vụ này cũng quá dễ dàng rồi đi!"
Tô Ân nhẹ nhàng mở cửa sổ bước vào, ánh trăng chiếu rọi cả căn phòng. Cô lách thân mình đến đầu giường, nơi đó có một người đàn ông đang nằm ngủ.
Tô Ân ở phía sau tấm màn nhìn đến ngay ngẩn, cô là lần đầu tiên nhìn thấy một người đẹp đến như vậy. Dù chỉ nằm một chỗ cũng đủ làm chúng sinh điên đảo. Ngũ quan tinh xảo, khuôn mặt đầy hơi thở tôn quý, toát ra làm cho người ta cảm thấy kính sợ.
Tô Ân nhẹ lắc đầu, cmn cô đây là đi làm nhiệm vụ không phải là đi ngắm trai. Mặc dù có hơi tội nghiệp người kia, nhưng cô cũng không có biện pháp nào khác đành phải khiến người kia chịu thiệt đi. Định lại tinh thần, cô liền trong túi lấy ra một thanh dao nhỏ, một bịt sốt cà chua. Sau đó liền đi đến bên cạnh giường, một tay cô cầm bịt sốt cà chua nhẹ nhàng cắt, nước cà chua rơi tí tách phủ xuống ở phía cuối giường, sau khi xong cô liền đến bên cạnh người đàn ông, cây dao chuẩn bị lao xuống.
Lúc tưởng như không có sơ hở gì, người đàn ông đột nhiên mở mắt, đôi tay nắm lấy cổ tay của Tô Ân. Ánh mắt đầy sát khí chiếu thẳng vào khuôn mặt của cô. Tô Ân nhẹ rên một tiếng, cây dao đang ở trước mặt người đàn ông liền bị quăng ra xa.
Tô Ân bị kéo thân thể theo quán tính mà nằm trên người người đàn ông kia.
Lục Phi Vũ lúc này vẫn nắm chắc cổ tay cô, đôi môi hơi nhếch lên ánh mắt như dao sắc bén đánh vào cô khiến cô không nhịn được mà rùng mình.
Anh lạnh nhạt, giọng nói mang theo tia dò xét:" Ai sai khiến"
Tô Ân nghe anh hỏi, muốn thoát khỏi lòng ngực của anh, liền từ lợi dụng bàn tay còn lại đấm anh một cái ở ngực, nhưng không ngờ được Lục Phi Vũ đã chuẩn bị từ trước, nghiêng người tránh né cú công kích của cô, đôi tay thuận bắt lấy cái khăn trên mặt cô.
Hai người cứ tiếp tục tư thế như vậy, anh liền kéo đứng dậy,lấy một sợi dây thừng buộc lên khắp người Tô Ân.
Tô Ân tức giận liền mắng chửi:" Cmn anh mau thả tôi ra, muốn lão tử cho anh đoạn tử tuyệt tôn mãi mãi không làm việc được hay không"
Lục Phi Vũ ngả người ngồi trên ghế, nhìn khuôn mặt vì tức giận mà đỏ ửng của cô, hứng thú mà nhếch môi:" Phụ nữ? Cô có muốn thử hay không?Cái gọi là không làm việc được!"
Tô Ân cả người cứng đờ, khuôn mặt khó tin nhìn anh, không đúng a. Rõ ràng mình đang mặt đồ nam sao anh ta lại nhận ra mình? Cô hoang mang, bỗng nhiên nhìn xuống phía ngực mình.Bởi vì tranh chấp với anh mà hột nút văng ra, để lộ một vòng cuống băng xung quanh.Biết được lý do cô giận dữ trừng mắt hét lớn:"Cmn biến thái, Lục Phi Vũ anh chính là kẻ đại biến thái. Anh có giỏi thì thả tôi ta, tôi nhất định sẽ cho anh biết thế nào là từ thẳng thành cong"
Nhìn Tô Ân vì tức giận mà chửi bới, Lục Phi Vũ không tức giận mà ngược lại lộ nụ cười mê người. Anh đứng dậy đi đến bên cạnh cô, đôi tay cầm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cười nói:" Biết không, cô là người đầu tiên dám nói với tôi như vậy, nhưng mà không sao, nếu tôi cong thì cô cũng phải chịu một phần trách nhiệm. Hay là lấy thân chịu trách nhiệm như thế nào?Tôi cam đoan sẽ cong với tất cả mọi người, ngoại trừ cô"
Nói xong Lục Phi Vũ khuôn mặt tiến tới trước mặt cô, hơi nóng phả vào khiến cho cô chết lặng, không nhịn được mà quay đầu đi chỗ khác miệng tức giận mắng:" Đồ thần kinh, tên biến thái"
Cô thề đây là lần đầu tiên vì một nhiệm vụ mà thảm như vậy, bà nó, ai biết được cái tên này chỉ cần một cái nhấc tay đã khiến cô không di chuyển được. Đợi đến khi cô thoát ra ngoài nhất định sẽ đánh cho tên Lâm thối tha nó một trận, cmn hại cô thành thảm thương như vậy, lại cư nhiên bị trói. Tô Ân hận không thể một phát giết tên kia.
Lục Phi Vũ nhìn cô quay đầu, không nói gì một lát sau liền đi ra khỏi phòng, Tô Ân nhìn anh ta đi liền thở phào một hơi, sau đó liền nở nụ cười quỷ dị, gì chứ những sợi dây này mà làm khó được cô sao?
Tay Tô Ân bận rộn một hồi, rốt cuộc cũng thoát ra khỏi sợi dây, liền không chậm trễ mà nhảy ra ngoài cửa sổ, theo lúc cô nhảy có một ánh mắt luôn hướng theo.Lục Phi Vũ cười như không, tay liền bấm điện thoại gọi cho ai đó.
"Điều tra cho tôi người tối nay đột nhập vào đây là ai? Ai là người đã sai khiến cô ta?Nhớ kỹ, tôi muốn nhận kết quả vào sáng mai. Video tôi sẽ gửi cho cậu"
Nói xong anh liền tắt điện thoại, đôi mắt hướng đến thân ảnh đang nhanh chóng thoát ra khỏi biệt thự. Đôi môi cong lên thành một nụ cười.
Rất thú vị....