Sững sờ một chút, song, Diệc Tẫn ngay lập tức liền đã phản ứng lại, thấp giọng cười mắng:“Phó Thụy, đừng đùa. Còn lệ quỷ đâu? Có lệ quỷ nào rảnh rỗi đi nhắn tin với tôi mỗi ngày kia chứ? Hơn nữa, lệ quỷ đã tân tiến đến mức có thể dùng mạng xã hội rồi à?”
Vốn chỉ thuận miệng nói đùa, nhưng Diệc Tẫn lại không ngờ được rằng, người đối diện lại thật sự tận tình giải thích cho y hiểu.
[ Trên thế giới này, có rất nhiều loại quỷ. Quỷ được phân chia thành các cấp độ từ thấp đến cao, phân biệt là: Chấp niệm, bạch y, ác quỷ, hồng y, đỉnh cấp hồng y, hung thần.]
[ Lệ quỷ đa phần đều có thực thể. Chỉ có một số ít dị loại cùng chấp niệm là tồn tại dưới trạng thái hư vô. Đa phần lệ quỷ đều hành động theo một bản năng nhất định, tựa như máy tính được lập trình sẵn. Ngay cả gϊếŧ người cũng không ngoại lệ.]
[ Tỷ như quỷ điện báo, chỉ cần người nghe nhấc máy, liền sẽ trong nháy mắt bị quỷ gϊếŧ chết. Hay là ác mộng quỷ, một khi bị kéo vào trong mộng, liền chắc chắn sẽ phải chết.]
[ Lệ quỷ đa phần đều vô cùng hung tàn, bị lệ khí che mờ mắt. Đến khi trở thành đỉnh cấp hồng y, lệ quỷ sẽ phát sinh thuế biến về chất, sinh ra quỷ vực.]
Quỷ vực có thể xem như là một địa bàn riêng của lệ quỷ. Ở bên trong, lệ quỷ sẽ là tồn tại như thần linh chí cao vô thượng. Không chỉ có thể tùy ý thuấn di, thay đổi không gian, tạo ra huyễn cảnh. Mà còn không thể bị gϊếŧ chết, khó lòng đối phó, trừ phi có thể đem quỷ vực của nó áp chế lại.
Mà hung thần, tồn tại ở quỷ dị cũng thuộc về cấp bậc quân vương. Bọn chúng đa phần đã có được một chút trí thông minh cùng thường thức, nhưng ý thức sẽ tương đương hỗn loạn.
Đứng trước hung thần, dù cho có là Linh Sư đi nữa, đa phần cũng sẽ lựa chọn đào mệnh. Hơn nữa, có thể sống sót trở ra cũng đã là một loại may mắn.
Nhưng còn tốt, hung thần không phải rau cải trắng ngoài chợ, đi lại đầy đất. Nên trừ phi giẫm phải vận cứt chó, bình thường sẽ rất ít khi gặp phải, tỉ số so với trúng giải độc đắc còn phải thấp hơn.
“Còn có loại quỷ này nữa sao?” Thông qua điện thoại gϊếŧ người, cái này thì làm sao phòng bị? Như vậy, có thể hay không, một ngày nào đó cũng sẽ có quỷ từ trong màn hình chui ra?
Nhìn xem điện thoại của mình, Diệc Tẫn nhất thời lại không nói.
Cho đến khi, người bên kia chủ động dời đi đề tài: Tiểu Hỏa Hỏa, trở lại với chuyện chính, ngươi không phải nói muốn biết cách diệt trừ hai con quỷ trong nhà mình hay sao? Ta sẽ dạy ngươi.
Phó Thụy chỉ vừa nhắc đến chuyện này, ngay tức khắc liền đã khiến Diệc Tẫn hồi máu sống lại, đánh lên mười phần tinh thần:“Tôi đang xem đây, anh cứ nói đi.”
Chỉ là, tâm trạng phấn chấn bao nhiêu, đợi khi nhìn thấy tin nhắn hắn vừa gửi tới, Diệc Tẫn liền mộng bức bấy nhiêu…
“Cái này…”
[ Rất đơn giản, tìm cách phá vỡ thế cân bằng giữa bọn chúng. Đầu tiên, đem một con quỷ thứ ba dẫn tới trong nhà mình, khiến nó muốn gϊếŧ ngươi. Sau đó, để bọn chúng đánh gϊếŧ lẫn nhau, ngươi lại đứng ở phía sau bổ đao.]
[ Đương nhiên, điều kiện tiên quyết chính là, cấp bậc của con quỷ thứ ba đó không được vượt quá xa hai con quỷ trong nhà của ngươi. Ngoài ra, ngươi còn phải có vật phẩm bảo mệnh để phòng bị chuyện ngoài ý muốn phát sinh.]
Nhìn từng dòng chữ bên trên, sau giây lát hồi thần, trong đầu Diệc Tẫn cũng chỉ còn sót lại duy nhất hai chữ: Ha hả.
Chưa nói đến chuyện y lấy đâu ra đồ bảo mệnh, lại đi đâu tìm quỷ, thì trong nhà đã có hai con quỷ, hiện tại lại dẫn thêm một con thứ ba đến chung vui…
Như vậy, kế tiếp có cần thỉnh thêm con thứ tư đến để góp đủ một bàn mạt chược luôn không? Đây là ngại mình sống quá thọ à? Tìm đường chết cũng không phải tìm như vậy!
[ Ngươi không tin ta?] Không biết có phải nhìn thấy biểu tình vô cùng đặc sắc của Diệc Tẫn hay không, lúc này, tin nhắn trên màn hình đã lần nữa đổi mới: Ta sẽ không hại ngươi.
Có hơi tỉnh táo lại, cảm thấy thái độ của bản thân thật sự là có chút không đúng, Diệc Tẫn ngay lập tức liền vội vã giải thích:“Phó Thụy, anh không cần hiểu lầm, tôi thật sự tin tưởng anh, chỉ là…”
“Phương pháp này thật sự là quá mức…lỗ mãng rồi, lỡ như không thành công thì phải làm sao?” Đến lúc đó, trong nhà có ba con quỷ, y nhất định sẽ chết vểnh vểnh.
Nhưng làm cho Diệc Tẫn có chút quẫn bách chính là, sau khi y gửi xong đoạn thoại này, phía bên kia liền đã không còn hồi âm nữa. Không thể làm gì khác hơn, y chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.
Bốn giờ chiều.
Khoảng cách Phó Thụy im hơi lặng tiếng cũng đã gần năm tiếng đồng hồ. Diệc Tẫn lúc này vẫn còn đang đợi tin nhắn. Chỉ là, ngay khi y chuẩn bị buông điện thoại xuống để đi tắm, thì rốt cuộc, điện thoại trong tay y mới chịu chấn động.
[ Ta cho ngươi đồ bảo mệnh.]
Một câu nói ngắn gọn, nhưng ngay tức khắc liền làm Diệc Tẫn không khỏi sửng sốt. Dù cho hiện tại đang rất cần, nhưng y vẫn lập tức chối từ:“Không cần, nó quá quý giá…”
Diệc Tẫn biết rõ, ‘đồ bảo mệnh’ mà hắn nhắc tới, còn có thể là gì ngoài linh dị vật phẩm kia chứ?
Nhưng theo thời gian qua được hắn phổ cập kiến thức, y cũng đã hiểu rõ, linh dị vật phẩm khan hiếm lại đáng giá đến mức nào. Dù cho là món hạ đẳng nhất đi nữa, ở trên thị trường cũng có thể bán ra tận mấy trăm vạn.
Mang y đi bán cũng không kiếm được bao nhiêu đó tiền.
[ Không cần từ chối, vật phẩm đã gửi đi, trễ nhất là sáng mai sẽ được chuyển tới.]
Dù cho cách một lớp màn hình, nhưng Diệc Tẫn phảng phất vẫn có thể cảm nhận được sự bá đạo trong lời nói của nam nhân. Khiến y xem như cũng hiểu thêm một chút về đối phương:“Chỉ là…”
[ Nếu cảm thấy thua thiệt ta, vậy sau này tìm cách khác đến bù đắp đi.]
Cách khác? Là cách gì?
Thuộc tính nhân vật:
–Tên: Diệc Tẫn.
–Sinh: không rõ.
–Thân cao: m.
–Tính cách: Dương quang, kiện khí, tinh thần thép, cường thụ.
–Nick name: Tiểu Hỏa Hỏa.
–Lý tưởng sống: Ta rốt cuộc là thứ gì?
Tại sao gọi Diệc Tẫn là tiểu Hỏa? Bởi vì chữ Diệc (燚) trong tên của y là do bốn chữ Hỏa (火) ghép lại.
Ngoài ra, còn điều thú vị nữa chính là, tên nick của là Mệnh Trung Khuyết Thủy, trong khi chữ Thụy (瑞) trong tên của Phó Thụy có phát âm hao hao với chữ Thủy (水) - (Shuǐ - Ruì).
Tên của Phó Thụy (付瑞) có nghĩa là phó thác điềm lành.