Bảo Ngọc bị hai tên bặm trợn giữ lại.. bọn chúng cất giọng:
-con nhãi ranh..mày tính chạy à"!
không biết phải làm sao để trốn thoát cô vội ngẩng đầu cười nói:
-Hai vị đại ca..tha cho tôi đi..tôi không có bỏ chạy mà!!
Bọn chúng nhìn cô với ánh mắt tà dâm lên tiếng:
-em gái xinh đẹp vậy chi bằng phục vụ bọn anh rồi sẽ tha cho em đi.
Cô liếc nhìn hai tên đê hèn mà khinh bỉ trong lòng nghĩ:
-Muốn dở trò với tôi ư..đừng có hòng..!!
Bỗng một ý tưởng loé lên trong đầu cô nở nụ cười ma quái nói:
-..A..có người đến kìa..cứu tôi với!!..
Hai tên nghe cô nói liền ngẩng đầu nhìn ra phía xa nhưng chẳng có gì ngoài cây cỏ lẩn trong bóng tối dày đặc..!!
Cô cười.."hắc..hắc"Thời cơ đã đến vội đứng dậy chạy thât nhanh vào trong nhà kho...
Bọn kia thấy cô chạy mới biết mình bị lừa thì giận dữ rượt theo sau quát lớn:
-"Con khốn..mày dám lừa tụi tao.."!!
Bảo Ngọc không thèm nghe những tiếng mắng chửi ở đằng sau mà chỉ biết cắm đầu chạy cho đến khi đụng phải một bức tường rắn chắc..
Bị mất thăng bằng cô nghĩ mình sẽ té xuống đất thì một bàn tay to lớn kéo cô vào lòng..
cảm thấy mùi hương thơm nam tính quen thuộc liền ngẩng đầu lên..
Bắt gặp ánh mắt đầy hoài nghi mang tia tức giận của anh..
Cô lùi lại phía sau trưng bộ mặt đáng thương môi mím lại,mắt rưng rưng cất giọng hối lỗi:
-Hàn Phong anh đừng giận nha!"Tôi chỉ tò mò đi theo xem anh có làm chuyện xấu gì không..Tôi xin lỗi..
Cô vừa dứt lời thì hai tên bặm trợn lúc nãy đi vô chúng cúi chào lão cáo già rồi mặt đầy hung dữ nói:
-Lão đại!!con nhãi ranh kia bị bọn em bắt được đã lừa tụi em rồi chạy trốn..anh xử nó đi..
Ông ta nghe xong thì tức giận quát:
-Đồ ngu..một con nhóc mà cũng để nó thoát..lũ vô dụng.."!
Hàn Phong nhếch mép cười chế nhạo nói:
-Một lũ vô dụng ngu ngốc cũng nhờ lão đại như ông đào tạo ra đó..ngài Nghị sĩ..!
Nét mặt ông ta từ từ biến đổi dần sang trắng bệt miệng lắp bắp nói:
-Mày sao biết đươc tao là Nghị sĩ!..Mày là ai??
Tao đã điều tra về mày chỉ là một thằng vận chuyển lô hàng có chút thế lực thôi..không thể??nào sai được..
Nở nụ cười tà ác tàn nhẫn, lạnh lùng lên tiếng:
-Muốn biết tôi là ai??xuống địa ngục mà tìm.."
Trong khi Hàn Phong nói vệ sĩ bên anh đã khống chế người của lão..
Thất bại, ông ta ngồi sụp xuống đất gương mặt dường như già thêm mấy tuổi..
Nhưng đôi mắt vẫn đen tối chứa đầy ý hận thù và loé lên tia hiểm độc cười điên cuồng nhìn anh nói:
-Dù tao có chết cũng kéo mày chết theo.."!
Nói rồi ông ta rút từ trong áo ra một khẩu súng chỉa về phía Hàn Phong..
Một viên đạn được chui ra từ khẩu súng nhằm thẳng hướng anh bay tới..
Trong lúc nguy cấp một sức mạnh nào đó khiến Bảo Ngọc nhào tới ôm anh tránh đằng trước mặt mỉm cười nhìn anh"!..
-...Đoàng.."!!
......-Đoàng.."!
Một viên đạn được bắn từ súng của Hàn Phong trúng ngay mi tâm làm lão ta chết ngay tại chỗ..
-Viên đạn còn lại thì...
-con nhãi ranh..mày tính chạy à"!
không biết phải làm sao để trốn thoát cô vội ngẩng đầu cười nói:
-Hai vị đại ca..tha cho tôi đi..tôi không có bỏ chạy mà!!
Bọn chúng nhìn cô với ánh mắt tà dâm lên tiếng:
-em gái xinh đẹp vậy chi bằng phục vụ bọn anh rồi sẽ tha cho em đi.
Cô liếc nhìn hai tên đê hèn mà khinh bỉ trong lòng nghĩ:
-Muốn dở trò với tôi ư..đừng có hòng..!!
Bỗng một ý tưởng loé lên trong đầu cô nở nụ cười ma quái nói:
-..A..có người đến kìa..cứu tôi với!!..
Hai tên nghe cô nói liền ngẩng đầu nhìn ra phía xa nhưng chẳng có gì ngoài cây cỏ lẩn trong bóng tối dày đặc..!!
Cô cười.."hắc..hắc"Thời cơ đã đến vội đứng dậy chạy thât nhanh vào trong nhà kho...
Bọn kia thấy cô chạy mới biết mình bị lừa thì giận dữ rượt theo sau quát lớn:
-"Con khốn..mày dám lừa tụi tao.."!!
Bảo Ngọc không thèm nghe những tiếng mắng chửi ở đằng sau mà chỉ biết cắm đầu chạy cho đến khi đụng phải một bức tường rắn chắc..
Bị mất thăng bằng cô nghĩ mình sẽ té xuống đất thì một bàn tay to lớn kéo cô vào lòng..
cảm thấy mùi hương thơm nam tính quen thuộc liền ngẩng đầu lên..
Bắt gặp ánh mắt đầy hoài nghi mang tia tức giận của anh..
Cô lùi lại phía sau trưng bộ mặt đáng thương môi mím lại,mắt rưng rưng cất giọng hối lỗi:
-Hàn Phong anh đừng giận nha!"Tôi chỉ tò mò đi theo xem anh có làm chuyện xấu gì không..Tôi xin lỗi..
Cô vừa dứt lời thì hai tên bặm trợn lúc nãy đi vô chúng cúi chào lão cáo già rồi mặt đầy hung dữ nói:
-Lão đại!!con nhãi ranh kia bị bọn em bắt được đã lừa tụi em rồi chạy trốn..anh xử nó đi..
Ông ta nghe xong thì tức giận quát:
-Đồ ngu..một con nhóc mà cũng để nó thoát..lũ vô dụng.."!
Hàn Phong nhếch mép cười chế nhạo nói:
-Một lũ vô dụng ngu ngốc cũng nhờ lão đại như ông đào tạo ra đó..ngài Nghị sĩ..!
Nét mặt ông ta từ từ biến đổi dần sang trắng bệt miệng lắp bắp nói:
-Mày sao biết đươc tao là Nghị sĩ!..Mày là ai??
Tao đã điều tra về mày chỉ là một thằng vận chuyển lô hàng có chút thế lực thôi..không thể??nào sai được..
Nở nụ cười tà ác tàn nhẫn, lạnh lùng lên tiếng:
-Muốn biết tôi là ai??xuống địa ngục mà tìm.."
Trong khi Hàn Phong nói vệ sĩ bên anh đã khống chế người của lão..
Thất bại, ông ta ngồi sụp xuống đất gương mặt dường như già thêm mấy tuổi..
Nhưng đôi mắt vẫn đen tối chứa đầy ý hận thù và loé lên tia hiểm độc cười điên cuồng nhìn anh nói:
-Dù tao có chết cũng kéo mày chết theo.."!
Nói rồi ông ta rút từ trong áo ra một khẩu súng chỉa về phía Hàn Phong..
Một viên đạn được chui ra từ khẩu súng nhằm thẳng hướng anh bay tới..
Trong lúc nguy cấp một sức mạnh nào đó khiến Bảo Ngọc nhào tới ôm anh tránh đằng trước mặt mỉm cười nhìn anh"!..
-...Đoàng.."!!
......-Đoàng.."!
Một viên đạn được bắn từ súng của Hàn Phong trúng ngay mi tâm làm lão ta chết ngay tại chỗ..
-Viên đạn còn lại thì...