Người đàn ông đó sao đến đúng lúc vậy,Anh chỉ biết cười nhạo mình trong lòng và cùng Cô đi xuống nhà.
Người đàn ông đó ngồi vào ghế,Cô ngồi gần bên Anh
-Cô ăn cái này đi: Người đàn ông đưa cho Cô một bát cháo thơm phức mà hắn thức từ sáng nấu cho Cô
Cô nhìn qua bát cháo rồi nhìn Người đàn ông
-Tôi không muốn ăn cháo,tôi muốn ăn cơm: Cô khó chịu nói đẩy bát cháo về phía người đàn ông
-Cô đang bị thương: người đàn ông gắt lên nói
Anh ở bên ngoài,chẳng hiểu tại sao người đàn ông này lại lo lắng cho Cô đến vậy
-em không muốn ăn cháo,vậy em ăn cơm đi: Anh đưa bát cơm về phía Cô nói
người đàn ông trên trán xuất hiện vài vết đen khó chịu,người đàn ông đẩy bát cơm ra đưa bát chao đến cạnh Cô
-ăn cháo đi:
Anh khó chịu đẩy bát cháo ra,đưa bát cơm vào
-Em ăn đi:
cuộc đấu chẳng ra gì giữa hai người đàn ông lạnh lùng,Cô chẳng biết phải làm gì
-Tôi ăn cả hai được chưa: Cô bực mình nói
Đưa cả hai bát trước mặt mình bắt đầu ăn
Cả hai người đó chỉ trơ mắt ra nhìn
sau khi ăn xong hai bát này,Cô mệt mỏi à không phải nói Cô quá no không thể đi được nữa chỉ nhìn hai người trước mặt giận giữ,A cái bụng Cô sao khó chịu vậy
người đàn ông đó nhìn Cô chẳng nói gì,Anh im lặng.
----------
-bà chủ đã tìm thấy dấu vết của đại thiếu gia: một người mặc áo đen đứng dậy nói
-Thiên Lâm và Thiên Vũ canh chừng hai người đó cho cẩn thẩn,còn các người đi bắt bọn họ về cho ta: Mã phu nhân ra lệnh đầy quyền uy nói
-Vâng: Cả đám người đồng thanh nói
Mã phu nhân sau đó là một khuôn mặt mưu mô xảo quyệt,
Thiên Lâm,và Thiên Vũ bị nhốt tại một căn phòng lớn mấy vệ sĩ canh chừng muốn thoat cũng khó
trong lòng hai người như lửa đốt lo cho Cô còn với Anh,hai người chẳng còn chút tâm tư mà suy nghĩ đến chỉ mong cho Cô chạy thoát còn Anh không chết là được
-đồ đàn bà chó chết,mở cửa ra: Thiên Vũ khó chịu đạp vào cánh cửa gỗ vững chắc tạo ra một tiếng động lớn,nhưng đều im lặng
-Anh bình tĩnh đi: Thiên Lâm giọng trầm nói
Thiên Vũ hừ một tiếng lại giữa người vào góc tường đau đớn suy nghĩ
------
-Tít tít: Chiếc đồng hồ trên tay người đàn ông bỗng nhiên kêu lên mấy tiếng'
Người đàn ông đó kéo chiếc mũ thấp xuống nhìn hai người,lên phòng lấy hai khẩu súng ra một là đưa cho và một cái đưa cho Cô
-giữ lấy khi nào cần dùng đến thì dùng: Người đàn ông đó nói lấy ra trong túi khẩu súng khác lắp đạn vào
Cô cầm khẩu súng tay run run
-Tôi không biết dùng: Cô xấu hổ nói
Anh định ra dạy Cô thì người đàn ông đó đã ra trước, cầm đôi tay nhỏ bé trắng nộm của Cô dẫn Cô vào phòng mình dạy Cô cách bắn súng
Anh đi theo hai người,phòng của người đàn ông đó u ám rất ít đồ dùng, người đàn ông đó đẩy chiếc tủ ghỗ ra có một cánh cửa mới
cả 3 người đi vào,bên trong là một nơi rất rộng, bên kia tường là những tấm bia để bắn
Cô chớp đôi mắt xinh đẹp của mình,nhìn nơi này hào hứng
-oa: Cô đúng là trẻ con
Người đàn ông đó đứng vào vị trí,Cô đứng trước người đàn ông,Người đàn ông khẽ điều chỉ ngón tay cho Cô,trên người Cô thật thơm nha
Anh đứng bên ngoài khuôn mặt u ám chỉ muốn bắn cho người đàn ông một phát súng.
Cô lại rất hứng thú với việc này, người đàn ông nhấc nhẹ nhàng cánh tay Cô lên sợ vết thương Cô đau
nhìn cảnh này thật mập mờ
Anh khuôn mặt càng ngày càng khó coi
Người đàn ông liếc qua nhìn Anh rồi lại chăm chú dạy Cô
-được chưa: Cô quay lại nhìn Người đàn ông đó hỏi,hai đôi mắt chạm vào nhau, Cô nhìn người đàn ông đó rất quen,như gặp ở đâu rồi.
Người đàn ông đó ngồi vào ghế,Cô ngồi gần bên Anh
-Cô ăn cái này đi: Người đàn ông đưa cho Cô một bát cháo thơm phức mà hắn thức từ sáng nấu cho Cô
Cô nhìn qua bát cháo rồi nhìn Người đàn ông
-Tôi không muốn ăn cháo,tôi muốn ăn cơm: Cô khó chịu nói đẩy bát cháo về phía người đàn ông
-Cô đang bị thương: người đàn ông gắt lên nói
Anh ở bên ngoài,chẳng hiểu tại sao người đàn ông này lại lo lắng cho Cô đến vậy
-em không muốn ăn cháo,vậy em ăn cơm đi: Anh đưa bát cơm về phía Cô nói
người đàn ông trên trán xuất hiện vài vết đen khó chịu,người đàn ông đẩy bát cơm ra đưa bát chao đến cạnh Cô
-ăn cháo đi:
Anh khó chịu đẩy bát cháo ra,đưa bát cơm vào
-Em ăn đi:
cuộc đấu chẳng ra gì giữa hai người đàn ông lạnh lùng,Cô chẳng biết phải làm gì
-Tôi ăn cả hai được chưa: Cô bực mình nói
Đưa cả hai bát trước mặt mình bắt đầu ăn
Cả hai người đó chỉ trơ mắt ra nhìn
sau khi ăn xong hai bát này,Cô mệt mỏi à không phải nói Cô quá no không thể đi được nữa chỉ nhìn hai người trước mặt giận giữ,A cái bụng Cô sao khó chịu vậy
người đàn ông đó nhìn Cô chẳng nói gì,Anh im lặng.
----------
-bà chủ đã tìm thấy dấu vết của đại thiếu gia: một người mặc áo đen đứng dậy nói
-Thiên Lâm và Thiên Vũ canh chừng hai người đó cho cẩn thẩn,còn các người đi bắt bọn họ về cho ta: Mã phu nhân ra lệnh đầy quyền uy nói
-Vâng: Cả đám người đồng thanh nói
Mã phu nhân sau đó là một khuôn mặt mưu mô xảo quyệt,
Thiên Lâm,và Thiên Vũ bị nhốt tại một căn phòng lớn mấy vệ sĩ canh chừng muốn thoat cũng khó
trong lòng hai người như lửa đốt lo cho Cô còn với Anh,hai người chẳng còn chút tâm tư mà suy nghĩ đến chỉ mong cho Cô chạy thoát còn Anh không chết là được
-đồ đàn bà chó chết,mở cửa ra: Thiên Vũ khó chịu đạp vào cánh cửa gỗ vững chắc tạo ra một tiếng động lớn,nhưng đều im lặng
-Anh bình tĩnh đi: Thiên Lâm giọng trầm nói
Thiên Vũ hừ một tiếng lại giữa người vào góc tường đau đớn suy nghĩ
------
-Tít tít: Chiếc đồng hồ trên tay người đàn ông bỗng nhiên kêu lên mấy tiếng'
Người đàn ông đó kéo chiếc mũ thấp xuống nhìn hai người,lên phòng lấy hai khẩu súng ra một là đưa cho và một cái đưa cho Cô
-giữ lấy khi nào cần dùng đến thì dùng: Người đàn ông đó nói lấy ra trong túi khẩu súng khác lắp đạn vào
Cô cầm khẩu súng tay run run
-Tôi không biết dùng: Cô xấu hổ nói
Anh định ra dạy Cô thì người đàn ông đó đã ra trước, cầm đôi tay nhỏ bé trắng nộm của Cô dẫn Cô vào phòng mình dạy Cô cách bắn súng
Anh đi theo hai người,phòng của người đàn ông đó u ám rất ít đồ dùng, người đàn ông đó đẩy chiếc tủ ghỗ ra có một cánh cửa mới
cả 3 người đi vào,bên trong là một nơi rất rộng, bên kia tường là những tấm bia để bắn
Cô chớp đôi mắt xinh đẹp của mình,nhìn nơi này hào hứng
-oa: Cô đúng là trẻ con
Người đàn ông đó đứng vào vị trí,Cô đứng trước người đàn ông,Người đàn ông khẽ điều chỉ ngón tay cho Cô,trên người Cô thật thơm nha
Anh đứng bên ngoài khuôn mặt u ám chỉ muốn bắn cho người đàn ông một phát súng.
Cô lại rất hứng thú với việc này, người đàn ông nhấc nhẹ nhàng cánh tay Cô lên sợ vết thương Cô đau
nhìn cảnh này thật mập mờ
Anh khuôn mặt càng ngày càng khó coi
Người đàn ông liếc qua nhìn Anh rồi lại chăm chú dạy Cô
-được chưa: Cô quay lại nhìn Người đàn ông đó hỏi,hai đôi mắt chạm vào nhau, Cô nhìn người đàn ông đó rất quen,như gặp ở đâu rồi.