Chỉ là, nhớ tới mấy chữ ‘linh dị diễn đàn’ mà Vương Tư Thâm nhắc tới khi nãy, nghĩ nghĩ, Diệc Tẫn vẫn là bò dậy, đem điện thoại lấy tới, thăm hỏi ‘bách khoa toàn thư’ của mình.
[ Mệnh Trung Khuyết Thuỷ: Phó Thụy, làm phiền anh rồi, không biết anh có biết linh dị diễn đàn hay không?]
Nói đi cũng phải nói lại, xác thực có chút buồn cười. Diệc Tẫn cảm thấy, nếu bản thân là nhân vật chính trong tiểu thuyết, như vậy, Phó Thụy có phải hay không liền chính là bàn tay vàng của y?
Không chỉ giải thích, phổ cập kiến thức, đưa trang bị, kế tiếp nói không chừng còn sẽ cho nhiệm vụ.
Giống như mọi khi, Phó Thụy trả lời rất nhanh. Nhưng lần này, hắn cũng không nói gì nhiều, mà chỉ gửi cho y một địa chỉ trang web, cùng một chuỗi mật khẩu.
Nói tiếng cảm tạ, Diệc Tẫn liền bắt đầu truy cập vào địa chỉ trang web, sau khi nhập xong mật khẩu, dưới sự chờ đợi của y, phía trên màn hình, trang chủ của linh dị diễn đàn cũng đã hiện ra.
Giống với suy nghĩ của y, đây là một diễn đàn dành riêng cho Linh Sư. Không giống với mạng xã hội tràn ngập yên bình ở bên ngoài, nơi đây có thể nói là chứa đựng đủ loại sự kiện li kì cổ quái.
Thậm chí, còn có cả một bảng treo thưởng, cùng một thương khố được phân rõ từng cấp bậc rõ ràng, rành mạch.
Chỉ vừa bấm vào, Diệc Tẫn ngay lập tức liền đã bị hình ảnh bên trong làm cho hoa cả mắt. Đặc biệt là con số kinh người bên dưới.
Một món F cấp linh dị vật phẩm, giá bán cất bước liền là một trăm vạn. Vì để tránh bại lộ thân phận, một khi đạt thành giao dịch, diễn đàn sẽ chủ động đóng vai trò trung gian giúp hai bên giao dịch, vận chuyển tiền và vật phẩm.
Mà treo thưởng, đồng dạng cũng như vậy. Xử lý một sự kiện có cấp bậc thấp nhất, hơi có chút nguy hiểm, giá cả liền đã là trên trời, mấy mươi vạn khoảng chừng.
Suy nghĩ một chút, Diệc Tẫn liền bắt đầu thao tác, dùng bộ lọc đem yêu cầu nhập vào, sau đó lượt bỏ những nhiệm vụ khác, chỉ để lại những ủy thác treo thưởng có quỷ dị nằm ở cấp bậc ác quỷ.
Ngoài dự liệu của Diệc Tẫn chính là, số lượng nhiệm vụ thật sự là nhiều lắm, sơ bộ cũng có gần cái. Chỉ là, đại đa số đều là chém gϊếŧ Linh Sư, hoặc dù cho có là linh dị sự kiện đi nữa, thì thông tin tương quan đều có điểm thiếu hụt, hoặc khoảng cách nơi y sống quá xa.
Cuối cùng, chọn tới chọn lui, ánh mắt Diệc Tẫn liền hoàn toàn bị một ủy thác hút đi, không dời mắt được.
[ Tên mục tiêu: Quỷ Đồng.
–Người ủy thác: một vị danh nhân giấu tên.
–Cấp bậc bình xét: ác quỷ.
–Tiền thưởng: vạn.
–Hạn chót nhiệm vụ: ngày đếm ngược.]
Không thể không nói, đây là một giới thiệu vô cùng đơn giản. Có lẽ vì tiền thưởng so ra kém những nhiệm vụ cùng cấp bậc khác, nên nhiệm vụ này đã treo gần một tuần, vẫn không có người nhận!
Theo việc này tới xem, tình huống của vị danh nhân này đã có chút không được khả quan cho lắm, chín phần mười đã bị lệ quỷ nhắm vào. Ba ngày đếm ngược ủy thác, có lẽ một phần nào đó tới nói, cũng xác định cho tử kỳ của đối phương.
[ Mô tả ủy thác: Người ủy thác một ngày này trong lúc lên mạng, đã vô tình nhìn thấy một bài viết cầu cứu. Bởi vì lòng hiếu kỳ trỗi dậy, người ủy thác liền bấm vào xem, đồng thời nhìn thấy hình ảnh đính kèm, sau đó liền bị quỷ quấn lên.
–Linh dị ảnh hưởng: Mỗi ngày đến nửa đêm, đèn trong nhà đều sẽ dập tắt, TV đột ngột xuất hiện bông tuyết trắng, ngoài cửa truyền tới tiếng đập cửa. Tiếng đập cửa sẽ không ngừng đến gần, ban đầu là cửa nhà, sau đó là đến phòng ngủ, có thể kèm theo tiếng bước chân…]
Bên dưới còn có ghi chép một loại suy đoán, linh dị lây lan, có thể là thông qua tấm ảnh trên bài viết cầu cứu kia. Người nhìn thấy tấm ảnh này, liền sẽ bị lệ quỷ nhắm vào.
Hiện tại, Diệc Tẫn thiếu nhất là gì? Ngoại trừ một con ác quỷ ra, thì liền chính là tiền.
Y thừa nhận, gia cảnh của chính mình thật sự rất không tốt. Số tiền tích lũy duy nhất, cũng là đến từ tiền bồi thường tai nạn của cha mẹ mình. Mà hiện tại, nơi tiền tài phát ra duy nhất của y liền chính là viết tiểu thuyết.
Thế nhưng, theo sự kiện linh dị quấy rối ngày một nhiều, y cũng không có khả năng một mực viết tiểu thuyết như vậy, dù sao tâm tư không ở chỗ đó. Nhưng cũng không thể để y ăn gió nằm sương được có đúng không?
Mà nhiệm vụ này, vừa vặn liền có thể giúp y giải quyết được cả hai nan đề trước mắt, có quỷ, lại có vạn, đủ để y duy trì sinh hoạt rất lâu.
Đáy lòng đã quyết, Diệc Tẫn liền không chút do dự tiếp nhận ủy thác. Sau khi đăng ký tài khoản, đồng ý đủ loại cam kết của diễn đàn, y rốt cuộc mới nhìn được tệp tin chứa hình ảnh kia.
“Có cần phải chuẩn bị tinh thần không nhỉ?” Dù cho trên miệng nói như vậy, nhưng tay của Diệc Tẫn đã không chút do dự bấm vào trên tệp tin.
Đùa sao, lệ quỷ ở ngay trước mặt y lắc lư y còn không sợ, hình ảnh dù cho có đáng sợ hơn đi nữa thì cũng đã sao nào?
Chỉ là, nằm ngoài dự liệu của Diệc Tẫn, hình ảnh bên trong cũng không hề máu me, kinh khủng gì, mà chỉ là hai màu trắng đen vô cùng đơn điệu, mờ nhạt.
Thế nhưng, theo từng chút một quan sát kĩ, người ta nhất định sẽ có cảm giác rờn rợn sống lưng. Bởi vì, tấm ảnh này là chụp qua một cái mắt mèo trên cửa phòng. Tựa như người chụp đang núp phía sau cánh cửa, đem máy ảnh kề vào trên mắt mèo.
Mà ở ngoài cửa…lệ quỷ đồng dạng cũng đang làm động tác như vậy, dán vào trên cửa phòng, đưa mắt nhìn vào trong. Tròng mắt hoàn toàn trắng dã, không có con ngươi, khiến người ta không rét mà run.
Hiện tại, Diệc Tẫn xem như cũng đã hiểu được tâm tình của chủ bài viết ban đầu kia. Dù sao, biết được bản thân và lệ quỷ đang xuyên qua mắt mèo nhìn nhau, khoảng cách giữa đôi bên chỉ là một tấm ván cửa, ai cũng sẽ không chịu nổi.
Đương nhiên, trừ y ra.
Mọi người đừng lo nha, nhà ta hơi bị đỉnh luôn ấy, max cấp đại lão làm tân thủ nhiệm vụ.