Từ Trạch Á ngồi trên sô pha thượng đẳng chờ Mộ Dung Lăng Phong, nhìn thấy anh đi vào liền đứng lên hỏi “Baba, chú kia đi rồi sao?
Mộ Dung Lăng Phong kéo kéo cà-vạt trên cổ, đem tay trang để một bên rồi ngồi xuống bên cạnh Từ Trạch Á, nhìn Từ Trạch Á nói “Tiểu Á, lần sau không nên đi cùng người lạ
“Dạ, baba, chính là cái chú kia nói con giống bằng hữu của chú ấy, hơn nữa người bằng hữu kia cũng đã qua đời, cho nên Tiểu Á thấy rất đáng thương” Cậu cảm giác được ánh mắt chú vừa rồi nhìn cậu rất bi thương, làm cho người ta không đành lòng cự tuyệt.
“Tiểu Á, hắn nói như vậy cũng không nhất định không phải là người xấu” Mộ Dung Lăng Phong tận tình khuyên bảo nói mục đích này chính là muốn để cho Từ Trạch Á tin tưởng là vẫn là có người xấu, hơn nữa anh càng không hy vọng Từ Trạch Á sẽ gặp lại Lạc Tuấn Tiệp.
“Nga, Tiểu Á đã biết, chính là chú kia nhìn cũng không giống người xấu” Tuy rằng vừa mới nhận thức, nhưng chú kia thực ôn nhu giống như baba vậy đó cho nên cậu cho rằng nhất định không phải người xấu, bời vì người xấu đều là hung thần ác sát hơn nữa cũng rất xấu.
“Baba chưa nói chú kia là người xấu, nhưng người này cũng không nhất định là người tốt, dù sao người tốt người xấu cũng không có viết ở trên mặt” Tuy rằng anh nói như vậy, nhưng là ở trong lòng anh, Lạc Tuấn Tiệp tuy rằng không phải người xấu nhưng cũng là đối thủ một mất một còn, thời còn đi học, anh cùng An Bình và Lạc Tuấn Tiệp vốn là bạn tốt, nhưng là hai người đồng thời cùng thích An Bình, mà hiện tại anh sẽ không để Lạc Tuấn Tiệp cướp mất Tiểu Á, bởi vì Tiểu Á là của anh.
“Baba không thích chú kia sao?” Từ Trạch Á ngửa đầu hỏi Mộ Dung Lăng Phong
“Tiểu Á rất thích chú kia sao?” Mộ Dung Lăng Phong hỏi ngược lại
“Cũng không hẳn là thích, chính là cảm thấy chú kia rất thân thiết” Từ Trạch Á ăn ngay nói thật có lẽ từ nhỏ đến lớn không có người nào đối xử thân thiết với cậu, cho nên hiện tại gặp được người đối với cậu thân thiết cậu liền cảm giác đặc biệt tốt.
Thân thiết? Đây chẳng qua là thủ đoạn tiếp cận của Lạc Tuấn Tiệp, anh biết nhưng là Tiểu Á không biết, nhưng anh cũng không thể làm trò nói xấu Lạc Tuấn Tiệp trước mặt Tiểu Á được, xem ra anh chỉ có thể nghĩ biện pháp khác. “Tiểu Á, không có chuyện gì thì người ta sẽ không hiến ân tình, cho nên Tiểu Á không thể cảm thấy thân thiết là có thể liền tin tưởng được
“Dạ, con đã biết, baba” Dù sao baba cũng là người từng trải, cậu tin tưởng lời baba nói, baba khẳng định cũng là vì muốn tốt cho cậu.
“Chúng ta đi ăn cơm đi? Tiểu Á nhất định đói bụng” Mộ Dung Lăng Phong kéo Từ Trạch Á đứng lên.
“Từ từ đã baba” Tiểu Á buông cánh tay giữ chặt cậu của Mộ Dung Lăng Phong rồi sau đó mở cặp sách lấy ra một hộp quà được bọc gói rất tinh xảo, ngượng ngùng đưa cho Mộ Dung Lăng Phong, “Baba, này là quà Tiểu Á tặng baba
Tiểu Á tặng quà cho anh? Mộ Dung Lăng Phong cao hứng nhận lấy cẩn thận mở bọc gói bên ngoài, thì ra một chiếc kẹp cà-vạt xinh xắn.
“Tiểu Á nhìn thấy rất đẹp, cảm thấy nhất định sẽ rất hợp với baba, cho nên liền mua để tặng baba, không biết baba có thích hay không?” Từ Trạch Á càng nói càng cúi thấp đầu, đây là lần đầu tiên cậu tặng quà mà lại có cảm giác thẹn thùng như vậy.
“Baba như thế nào có thể không thích, cảm ơn con, Tiểu Á” Mộ Dung Lăng Phong kích động nói kỳ thật mặc kệ là Tiểu Á tặng cái gì anh cũng đều thích, bởi vì mấu chốt là phải xem người tặng là ai.
“Baba thích là tốt rồi, bởi vì là Tiểu Á dùng tiền tiêu vặt để mua, so với đồ của baba thì có ít ———–
“Tiểu Á tấm lòng mới là vô giá” Mộ Dung Lăng Phong đem Từ Trạch Á ôm vào trong ngực, ở trán Từ Trạch Á nhẹ nhàng hôn lên, ôn nhu nói bởi vì tấm lòng của Tiểu Á so với đồ này nọ đều quý hơn rất nhiều, có thể nói là vô giá, tiền tài làm sao có khả năng so sánh được đây.
“Dạ” Nhìn Mộ Dung Lăng Phong thích như vậy, Từ Trạch Á cao hứng khỏi phải nói, vốn cậu còn đang lo lắng có phải là quá rẻ rồi hay không, dù sao cũng chỉ có mấy trăm đồng, nhưng với cậu cũng đã là rất đắt tiền rồi, chính là baba dù sao cũng không phải người thường. Nhưng baba đã nói tấm lòng mới là vô giá, mà tấm lòng của cậu có thể làm cho baba cao hứng như vậy, cậu cũng thấy rất vui vẻ nha.
BB, LNMACN 31+32 Đăng bởi: admin
Mộ Dung Lăng Phong kéo kéo cà-vạt trên cổ, đem tay trang để một bên rồi ngồi xuống bên cạnh Từ Trạch Á, nhìn Từ Trạch Á nói “Tiểu Á, lần sau không nên đi cùng người lạ
“Dạ, baba, chính là cái chú kia nói con giống bằng hữu của chú ấy, hơn nữa người bằng hữu kia cũng đã qua đời, cho nên Tiểu Á thấy rất đáng thương” Cậu cảm giác được ánh mắt chú vừa rồi nhìn cậu rất bi thương, làm cho người ta không đành lòng cự tuyệt.
“Tiểu Á, hắn nói như vậy cũng không nhất định không phải là người xấu” Mộ Dung Lăng Phong tận tình khuyên bảo nói mục đích này chính là muốn để cho Từ Trạch Á tin tưởng là vẫn là có người xấu, hơn nữa anh càng không hy vọng Từ Trạch Á sẽ gặp lại Lạc Tuấn Tiệp.
“Nga, Tiểu Á đã biết, chính là chú kia nhìn cũng không giống người xấu” Tuy rằng vừa mới nhận thức, nhưng chú kia thực ôn nhu giống như baba vậy đó cho nên cậu cho rằng nhất định không phải người xấu, bời vì người xấu đều là hung thần ác sát hơn nữa cũng rất xấu.
“Baba chưa nói chú kia là người xấu, nhưng người này cũng không nhất định là người tốt, dù sao người tốt người xấu cũng không có viết ở trên mặt” Tuy rằng anh nói như vậy, nhưng là ở trong lòng anh, Lạc Tuấn Tiệp tuy rằng không phải người xấu nhưng cũng là đối thủ một mất một còn, thời còn đi học, anh cùng An Bình và Lạc Tuấn Tiệp vốn là bạn tốt, nhưng là hai người đồng thời cùng thích An Bình, mà hiện tại anh sẽ không để Lạc Tuấn Tiệp cướp mất Tiểu Á, bởi vì Tiểu Á là của anh.
“Baba không thích chú kia sao?” Từ Trạch Á ngửa đầu hỏi Mộ Dung Lăng Phong
“Tiểu Á rất thích chú kia sao?” Mộ Dung Lăng Phong hỏi ngược lại
“Cũng không hẳn là thích, chính là cảm thấy chú kia rất thân thiết” Từ Trạch Á ăn ngay nói thật có lẽ từ nhỏ đến lớn không có người nào đối xử thân thiết với cậu, cho nên hiện tại gặp được người đối với cậu thân thiết cậu liền cảm giác đặc biệt tốt.
Thân thiết? Đây chẳng qua là thủ đoạn tiếp cận của Lạc Tuấn Tiệp, anh biết nhưng là Tiểu Á không biết, nhưng anh cũng không thể làm trò nói xấu Lạc Tuấn Tiệp trước mặt Tiểu Á được, xem ra anh chỉ có thể nghĩ biện pháp khác. “Tiểu Á, không có chuyện gì thì người ta sẽ không hiến ân tình, cho nên Tiểu Á không thể cảm thấy thân thiết là có thể liền tin tưởng được
“Dạ, con đã biết, baba” Dù sao baba cũng là người từng trải, cậu tin tưởng lời baba nói, baba khẳng định cũng là vì muốn tốt cho cậu.
“Chúng ta đi ăn cơm đi? Tiểu Á nhất định đói bụng” Mộ Dung Lăng Phong kéo Từ Trạch Á đứng lên.
“Từ từ đã baba” Tiểu Á buông cánh tay giữ chặt cậu của Mộ Dung Lăng Phong rồi sau đó mở cặp sách lấy ra một hộp quà được bọc gói rất tinh xảo, ngượng ngùng đưa cho Mộ Dung Lăng Phong, “Baba, này là quà Tiểu Á tặng baba
Tiểu Á tặng quà cho anh? Mộ Dung Lăng Phong cao hứng nhận lấy cẩn thận mở bọc gói bên ngoài, thì ra một chiếc kẹp cà-vạt xinh xắn.
“Tiểu Á nhìn thấy rất đẹp, cảm thấy nhất định sẽ rất hợp với baba, cho nên liền mua để tặng baba, không biết baba có thích hay không?” Từ Trạch Á càng nói càng cúi thấp đầu, đây là lần đầu tiên cậu tặng quà mà lại có cảm giác thẹn thùng như vậy.
“Baba như thế nào có thể không thích, cảm ơn con, Tiểu Á” Mộ Dung Lăng Phong kích động nói kỳ thật mặc kệ là Tiểu Á tặng cái gì anh cũng đều thích, bởi vì mấu chốt là phải xem người tặng là ai.
“Baba thích là tốt rồi, bởi vì là Tiểu Á dùng tiền tiêu vặt để mua, so với đồ của baba thì có ít ———–
“Tiểu Á tấm lòng mới là vô giá” Mộ Dung Lăng Phong đem Từ Trạch Á ôm vào trong ngực, ở trán Từ Trạch Á nhẹ nhàng hôn lên, ôn nhu nói bởi vì tấm lòng của Tiểu Á so với đồ này nọ đều quý hơn rất nhiều, có thể nói là vô giá, tiền tài làm sao có khả năng so sánh được đây.
“Dạ” Nhìn Mộ Dung Lăng Phong thích như vậy, Từ Trạch Á cao hứng khỏi phải nói, vốn cậu còn đang lo lắng có phải là quá rẻ rồi hay không, dù sao cũng chỉ có mấy trăm đồng, nhưng với cậu cũng đã là rất đắt tiền rồi, chính là baba dù sao cũng không phải người thường. Nhưng baba đã nói tấm lòng mới là vô giá, mà tấm lòng của cậu có thể làm cho baba cao hứng như vậy, cậu cũng thấy rất vui vẻ nha.
BB, LNMACN 31+32 Đăng bởi: admin