Ai, hồng nhan họa thủy, siêu độ các cô, chúc các cô kiếp sau dù làm kỹ nữ cũng được bình an…
Diệp Dương Thành nằm trên ghế dựa trong tiệm ra vẻ thở dài, tựa hồ như đang tiếc hận cho hai nữ nhân bạc mệnh.
Nhưng lời của hắn vừa hạ xuống, Cửu Tiêu Thần Cách chợt nêu lên làm hắn thẫn thờ thật lâu:
- Siêu độ oan hồn uổng mạng, công đức huyền điểm +5, siêu độ oan hồn uổng mạng, công đức huyền điểm +5, hồn phách phù hợp tiêu chuẩn thẩm phán, thẩm phán hồn phách thành công, công đức huyền điểm -4, vận mệnh luân hồi hai hồn phách: kỹ nữ.
Ngây người nhìn đoạn văn tự này, đại não Diệp Dương Thành trong thời gian ngắn không vận chuyển, đợi mười mấy giây sau hắn mới dở khóc dở cười lẩm bẩm:
- Đừng oán tôi, kỳ thật, làm kỹ nữ không tồi…
Thẩm phán hồn phách? Cử chỉ vô tâm của hắn lại một lần làm cho hắn phát hiện một hình thức thần quyền ẩn giấu…thì ra hắn còn có thể can thiệp việc luân hồi chuyển kiếp của hồn phách!
Tuy rằng tạm thời còn không biết ý tứ tiêu chuẩn thẩm phán là thế nào, hơn nữa thẩm phán hồn phách còn bị khấu trừ công đức huyền điểm, nhưng Diệp Dương Thành vẫn nở nụ cười, có thần quyền này, nói cách khác dù người đã chết, cũng đừng mong chạy thoát ngăn cấm của ca!
Ở trong lòng bi ai cho vận mệnh của hai nữ nhân kia ba giây thời gian, trong lòng Diệp Dương Thành cũng không có cảm giác tội ác gì, dù sao đời này làm nghề nghiệp như vậy, không quan tâm có phải do tự nguyện hay không, kiếp sau xem như là người trong nghề cũng không có gì đi…
Khép mắt lại đem ý thức chuyển lên trên thân ruồi trâu, đoán chừng Lục Vĩnh Huy bị hai nam nữ làm tức giận vô cùng, cũng không phát hiện ruồi trâu đang trốn dưới khe cửa, ruồi trâu nhìn lướt qua vẻ mặt xanh mét của Lục Vĩnh Huy, sau đó vỗ cánh bay mất.
Rời khỏi sòng bạc, Diệp Dương Thành thao tác ruồi trâu đuổi theo đôi nam nữ ác độc kia, cũng không cách quá xa, cũng không đến quá gần, một đường đi theo đôi nam nữ chuyển động trong trấn Bảo Kinh, hơn một giờ sau khi đôi nam nữ rẽ qua một ngõ nhỏ, xuất hiện trên đường Triêu Dương, lúc này Diệp Dương Thành mới để ruồi trâu quay về trong tiệm, giải trừ ám ảnh liền nhảy dựng lên khỏi ghế.
Thủ pháp giết người của đôi nam nữ làm Diệp Dương Thành không rét mà run, tuy rằng tận mắt nhìn thấy nữ nhân kia liên tục giết ba người, nhưng Diệp Dương Thành thậm chí cũng không biết ba người kia chết như thế nào!
Mà người nắm giữ loại năng lực quỷ dị này, là vì giết mình mới đến trấn Bảo Kinh!
Bất kể là vì công đức huyền điểm, hay là vì linh lực hoặc tự bảo vệ mình, Diệp Dương Thành cũng không lưu cho đôi nam nữ kia cơ hội tiếp tục ngắc ngoải!
Lời nói khó nghe một chút, Diệp Dương Thành cũng không phải chưa từng giết người!
Kéo cửa cuốn rời khỏi tiệm, dựa vào Cửu Tiêu Thần Cách nhận định vị trí, Diệp Dương Thành bắt đầu đi thẳng tới gần đôi nam nữ kia.
Con đường Triêu Dương không rộng lắm, hơn nữa hiện tại là lúc nghỉ hè, cho nên người đi đường không ít, ngẫu nhiên có va chạm chỉ là chuyện bình thường.
Lúc này đôi nam nữ đang đi trước mặt hắn, Diệp Dương Thành cũng không hề che giấu, một đường đi thẳng tới gần, dù sao hắn vì mục đích giết người mà đến, cuối cùng cũng là hai cỗ thi thể lạnh băng, còn lo lắng cọng lông ah!
Buổi chiều, thời tiết có chút oi bức, đi một đoạn đường khó tránh toát mồ hôi, liên tục chạy chậm hơn một phút thời gian, đôi nam nữ tiến vào tầm mắt của hắn, vừa nhìn thấy bóng lưng của hai người, trong đầu hắn không tự chủ được hiện ra tiếng cười khàn khàn quỷ dị của nữ nhân kia, cùng vẻ hung ác giết người không chớp mắt!
- Mẹ nó, địa bàn của ta, ta làm chủ!
Khóe mắt đảo qua biển quảng cáo công ty di động, Diệp Dương Thành cắn môi, nảy sinh ác độc, cúi đầu truy theo!
- Phát hiện hai phản thần giả biến dị, mời lựa chọn có trừng giới bác đoạt hay không?
Đi tới phạm vi gần năm thước, trong đầu Diệp Dương Thành hiện ra Cửu Tiêu Thần Cách nêu lên, vừa chậm lại bước chân vừa duy trì trong phạm vi bốn thước, hắn thản nhiên gật đầu, nói thầm:
- Phải.
- Mời lựa chọn phương thức trừng giới: bác đoạt gạt bỏ, gạt bỏ.
- Bác…ách.
Không đợi Diệp Dương Thành kịp lựa chọn phương thức, đôi nam nữ giống như có thêm đôi mắt, đột nhiên dừng chân cùng xoay đầu lại, đôi mắt băng sương va chạm mãnh liệt cùng ánh mắt Diệp Dương Thành!
Một cỗ hàn lưu khiến Diệp Dương Thành cơ hồ không thở được xuất hiện, tay chân hắn băng sương!
Giờ khắc này Diệp Dương Thành rõ ràng nhận ra sát khí băng sương mà đôi nam nữ không hề che giấu, tuy rằng không hiểu rõ vì sao bọn hắn lại có sát khí với mình, nhưng trong lúc nguy cấp hắn cũng không ngây ngốc tùy đối phương xâu xé.
Nhìn đôi nam nữ lộ ra dáng tươi cười vô hại khờ dại, nhưng trong lòng hắn quả quyết làm ra quyết định:
- Bác đoạt, gạt bỏ!
Ngay lúc Diệp Dương Thành làm ra quyết định này, hai mắt nữ nhân kia đã chậm rãi híp lại, Diệp Dương Thành đứng ngay đối diện nhìn thấy thật rõ ràng, trong đôi mắt lạnh băng kia hiện lên hai đạo quang mang màu đỏ quỷ dị…
- Phốc xuy…
Một tiếng vang thật nhỏ.
Diệp Dương Thành đứng ngây ra ở chỗ cũ, mà vẻ mặt đôi nam nữ lại ngây ngốc đứng ở nơi đó, ba người đứng yên không nhúc nhích.
- Bác đoạt năng lực phản thần giả biến dị thành công…thu được linh lực 500 điểm…
- Bác đoạt năng lực phản thần giả biến dị thành công…thu được linh lực 500 điểm…
- Gạt bỏ phản thần giả biến dị, công đức huyền điểm +50…
- Gạt bỏ phản thần giả biến dị, công đức huyền điểm +50…
Hai đạo khí thể lạnh băng vô hình, nhưng Diệp Dương Thành lại cảm giác được thật rõ ràng, hai đạo khí thể lạnh lẽo đồng thời xâm nhập vào hai bên huyệt thái dương của hắn, sau đó lưu một vòng trong thân thể hắn, lại dung nhập vào bên trong Cửu Tiêu Thần Cách!
Bốn dòng văn tự nêu lên hiện ra, Diệp Dương Thành theo bản năng vươn tay sờ sờ cổ mình, một vết máu tinh tế dính trên đầu ngón tay, nơi cổ truyền ra cảm giác rát bỏng, giống như bị đồ vật gì đó cắt ngang, vô cùng đau đớn!
Trên trán hắn ướt đẫm mồ hôi, muốn động nhưng toàn thân cứng ngắc khó thể nhúc nhích! Một loại cảm giác may mắn sống sót sau tai nạn dâng lên trong lòng, làm thần kinh căng thẳng của hắn dần buông lỏng xuống, thở ra một hơi thật dài!
Quả nhiên cực kỳ may mắn!
Nếu phản ứng của hắn chậm hơn một giây đồng hồ, làm cho nữ nhân kia kịp thời phát ra toàn bộ năng lực, chỉ sợ lúc này hắn đã tắt thở bỏ mình!
Nhìn đôi nam nữ đứng yên không nhúc nhích trước mắt, Diệp Dương Thành biết rõ nơi này không nên ở lâu, Cửu Tiêu Thần Cách đã xác định vận mệnh của hai người, vài giây đồng hồ giao phong kịch liệt ngắn ngủi, làm Diệp Dương Thành hiểu được không ít, nhưng giờ khắc này rõ ràng không phải thời gian suy nghĩ sâu xa!
Hắn cúi đầu, bước nhanh ra khỏi chốn thị phi kia!
Diệp Dương Thành theo bản năng đi vòng qua đôi nam nữ, rất nhanh biến mất trong dòng người nhốn nháo…
Mà đôi nam nữ đứng ngay giữa đường vẫn duy trì vẻ mặt cùng tư thế cố định, giống như đã bị hóa đá…
Ai, hồng nhan họa thủy, siêu độ các cô, chúc các cô kiếp sau dù làm kỹ nữ cũng được bình an…
Diệp Dương Thành nằm trên ghế dựa trong tiệm ra vẻ thở dài, tựa hồ như đang tiếc hận cho hai nữ nhân bạc mệnh.
Nhưng lời của hắn vừa hạ xuống, Cửu Tiêu Thần Cách chợt nêu lên làm hắn thẫn thờ thật lâu:
- Siêu độ oan hồn uổng mạng, công đức huyền điểm +, siêu độ oan hồn uổng mạng, công đức huyền điểm +, hồn phách phù hợp tiêu chuẩn thẩm phán, thẩm phán hồn phách thành công, công đức huyền điểm -, vận mệnh luân hồi hai hồn phách: kỹ nữ.
Ngây người nhìn đoạn văn tự này, đại não Diệp Dương Thành trong thời gian ngắn không vận chuyển, đợi mười mấy giây sau hắn mới dở khóc dở cười lẩm bẩm:
- Đừng oán tôi, kỳ thật, làm kỹ nữ không tồi…
Thẩm phán hồn phách? Cử chỉ vô tâm của hắn lại một lần làm cho hắn phát hiện một hình thức thần quyền ẩn giấu…thì ra hắn còn có thể can thiệp việc luân hồi chuyển kiếp của hồn phách!
Tuy rằng tạm thời còn không biết ý tứ tiêu chuẩn thẩm phán là thế nào, hơn nữa thẩm phán hồn phách còn bị khấu trừ công đức huyền điểm, nhưng Diệp Dương Thành vẫn nở nụ cười, có thần quyền này, nói cách khác dù người đã chết, cũng đừng mong chạy thoát ngăn cấm của ca!
Ở trong lòng bi ai cho vận mệnh của hai nữ nhân kia ba giây thời gian, trong lòng Diệp Dương Thành cũng không có cảm giác tội ác gì, dù sao đời này làm nghề nghiệp như vậy, không quan tâm có phải do tự nguyện hay không, kiếp sau xem như là người trong nghề cũng không có gì đi…
Khép mắt lại đem ý thức chuyển lên trên thân ruồi trâu, đoán chừng Lục Vĩnh Huy bị hai nam nữ làm tức giận vô cùng, cũng không phát hiện ruồi trâu đang trốn dưới khe cửa, ruồi trâu nhìn lướt qua vẻ mặt xanh mét của Lục Vĩnh Huy, sau đó vỗ cánh bay mất.
Rời khỏi sòng bạc, Diệp Dương Thành thao tác ruồi trâu đuổi theo đôi nam nữ ác độc kia, cũng không cách quá xa, cũng không đến quá gần, một đường đi theo đôi nam nữ chuyển động trong trấn Bảo Kinh, hơn một giờ sau khi đôi nam nữ rẽ qua một ngõ nhỏ, xuất hiện trên đường Triêu Dương, lúc này Diệp Dương Thành mới để ruồi trâu quay về trong tiệm, giải trừ ám ảnh liền nhảy dựng lên khỏi ghế.
Thủ pháp giết người của đôi nam nữ làm Diệp Dương Thành không rét mà run, tuy rằng tận mắt nhìn thấy nữ nhân kia liên tục giết ba người, nhưng Diệp Dương Thành thậm chí cũng không biết ba người kia chết như thế nào!
Mà người nắm giữ loại năng lực quỷ dị này, là vì giết mình mới đến trấn Bảo Kinh!
Bất kể là vì công đức huyền điểm, hay là vì linh lực hoặc tự bảo vệ mình, Diệp Dương Thành cũng không lưu cho đôi nam nữ kia cơ hội tiếp tục ngắc ngoải!
Lời nói khó nghe một chút, Diệp Dương Thành cũng không phải chưa từng giết người!
Kéo cửa cuốn rời khỏi tiệm, dựa vào Cửu Tiêu Thần Cách nhận định vị trí, Diệp Dương Thành bắt đầu đi thẳng tới gần đôi nam nữ kia.
Con đường Triêu Dương không rộng lắm, hơn nữa hiện tại là lúc nghỉ hè, cho nên người đi đường không ít, ngẫu nhiên có va chạm chỉ là chuyện bình thường.
Lúc này đôi nam nữ đang đi trước mặt hắn, Diệp Dương Thành cũng không hề che giấu, một đường đi thẳng tới gần, dù sao hắn vì mục đích giết người mà đến, cuối cùng cũng là hai cỗ thi thể lạnh băng, còn lo lắng cọng lông ah!
Buổi chiều, thời tiết có chút oi bức, đi một đoạn đường khó tránh toát mồ hôi, liên tục chạy chậm hơn một phút thời gian, đôi nam nữ tiến vào tầm mắt của hắn, vừa nhìn thấy bóng lưng của hai người, trong đầu hắn không tự chủ được hiện ra tiếng cười khàn khàn quỷ dị của nữ nhân kia, cùng vẻ hung ác giết người không chớp mắt!
- Mẹ nó, địa bàn của ta, ta làm chủ!
Khóe mắt đảo qua biển quảng cáo công ty di động, Diệp Dương Thành cắn môi, nảy sinh ác độc, cúi đầu truy theo!
- Phát hiện hai phản thần giả biến dị, mời lựa chọn có trừng giới bác đoạt hay không?
Đi tới phạm vi gần năm thước, trong đầu Diệp Dương Thành hiện ra Cửu Tiêu Thần Cách nêu lên, vừa chậm lại bước chân vừa duy trì trong phạm vi bốn thước, hắn thản nhiên gật đầu, nói thầm:
- Phải.
- Mời lựa chọn phương thức trừng giới: bác đoạt gạt bỏ, gạt bỏ.
- Bác…ách.
Không đợi Diệp Dương Thành kịp lựa chọn phương thức, đôi nam nữ giống như có thêm đôi mắt, đột nhiên dừng chân cùng xoay đầu lại, đôi mắt băng sương va chạm mãnh liệt cùng ánh mắt Diệp Dương Thành!
Một cỗ hàn lưu khiến Diệp Dương Thành cơ hồ không thở được xuất hiện, tay chân hắn băng sương!
Giờ khắc này Diệp Dương Thành rõ ràng nhận ra sát khí băng sương mà đôi nam nữ không hề che giấu, tuy rằng không hiểu rõ vì sao bọn hắn lại có sát khí với mình, nhưng trong lúc nguy cấp hắn cũng không ngây ngốc tùy đối phương xâu xé.
Nhìn đôi nam nữ lộ ra dáng tươi cười vô hại khờ dại, nhưng trong lòng hắn quả quyết làm ra quyết định:
- Bác đoạt, gạt bỏ!
Ngay lúc Diệp Dương Thành làm ra quyết định này, hai mắt nữ nhân kia đã chậm rãi híp lại, Diệp Dương Thành đứng ngay đối diện nhìn thấy thật rõ ràng, trong đôi mắt lạnh băng kia hiện lên hai đạo quang mang màu đỏ quỷ dị…
- Phốc xuy…
Một tiếng vang thật nhỏ.
Diệp Dương Thành đứng ngây ra ở chỗ cũ, mà vẻ mặt đôi nam nữ lại ngây ngốc đứng ở nơi đó, ba người đứng yên không nhúc nhích.
- Bác đoạt năng lực phản thần giả biến dị thành công…thu được linh lực điểm…
- Bác đoạt năng lực phản thần giả biến dị thành công…thu được linh lực điểm…
- Gạt bỏ phản thần giả biến dị, công đức huyền điểm +…
- Gạt bỏ phản thần giả biến dị, công đức huyền điểm +…
Hai đạo khí thể lạnh băng vô hình, nhưng Diệp Dương Thành lại cảm giác được thật rõ ràng, hai đạo khí thể lạnh lẽo đồng thời xâm nhập vào hai bên huyệt thái dương của hắn, sau đó lưu một vòng trong thân thể hắn, lại dung nhập vào bên trong Cửu Tiêu Thần Cách!
Bốn dòng văn tự nêu lên hiện ra, Diệp Dương Thành theo bản năng vươn tay sờ sờ cổ mình, một vết máu tinh tế dính trên đầu ngón tay, nơi cổ truyền ra cảm giác rát bỏng, giống như bị đồ vật gì đó cắt ngang, vô cùng đau đớn!
Trên trán hắn ướt đẫm mồ hôi, muốn động nhưng toàn thân cứng ngắc khó thể nhúc nhích! Một loại cảm giác may mắn sống sót sau tai nạn dâng lên trong lòng, làm thần kinh căng thẳng của hắn dần buông lỏng xuống, thở ra một hơi thật dài!
Quả nhiên cực kỳ may mắn!
Nếu phản ứng của hắn chậm hơn một giây đồng hồ, làm cho nữ nhân kia kịp thời phát ra toàn bộ năng lực, chỉ sợ lúc này hắn đã tắt thở bỏ mình!
Nhìn đôi nam nữ đứng yên không nhúc nhích trước mắt, Diệp Dương Thành biết rõ nơi này không nên ở lâu, Cửu Tiêu Thần Cách đã xác định vận mệnh của hai người, vài giây đồng hồ giao phong kịch liệt ngắn ngủi, làm Diệp Dương Thành hiểu được không ít, nhưng giờ khắc này rõ ràng không phải thời gian suy nghĩ sâu xa!
Hắn cúi đầu, bước nhanh ra khỏi chốn thị phi kia!
Diệp Dương Thành theo bản năng đi vòng qua đôi nam nữ, rất nhanh biến mất trong dòng người nhốn nháo…
Mà đôi nam nữ đứng ngay giữa đường vẫn duy trì vẻ mặt cùng tư thế cố định, giống như đã bị hóa đá…