Một chàng trai mặc bộ quần áo cực đắt tiền bước vào trường, gương mặt anh tuấn, hoàn hảo như điêu khắc, mái tóc nâu bồng bềnh càng làm tăng thêm vẻ quyến rũ của hắn.
Hắn chính là nhị thiếu gia của nhà họ Lâm,
Lâm Khải!!!
Mọi người dần chú ý đến hắn, và đương nhiên, hai bạn nữ của chúng ta đã thành công chuồn vào căn tin của trường!
- Yeah, tuyệt quá, thoát rồi!!! Thanh Huyên không chú ý gì đến hình tượng, nhảy cẫng lên. Kết quả là làm cho những người hiện đang trong căn tin thở dài "Chán quá, xinh thế mà bị điên" (-.-)
- Ừ, chúng ta phải cảm ơn tên đó đấy! Thanh Huyên, chú ý hình tượng. Khả Hy véo vào hông Thanh Huyên - Cái tính này, mãi không sửa được!
- Được rùi, đau quá!!! Í, mà tên đó cũng....đẹp trai ấy chứ^^!
- Thế à, tớ không để ý!
- Hứ, cậu thì để ý cái gì? Cậu chỉ toàn để ý mấy thứ người thường không để ý thôi, chán cậu quá!
- Cái gì mà không giống người thường chứ, có mà cậu toàn để ý mấy thứ không đâu!
- Thôi được rồi, tớ lại mấy quầy bán hàng đầu kia mua đồ ăn đây. Huyên Huyên lôi cô bạn vào quầy bán hàng gần đó - Cậu cũng chưa ăn gì nên đi với tớ đi!
Khả Hy gật đầu, dù sao, ăn cũng là một cách đề xả xì trét mà (em chân thành bó tay với chị)
- Bác ơi, cho cháu 2 cái bánh hamburger, 2 cái xúc xích, 2 bánh kẹp thịt, 2 cốc kem, 2 cốc nước cam, 2 bánh khoai tây chiên và 2 cốc sữa!
Chị Huyên nói một tràng dài liên tục làm người bán hàng đơ tại chỗ, cô gái này rốt cuộc là thần thánh phương nào mà ăn nhiều thế này. Tội chị Hy, chị phải ăn nửa đống thức ăn này chắc sẽ viêm ruột thừa mất. Đúng như dự đoán, chị Hy Hy tội nghiệp đã phải đến với anh William Cường (Wc) thân yêu sau khi chén xong 1 cái bánh hamburger, 1 cái bánh kẹp thịt và một nửa bánh khoai tây chiên.
- Tuyệt vời, giải quyết xong thật thoải mái mà, con Huyên Huyên xấu xa bắt mình ăn tận từng đấy thức ăn... May mà mình chưa ăn hết nếu không thì mình sẽ...
Khả Hy chưa nói hết câu thì miệng đã bị bịt chặt bởi bàn tay nào đó.
- Ưm..ưm...Cô cố dãy dụa nhưng vô ích, chợt,
Rầm rầm rầm...bịch bịch bịch bịch...Một đám đông chạy qua làm Khả Hy hoảng hồn, rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra?
Bàn tay chợt thả lỏng, cô nhân lúc đó vùng ra. Cô lại một lần nữa hoảng sợ khi chứng kiến dung nhan của người đã bịt miệng mình. Khuôn mặt đẹp như thiên thần, phải gọi đây là 1 trong số những mỹ nhân đẹp nhất cô từng gặp. Nhưng đó không phải là vấn đề, vấn đề nằm ở giới tính của người kia cơ. Mỹ nhân đối diện với cô chính là...một nam nhân.
- Aaaaaaaaaaaaa, có biến thái, cứu tôi v... Lại một lần nữa cô bị bịt miệng.
- Yên một chút, cô nói ai là biến thái hả? Lâm Khải tức giận trừng Khả Hy, hắn cũng đâu muốn vào đây. Chỉ tại cái đám nữ sinh háo sắc đó làm phiền nên mới... Aizz, đẹp trai cũng là cái tội mà!!!
Khả Hy giật tay hắn ra khỏi miệng mình, trừng lại hắn.
- Giữa thanh thiên bạch nhật 1 nam nhân đi vào WC nữ không gọi là lưu manh biến thái thì phải gọi là gì???
Lâm Khải ngạc nhiên nhìn cô. Lâu nay nữ nhân thấy hắn đều một mặt si mê, ngưỡng mộ, quả thật chưa ai nhìn hắn bằng ánh mắt khinh thường này. Ồ, thì ra đây là chiêu lạt mềm buộc chặt mới, thú vị lắm! Nhưng, bây giờ hắn không có hứng thú. ( và rồi anh sẽ hối hận)
- Tôi nói cho cô biết, đừng dùng chiêu lạt mềm buộc chặt này với tôi, không có tác dụng đâu. Tôi khuyên cô: TRÁNH XA TÔI RA!!! Nói xong hắn quay người bỏ đi. Khả Hy đứng trơ giữa phòng vệ sinh nửa ngày mới bật ra được một câu:
- Lưu manh bây giờ...đều khoa trương như vậy sao???
Hắn chính là nhị thiếu gia của nhà họ Lâm,
Lâm Khải!!!
Mọi người dần chú ý đến hắn, và đương nhiên, hai bạn nữ của chúng ta đã thành công chuồn vào căn tin của trường!
- Yeah, tuyệt quá, thoát rồi!!! Thanh Huyên không chú ý gì đến hình tượng, nhảy cẫng lên. Kết quả là làm cho những người hiện đang trong căn tin thở dài "Chán quá, xinh thế mà bị điên" (-.-)
- Ừ, chúng ta phải cảm ơn tên đó đấy! Thanh Huyên, chú ý hình tượng. Khả Hy véo vào hông Thanh Huyên - Cái tính này, mãi không sửa được!
- Được rùi, đau quá!!! Í, mà tên đó cũng....đẹp trai ấy chứ^^!
- Thế à, tớ không để ý!
- Hứ, cậu thì để ý cái gì? Cậu chỉ toàn để ý mấy thứ người thường không để ý thôi, chán cậu quá!
- Cái gì mà không giống người thường chứ, có mà cậu toàn để ý mấy thứ không đâu!
- Thôi được rồi, tớ lại mấy quầy bán hàng đầu kia mua đồ ăn đây. Huyên Huyên lôi cô bạn vào quầy bán hàng gần đó - Cậu cũng chưa ăn gì nên đi với tớ đi!
Khả Hy gật đầu, dù sao, ăn cũng là một cách đề xả xì trét mà (em chân thành bó tay với chị)
- Bác ơi, cho cháu 2 cái bánh hamburger, 2 cái xúc xích, 2 bánh kẹp thịt, 2 cốc kem, 2 cốc nước cam, 2 bánh khoai tây chiên và 2 cốc sữa!
Chị Huyên nói một tràng dài liên tục làm người bán hàng đơ tại chỗ, cô gái này rốt cuộc là thần thánh phương nào mà ăn nhiều thế này. Tội chị Hy, chị phải ăn nửa đống thức ăn này chắc sẽ viêm ruột thừa mất. Đúng như dự đoán, chị Hy Hy tội nghiệp đã phải đến với anh William Cường (Wc) thân yêu sau khi chén xong 1 cái bánh hamburger, 1 cái bánh kẹp thịt và một nửa bánh khoai tây chiên.
- Tuyệt vời, giải quyết xong thật thoải mái mà, con Huyên Huyên xấu xa bắt mình ăn tận từng đấy thức ăn... May mà mình chưa ăn hết nếu không thì mình sẽ...
Khả Hy chưa nói hết câu thì miệng đã bị bịt chặt bởi bàn tay nào đó.
- Ưm..ưm...Cô cố dãy dụa nhưng vô ích, chợt,
Rầm rầm rầm...bịch bịch bịch bịch...Một đám đông chạy qua làm Khả Hy hoảng hồn, rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra?
Bàn tay chợt thả lỏng, cô nhân lúc đó vùng ra. Cô lại một lần nữa hoảng sợ khi chứng kiến dung nhan của người đã bịt miệng mình. Khuôn mặt đẹp như thiên thần, phải gọi đây là 1 trong số những mỹ nhân đẹp nhất cô từng gặp. Nhưng đó không phải là vấn đề, vấn đề nằm ở giới tính của người kia cơ. Mỹ nhân đối diện với cô chính là...một nam nhân.
- Aaaaaaaaaaaaa, có biến thái, cứu tôi v... Lại một lần nữa cô bị bịt miệng.
- Yên một chút, cô nói ai là biến thái hả? Lâm Khải tức giận trừng Khả Hy, hắn cũng đâu muốn vào đây. Chỉ tại cái đám nữ sinh háo sắc đó làm phiền nên mới... Aizz, đẹp trai cũng là cái tội mà!!!
Khả Hy giật tay hắn ra khỏi miệng mình, trừng lại hắn.
- Giữa thanh thiên bạch nhật 1 nam nhân đi vào WC nữ không gọi là lưu manh biến thái thì phải gọi là gì???
Lâm Khải ngạc nhiên nhìn cô. Lâu nay nữ nhân thấy hắn đều một mặt si mê, ngưỡng mộ, quả thật chưa ai nhìn hắn bằng ánh mắt khinh thường này. Ồ, thì ra đây là chiêu lạt mềm buộc chặt mới, thú vị lắm! Nhưng, bây giờ hắn không có hứng thú. ( và rồi anh sẽ hối hận)
- Tôi nói cho cô biết, đừng dùng chiêu lạt mềm buộc chặt này với tôi, không có tác dụng đâu. Tôi khuyên cô: TRÁNH XA TÔI RA!!! Nói xong hắn quay người bỏ đi. Khả Hy đứng trơ giữa phòng vệ sinh nửa ngày mới bật ra được một câu:
- Lưu manh bây giờ...đều khoa trương như vậy sao???