Mộ Dung Lăng Phong tắm nước lạnh rồi đi xuống lầu liền nhìn thấy trong phòng khách có nhiều hơn hai cái bóng đèn, không khỏi nhíu mày một cái, Tiểu Á trở về thật vất vả mới có thể cùng Tiểu Á hai người ở chung một chỗ, thế nhưng mà hai cái bóng đèn này cũng lại không biết điều chạy tới đây. (Anh Phong vất vả rồi:v:3)
“Tôi nói các cậu là cố ý đi?” Nhìn hai người Mộ Dung Lăng Phong tức giận nói
“Cố ý? Cái gì cố ý nha? Tiểu Á đã trở lại chúng tôi đương nhiên là tới chúc mừng” Hải Minh Vũ cợt nhả nói
“Tiểu Á cũng không phải của một mình cậu cậu đừng nghĩ muốn một mình độc chiếm Tiểu Á” Lạc Tuấn Tiệp vừa phẩm trà vừa nói
“Chúc mừng, tôi thấy các cậu chính là đến ăn trực thì có, bất quá phòng bếp cũng không chuẩn bị cho các cậu cho dù các cậu muốn ở lại cũng không có cơm ăn” Mộ Dung Lăng Phong không lưu tình chút nào nói
“Chuyện này cậu yên tâm, chúng tôi đã nói với lão Vương rồi, chúc mừng Tiểu Á trở về vốn phải nhiều người mới náo nhiệt, chỉ hai người các cậu mà nói lãnh lãnh thanh thanh nhiều tĩnh mịch lắm nha, cậu nói có phải hay không?” Hải Minh Vũ nói xong liền quay sang nháy mắt với Lạc Tuấn Tiệp, hai người hiển nhiên phối hợp rất ăn ý.
“Đúng vậy, nhiều người Tiểu Á cũng sẽ rất cao hứng” Lạc Tuấn Tiệp cũng ăn khớp nói
“Xem ra các người đã chuẩn bị trước rồi mới đến, bất quá ăn cơm xong nhanh cút cho tôi” Mộ Dung Lăng Phong ngồi xuống sô pha bắt chéo hai chân lên nói
“Chú Lạc, chú Hải” Nghe được tiếng cười nói dưới lầu, Từ Trạch Á biết khẳng định là Lạc Tuấn Tiệp cùng Hải Minh Vũ đến đây, vốn cậu tính toán đợi thêm một lát nữa mới xuống, trên môi còn lưu lại khí tức vừa được kịch liệt hôn qua, nghĩ đến cậu sẽ lại xấu hổ tim đập mặt đỏ tai hồng, cậu lại càng không muốn để Hải Minh Vũ cùng Lạc Tuấn Tiệp thấy bộ dáng này của cậu
“Tiểu Á, con nếu không xuống đây người nào đó sẽ đuổi chúng ta đi mất” Hải Minh Vũ như trước cười hì hì nói một bộ dáng chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn ánh mắt hoàn toàn không để ý người nào đó đang trừng mắt hắn.
Từ Trạch Á cười cười rồi sau đó nhìn Lạc Tuân Tiệp nói: “Chú Lạc, thực xin lỗi đã để chú lo lắng”
“Chỉ cần Tiểu Á trở về là tốt rồi” Lạc Tuấn Tiệp đứng dậy kéo Từ Trạch Á qua ôm thật chặt
“Tiểu Á, qua ngồi ở đây” Mộ Dung Lăng Phong bước dài tới đem Từ Trạch Á trong ***g ngực Lạc Tuấn Tiệp kéo vào ***g ngực mình
“Tôi nói cậu có ý tứ gì đây?” Lạc Tuấn Tiệp không vui trừng mắt Mộ Dung Lăng Phong
“Tiểu Á là của tôi dựa vào cái gì cho cậu ôm” Mộ Dung Lăng Phong cũng trừng mắt lại Lạc Tuấn Tiệp
“Tiểu Á, đừng quản bọn họ chúng ta đi ăn cơm cứ để cho bọn họ tiếp tục” Hải Minh Vũ kéo Từ Trạch Á đi đến phòng ăn, lưu lại hai người cậu trừng mắt tôi tôi trừng mắt cậu, tuy rằng hiểu lầm đã hóa giải, nhưng hai người kia như trước giống hai con sư tử tùy thời đều có thể cào xé nhau
“Chú Hải, bọn họ ——” Từ Trạch Á vẫn có chút lo lắng
“Con cứ yên tâm đi, bọn họ trước kia cũng như vậy không có việc gì đâu” Hải Minh Vũ không sao cả nói hắn cũng không phải ngày đầu tiên biết Mộ Dung Lăng Phong cũng không mới biết Lạc Tuấn Tiệp một ngày, đối với tính tình hai người kia như thế nào hắn hiểu rất rõ, huống hồ hiện tại hiểu lầm cũng đã hóa giải, hai người kia nhiều nhất cũng chỉ là đấu võ mồm trừng mắt mà thôi
“Dạ, chú Hải, lần sau đưa Tần Tình học trưởng đến đây chơi đi?” Từ Trạch Á đề nghị, hiện tại rốt cục người yêu cũng trở thành người nhà, cũng đều trở thành người cùng hội cùng thuyền, chủ đề tán gẫu cũng có thể tự nhiên hơn
“Đề nghị này không tồi, bất quá chú không biết em ấy có đến hay không, con không biết chứ em ấy rất dễ thẹn thùng, hôn một chút cũng thẹn thùng cả buổi, chứ đừng nói ———–
“Cậu nhanh ăn đi” Mộ Dung Lăng Phong cầm một đùi gà lớn nhét vào miệng Hải Minh Vũ, anh cũng không muốn Hải Minh Vũ truyền thụ tư tưởng không tốt cho Tiểu Á của anh.
“Cậu —— cậu muốn nghẹn chết tôi sao?” Túm chân gà ra Hải Minh Vũ bắt đầu gặm còn nhịn không được oán giận nói
“Tiểu Á, đừng để ý đến cậu ta, lời cậu ta nói coi như không nghe thấy” Mộ Dung Lăng Phong cưng chiều kéo Từ Trạch Á ngồi xuống bên cạnh, chính là Lạc Tuấn Tiệp cố tình không để Mộ Dung Lăng Phong thực hiện được, dứt khoát ngồi xuống bên trái Tiểu Á.
“Cậu ngồi đây làm gì, chỗ của khách là ở bên kia” Mộ Dung Lăng Phong trừng mắt Lạc Tuấn Tiệp bất mãn nói
“Tôi thích ngồi đây thì làm sao? Chủ phải theo khách” Dù sao không chọc Mộ Dung Lăng Phong tức đến nhăn mặt Lạc Tuấn Tiệp tựa hồ chính là không bỏ qua
“Tôi nói các cậu ——– chẳng lẽ chỗ bên cạnh tôi có hồng thủy mãnh thú?” Nhìn hai người đều giành giật chỗ ngồi hai bên Từ Trạch Á, Hải Minh Vũ giơ xương gà lên kháng nghị.
“Cậu câm miệng ——-” Hai người đồng thời hướng Hải Minh Vũ quát.
“Được được, tôi câm miệng, tôi ăn của tôi ai quản các người, đến Tiểu Á, cái này ăn ngon lắm, mình hai chúng ta ăn đừng động tới bọn họ, để bọn họ trừng nhau đi” Hải Minh Vũ vừa ăn vừa bảo Tiểu Á
“Cảm ơn chú Hải” Từ Trạch Á trái phải nhìn nhìn Mộ Dung Lăng Phong cùng Lạc Tuấn Tiệp: “Cái kia baba, chú Lạc hai người cũng mau ăn đi” Nói xong chính mình liền cúi đầu ăn
“Tiểu Á, cái này ăn ngon, ăn nhiều một chút ——
“Tiểu Á, món này con thích ăn, con mau nếm thử —-
“Tiểu Á cái này ——
“Tiểu Á món này ———
Nhìn một chén đầy đồ ăn, Từ Trạch Á dở khóc dở cười, ăn cũng không được không ăn cũng không được.
“Các người cũng quá thiên vị đi, như thế nào lại không ai gắp thức ăn cho tôi ——-” Nhìn hai người cậu một chiếc đũa tôi một chiếc đũa tất cả đều gắp cho Từ Trạch Á, Hải Minh Vũ lại kháng nghị.
“Cho, ăn đi ——-
“Cho cậu, cái này cậu khẳng định thích ăn ——-
Mộ Dung Lăng Phong cùng Lạc Tuấn Tiệp hai người không hẹn mà cùng gắp hai cái xương gà bỏ vào trong bát Hải Minh Vũ, giống như đã hẹn nhau từ trước. (Khụ, anh Phong mà không phải là của Tiểu Á thì thật muốn ship cặp PhongTiệp này mà:3)
Lần này đến phiên Hải Minh Vũ dở khóc dở cười, nhìn hai người kia cắn răng nói: “Cảm ơn — cảm ơn —- các — người”
“Chú Hải, cái này ăn ngon, chú nếm thử đi” Từ Trạch Á gắp một khối thịt bò ngon nhất vào đặt vào trong bát Hải Minh Vũ
“Các người xem, quản nhiên vẫn là Tiểu Á tốt nhất” Hải Minh Vũ hướng hai người kia khoe một chút liền cao hứng ăn
Kết quả bữa cơm này ăn đến nước sôi lửa bỏng càng khí thế ngất trời, bất quá tiếng cười cũng không ngừng được rất náo nhiệt rất vui vẻ.
“Tiểu Á, còn vui vẻ sao?” Đuổi được hai cái bóng đèn về, Mộ Dung Lăng Phong liền nhịn không được đem Từ Trạch Á ôm vào trong ***g ngực
“Dạ, rất vui vẻ, chỉ là ——-
“Chỉ là cái gì?” Nhẹ vỗ tóc Từ Trạch Á, Mộ Dung Lăng Phong ôn nhu hỏi
“Nếu chú Lạc cũng có thể tìm được người thích thì tốt rồi” Từ Trạch Á chân thành nói mà hiện giờ mặc kệ là chú Hải hay là cậu cùng baba cũng đều hạnh phúc, chỉ còn lại chú Lạc một người, cậu rất hy vọng chú Lạc có thể gặp được người chú ấy thích có được cuộc sống hạnh phúc, như vậy đối với cậu mà nói liền hoàn mỹ.
“Tiểu Á là đang lo lắng cho Tuấn Tiệp sao? Con yên tâm một ngày nào đó cậu ta sẽ gặp được người cậu ta thích” Mộ Dung Lăng Phong an ủi nói kỳ thật anh cũng hy vọng Lạc Tuấn Tiệp có thể hạnh phúc
“Dạ, chỉ hy vọng chú Lạc có thể quên người đó bắt đầu một lần nữa, sau đó lại gặp được người chú ấy yêu”
“Tiểu Á, yêu một người thì không dễ dàng quên như vậy đâu”
“Kia baba vẫn không quên được người đó sao?” Từ Trạch Á chua chua hỏi
“Nói không thương cũng là không có khả năng, nhưng là ——-
“Quả nhiên baba vẫn là yêu người đó” Từ Trạch Á tức giận đẩy Mộ Dung Lăng Phong ra ngồi xuống dưới sô pha
“Tiểu Á, con hãy nghe baba nói, tuy rằng baba nói baba còn chưa quên được người đó, nhưng là đối với người đó tình cảm đã không còn là tình yêu mà là tình bạn” Mộ Dung Lăng Phong vội vàng giải thích, không thể tưởng tượng được Tiểu Á của anh hiện tại cũng biến thành một bình dấm chua nhỏ, bất quá anh thích điều này chứng tỏ Tiểu Á của anh để ý anh cho nên mới ———-
“Thật sao?”
“Đương nhiên, baba có thể thề”
Mộ Dung Lăng Phong giơ tay lên muốn thề lại bị Từ Trạch Á kéo lại, cậu không phải không tin, cậu cũng biết cậu như thế nào lại có thể ăn dấm với một người đã qua đời? Hơn nữa người kia còn là baba của cậu, nhưng cậu chính là khống chế không được bản thân không để ý
“Baba, thực xin lỗi”
“Tiểu Á vì sao lại xin lỗi?” Mộ Dung Lăng Phong lại đem Từ Trạch Á ôm vào trong ***g ngực
“Tiểu Á luôn rất tùy hứng đùa giỡn tính trẻ con, thậm chí ngay cả baba mình cũng muốn ăn dấm chua, Tiểu Á không phải đứa bé ngoan, baba có thể thích Tiểu Á hay không?”
“Đồ ngốc, mặc kệ Tiểu Á ghen cũng tốt đùa giỡn tính trẻ con cũng tốt tùy hững cũng tốt baba vẫn luôn yêu Tiểu Á nhất, baba như thế nào lại không thích được? Baba bận không thể thời thời khắc khắc từng giây từng phút đều đối Tiểu Á của baba nói: “Tiểu Á, baba yêu con rất rất yêu con”
“Dạ, baba, con cũng vậy” Tuy rằng trong lòng có lúc luôn bất an, nhưng mỗi lần nghe được lời nói ôn nhu của baba cậu sẽ an tâm hơn rất nhiều, quả nhiên yêu một người sẽ trở nên vui buồn thất thường luôn dè dặt cẩn thận như vậy
“Kia Tiểu Á tin tưởng baba sao?”
“Tin, chỉ là ——–
“Chỉ là cái gì?”
“Chỉ là —- nếu baba ——-
“————–“
“Nếu baba hôn Tiểu Á, Tiểu Á sẽ càng thêm tin tưởng” Vừa nói hết Từ Trạch Á liền dùng hai tay bụm mặt lại, cậu cũng không nghĩ ra cậu tẫn nhiên sẽ nói ra lời như thế, quả thật là yêu một người sẽ càng trở nên tham lam cùng không xấu hổ
“Ha ha, ha ha, Tiểu Á của baba đã trưởng thành rồi” Mộ Dung Lăng Phong cao giọng nở nụ cười, không thể tưởng tượng được Tiểu Á của anh tẫn nhiên sẽ chủ động tác hôn, xem ra được anh dạy – dỗ không tệ
“Baba thật xấu, tự nhiên cười Tiểu Á, Tiểu Á trở về phòng”
Từ Trạch Á giãy giụa đi lên lầu lại bị Mộ Dung Lăng Phong gắt gao ôm ở trong ***g ngực. “Baba là cao hứng, Tiểu Á của baba thật sự trưởng thành rồi, baba rất cao hứng”
“Tiểu Á vốn đã trưởng thành, cũng không phải là trẻ con”
“Thật sao? Như vậy baba muốn đến hảo hảo kiểm tra Tiểu Á của baba có phải thật sự trưởng thành rồi hay không?” Mộ Dung Lăng Phong cười xấu xa nhìn Từ Trạch Á, hai tay lại vuốt ve thân thể Từ Trạch Á
“Baba, baba ——-” Bị hai tay Mộ Dung Lăng Phong chạm đến Từ Trạch Á liên tục thở gấp, hơn nữa còn chủ động hôn lên môi Mộ Dung Lăng Phong, quả nhiên là cậu bị trúng độc của hai phiến môi này mất rồi
“Tiểu Á ——” Rời khỏi môi Từ Trạch Á, Mộ Dung Lăng Phong ôm lấy cậu đi lên lầu, vốn là anh muốn kìm nén Tiểu Á của anh chưa trưởng thành anh sẽ không chạm đến thân thể Tiểu Á, chính là hiện tại anh thật sự không thể nhịn được nữa, anh hiện tại liền muốn Tiểu Á của anh, hiện tại liền muốn ——
BB, LNMACN – 90
Editor: Hanbie Đăng bởi: admin
“Tôi nói các cậu là cố ý đi?” Nhìn hai người Mộ Dung Lăng Phong tức giận nói
“Cố ý? Cái gì cố ý nha? Tiểu Á đã trở lại chúng tôi đương nhiên là tới chúc mừng” Hải Minh Vũ cợt nhả nói
“Tiểu Á cũng không phải của một mình cậu cậu đừng nghĩ muốn một mình độc chiếm Tiểu Á” Lạc Tuấn Tiệp vừa phẩm trà vừa nói
“Chúc mừng, tôi thấy các cậu chính là đến ăn trực thì có, bất quá phòng bếp cũng không chuẩn bị cho các cậu cho dù các cậu muốn ở lại cũng không có cơm ăn” Mộ Dung Lăng Phong không lưu tình chút nào nói
“Chuyện này cậu yên tâm, chúng tôi đã nói với lão Vương rồi, chúc mừng Tiểu Á trở về vốn phải nhiều người mới náo nhiệt, chỉ hai người các cậu mà nói lãnh lãnh thanh thanh nhiều tĩnh mịch lắm nha, cậu nói có phải hay không?” Hải Minh Vũ nói xong liền quay sang nháy mắt với Lạc Tuấn Tiệp, hai người hiển nhiên phối hợp rất ăn ý.
“Đúng vậy, nhiều người Tiểu Á cũng sẽ rất cao hứng” Lạc Tuấn Tiệp cũng ăn khớp nói
“Xem ra các người đã chuẩn bị trước rồi mới đến, bất quá ăn cơm xong nhanh cút cho tôi” Mộ Dung Lăng Phong ngồi xuống sô pha bắt chéo hai chân lên nói
“Chú Lạc, chú Hải” Nghe được tiếng cười nói dưới lầu, Từ Trạch Á biết khẳng định là Lạc Tuấn Tiệp cùng Hải Minh Vũ đến đây, vốn cậu tính toán đợi thêm một lát nữa mới xuống, trên môi còn lưu lại khí tức vừa được kịch liệt hôn qua, nghĩ đến cậu sẽ lại xấu hổ tim đập mặt đỏ tai hồng, cậu lại càng không muốn để Hải Minh Vũ cùng Lạc Tuấn Tiệp thấy bộ dáng này của cậu
“Tiểu Á, con nếu không xuống đây người nào đó sẽ đuổi chúng ta đi mất” Hải Minh Vũ như trước cười hì hì nói một bộ dáng chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn ánh mắt hoàn toàn không để ý người nào đó đang trừng mắt hắn.
Từ Trạch Á cười cười rồi sau đó nhìn Lạc Tuân Tiệp nói: “Chú Lạc, thực xin lỗi đã để chú lo lắng”
“Chỉ cần Tiểu Á trở về là tốt rồi” Lạc Tuấn Tiệp đứng dậy kéo Từ Trạch Á qua ôm thật chặt
“Tiểu Á, qua ngồi ở đây” Mộ Dung Lăng Phong bước dài tới đem Từ Trạch Á trong ***g ngực Lạc Tuấn Tiệp kéo vào ***g ngực mình
“Tôi nói cậu có ý tứ gì đây?” Lạc Tuấn Tiệp không vui trừng mắt Mộ Dung Lăng Phong
“Tiểu Á là của tôi dựa vào cái gì cho cậu ôm” Mộ Dung Lăng Phong cũng trừng mắt lại Lạc Tuấn Tiệp
“Tiểu Á, đừng quản bọn họ chúng ta đi ăn cơm cứ để cho bọn họ tiếp tục” Hải Minh Vũ kéo Từ Trạch Á đi đến phòng ăn, lưu lại hai người cậu trừng mắt tôi tôi trừng mắt cậu, tuy rằng hiểu lầm đã hóa giải, nhưng hai người kia như trước giống hai con sư tử tùy thời đều có thể cào xé nhau
“Chú Hải, bọn họ ——” Từ Trạch Á vẫn có chút lo lắng
“Con cứ yên tâm đi, bọn họ trước kia cũng như vậy không có việc gì đâu” Hải Minh Vũ không sao cả nói hắn cũng không phải ngày đầu tiên biết Mộ Dung Lăng Phong cũng không mới biết Lạc Tuấn Tiệp một ngày, đối với tính tình hai người kia như thế nào hắn hiểu rất rõ, huống hồ hiện tại hiểu lầm cũng đã hóa giải, hai người kia nhiều nhất cũng chỉ là đấu võ mồm trừng mắt mà thôi
“Dạ, chú Hải, lần sau đưa Tần Tình học trưởng đến đây chơi đi?” Từ Trạch Á đề nghị, hiện tại rốt cục người yêu cũng trở thành người nhà, cũng đều trở thành người cùng hội cùng thuyền, chủ đề tán gẫu cũng có thể tự nhiên hơn
“Đề nghị này không tồi, bất quá chú không biết em ấy có đến hay không, con không biết chứ em ấy rất dễ thẹn thùng, hôn một chút cũng thẹn thùng cả buổi, chứ đừng nói ———–
“Cậu nhanh ăn đi” Mộ Dung Lăng Phong cầm một đùi gà lớn nhét vào miệng Hải Minh Vũ, anh cũng không muốn Hải Minh Vũ truyền thụ tư tưởng không tốt cho Tiểu Á của anh.
“Cậu —— cậu muốn nghẹn chết tôi sao?” Túm chân gà ra Hải Minh Vũ bắt đầu gặm còn nhịn không được oán giận nói
“Tiểu Á, đừng để ý đến cậu ta, lời cậu ta nói coi như không nghe thấy” Mộ Dung Lăng Phong cưng chiều kéo Từ Trạch Á ngồi xuống bên cạnh, chính là Lạc Tuấn Tiệp cố tình không để Mộ Dung Lăng Phong thực hiện được, dứt khoát ngồi xuống bên trái Tiểu Á.
“Cậu ngồi đây làm gì, chỗ của khách là ở bên kia” Mộ Dung Lăng Phong trừng mắt Lạc Tuấn Tiệp bất mãn nói
“Tôi thích ngồi đây thì làm sao? Chủ phải theo khách” Dù sao không chọc Mộ Dung Lăng Phong tức đến nhăn mặt Lạc Tuấn Tiệp tựa hồ chính là không bỏ qua
“Tôi nói các cậu ——– chẳng lẽ chỗ bên cạnh tôi có hồng thủy mãnh thú?” Nhìn hai người đều giành giật chỗ ngồi hai bên Từ Trạch Á, Hải Minh Vũ giơ xương gà lên kháng nghị.
“Cậu câm miệng ——-” Hai người đồng thời hướng Hải Minh Vũ quát.
“Được được, tôi câm miệng, tôi ăn của tôi ai quản các người, đến Tiểu Á, cái này ăn ngon lắm, mình hai chúng ta ăn đừng động tới bọn họ, để bọn họ trừng nhau đi” Hải Minh Vũ vừa ăn vừa bảo Tiểu Á
“Cảm ơn chú Hải” Từ Trạch Á trái phải nhìn nhìn Mộ Dung Lăng Phong cùng Lạc Tuấn Tiệp: “Cái kia baba, chú Lạc hai người cũng mau ăn đi” Nói xong chính mình liền cúi đầu ăn
“Tiểu Á, cái này ăn ngon, ăn nhiều một chút ——
“Tiểu Á, món này con thích ăn, con mau nếm thử —-
“Tiểu Á cái này ——
“Tiểu Á món này ———
Nhìn một chén đầy đồ ăn, Từ Trạch Á dở khóc dở cười, ăn cũng không được không ăn cũng không được.
“Các người cũng quá thiên vị đi, như thế nào lại không ai gắp thức ăn cho tôi ——-” Nhìn hai người cậu một chiếc đũa tôi một chiếc đũa tất cả đều gắp cho Từ Trạch Á, Hải Minh Vũ lại kháng nghị.
“Cho, ăn đi ——-
“Cho cậu, cái này cậu khẳng định thích ăn ——-
Mộ Dung Lăng Phong cùng Lạc Tuấn Tiệp hai người không hẹn mà cùng gắp hai cái xương gà bỏ vào trong bát Hải Minh Vũ, giống như đã hẹn nhau từ trước. (Khụ, anh Phong mà không phải là của Tiểu Á thì thật muốn ship cặp PhongTiệp này mà:3)
Lần này đến phiên Hải Minh Vũ dở khóc dở cười, nhìn hai người kia cắn răng nói: “Cảm ơn — cảm ơn —- các — người”
“Chú Hải, cái này ăn ngon, chú nếm thử đi” Từ Trạch Á gắp một khối thịt bò ngon nhất vào đặt vào trong bát Hải Minh Vũ
“Các người xem, quản nhiên vẫn là Tiểu Á tốt nhất” Hải Minh Vũ hướng hai người kia khoe một chút liền cao hứng ăn
Kết quả bữa cơm này ăn đến nước sôi lửa bỏng càng khí thế ngất trời, bất quá tiếng cười cũng không ngừng được rất náo nhiệt rất vui vẻ.
“Tiểu Á, còn vui vẻ sao?” Đuổi được hai cái bóng đèn về, Mộ Dung Lăng Phong liền nhịn không được đem Từ Trạch Á ôm vào trong ***g ngực
“Dạ, rất vui vẻ, chỉ là ——-
“Chỉ là cái gì?” Nhẹ vỗ tóc Từ Trạch Á, Mộ Dung Lăng Phong ôn nhu hỏi
“Nếu chú Lạc cũng có thể tìm được người thích thì tốt rồi” Từ Trạch Á chân thành nói mà hiện giờ mặc kệ là chú Hải hay là cậu cùng baba cũng đều hạnh phúc, chỉ còn lại chú Lạc một người, cậu rất hy vọng chú Lạc có thể gặp được người chú ấy thích có được cuộc sống hạnh phúc, như vậy đối với cậu mà nói liền hoàn mỹ.
“Tiểu Á là đang lo lắng cho Tuấn Tiệp sao? Con yên tâm một ngày nào đó cậu ta sẽ gặp được người cậu ta thích” Mộ Dung Lăng Phong an ủi nói kỳ thật anh cũng hy vọng Lạc Tuấn Tiệp có thể hạnh phúc
“Dạ, chỉ hy vọng chú Lạc có thể quên người đó bắt đầu một lần nữa, sau đó lại gặp được người chú ấy yêu”
“Tiểu Á, yêu một người thì không dễ dàng quên như vậy đâu”
“Kia baba vẫn không quên được người đó sao?” Từ Trạch Á chua chua hỏi
“Nói không thương cũng là không có khả năng, nhưng là ——-
“Quả nhiên baba vẫn là yêu người đó” Từ Trạch Á tức giận đẩy Mộ Dung Lăng Phong ra ngồi xuống dưới sô pha
“Tiểu Á, con hãy nghe baba nói, tuy rằng baba nói baba còn chưa quên được người đó, nhưng là đối với người đó tình cảm đã không còn là tình yêu mà là tình bạn” Mộ Dung Lăng Phong vội vàng giải thích, không thể tưởng tượng được Tiểu Á của anh hiện tại cũng biến thành một bình dấm chua nhỏ, bất quá anh thích điều này chứng tỏ Tiểu Á của anh để ý anh cho nên mới ———-
“Thật sao?”
“Đương nhiên, baba có thể thề”
Mộ Dung Lăng Phong giơ tay lên muốn thề lại bị Từ Trạch Á kéo lại, cậu không phải không tin, cậu cũng biết cậu như thế nào lại có thể ăn dấm với một người đã qua đời? Hơn nữa người kia còn là baba của cậu, nhưng cậu chính là khống chế không được bản thân không để ý
“Baba, thực xin lỗi”
“Tiểu Á vì sao lại xin lỗi?” Mộ Dung Lăng Phong lại đem Từ Trạch Á ôm vào trong ***g ngực
“Tiểu Á luôn rất tùy hứng đùa giỡn tính trẻ con, thậm chí ngay cả baba mình cũng muốn ăn dấm chua, Tiểu Á không phải đứa bé ngoan, baba có thể thích Tiểu Á hay không?”
“Đồ ngốc, mặc kệ Tiểu Á ghen cũng tốt đùa giỡn tính trẻ con cũng tốt tùy hững cũng tốt baba vẫn luôn yêu Tiểu Á nhất, baba như thế nào lại không thích được? Baba bận không thể thời thời khắc khắc từng giây từng phút đều đối Tiểu Á của baba nói: “Tiểu Á, baba yêu con rất rất yêu con”
“Dạ, baba, con cũng vậy” Tuy rằng trong lòng có lúc luôn bất an, nhưng mỗi lần nghe được lời nói ôn nhu của baba cậu sẽ an tâm hơn rất nhiều, quả nhiên yêu một người sẽ trở nên vui buồn thất thường luôn dè dặt cẩn thận như vậy
“Kia Tiểu Á tin tưởng baba sao?”
“Tin, chỉ là ——–
“Chỉ là cái gì?”
“Chỉ là —- nếu baba ——-
“————–“
“Nếu baba hôn Tiểu Á, Tiểu Á sẽ càng thêm tin tưởng” Vừa nói hết Từ Trạch Á liền dùng hai tay bụm mặt lại, cậu cũng không nghĩ ra cậu tẫn nhiên sẽ nói ra lời như thế, quả thật là yêu một người sẽ càng trở nên tham lam cùng không xấu hổ
“Ha ha, ha ha, Tiểu Á của baba đã trưởng thành rồi” Mộ Dung Lăng Phong cao giọng nở nụ cười, không thể tưởng tượng được Tiểu Á của anh tẫn nhiên sẽ chủ động tác hôn, xem ra được anh dạy – dỗ không tệ
“Baba thật xấu, tự nhiên cười Tiểu Á, Tiểu Á trở về phòng”
Từ Trạch Á giãy giụa đi lên lầu lại bị Mộ Dung Lăng Phong gắt gao ôm ở trong ***g ngực. “Baba là cao hứng, Tiểu Á của baba thật sự trưởng thành rồi, baba rất cao hứng”
“Tiểu Á vốn đã trưởng thành, cũng không phải là trẻ con”
“Thật sao? Như vậy baba muốn đến hảo hảo kiểm tra Tiểu Á của baba có phải thật sự trưởng thành rồi hay không?” Mộ Dung Lăng Phong cười xấu xa nhìn Từ Trạch Á, hai tay lại vuốt ve thân thể Từ Trạch Á
“Baba, baba ——-” Bị hai tay Mộ Dung Lăng Phong chạm đến Từ Trạch Á liên tục thở gấp, hơn nữa còn chủ động hôn lên môi Mộ Dung Lăng Phong, quả nhiên là cậu bị trúng độc của hai phiến môi này mất rồi
“Tiểu Á ——” Rời khỏi môi Từ Trạch Á, Mộ Dung Lăng Phong ôm lấy cậu đi lên lầu, vốn là anh muốn kìm nén Tiểu Á của anh chưa trưởng thành anh sẽ không chạm đến thân thể Tiểu Á, chính là hiện tại anh thật sự không thể nhịn được nữa, anh hiện tại liền muốn Tiểu Á của anh, hiện tại liền muốn ——
BB, LNMACN – 90
Editor: Hanbie Đăng bởi: admin