Nó vẫn bước, từng bước đi dứt khoát, hàn khí toả ra bức người, ko một chút để ý đến dáng vẻ run rẩy của người làm. Đến phòng khách, khẽ ngả người trên chiếc sô pha nạm thạch anh tím, hơi nghiếng đầu lăng nghe những gì vị quản gia già đang chuẩn bị nói:
- Thưa tiểu thư, lão phu nhân muốn tiểu thư đi học lại, như những hs cùng tuổi, tại...ngôi trường đó.
Sắc mặt nó chợt đen đi, hàn khí ngày một toả ra nhiều hơn,giọng nói lãnh khốc tựa núi băng nghìn năm:
- Ngôi trường đó?
Lão quản gia run rẩy:
- Chính nó. trường Diệu thần
Đôi môi tuyệt mỹ nhếch lên nụ cười nửa miệng mê hồn, nét mặt tĩnh lặng tựa mặt hồ ko gợn sóng:
- Chuẩn bị đi, để lộ dù chỉ nửa chữ về thân phận của tôi, ông tự biết hậu quả.
Nó nói rồi quay lưng bước lên lầu.