Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên đi đến, người phục vụ mang theo kinh ngạc cùng thần sắc cổ quái mang hai người vào phòng.
“Vị tiên sinh , tiểu thư này, các ngài muốn dạng phục vụ như thế nào ?”
“Phong.” Mạnh Phi Vũ lạnh lùng phun ra một chữ.
“A, ngài tìm Phong? Ngài có hẹn trước không? Phong không gặp khách lạ đâu.” Bồi bàn có chút kinh ngạc, Phong Hoa Tuyết Nguyệt là bốn người đứng đầu bảng, trong thế giới ngầm có địa vị không nhỏ, hơn nữa, tiếp khách đều là tự nguyện, khách nhân không có hẹn trước thì không thể gặp bọn họ. Hơn nữa, khách nhân của Ly Mộng, biết bọn họ tồn tại cũng rất ít, chỉ có nữ nhân có thân phận và địa vị, tiền tài quyền thế mới có thể biết bọn họ tồn tại.
Hắn không nghĩ tới nữ tử một thân hơi thở lạnh như băng trước mắt này cũng biết đến họ.
“Đưa cái này cho hắn.” Mạnh Phi Vũ lấy ra một cái card.
Bồi bàn tiếp nhận, nhìn thoáng qua liền kinh ngạc lên tiếng.
“A!”
Dĩ nhiên là Long card, L card a, hắn ở chỗ này công tác 1 năm , chưa từng gặp qua Long card, mặc dù nghe người khác nói một nữ nhân rất lạnh từng đưa ra Long card, nhưng hắn lại không nghĩ rằng mình lại ở chỗ này nhìn thấy, như vậy, nữ nhân này nên là nữ nhân thần bí lạnh như băng mà đồng sự nói …kia …
Bồi bàn nhìn Mạnh Phi Vũ có chút sững sờ.
Ánh mắt Mạnh Phi Vũ lạnh như băng nhìn trôi qua… Bồi bàn giật mình một cái .
“Dạ, dạ, dạ, tôi liền là kêu Phong cho ngài, thỉnh ngài chờ.” Vừa nói xong, liền trả lại tấm card rồi chạy đi.
Tại Ly Mộng, người có Long card được hưởng tất cả đãi ngộ, đây là thứ mà ai cũng biết, mà Long card chỉ có 12 cái, cho dù những người khác yêu cầu như thế nào , cũng không có tỷ lệ phát sinh cao thêm một cái nào, mà trong đó bao gồm các nhân vật nổi tiếng của chính giới, trùm thương giới ,.v..v…
Cho nên, không người nào dám làm phật ý người có Long card.
…
Chỉ chốc lát, cửa liền lại bị đẩy ra, một nam nhân mặc một bộ quần ảo mỏng đi đến.
“Xin chào, là ngài chọn ta sao?” Nam nhân khách khí có lễ hỏi, khi thấy Mạnh Phi Vũ , hai mắt sáng rực lên , nhưng khi thấy Tử Uyên còn có chút nghi hoặc ?
Một nam một nữ này là muốn làm gì đây?
Không phải muốn chơi 3P đi? ) (Sunny: sặc, em này ngây thơ hay là giả ngốc thế ~~ MPV tỷ làm sao lại làm trò đó đc a ~ tỷ ấy ghen kinh hồn nhá =)) )
“Lại đây.”
Phong theo lời đi tới, mặc dù hắn có địa vị không nhỏ, có thể có lựa chọn tiếp khách, nhưng là chỉ cần trở thành khách của hắn, như vậy chính là thượng đế của hắn , muốn đánh , muốn rút roi, muốn dùng sáp, chỉ cần không uy hiếp đến sinh mệnh và an toàn của hắn, hắn cũng có thể chịu được!
Phong ngồi ở bên phải Mạnh Phi Vũ , bên trái là Tử Uyên vẻ mặt phức tạp .
Hôm nay, Phi Vũ dẫn hắn ra ngoài, hắn mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng là cũng là vui mừng, chỉ là thật không ngờ, Phi Vũ dĩ nhiên sẽ dẫn hắn đến nơi này !
Tại trường học, hắn đã nghe qua địa phương như vậy , nơi này tương đương với kỹ viện của thế giới hắn , chỉ là, nơi này không giống như vậy , nam nữ đều có.
Mà người tên Phong hẳn chính là ngưu lang, hoặc là nên gọi là nam kỹ đi…
Phi Vũ… Chẳng lẽ đã chán ghét mình làm bạn sao? Cho nên, mới tới nơi này, tìm nam nhân này? …
Nhưng là, bất kể tâm tư Tử Uyên có phức tạp nhiều ra sao , hắn cũng chỉ làể tlẳng lặng ngồi ở nơi này, không có gì vẻ gì biểu hiện bất mãn hoặc là bị thương ra ngoài.
…
“Tiểu thư, ta có tài cán vì ngài làm những thứ phục vụ gì đây?” Phong cũng không biết hai người kia nghĩ như thế nào, cho nên vẫn thành thật hỏi, miễn cho chính mình đắc tội với người không thể đắc tội .
Giữ Long card trong người, coi như là mười người như hắn, cũng đắc tội không nổi.
Mạnh Phi Vũ vốn là muốn tìm một nam nhân kích thích Tử Uyên một phen , dù sao, nàng cũng là nhất thời cao hứng, lại không nghĩ rằng khi thấy nam nhân không tệ này thì, lại hoàn toàn đã không còn hứng thú gì nữa rồi.
Phong Hoa Tuyết Nguyệt – tên của bốn người này nàng đã từng nghe qua, Ly Mộng đại bộ đều phận thu vào những người có tố chất giống như bốn người này, Mạnh Phi Vũ sẽ không thể nào không biết công cụ kiếm tiền của mình được.
Nhưng là, lúc này, Mạnh Phi Vũ nhìn nam nhân được đông đảo nữ nhân không tiếc bỏ ra một trăm vạn để giành giựt, lại không có chút cảm giác nào.
Mạnh Phi Vũ nhìn về phía Tử Uyên…
Nàng tựa hồ thấy được Tử Uyên ẩn nhẫn kiên cường, tựa hồ thấy được đáy lòng hắn bị thương…
“Anh đi ra ngoài.” Mạnh Phi Vũ nói với Tử Uyên, Tử Uyên sửng sốt, thuận theo gật đầu, đi ra ngoài, đem không gian ám muội để lại cho hai người.
Đi ra ngoài cửa , Tử Uyên đứng ở cạnh cửa, cũng không có đi xa.
Phi Vũ chỉ là mời hắn đi ra ngoài, không có mời hắn rời đi, cho nên, hắn cũng chỉ là đứng ở nơi đó, lẳng lặng để lộ ra hơi thở đau thương …
Mời hắn rời đi, như vậy , Phi Vũ gặp mặt nam nhân kia làm cái gì đây?
Ha ha, tự giễu cười một cái ở trong lòng , hắn như thế nào sẽ hỏi cái này dạng vấn đề ngốc ngếch này chứ, một nam một nữ, ở nơi như thế này, hơn nữa lại bảo hắn ra ngoài, như vậy còn có thể làm cái gì đây? …
“Phi Vũ… Phi Vũ… Ta khiến nàng phiền chán nhanh như vậy sao? Như vậy, nàng còn có thể muốn ta không? Tối nay, nàng dẫn ta tới nơi này, làm chuyện như vậy là vì sao? Là muốn khiến ta chủ động rời đi sao? Chẳng lẽ… Nàng thật sự không muốn ta sao?” Tử Uyên ở ngoài cửa thì thào tự nói, suy đoán lung tung, càng nghĩ càng kinh khủng…
Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên đi đến, người phục vụ mang theo kinh ngạc cùng thần sắc cổ quái mang hai người vào phòng.
“Vị tiên sinh , tiểu thư này, các ngài muốn dạng phục vụ như thế nào ?”
“Phong.” Mạnh Phi Vũ lạnh lùng phun ra một chữ.
“A, ngài tìm Phong? Ngài có hẹn trước không? Phong không gặp khách lạ đâu.” Bồi bàn có chút kinh ngạc, Phong Hoa Tuyết Nguyệt là bốn người đứng đầu bảng, trong thế giới ngầm có địa vị không nhỏ, hơn nữa, tiếp khách đều là tự nguyện, khách nhân không có hẹn trước thì không thể gặp bọn họ. Hơn nữa, khách nhân của Ly Mộng, biết bọn họ tồn tại cũng rất ít, chỉ có nữ nhân có thân phận và địa vị, tiền tài quyền thế mới có thể biết bọn họ tồn tại.
Hắn không nghĩ tới nữ tử một thân hơi thở lạnh như băng trước mắt này cũng biết đến họ.
“Đưa cái này cho hắn.” Mạnh Phi Vũ lấy ra một cái card.
Bồi bàn tiếp nhận, nhìn thoáng qua liền kinh ngạc lên tiếng.
“A!”
Dĩ nhiên là Long card, L card a, hắn ở chỗ này công tác năm , chưa từng gặp qua Long card, mặc dù nghe người khác nói một nữ nhân rất lạnh từng đưa ra Long card, nhưng hắn lại không nghĩ rằng mình lại ở chỗ này nhìn thấy, như vậy, nữ nhân này nên là nữ nhân thần bí lạnh như băng mà đồng sự nói …kia …
Bồi bàn nhìn Mạnh Phi Vũ có chút sững sờ.
Ánh mắt Mạnh Phi Vũ lạnh như băng nhìn trôi qua… Bồi bàn giật mình một cái .
“Dạ, dạ, dạ, tôi liền là kêu Phong cho ngài, thỉnh ngài chờ.” Vừa nói xong, liền trả lại tấm card rồi chạy đi.
Tại Ly Mộng, người có Long card được hưởng tất cả đãi ngộ, đây là thứ mà ai cũng biết, mà Long card chỉ có cái, cho dù những người khác yêu cầu như thế nào , cũng không có tỷ lệ phát sinh cao thêm một cái nào, mà trong đó bao gồm các nhân vật nổi tiếng của chính giới, trùm thương giới ,.v..v…
Cho nên, không người nào dám làm phật ý người có Long card.
…
Chỉ chốc lát, cửa liền lại bị đẩy ra, một nam nhân mặc một bộ quần ảo mỏng đi đến.
“Xin chào, là ngài chọn ta sao?” Nam nhân khách khí có lễ hỏi, khi thấy Mạnh Phi Vũ , hai mắt sáng rực lên , nhưng khi thấy Tử Uyên còn có chút nghi hoặc ?
Một nam một nữ này là muốn làm gì đây?
Không phải muốn chơi P đi? ) (Sunny: sặc, em này ngây thơ hay là giả ngốc thế ~~ MPV tỷ làm sao lại làm trò đó đc a ~ tỷ ấy ghen kinh hồn nhá =)) )
“Lại đây.”
Phong theo lời đi tới, mặc dù hắn có địa vị không nhỏ, có thể có lựa chọn tiếp khách, nhưng là chỉ cần trở thành khách của hắn, như vậy chính là thượng đế của hắn , muốn đánh , muốn rút roi, muốn dùng sáp, chỉ cần không uy hiếp đến sinh mệnh và an toàn của hắn, hắn cũng có thể chịu được!bg-ssp-{height:px}
Phong ngồi ở bên phải Mạnh Phi Vũ , bên trái là Tử Uyên vẻ mặt phức tạp .
Hôm nay, Phi Vũ dẫn hắn ra ngoài, hắn mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng là cũng là vui mừng, chỉ là thật không ngờ, Phi Vũ dĩ nhiên sẽ dẫn hắn đến nơi này !
Tại trường học, hắn đã nghe qua địa phương như vậy , nơi này tương đương với kỹ viện của thế giới hắn , chỉ là, nơi này không giống như vậy , nam nữ đều có.
Mà người tên Phong hẳn chính là ngưu lang, hoặc là nên gọi là nam kỹ đi…
Phi Vũ… Chẳng lẽ đã chán ghét mình làm bạn sao? Cho nên, mới tới nơi này, tìm nam nhân này? …
Nhưng là, bất kể tâm tư Tử Uyên có phức tạp nhiều ra sao , hắn cũng chỉ làể tlẳng lặng ngồi ở nơi này, không có gì vẻ gì biểu hiện bất mãn hoặc là bị thương ra ngoài.
…
“Tiểu thư, ta có tài cán vì ngài làm những thứ phục vụ gì đây?” Phong cũng không biết hai người kia nghĩ như thế nào, cho nên vẫn thành thật hỏi, miễn cho chính mình đắc tội với người không thể đắc tội .
Giữ Long card trong người, coi như là mười người như hắn, cũng đắc tội không nổi.
Mạnh Phi Vũ vốn là muốn tìm một nam nhân kích thích Tử Uyên một phen , dù sao, nàng cũng là nhất thời cao hứng, lại không nghĩ rằng khi thấy nam nhân không tệ này thì, lại hoàn toàn đã không còn hứng thú gì nữa rồi.
Phong Hoa Tuyết Nguyệt – tên của bốn người này nàng đã từng nghe qua, Ly Mộng đại bộ đều phận thu vào những người có tố chất giống như bốn người này, Mạnh Phi Vũ sẽ không thể nào không biết công cụ kiếm tiền của mình được.
Nhưng là, lúc này, Mạnh Phi Vũ nhìn nam nhân được đông đảo nữ nhân không tiếc bỏ ra một trăm vạn để giành giựt, lại không có chút cảm giác nào.
Mạnh Phi Vũ nhìn về phía Tử Uyên…
Nàng tựa hồ thấy được Tử Uyên ẩn nhẫn kiên cường, tựa hồ thấy được đáy lòng hắn bị thương…
“Anh đi ra ngoài.” Mạnh Phi Vũ nói với Tử Uyên, Tử Uyên sửng sốt, thuận theo gật đầu, đi ra ngoài, đem không gian ám muội để lại cho hai người.
Đi ra ngoài cửa , Tử Uyên đứng ở cạnh cửa, cũng không có đi xa.
Phi Vũ chỉ là mời hắn đi ra ngoài, không có mời hắn rời đi, cho nên, hắn cũng chỉ là đứng ở nơi đó, lẳng lặng để lộ ra hơi thở đau thương …
Mời hắn rời đi, như vậy , Phi Vũ gặp mặt nam nhân kia làm cái gì đây?
Ha ha, tự giễu cười một cái ở trong lòng , hắn như thế nào sẽ hỏi cái này dạng vấn đề ngốc ngếch này chứ, một nam một nữ, ở nơi như thế này, hơn nữa lại bảo hắn ra ngoài, như vậy còn có thể làm cái gì đây? …
“Phi Vũ… Phi Vũ… Ta khiến nàng phiền chán nhanh như vậy sao? Như vậy, nàng còn có thể muốn ta không? Tối nay, nàng dẫn ta tới nơi này, làm chuyện như vậy là vì sao? Là muốn khiến ta chủ động rời đi sao? Chẳng lẽ… Nàng thật sự không muốn ta sao?” Tử Uyên ở ngoài cửa thì thào tự nói, suy đoán lung tung, càng nghĩ càng kinh khủng…