“Kỳ thật Mộ Dung Lăng Phong cậu ta ———–
“Ai nha, Tiểu Á, sao con lại ở đây?” Từ bên ngoài Hải Minh Vũ liền nhìn thấy Từ Trạch Á cho nên cũng bước vào, không ngờ Lạc Tuấn Tiệp cũng ở đây, đầu tiên là sửng sốt rồi sau đó vội vàng đi đến chào hỏi “Tuấn Tiệp cũng ở đây sao?
“Chú Hải cũng biết chú Lạc sao?” Nhìn thấy Hải Minh Vũ, Từ Trạch Á liền hỏi
“Hả, ừ, cứ xem là như vậy đi” Hải Minh Vũ mập mờ nói
“Minh Vũ, ngồi xuống cùng uống ly cà phê?” Lạc Tuấn Tiệp nói với Hải Minh Vũ
“Không quấy rầy hai người chứ?” Hải Minh Vũ ngồi xuống cạnh Từ Trạch Á nói với Lạc Tuấn Tiệp
“Không có, kỳ thật tôi với Tiểu Á đến ăn chút gì đó thôi” Có Hải Minh Vũ ở đây, hắn đương nhiên không thể nói gì được, dù sao quan hệ của Mộ Dung Lăng Phong với Hải Minh Vũ thế nào hắn cũng biết rõ.
“Các vị tiên sinh, đồ ăn đến rồi ———” Phục vụ bưng đồ ăn Lạc Tuấn Tiệp vừa rồi gọi để tất cả lên bàn
“Oa, nhiều quá nha, tôi đây sẽ không khách khí đâu” Hải Minh Vũ cầm thìa không khách khí bắt đầu ăn, vừa ăn vừa bảo Lạc Tuấn Tiệp cùng Từ Trạch Á, “Hai người cũng mau ăn đi, hương vị thật sự không tồi
Màu sắc tươi ngon, trông rất bắt mắt, nhìn rất cũng ngon, Từ Trạch Á cũng cầm thìa bắt đầu ăn, hương vị này thật sự rất ngon. “Dạ, thật sự rất ngon” Từ Trạch Á vừa ăn vừa tán thưởng nói
“Ngon thì ăn nhiều một chút” Lạc Tuấn Tiệp cưng chiều nhìn Từ Trạch Á nói
“Dạ, cảm ơn chú Lạc” Từ Trạch Á vui vẻ nói cảm ơn bởi vì chú Hải xuất hiện chú Lạc vừa rồi muốn nói cái gì cũng chưa nói, xem ra cũng chỉ có thể để một lát nữa hỏi lại.
“Tiểu Á, con không phải đang ở trên lớp sao? Như thế nào lại ở chỗ này?” Hải Minh Vũ hỏi hắn đã nói rồi, coi như là Mộ Dung Lăng Phong muốn ngăn cản Tiểu Á gặp mặt Lạc Tuấn Tiệp thì cũng không có khả năng.
“Bởi vì trường học tạm thời tu sửa cho nên được tan sớm, ở cổng trường liền tình cờ gặp chú Lạc” Từ Trạch Á một năm một mười nói
“A, vậy ăn xong chú đưa con về, bằng không baba con lại lo lắng” Hải Minh Vũ cưng chiều vỗ vỗ tóc Từ Trạch Á, tuy rằng hắn đối Từ An Bình không có mấy cảm tình, nhưng đứa nhỏ này thì không giống, bộ dáng đáng yêu tính cách lại nhu thuận thực làm người ta yêu thích.
“Dạ, cảm ơn chú Hải” Ăn xong, Từ Trạch Á lại ngẩng đầu nhìn Lạc Tuấn Tiệp: “Chú Lạc, cảm ơn chú đã mời con ăn nhiều đồ ăn ngon như này
“Nếu Tiểu Á thích, lần sau chúng ta lại đến” Lạc Tuấn Tiệp cũng cưng chiều đưa tay vỗ vỗ tóc Từ Trạch Á, không riêng gì khuôn mặt này liền ngay có mái tóc cũng giống An Bình màu nâu sẫm mềm mại bóng loáng.
“Dạ” Từ Trạch Á nhu thuận gật gật đầu, kỳ thật cậu rất muốn biết chuyện về baba cậu, tuy rằng đã qua nhiều năm như vậy rồi, nhưng cậu nghĩ cậu cũng có tư cách được biết, mặc dù mẹ chưa bao giờ nói cho cậu.
“Cái kia, Tiểu Á nếu ăn xong rồi thì chúng ta đi thôi” Hải Minh Vũ đứng dậy, kỳ thật hắn còn có chuyện rất quan trọng, nhưng lại không thể bỏ Tiểu Á lại được, nếu Lăng Phong biết Tiểu Á ở cùng Lạc Tuấn Tiệp mà hắn lại không quản chỉ sợ là cậu ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn, cho nên vì cái lỗ tai và sự an toàn của hắn thì chỉ có thể tạm gác chuyện quan trọng lại mà thôi.
“Dạ, con ăn xong rồi, chú Lạc, con về trước, hẹn gặp lại” Từ Trạch Á cũng đứng lên hướng Lạc Tuấn Tiệp phất phất tay liền cùng Hải Minh Vũ đi ra ngoài.
Nhìn theo bóng dáng Từ Trạch Á, ánh mắt Lạc Tuấn Tiệp càng thêm ngưng trọng, xem ra Tiểu Á hoàn toàn bị Mộ Dung Lăng Phong làm cho mê mẩn rồi, hắn phải nhanh nhanh nghĩ biện pháp cứu Tiểu Á ra. Đăng bởi: admin
“Ai nha, Tiểu Á, sao con lại ở đây?” Từ bên ngoài Hải Minh Vũ liền nhìn thấy Từ Trạch Á cho nên cũng bước vào, không ngờ Lạc Tuấn Tiệp cũng ở đây, đầu tiên là sửng sốt rồi sau đó vội vàng đi đến chào hỏi “Tuấn Tiệp cũng ở đây sao?
“Chú Hải cũng biết chú Lạc sao?” Nhìn thấy Hải Minh Vũ, Từ Trạch Á liền hỏi
“Hả, ừ, cứ xem là như vậy đi” Hải Minh Vũ mập mờ nói
“Minh Vũ, ngồi xuống cùng uống ly cà phê?” Lạc Tuấn Tiệp nói với Hải Minh Vũ
“Không quấy rầy hai người chứ?” Hải Minh Vũ ngồi xuống cạnh Từ Trạch Á nói với Lạc Tuấn Tiệp
“Không có, kỳ thật tôi với Tiểu Á đến ăn chút gì đó thôi” Có Hải Minh Vũ ở đây, hắn đương nhiên không thể nói gì được, dù sao quan hệ của Mộ Dung Lăng Phong với Hải Minh Vũ thế nào hắn cũng biết rõ.
“Các vị tiên sinh, đồ ăn đến rồi ———” Phục vụ bưng đồ ăn Lạc Tuấn Tiệp vừa rồi gọi để tất cả lên bàn
“Oa, nhiều quá nha, tôi đây sẽ không khách khí đâu” Hải Minh Vũ cầm thìa không khách khí bắt đầu ăn, vừa ăn vừa bảo Lạc Tuấn Tiệp cùng Từ Trạch Á, “Hai người cũng mau ăn đi, hương vị thật sự không tồi
Màu sắc tươi ngon, trông rất bắt mắt, nhìn rất cũng ngon, Từ Trạch Á cũng cầm thìa bắt đầu ăn, hương vị này thật sự rất ngon. “Dạ, thật sự rất ngon” Từ Trạch Á vừa ăn vừa tán thưởng nói
“Ngon thì ăn nhiều một chút” Lạc Tuấn Tiệp cưng chiều nhìn Từ Trạch Á nói
“Dạ, cảm ơn chú Lạc” Từ Trạch Á vui vẻ nói cảm ơn bởi vì chú Hải xuất hiện chú Lạc vừa rồi muốn nói cái gì cũng chưa nói, xem ra cũng chỉ có thể để một lát nữa hỏi lại.
“Tiểu Á, con không phải đang ở trên lớp sao? Như thế nào lại ở chỗ này?” Hải Minh Vũ hỏi hắn đã nói rồi, coi như là Mộ Dung Lăng Phong muốn ngăn cản Tiểu Á gặp mặt Lạc Tuấn Tiệp thì cũng không có khả năng.
“Bởi vì trường học tạm thời tu sửa cho nên được tan sớm, ở cổng trường liền tình cờ gặp chú Lạc” Từ Trạch Á một năm một mười nói
“A, vậy ăn xong chú đưa con về, bằng không baba con lại lo lắng” Hải Minh Vũ cưng chiều vỗ vỗ tóc Từ Trạch Á, tuy rằng hắn đối Từ An Bình không có mấy cảm tình, nhưng đứa nhỏ này thì không giống, bộ dáng đáng yêu tính cách lại nhu thuận thực làm người ta yêu thích.
“Dạ, cảm ơn chú Hải” Ăn xong, Từ Trạch Á lại ngẩng đầu nhìn Lạc Tuấn Tiệp: “Chú Lạc, cảm ơn chú đã mời con ăn nhiều đồ ăn ngon như này
“Nếu Tiểu Á thích, lần sau chúng ta lại đến” Lạc Tuấn Tiệp cũng cưng chiều đưa tay vỗ vỗ tóc Từ Trạch Á, không riêng gì khuôn mặt này liền ngay có mái tóc cũng giống An Bình màu nâu sẫm mềm mại bóng loáng.
“Dạ” Từ Trạch Á nhu thuận gật gật đầu, kỳ thật cậu rất muốn biết chuyện về baba cậu, tuy rằng đã qua nhiều năm như vậy rồi, nhưng cậu nghĩ cậu cũng có tư cách được biết, mặc dù mẹ chưa bao giờ nói cho cậu.
“Cái kia, Tiểu Á nếu ăn xong rồi thì chúng ta đi thôi” Hải Minh Vũ đứng dậy, kỳ thật hắn còn có chuyện rất quan trọng, nhưng lại không thể bỏ Tiểu Á lại được, nếu Lăng Phong biết Tiểu Á ở cùng Lạc Tuấn Tiệp mà hắn lại không quản chỉ sợ là cậu ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn, cho nên vì cái lỗ tai và sự an toàn của hắn thì chỉ có thể tạm gác chuyện quan trọng lại mà thôi.
“Dạ, con ăn xong rồi, chú Lạc, con về trước, hẹn gặp lại” Từ Trạch Á cũng đứng lên hướng Lạc Tuấn Tiệp phất phất tay liền cùng Hải Minh Vũ đi ra ngoài.
Nhìn theo bóng dáng Từ Trạch Á, ánh mắt Lạc Tuấn Tiệp càng thêm ngưng trọng, xem ra Tiểu Á hoàn toàn bị Mộ Dung Lăng Phong làm cho mê mẩn rồi, hắn phải nhanh nhanh nghĩ biện pháp cứu Tiểu Á ra. Đăng bởi: admin